Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 1620: Long Đế cùng Đằng Vân (1)




Thánh Vương xếp bằng ở xa xa, hắn cảm giác được Sinh Mệnh lực không ngừng bị hút ra thân thể, mặc dù đã luyện hóa được hàng tỉ sinh linh, cường hóa qua bản thân, nhưng Sinh Mệnh chi lộ quá cường đại, vượt ra khỏi cực hạn bản thân hắn.
- Điều đó không có khả năng! Điều đó không có khả năng!
Thánh Vương thì thào tự nói, tràn đầy phẫn nộ cùng không cam lòng, hắn hẳn là tồn tại cường đại nhất thế gian này ngoại trừ Tổ Thần, Vĩnh Hằng chúa tể, hết thảy đều nên do hắn định đoạt, vì cái gì hắn cũng phải chết?
- Thánh Vương, ngươi vẫn chưa rõ sao? Sinh Mệnh Tổ Thần vốn không muốn để cho chúng ta sống sót!
Diệp Thần nhìn xa Thánh Vương trong hư không nói:
- Đây là sinh tử số mệnh, dù ai cũng không cách nào đào thoát!
Lúc này, hết thảy thù hận, ở trước mặt tử vong, toàn bộ tan thành mây khói.
- Ngươi câm miệng cho ta! Nhất định có biện pháp, Sinh Mệnh Tổ Thần để lại Sinh Mệnh thần cách, ta nhất định có thể được đến Sinh Mệnh thần cách! Ta sẽ trở thành Sinh Mệnh Tổ Thần mới!
Thánh Vương phẫn nộ chửi bới, gần như điên cuồng.
- Chúng ta ai cũng không thể đạt được Sinh Mệnh thần cách, bởi vì chúng ta ai cũng không có tư cách đạt được Sinh Mệnh thần cách!
Diệp Thần bình tĩnh nói, nhìn xa Sinh Mệnh thần cách nói:
- Đối với chúng ta mà nói, tánh mạng của chúng ta ở bên trong Luân Hồi này đã xong, mà Luân Hồi kế tiếp lại sẽ bắt đầu, nếu như chúng ta không chiếm được Sinh Mệnh thần cách, còn sẽ có thiên tài cường giả mới quật khởi, Sinh Mệnh thần cách sẽ từ trong bọn họ chọn lựa người kế nhiệm.
- Ta cũng đã hiểu, đối với chúng ta mà nói, hơn mấy vạn mười vạn mấy trăm vạn năm thậm chí trên triệu năm, là thời gian phi thường dài dòng buồn chán, nhưng đối với toàn bộ vũ trụ mà nói, bất quá là một cái chớp mắt mà thôi.
Diệp Thiên Huyền thì thào nói.
- Thiên Địa Đại Đạo, tánh mạng Trường Hà cuồn cuộn về phía trước, dù chúng ta là hòn đá cứng rắn trong đó, cũng sẽ bị dòng sông cọ rửa biến thành cát sỏi, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa!
Bất kỳ một thân thể tánh mạng nào, đều phải chung kết, có người chết ở trong chiến loạn, có người chết vì già yếu, dù tánh mạng của bọn hắn đã từng tươi sáng rõ nét qua, sáng lạn qua, cuối cùng nhất cũng sẽ bị người quên đi.
Sinh Mệnh Tổ Thần cho tất cả mọi người tánh mạng, cũng sẽ đoạt đi tất cả tánh mạng con người.
Cái này là ý nghĩa của Sinh Mệnh chi lộ.
Nguyên một đám linh hồn, ở bên trong Sinh Mệnh chi lộ tiêu tán, dù đã trở thành Sinh Mệnh Tổ Thần mới, cũng không cách nào đem hắn phục sinh.
Đã xong đã xong. . .
Cảm ngộ đến những thứ này, bất kể là Diệp Thần hay là Diệp Thiên Huyền, đều thất hồn lạc phách.
Giọng nói dáng điệu nụ cười của những thân nhân kia, còn một mực quanh quẩn ở bên tai của bọn hắn.
May mà, còn có những nhớ lại này, nương theo lấy bọn hắn già yếu, bọn hắn lập tức cũng tánh mạng chung kết.
- Không! Ta không cam lòng! Ta không tin cái này là kết cục cuối cùng!
Thánh Vương vẫn là tràn đầy không cam lòng, khuôn mặt hắn vặn vẹo, phẫn nộ gào rú.
- Sinh Mệnh Tổ Thần! Ngươi cái tạp chủng này! Rác rưởi! Ngươi cút ra đây cho ta! Ta muốn quyết đấu với ngươi!
Thế nhưng mà, mặc kệ Thánh Vương chửi rủa như thế nào, hắn vẫn là đang không ngừng già yếu, gần đất xa trời, lung lay sắp đổ.
Tánh mạng cuối cùng sắp hoàn tất.
Dù không cam lòng, tánh mạng cuối cùng cũng sẽ đem hết thảy oanh oanh liệt liệt nghiền áp mà qua, không lưu dấu vết.
