Chứng kiến Diệp Thần nhắm mắt ngửa đầu, giống như cảm thụ được cái gì. Tử Hỏa Tinh Sư mỉm cười, năng lực lĩnh ngộ của Diệp Thần vẫn là coi như không tệ, biết rõ phải từ khí cơ trong không khí, đi cảm thụ một chiêu Chưởng Toái Tinh Hà này, tuy Diệp Thần nhỏ yếu, nhưng mà được cho là thiên tài tập võ rồi, trong tộc Tử Hỏa Tinh Sư bọn hắn, cũng không có ai có thể nhanh như vậy lĩnh hội một thức Chưởng Toái Tinh Hà này huyền diệu.
Đứng thẳng một lát, trong đôi mắt Diệp Thần hiện lên một đạo dị sắc, trong nội tâm hình như có hiểu ra, lại một lần ngưng hóa ra Kim Giáp binh sĩ, hưng phấn khẽ quát một tiếng:
- Lại đến!
Kim Giáp binh sĩ hướng Tử Hỏa Tinh Sư đánh tới.
Bành bành bành, Kim Giáp binh sĩ lần nữa cùng Tử Hỏa Tinh Sư đánh nhau .
Không thể không nói, cùng Tử Hỏa Tinh Sư chiến đấu, đối với thần hồn mà nói là một cơ hội rèn luyện, Diệp Thần có thể cảm giác được, thần hồn của mình so với trước đã có tăng lên rõ rệt, một lần lại một lần cảm thụ được uy lực của Chưởng Toái Tinh Hà, lĩnh hội lấy một thức vũ kỹ này huyền diệu.
…
Nam Man quốc hoàng cung đại điện, tại đây bố trí vàng son lộng lẫy, một đám võ tướng còn có văn thần tất cả đều tụ tập lại với nhau, Thác Bạt Hồng Dã ngồi ở trung ương cung điện.
Một đám võ tướng cùng triều thần nghị luận nhao nhao, bởi vì gần đây đã xảy ra một đại sự khó lường.
Cái kia chính là, Cấm Vực Chi Địa chìm rồi!
Cấm Vực Chi Địa vì sao chìm nghỉm, đã không có người quan tâm, cái này căn bản không phải bọn hắn có thể cân nhắc, Chấp Pháp điện sẽ điều tra chuyện này, nhưng mà Cấm Vực Chi Địa chìm nghỉm, đối với mười mấy quốc gia quanh thân mà nói, lại sẽ sinh ra một ít phản ứng dây chuyền, làm Thác Bạt Hồng Dã đem một đám võ tướng cùng văn thần triệu tập cùng một chỗ.
- Bệ hạ, Tả Khâu Minh Nghiệp đã tỉnh lại, phải chăng muốn dẫn hắn tới gặp bệ hạ?
Một thị vệ ở phía xa khom người hỏi.
Bản thân Tả Khâu Minh Nghiệp bị trọng thương, ở trên biển trôi nổi hơn mười ngày, bị một ngư dân cứu, ngư dân kia xem xét là trang phục Nam Man quốc, vội vàng hồi báo cho quân coi giữ địa phương, quốc chủ bọn hắn tra xét thoáng một phát, phát hiện là tướng quân Nam Man quốc, nào còn dám chủ quan, tranh thủ thời gian tự mình dẫn người đem Tả Khâu Minh Nghiệp đưa về Nam Man quốc.
Tả Khâu Minh Nghiệp chữa thương mấy ngày, lúc này mới khôi phục lại, may mắn là Thiên Tôn cấp cao thủ, tu vi thâm hậu, nếu không người bình thường bị trọng thương, lại ở trên biển trôi nổi nhiều ngày như vậy, chỉ sợ sớm đã đi đời nhà ma rồi.
- Để cho Minh Nghiệp tới a.
Thác Bạt Hồng Dã trầm giọng nói, sắc mặt hắn khó coi, xác thực, lần này Cấm Vực Chi Địa mở ra, Nam Man quốc phái một Huyền Tôn cao thủ, hai Thiên Tôn cao thủ còn có nhiều Địa Tôn cao thủ như vậy, tựa hồ đã toàn quân bị diệt, chỉ còn lại có Tả Khâu Minh Nghiệp còn sống trở lại, hắn có thể nào không nổi trận lôi đình.
Trên triều đình, mọi người nhỏ giọng nghị luận, nhao nhao suy đoán tại Cấm Vực Chi Địa đến cùng xảy ra chuyện gì, Tả Khâu Minh Nghiệp này, chỉ sợ là người duy nhất biết rõ nội tình rồi.
Sau một lát, Tả Khâu Minh Nghiệp bị mấy thị vệ dẫn đi lên, ngẩng đầu nhìn đến Thác Bạt Hồng Dã, lập tức nước mắt giàn giụa, nức nở nói:
- Bệ hạ, tội thần Tả Khâu Minh Nghiệp, tham kiến bệ hạ!
- Minh Nghiệp, ngươi nói một câu. Tại Cấm Vực Chi Địa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Thác Bạt Hồng Dã hỏi.
- Bệ hạ, chúng ta bị Hầu gia hắn...
Tả Khâu Minh Nghiệp nói xong.
