- Yêu Vương điện hạ ngày bình thường thâm tàng bất lộ, một khi chiến đấu lên, thực lực lại kinh người như vậy!
Nhiếp Thanh Vân có chút sợ nghĩ, ở trong lòng hắn, Diệp Thần nghiễm nhiên đã là tồn tại như thiên thần, từ nay về sau cho dù cho hắn mười lá gan, cũng không dám làm trái ý Diệp Thần .
Ngoại trừ Nhiếp Thanh Vân, Già Thiên Hỏa Điểu biến thành lão giả kia, cũng là nghĩ như vậy.
Về phần Minh Vũ Đại Đế thì cau mày. Lo lắng Diệp Thần gặp được nguy hiểm, biết rõ hai thủ vệ ở lối vào Cấm Vực Chi Địa là nhân khôi, Minh Vũ Đại Đế đối với Cấm Vực Chi Địa này tràn đầy nghi kị, trong lòng có chút dự cảm bất hảo, Cấm Vực Chi Địa này sẽ không ẩn tàng sự việc đáng sợ gì chứ?
Bọn hắn lúc này, tuy trong nội tâm lo nghĩ, lại căn bản ra không được pháp trận.
- Không tốt, huyền khí trong cơ thể ta đang xói mòn, cái pháp trận này chỉ sợ có hiệu quả thất lạc huyền khí!
Minh Vũ Đại Đế phát hiện trong cơ thể khác thường, gấp giọng nói.
- Ta cũng vậy!
Trong lòng mấy người Nhiếp Thanh Vân khẽ kinh.
Bọn họ tranh thủ thời gian ngồi xuống, khống chế huyền khí trong cơ thể xói mòn, sau khi ngồi xuống, huyền khí thất lạc chậm rất nhiều, bất quá cũng đang từng điểm từng điểm trôi qua.
Tả Khâu Công Nghiệp cũng cảm thấy đại địa chấn động. Hắn thu hồi đắc ý chi tâm, sinh ra một tia cảm giác gấp gáp, phải tranh thủ thời gian khôi phục thực lực, trước đem bọn người Minh Vũ, Nhiếp Thanh Vân giết chết nói sau!
Bọn người Minh Vũ, Nhiếp Thanh Vân ở trong pháp trận, huyền khí trong cơ thể sẽ chậm rãi tản mất, tiêu hao này so sánh. Qua một thời gian ngắn, hắn liền có đủ thực lực đem bọn người Minh Vũ, Nhiếp Thanh Vân đánh chết!
- Minh Vũ, Nhiếp Thanh Vân, lão bất tử còn có con chim kia, dùng không được bao lâu, liền là tử kỳ của các ngươi !
Tả Khâu Công Nghiệp hắc hắc cười lạnh, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.
Sâu trong lòng đất chiến đấu y nguyên đang tiếp tục, đạo đạo thần quang cùng với từng cổ âm khí oanh kích ở trên thạch bích chung quanh, đá vụn rơi xuống.
- Lại tiếp tục như vậy, huyệt động này chỉ sợ sẽ sụp.
Diệp Thần trong lòng xiết chặt, nhìn về phía A Ly cùng Tiểu Dực nói.
- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta đi mau. Phản hồi mặt đất!
Nơi này không thể tiếp tục ở lại!
Diệp Thần mang theo Tiểu Dực, A Ly cùng một chỗ chạy vội.
Oanh! ! !
Chỉ nghe lại một tiếng vang thật lớn, mặt đất càng thêm kịch liệt rung động, ầm ầm, thông đạo đi thông mặt đất đang không ngừng sụp xuống.
Phía dưới huyệt động, căn bản là do nham thạch cấu thành, cho nên kiên cố, mà càng đến gần mặt đất, hàm lượng bùn đất lại càng cao, cho nên bắt đầu sụp xuống trước.
- Diệp Thần ca ca, con đường trở về đã bị phong kín !
Tiểu Dực gấp giọng hô.
Nếu như sụp xuống tương đối ít, cho dù đào, cũng phải đào trở lại mặt đất!
Thần hồn của Diệp Thần hướng phía trước mặt kéo dài đưa ra ngoài, trong nội tâm đã lạnh hơn phân nửa, phía trước chí ít có vài dặm, toàn bộ bị vùi lấp, bùn đất hỗn hợp nham thạch, đã đem đường đi ra ngoài hoàn toàn chon vùi, căn bản đào không qua!
Thần hồn của Diệp Thần đến động khẩu, phát hiện bốn Huyền Tôn nhân khôi đang ở vị trí động khẩu di động cơ quan, nguyên bản chỗ không có bị phong, cũng bị nham thạch cùng bùn đất vùi lấp, hơn nữa trong đất bùn, thẩm thấu rất nhiều chất lỏng kịch độc lục sắc, ngay cả đào cũng không cho người ta đào!
Trong nội tâm đột nhiên có một tia hiểu ra, Chấp Pháp Điện đây là hủy thi diệt tích!
