- Vậy ngươi còn có thể tìm được hắn sao?
Diệp Thần dò hỏi, nếu còn có thể thu mua đến càng nhiều linh nấm nữa, Diệp Thần nói không chừng có thể trùng kích đến Cao vị Tinh Chủ cảnh giới!
- Đương nhiên!
Viêm Vũ chắc chắc nói .
- Không cần biết dùng thủ đoạn gì, nhất định phải đem hắn tìm đến!
Diệp Thần trầm giọng nói.
- Vâng!
Viêm Vũ đáp.
Viêm Vũ hiệu suất phi thường cao, đại khái ba canh giờ sau, thương nhân kia đã bị dẫn tới trước mặt Diệp Thần.
Thương nhân này là một trung niên nhân giữ lại râu cá trê, phi thường nhỏ gầy, hình dung hèn mọn bỉ ổi. Hắn chứng kiến Diệp Thần, lộ ra có vài phần nơm nớp lo sợ, trước kia hắn bán đi không ít đồ vật cho Viêm Vũ, trong đó kể cả Ngũ Thải Linh Cô có chứa độc tính. Hắn còn cho là mình gây chuyện rồi, cho nên dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Sẽ không phải là Ngũ Thải Linh Cô độc chết người a?
Viêm Vũ chắp tay đối với Diệp Thần nói:
- Chủ nhân, thời điểm chúng ta tìm được hắn, hắn nói cái gì cũng không chịu tới, cho nên chúng ta dùng một tí thủ đoạn cường ngạnh!
Diệp Thần có chút gật đầu, nhìn về phía tiểu thương nhân trước người này hỏi:
- Ngươi tên là gì?
- Bẩm Diệp Thần lão Đại, ta gọi Hồ Nhị.
Thanh âm Hồ Nhị run lên nói, hắn biết rõ, người trẻ tuổi trước mắt này là lão Đại mới của Thiên Cực tổ chức, nếu hắn một cái trả lời không tốt, rất có thể sẽ lập tức biến mất khỏi thế giới này.
Chứng kiến bộ dạng của Hồ Nhị, Diệp Thần biết rõ mình đã ở trong lòng hắn dựng lên hình tượng cùng hung cực ác, bình tĩnh nói:
- Hồ Nhị, ngươi có nhận ra thứ này không?
Lòng bàn tay Diệp Thần khẽ động, trong lòng bàn tay xuất hiện hình ảnh một đóa linh nấm.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua linh nấm trong lòng bàn tay Diệp Thần, Hồ Nhị thiếu chút nữa sợ tới mức hồn phi phách tán. Má ơi, là thứ này. Chẳng lẽ thật sự ăn chết người sao?
Hồ Nhị lập tức đối với Diệp Thần rầm rầm rầm dập đầu, mang theo khóc nức nở nói:
- Diệp Thần lão Đại, ta thật không phải là cố ý đem Ngũ Thải Linh Cô bán cho ngài a, bởi vì thủ hạ của ngài hỏi chúng ta, có vật gì kỳ lạ quý hiếm cổ quái hay không, ta mới nghĩ tới nó. Bằng không thì vật ấy kịch độc như thế, ta là quả quyết không dám bán cho các ngươi!
Chứng kiến vẻ mặt Hồ Nhị như thế, Diệp Thần lập tức minh bạch, Hồ Nhị còn tưởng rằng đem Ngũ Thải Linh Cô bán cho mình đã xảy ra chuyện.
Không nghĩ tới Hồ Nhị cư nhiên nhát gan như thế, bị sợ thành như vậy.
- Hồ Nhị, ta lại hỏi ngươi, ngươi là từ chỗ nào lấy được vật ấy?
Diệp Thần nhìn về phía Hồ Nhị hỏi.
- Bẩm Diệp Thần lão Đại, ta là ở lối vào Bí Cảnh ở cuối cùng Linh Khư chi địa kia thu mua. Lúc ấy tổng cộng thu mua hai quả, cũng không biết thứ này có độc, một người cùng ta đồng hành muốn đem vật ấy luyện hóa, kết quả trúng độc bỏ mình. Ta liền đem thứ này cất kỷ, không dám dùng rồi!
Hồ Nhị nói ra, hắn hối hận a, sớm biết như vậy liền không đem linh nấm bán cho Diệp Thần rồi.
Bí Cảnh cuối cùng của Linh Khư chi địa, rốt cuộc là một địa phương nào?
- Ngươi còn có thể tìm được thứ này hay không?
Diệp Thần nhìn về phía Hồ Nhị hỏi.
Hồ Nhị sửng sốt một chút, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn xem Diệp Thần, Diệp Thần còn muốn tìm thứ này làm gì? Tuy không có suy nghĩ cẩn thận, nhưng hắn lập tức gật đầu nói:
- Có thể, về sau ta mới nghe nói, bên trong Bí Cảnh khắp nơi đều là loại Ngũ Thải Linh Cô này, chỉ là một mực không có người muốn!
Bên trong Bí Cảnh khắp nơi đều là Ngũ Thải Linh Cô?