Thánh Vương run rẩy nâng lên hai tay, nhìn tay mình che kín nếp nhăn, cảm thụ được Sinh Mệnh lực điên cuồng đổ xuống, mặc dù hắn không cam tâm nữa, cũng không khỏi tuyệt vọng.
Nghĩ hắn cả đời kiêu hùng, nhưng cuối cùng, vẫn là muốn già yếu đến nỗi ngay cả đường đều đi không được!
Kế tiếp Luân Hồi thế giới, dù đặc sắc thế nào, cũng cùng hắn không quan hệ.
Diệp Thần quay đầu ngóng nhìn, nguyên một đám thân ảnh quen thuộc kia, ở trước mắt của hắn xẹt qua, A Ly, Đạm Đài Lăng, Bệ Linh, Nữu Nhi, Dao nhi, Diệp Chiến Thiên, Sư gia. . . Thậm chí còn Nhược Vân, Linh Lung Chí Tôn, Tử Yên,… hắn đột nhiên cảm thấy đã rất thỏa mãn, có lẽ giờ phút này tánh mạng chung kết, với hắn mà nói, cũng là một kết cục không tệ.
Nếu như có kiếp sau, kiếp sau gặp lại.
Diệp Thần nhắm mắt lại, khóe miệng có chút câu dẫn ra, lộ ra một chút vui vẻ.
Khi bọn hắn đã tuyệt vọng, thần cấm kết giới chung quanh Sinh Mệnh thần cách, đột nhiên một tầng một tầng vỡ tan rồi, tựa như tầng tầng băng cứng không gì phá nổi, trong lúc đó tự động tan rã.
- Chuyện gì xảy ra? Phụ thân, Sinh Mệnh thần cách!
Diệp Thiên Huyền bỗng dưng gấp giọng hô.
Thần cấm kết giới chung quanh Sinh Mệnh thần cách, toàn bộ vỡ tan, nó cứ như vậy lẳng lặng lơ lửng ở trong hư không, hào quang vạn trượng.
- Ha ha ha! Ta biết rõ, ta nhất định có thể đạt được Sinh Mệnh thần cách! Sinh Mệnh thần cách là của ta!
Trong ánh mắt Thánh Vương lão hủ bỗng nhiên bắn ra ánh sáng kinh người, thả người lướt lên, hướng Sinh Mệnh thần cách đánh tới.
Sau khi đã trải qua lĩnh ngộ vừa rồi, Diệp Thần đã hiểu rất nhiều, cảm thấy phải chăng đạt được Sinh Mệnh thần cách đã không trọng yếu, nhưng nhìn đến Thánh Vương phóng tới Sinh Mệnh thần cách, Diệp Thần lập tức kích phát toàn thân tiềm năng, bạo khởi đánh về phía Thánh Vương.
Bất kể như thế nào, Sinh Mệnh thần cách cũng không thể rơi vào trong tay Thánh Vương!
- Tiểu Thiên, đi lấy Sinh Mệnh thần cách!
Diệp Thần quát to, đem hết toàn lực huy động Tinh Diễn Phi Đao hướng phía sau lưng Thánh Vương vọt tới.
Cảm giác được một đạo hàn quang từ phía sau lưng tập đến, Thánh Vương quay người vung lên Thánh Huyết chiến kích chém xuống.
Bởi vì Sinh Mệnh chi lộ đã đem Sinh Mệnh lực của hai người hấp thụ còn thừa không có mấy, cho nên lúc bọn hắn chiến đấu, ngay cả một phần ngàn lực lượng trước kia cũng phát huy không ra, Thiên Thần Binh ảm đạm vô quang, Thánh Bảo một mảnh mông mông bụi bụi.
Bành bành bành!
Nhưng Diệp Thần vẫn là đem hết toàn lực, thúc dục Tinh Diễn Phi Đao cùng hai kiện Thánh Bảo công kích Thánh Vương, đem Thánh Vương ngăn cản lại.
Diệp Thiên Huyền cưỡi lấy Hỗn Độn Thần Thú già yếu không chịu nổi, thò tay chụp vào Sinh Mệnh thần cách.
Sinh Mệnh thần cách trong lúc đó trở nên vô cùng chói mắt, tựa như Hằng Tinh thiêu đốt.
Oanh!
Diệp Thiên Huyền cùng Hỗn Độn Thần Thú, đều chôn vùi ở bên trong Sinh Mệnh thần cách phóng ra Liệt Diễm nóng bỏng.
- Tiểu Thiên!
Diệp Thần hét to một tiếng, khó có thể tin nói.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy. . .
Hắn ngơ ngác nhìn hư không, trong lúc mơ hồ, hắn phảng phất thấy được linh hồn Tiểu Thiên phiêu tán, nhớ tới thời điểm Tiểu Thiên bi bô tập nói, một loại bi thương khó nói lên lời, tràn ngập lên lồng ngực.
Có lẽ, mặc dù thần cấm kết giới mở ra, Sinh Mệnh thần cách cũng không thuộc về bất luận kẻ nào!
- Các ngươi không có tư cách đạt được Sinh Mệnh thần cách, ha ha ha! Sinh Mệnh thần cách là thuộc về của ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.