Một khi phía dưới phát hiện tình huống bị người xâm nhập, lập tức phong bế động khẩu, để tránh bí mật của Cấm Vực Chi Địa tiết lộ ra ngoài!
Thủ đoạn này, có thể nói là hết sức cẩn thận!
Xem ra muốn từ nơi này đào thông một lối đi phản hồi mặt đất đã là không thể nào!
- Diệp Thần ca ca, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Tiểu Dực hỏi, bọn họ cách mặt đất quá xa, căn bản không có khả năng đào trở lại trên mặt đất, huyệt động còn đang sụp xuống, nếu như bị chôn vùi, coi như là Yêu Vương, trừ khi có bí pháp đặc thù, nếu không chỉ sợ cũng ở chỗ này hít thở không thông mà chết.
- Đạm Đài Lăng, đúng, Đạm Đài Lăng! Nàng không phải từ động khẩu vào, phía dưới khẳng định còn có đường đi ra ngoài khác!
Diệp Thần đột nhiên nghĩ tới điều gì, mang theo A Ly, Tiểu Dực hướng huyệt động phía dưới chạy vội.
Rầm rầm rầm, huyệt động còn đang không ngừng sụp xuống, từng khối cự thạch rơi xuống.
Tiểu Dực hướng ở phía trước, từng quyền từng quyền oanh ra, một khối lại một khối đá lớn bị hắn oanh thành bột mịn.
Chạy như điên hồi lâu, Diệp Thần, Tiểu Dực cùng A Ly rốt cục đi tới không gian khoáng đạt kia, mùi thi thể phiêu đãng bốn phía, người bình thường căn bản không cách nào thừa nhận cổ hương vị này.
Bùm bùm bùm!
Từng cổ lưu quang, âm hàn chi khí tứ tán bắn ra, oanh kích mặt đất hoặc là nham bích ở phụ cận, đều nổ tung, đá vụn bụi bùn vẩy ra.
- Tiểu Dực, A Ly, các ngươi cẩn thận một chút!
Diệp Thần nhắc nhở, hắn đã từng bị Thất Thải thần quang của Đạm Đài Lăng đánh trúng qua, Thất Thải thần quang này ẩn chứa uy lực, căn bản không phải hắn hiện tại có thể chống đỡ, về phần âm hồn âm hàn chi khí, âm hồn đã có thể cùng Đạm Đài Lăng chiến đấu lâu như vậy mà không rơi vào thế hạ phong chút nào, cái âm khí này, hẳn là không thể so với Thất Thải thần quang thua kém nhiều ít!
Thần hồn của Diệp Thần nhanh chóng đảo qua cả không gian, tìm kiếm lấy đường đi ra ngoài, cuối cùng lại không có bất kỳ phát hiện!
- Chuyện gì xảy ra? Điều đó không có khả năng! Nếu như phía dưới không có đường đi ra ngoài, Đạm Đài Lăng này là vào bằng cách nào?
Diệp Thần nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới điều gì, thần hồn tập trung mộ huyệt cổ lão kia, mộ huyệt cổ lão này khắp nơi hiện đầy điêu văn, ngay cả thần hồn của Diệp Thần cũng vô pháp thăm dò đi vào.
Nếu như địa phương khác không có đường thông hướng ra ngoài, đường ra này, tất nhiên là ở trong mộ huyệt!
Mộ huyệt này vừa lúc ở phía dưới Đạm Đài Lăng cùng âm hồn đánh nhau, hơi không cẩn thận, liền có khả năng bị Đạm Đài Lăng Thất Thải thần quang hoặc là âm hồn âm hàn chi khí oanh thành mảnh nhỏ.
- Các ngươi tới làm gì?
Đạm Đài Lăng một bên vung lên tam xiên thần kích đón đỡ âm hồn công kích, một bên lạnh lùng hỏi, lúc này bọn người Diệp Thần cư nhiên còn không chạy trốn, ngược lại đi xuống, cái này không phải là tìm chết sao?
- Có người muốn hủy diệt hết thảy nơi này, đã đem đường ra phía trên phong kín !
Thần hồn của Diệp Thần truyền lại một tia tin tức, tuy Đạm Đài Lăng lạnh lùng, nhưng thoạt nhìn, cũng không phải cùng hung cực ác như vậy, bằng không cũng sẽ không mạo hiểm tới nơi này đánh chết âm hồn.
Đạm Đài Lăng nghe được những lời này của Diệp Thần, từ chối cho ý kiến, tuy Diệp Thần chết ở chỗ này, nàng sẽ cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng nàng cũng sẽ không xuất thủ đi cứu Diệp Thần.
Diệp Thần nhìn thoáng qua bóng lưng của Đạm Đài Lăng, hắn hiểu được, lúc này muốn nhờ lực lượng của Đạm Đài Lăng là không thể nào, chỉ có dựa vào chính mình!