- Hồ Nhị, ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi đi cửa vào Bí Cảnh thu mua loại Ngũ Thải Linh Cô này, 100 Tử Kim một đóa, có bao nhiêu muốn bao nhiêu! Ta phái người với ngươi cùng một chỗ, ngươi phụ trách liên hệ thu mua, sự tình trả tiền do thủ hạ của ta đến là được rồi, đây là phí dịch vụ đưa cho ngươi!
Diệp Thần tay phải hất lên, vứt cho Hồ Nhị một ngàn Tử Kim.
- Về sau còn có!
Cầm Tử Kim, Hồ Nhị lập tức lộ ra vẻ kích động.
Vốn hắn còn cho là mình gây tai hoạ rồi, không nghĩ tới nhân họa đắc phúc.
- Diệp Thần lão Đại yên tâm, ta nhất định đem hết toàn lực, hoàn thành nhiệm vụ!
Hồ Nhị lập tức cuồng hỉ đáp.
Diệp Thần khoát khoát tay, Viêm Vũ đem Hồ Nhị dẫn đi rồi.
Diệp Thần lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa, không biết Bí Cảnh cuối cùng Linh Khư chi địa, rốt cuộc là địa phương dạng gì, muốn vào xem một chút hay không? Bất quá nghĩ tới Mộ Dạ, Diệp Thần tạm thời thu hồi ý nghĩ này, bởi vì Diệp Thần từ chỗ lão Đại Ma Duệ tổ chức Hồng Nghiêm biết được, Mộ Dạ đang suy nghĩ biện pháp đem hắn dẫn vào Bí Cảnh kia!
Mới qua mấy ngày, Linh Khư Chi Địa đột nhiên truyền ra một cái tin.
Hồn Hỏa tổ chức một trong ba tổ chức lớn của Linh Khư Chi Địa đột nhiên bị Thiên Cực tổ chức đánh lén, mặc dù dựa theo quy củ Linh Khư Chi Địa, Thiên Cực không có giết một người, nhưng mà tất cả mọi người Hồn Hỏa tổ chức bị cưỡng chế chế phục, sau đó nhốt lại.
Lão đại Ma Duệ tổ chức Hồng Nghiêm lo sợ bất an thật lâu, Thiên Cực chậm chạp không có đối với bọn họ động thủ, Hồng Nghiêm mới thở phào nhẹ nhõm. Âm thầm may mắn, may nhờ hắn bán tin tức cho Diệp Thần, nếu không nghe lời, Ma Duệ cũng rất có thể khó thoát một kiếp.
Thủ đoạn Diệp Thần bén nhọn, nhanh như thiểm điện, mang mấy người vào Linh Khư Chi Địa, không tới một tháng, tịch quyển tài phú Linh Khư Chi Địa, chưởng khống Thiên Cực, lại trấn áp Hồn Hỏa. Nếu như không phải là hắn bán một cái nhân tình, Ma Duệ rất có thể cũng khó trốn số mệnh giống như Hồn Hỏa.
Hồng Nghiêm trầm tư hồi lâu, có lẽ đầu nhập vào Diệp Thần, cũng là một lựa chọn tốt.
Dĩ nhiên hắn cũng chỉ là suy nghĩ như vậy, cao tầng Minh thành trong lúc đó cũng có tranh đấu, một khi cuốn vào trong nước xoáy này, đến lúc đó thì phiền toái.
Trong trang viên Diệp Thần.
Thủ hạ Diệp Thần không ngừng phân hoá cường giả trong Hồn Hỏa tổ chức, trừ mấy xương cứng không muốn đầu nhập vào Diệp Thần, những người khác cũng không lâu lắm, đều cam tâm tình nguyện đầu nhập vào Diệp Thần, cũng dung hợp linh thể.
Diệp Thần chưởng khống thế lực nhanh chóng khuếch trương, không ngừng thẩm thấu cả Linh Khư Chi Địa.
Còn dư lại người như Ma Duệ, đối với Diệp Thần mà nói là râu ria, giữ lại bọn họ cũng không có gì, dù sao mục đích của Diệp Thần không chỉ là Linh Khư Chi Địa!
Linh Khư Chi Địa chẳng qua là một cái ván cầu của Diệp Thần mà thôi.
Kế tiếp một thời gian ngắn, Diệp Thần không ngừng nhận được Ngũ Thải Linh Cô thu mua đến, luyện hóa một quả lại một quả Ngũ Thải Linh Cô, thực lực không ngừng tăng cường.
Theo chín loại Thời không đạo văn lực không ngừng tăng cường, đan điền thế giới lại xảy ra một chút diễn hóa.
Diệp Thần đối với Thời không đạo văn lực, lại có lĩnh ngộ càng sâu, đó là một loại lực lượng bổn nguyên trọng yếu nhất của Thời không đạo văn lực.
Đan điền thế giới bị cổ lực lượng mãnh liệt cuồn cuộn kia đánh sâu vào, bức tường cản trở trung vị Tinh Chủ tấn cấp cao vị Tinh Chủ, cũng không cách nào ngăn cản cước bộ Diệp Thần tấn cấp, ầm ầm nghiền nát. Thời không đạo văn lực ở trong đan điền thế giới cuồn cuộn, tựa như gió xoáy.