Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 327: Thức tỉnh (2)




Diệp Tuyền kinh ngạc phát hiện, trên người Diệp Thần nguyên bản có rất nhiều miệng vết thương thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn, trải qua năm ngày thời gian, rất nhiều đều đã khép lại, dài ra thịt mới. Xem ra Diệp Thần ca ca vẫn có thể khôi phục lại, Diệp Tuyền nước mắt thẳng rơi, tranh thủ thời gian chạy tới cùng các tộc nhân nói.
Nghe được Diệp Tuyền nói Diệp Thần có cơ hội khôi phục, các tộc nhân đang ở bên ngoài vô cùng lo lắng chờ đợi lập tức một mảnh vui mừng.
- Ta biết Tộc trưởng không có việc gì.
- Tộc trưởng phúc lớn mạng lớn, đại nạn không chết tất có hậu phúc.
Một đám tộc nhân vừa khóc vừa cười, rất nhiều người tranh thủ thời gian đi giết heo làm thịt dê tế tự thiên địa.
Trong phòng, tay phải của Diệp Thần đã có thể nhúc nhích, cắn răng uốn éo thân thể, chỉ nghe băng băng vài tiếng nổ đùng, mấy khối cốt cách sai chỗ bị Diệp Thần uốn éo về tới vị trí cũ.
Khá tốt không chết, Diệp Thần vui mừng không thôi, duỗi ra tay phải vuốt ve A Ly đang rơi lệ một chút, cười cười nói:
- A Ly, ta không sao, mệnh ta cứng lắm.
A Ly ngược lại càng thương tâm, nước mắt một mực rơi xuống dưới, nếu Diệp Thần thực xảy ra chuyện gì, nàng cũng không biết nên làm thế nào mới tốt.
- Diệp Thần ca ca, ta. . . Ô ô ô, đều là Tiểu Dực không tốt, Tiểu Dực hẳn là ở bên người Diệp Thần ca ca.
Tiểu Dực đi đến trước giường khóc lớn, Tiểu Vưu lại không hiểu chuyện gì xảy ra, không biết Tiểu Dực tại sao phải khóc, trong ánh mắt tràn đầy mê mang.
- Chuyện này không liên quan đến ngươi, Tiểu Dực, đừng thương tâm, Diệp Thần ca ca không phải còn hảo hảo sao?
Diệp Thần cười cười, Thiên Tinh Ấn chủ ấn thích phóng ra cổ lực lượng kia quá cường đại, lúc ấy sự tình phát sinh quá nhanh, Diệp Thần căn bản chưa kịp làm bất luận chuẩn bị gì, cho dù lúc ấy Tiểu Dực ở đây, chỉ sợ cũng rất khó cứu Diệp Thần.
Lại qua bảy ngày thời gian, Diệp Tuyền một mực một tấc cũng không rời ở trước giường Diệp Thần chiếu cố, Tiểu Dực cùng A Ly cũng một mực ở bên người Diệp Thần, các tộc nhân Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng cũng thỉnh thoảng tới thăm, chứng kiến Diệp Thần đang từ từ khôi phục, nguyên một đám lúc này mới yên lòng lại.
Theo thời gian trôi qua, trên phi đao tràn ra huyền khí càng ngày càng nhiều, kinh mạch trong cơ thể Diệp Thần khôi phục được càng lúc càng nhanh, đến ngày thứ bảy, Diệp Thần đã miễn cưỡng có thể xuống đất đi đi lại lại .
Bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng nhận được tin tức, đều vội vàng chạy tới, chứng kiến Diệp Thần đang ở trước giường đi đi lại lại, nguyên một đám mắt trợn trừng, không khỏi lão lệ tung hoành.
- Thần nhi, ngươi có thể xuống đất rồi?
- Ngươi cảm giác thân thể thế nào?
Bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng đều hỏi.
Diệp Thần còn chỉ có thể miễn cưỡng đi đi lại lại, ngẩng đầu cười cười nói:
- Các vị thúc thúc, thân thể ta không việc gì.
- Không có vấn đề là tốt rồi, chúng ta còn tưởng rằng. . .
Diệp Chiến Long nhớ tới tình hình ngày đó ôm lấy Diệp Thần, không khỏi trận trận nghĩ mà sợ.
- Phụ thân cùng thúc công thế nào?
Diệp Thần hỏi, cũng là mình quá mức chủ quan, tùy tiện thăm dò Thiên Tinh Ấn chủ ấn, mới đưa đến tình huống lần này.
- Đại ca cùng lục thúc cũng bị thương, bất quá không phải đặc biệt nghiêm trọng, hiện tại đang thong thả khôi phục, phỏng chừng qua một hai tháng mới có thể khôi phục như trước.