- Thác Bạt Nham!
Thác Bạt Hồng Dã nghe được Tả Khâu Minh Nghiệp nói, tức giận vỗ lan can long ỷ.
- Chẳng lẽ là Thác Bạt Nham làm hay sao?
Hắn phái một Huyền Tôn, hai Thiên Tôn tiến về Cấm Vực Chi Địa, theo lý thuyết không đến mức thất bại mới đúng, trừ khi... Thác Bạt Nham lâm trận đào ngũ!
- Không phải.
Tả Khâu Minh Nghiệp vội vàng lắc đầu, quỳ trên mặt đất, khóc lóc kể lể nói.
- Chúng ta bị Hầu gia hắn lừa...
Tả Khâu Minh Nghiệp đem sự tình từng cái nói tới.
- Hầu gia nói, những Phong độc châm kia là không sẽ công kích chúng ta, nhưng mà không nghĩ tới... ca ca ta hắn...
Một đám võ tướng cùng triều thần hướng trên mặt Tả Khâu Minh Nghiệp nhìn lại, trên mặt Tả Khâu Minh Nghiệp sưng đỏ đã không sai biệt lắm lui xuống, nhưng lờ mờ còn có một chút dấu vết, khoảng chừng mấy chục chỗ, có thể tưởng tượng, trước kia Tả Khâu Minh Nghiệp là bi thảm cỡ nào. Mấy võ tướng cùng Tả Khâu Minh Nghiệp có chút bất thường muốn cười lại không dám cười, đem mặt trướng đến mức đỏ lên.
Thác Bạt Hồng Dã như thế nào cũng không nghĩ ra lại có thể là loại tình huống như thế này. Theo lý thuyết Thác Bạt Nham cũng được cho đa mưu túc trí rồi, tuyệt đối sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này, đoán chừng là bị người động tay động chân. Bên Tây Võ Đế Quốc kia Minh Võ vậy mà tự mình tiến về Cấm Vực Chi Địa, có thể thấy được Tây Võ Đế Quốc đã không người có thể phái!
Thác Bạt Hồng Dã ngón trỏ nhẹ nhàng gõ lấy lan can long ỷ, cúi đầu trầm ngâm.
- Minh Nghiệp, Cấm Vực Chi Địa chìm rồi, ngươi có biết là nguyên nhân nào không?
Thác Bạt Hồng Dã hỏi.
- Cấm Vực Chi Địa chìm rồi?
Tả Khâu Minh Nghiệp sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên nói.
- Vi thần không biết. Vi thần rơi vào trên biển, vì để tránh cho bị Minh Võ bắt được, liền dốc sức liều mạng bơi, sau khi bơi vài ngày, liền hôn mê rồi. Cấm Vực Chi Địa kia khi nào chìm nghỉm, đến tột cùng tại sao lại chìm, thật là không biết.
Thác Bạt Hồng Dã trầm mặc xuống, Cấm Vực Chi Địa chia làm hai lối ra, mỗi một chỗ đều có hai Huyền Tôn cao thủ gác, dùng thực lực những người Tây Võ Đế Quốc kia, quả quyết không có khả năng làm cho Cấm Vực Chi Địa chìm nghỉm. Muốn để cho một hòn đảo chìm nghỉm, chỉ sợ phải Thần Tôn cảnh giới cường giả mới có thể miễn cưỡng làm được, Cấm Vực Chi Địa chìm nghỉm cùng người Tây Võ Đế Quốc rất có thể không có quan hệ gì, một hòn đảo chìm nghỉm, cũng có rất nhiều nguyên nhân, ví dụ như nền tảng bất ổn, núi lửa đáy biển phun trào….
Cấm Vực Chi Địa hủy, Chấp Pháp điện phải một lần nữa thành lập một Cấm Vực Chi Địa mới, khẳng định cần một ít thời gian, lúc này, dễ dàng vượt qua Chấp Pháp điện, thừa cơ công chiếm Tây Võ Đế Quốc, chắc hẳn người Chấp Pháp điện cũng không có lời gì có thể nói, nếu bên Chấp Pháp điện kia có ý kiến, cũng có thể phí một cái giá lớn, hối lộ một phen, để cho Chấp Pháp điện mở một con mắt nhắm một con mắt.
Đây tuyệt đối là cơ hội tốt trời ban!
Nghĩ đến chỗ này, Thác Bạt Hồng Dã phất phất tay nói:
- Minh Nghiệp, ngươi về trước đi hảo hảo tĩnh dưỡng, đaợi trẫm điều tra việc này.
Tả Khâu Minh Nghiệp cúi đầu bái, dưới sự dẫn dắt của thị vệ rời đi.
- Vu Mã, Cốc Lương, hai người các ngươi dẫn đầu Hắc Kỳ Quân hướng Duẫn Nam tiến quân, Tư Khấu Chuẩn Dư, ngươi mang Bạch Kỳ quân hướng Doãn bắc tiến quân, sau khi tới tại chỗ chờ lệnh, ở trước khi lên đường, các ngươi có thể đi Công bộ nhận lấy hai vạn ngân giáp.
Thác Bạt Hồng Dã trầm giọng nói.