Diệp Chiến Long ở một bên nói, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp Thần rõ ràng có thể so với Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền trước một bước xuống đất đi đường. Trước kia Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền hỏi tình huống Diệp Thần, bọn họ cũng không dám nói, chỉ có thể miễn cưỡng qua loa, Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền cố ý muốn tới xem Diệp Thần, cũng bị bọn họ cản lại, bọn họ không nghĩ tới Diệp Thần rõ ràng khôi phục nhanh như vậy.
Diệp Thần nhớ lại tình cảnh ngay lúc đó, sau khi mình gây ra Thiên Tinh Ấn chủ ấn, chủ ấn phóng thích ra cổ lực lượng kia là hướng về phía hắn tới, phụ thân cùng thúc công đứng ở một phương hướng khác, chỉ là bị dư âm, nếu phụ thân cùng thúc công trực diện cổ lực lượng kia, chỉ sợ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
- Nhị thúc tam thúc, dẫn ta đi gặp phụ thân cùng thúc công.
Diệp Thần gấp giọng nói.
- Chỉ là hiện tại thân thể ngươi. . .
Diệp Chiến Long chần chờ nói.
- Ta không sao, ngay cả tu vi huyền khí cũng khôi phục gần một thành!
Diệp Thần gượng chống đi vài bước, tuy tu vi huyền khí còn không có khôi phục đến một thành, nhưng ít ra là có một ít lực lượng.
Nếu như Diệp Thần không nhìn đến Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền, chỉ sợ sẽ không cam lòng, Diệp Chiến Long nhẹ gật đầu, huyền khí trong cơ thể Thần nhi, tựa hồ có một chút hiệu dụng đặc biệt, trọng thương thành như vậy, rõ ràng có thể trong thời gian ngắn khôi phục lại, thật sự là thần kỳ, Diệp Thần đã có thể đi đường, chắc hẳn đã không có đáng ngại.
Ở dưới mọi người nâng, Diệp Thần một đường đi tới gian phòng của Diệp Chiến Thiên.
Tuy Diệp Chiến Thiên không phải đứng mũi chịu sào thừa nhận cổ lực lượng kia trùng kích, nhưng tình huống bị thương cũng cực kỳ nghiêm trọng, xương sườn đứt gãy ba căn, kinh mạch cả ngực trái đứt gãy rối tinh rối mù, may mà xương sườn không có đâm vào trái tim, lại có Tử Kim Thần Đan, Đoạn Tục Đan kéo dài tánh mạng, miệng vết thương đang thong thả khép lại.
Nhìn xem Diệp Chiến Thiên trọng thương nằm trên giường, trong lòng Diệp Thần tràn đầy áy náy, nếu không phải là hắn chủ quan, phụ thân cũng sẽ không trọng thương thành như vậy.
Thừa dịp mọi người không chú ý, Diệp Thần bắt lấy cổ tay Diệp Chiến Thiên, đem huyền khí của mình chậm rãi rót vào trong cơ thể Diệp Chiến Thiên, ở dưới cổ huyền khí này bao vây, thương thế của Diệp Chiến Thiên bắt đầu khôi phục, chỉ có điều tốc độ không có nhanh như Diệp Thần.
Tất cả tình huống trong cơ thể Diệp Chiến Thiên, đều bị Diệp Thần dọ thám, trong lúc phụ thân tu luyện Lôi Đế Quyết, trình độ thân thể cường hãn quả nhiên có tăng lên cực đại, khôi phục cũng cực kỳ không tệ.
Huyền khí chậm rãi vận hành đến trong óc Diệp Chiến Thiên, thần hồn của Diệp Thần đột nhiên nhúc nhích, như là cảm giác đến cái gì.
Diệp Thần nao nao, nhắm mắt cảm giác một chút, thần hồn phóng thích ra, cảm thấy một tia khác thường.
Thức hải của Diệp Chiến Thiên, cùng người thường đã hoàn toàn bất đồng, lớn hơn mấy lần, ẩn chứa một loại năng lượng kỳ lạ, chẳng lẽ là tu luyện Lôi Đế Quyết mà sinh ra dị biến?
Thức hải của Diệp Chiến Thiên, không thể cùng Diệp Thần đồng dạng phóng thích thần hồn, bất quá bởi vì loại lực lượng đó tác dụng, ngũ quan cảm giác nhất định sẽ trở nên cực kỳ nhạy cảm. Biến hóa như thế, không biết là tốt là xấu, nghĩ nghĩ, điều này có lẽ không có tính phá hư gì, vấn đề hẳn là không lớn.
Qua hơn một canh giờ, Diệp Chiến Thiên tỉnh lại.
- Thần nhi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?
Diệp Chiến Thiên chứng kiến Diệp Thần, mắt hổ rưng rưng, giãy dụa muốn ngồi dậy, trước đây hắn lo lắng tình huống của Diệp Thần, tộc nhân vẫn không chịu nói cho hắn biết, hắn lo vạn phần, nhưng mà bản thân bị trọng thương, không bao lâu liền hôn mê.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.