Trong đại điện, ngoại trừ Nhiếp Thanh Vân cùng Già Thiên Hỏa Điểu biến thành lão giả kia ngồi ở trên mặt ghế, bộ dạng thập phần thảnh thơi, còn lại những Chiến Tướng triều thần kia, tất cả đều nơm nớp lo sợ.
- Bệ hạ đại quân, Nam Man quốc đã lướt qua Hoàng Hà, Minh Thân Vương, Đổng Quận Vương sáu Quận Vương tất cả đều suất quân hướng Nam Man quốc quy hàng, chúng ta xin Chấp Pháp điện tài quyết, bên Chấp Pháp điện kia bác bỏ thỉnh cầu của chúng ta, lý do là trước khi Cấm Vực Chi Địa không có thành lập, Chấp Pháp điện không can dự hết thảy quốc gia phân tranh, chắc là Nam Man quốc chủ ở bên Chấp Pháp điện dùng một tí thủ đoạn.
Một lão giả cung kính nói, hắn là Tây Võ Đế Quốc hữu Thừa tướng.
Minh Võ Đại Đế nhíu mày, nhìn xem các nơi trình lên chiến báo, đã có sáu quận huyện bị Nam Man quốc chiếm lĩnh, quận huyện còn lại nghe phong phanh đại quân Nam Man quốc buông xuống, cũng loạn thành hỗn loạn, tất cả dân chạy nạn đều hướng đế đô lao qua.
- Bệ hạ, Ân vương gia truyền đến tấu chương, nguyện chết trận tại Ngân Bắc quận, tuyệt không lui về phía sau một bước.
Hữu thừa tướng xúc động thở dài nói.
Minh Võ Đại Đế nhíu lông mày thoáng một phát nói:
- Truyền tin cho Ân vương gia, cho hắn hoả tốc hồi kinh.
Ân Mông Điền chính là dòng họ của Minh Võ Đại Đế, nhiều thế hệ trung liệt, nếu chết trận, hắn sẽ bứt rứt trong tâm.
Hữu thừa tướng há to miệng, muốn nói cái gì đó, rồi lại không có nói ra, cung thanh đáp:
- Vâng.
Ân Mông Điền đã có quyết tâm hẳn phải chết, chỉ sợ Minh Võ Đại Đế không cách nào triệu hồi hắn.
Minh Võ Đại Đế thấy được một bản mật báo, đến từ Đông Lâm quận, bên trên mật báo viết, Đông Lâm quận thành lọt vào 5000 tinh nhuệ của Nam Man quốc tập kích, đã rơi vào tay giặc, dân chúng tử thương vô số, mấy thế gia đại tộc bị diệt, có một bộ phận khác quy hàng, Minh Võ Đại Đế phái những cao thủ trú đóng ở Đông Lâm quận vốn là muốn đến tìm người Diệp gia tộc, yểm hộ Diệp gia tộc nhân đến kinh thành, thế nhưng mà không quản bọn hắn thi triển loại thủ đoạn nào, lại thủy chung tìm không thấy chỗ của Diệp gia.
Mặt khác Đông Lâm quận còn xuất hiện một ít yêu thú, tập kích quân doanh Nam Man quốc, đối với quân đội Nam Man quốc đã tạo thành một ít tổn thương.
Chứng kiến mật báo, Minh Võ Đại Đế cũng minh bạch, tuy Đông Lâm quận bị công hãm rồi, nhưng Diệp gia hẳn là vững như Thái Sơn, không cần phải lo lắng.
Trừ lần đó ra, Thiên Khôi tinh tông cùng Thái Ất Kiếm Tông đã hướng Nam Man quốc chủ trình thiếp mời, dùng bày ra thần phục, các đệ tử Thanh Vân tông đã rút lui khỏi tông môn, giấu ở trong Thanh Vân Sơn, mấy đại thế gia như Hách thị, vụng trộm cùng Nam Man quốc có một ít liên lạc.
Ân thị hoàng tộc sắp xuống dốc, trên triều đình này, không biết có bao nhiêu người tâm hoài quỷ thai, chờ cắn trả Ân thị hoàng tộc một ngụm, nếu không kiêng kị Minh Võ Đại Đế là Thiên Tôn đỉnh phong cao thủ, chắc hẳn đã có rất nhiều người không thể chờ đợi được rồi.
Tây Võ Đế Quốc đã là bấp bênh, tổ tông kinh doanh gần vạn năm cơ nghiệp, chỉ sợ muốn như vậy hủy hoại chỉ trong chốc lát, nội tâm Minh Võ Đại Đế thật sâu không cam lòng, nhưng hắn cũng minh bạch, chiều hướng phát triển, biết rõ thất bại, cũng chỉ có chiến một trận, hắn đã đem mấy hoàng tử lặng lẽ đưa ra Tây Võ Đế Quốc, Ân thị chỉ cần còn lưu một tia huyết mạch, liền còn có hi vọng!
- Trẫm ngày gần đây muốn cùng Nhiếp huynh, vị tiền bối này chung một chỗ bế quan, trên triều đình tất cả công việc, giao cho hữu tướng xử lý, đợi ngày trẫm xuất quan, cùng Nam Man quốc quyết nhất tử chiến!
Minh Võ Đại Đế hạ lệnh.
Ở khẩn yếu quan đầu này, Minh Võ Đại Đế lại muốn bế quan, một đám Chiến Tướng nghị luận nhao nhao.
- Bãi triều!
Nhìn xem Minh Võ Đại Đế ly khai, một đám Chiến Tướng còn có triều thần cũng là lục tục rời đi, bọn hắn nguyên một đám đều có tâm tư, có ít người sau khi trở về, đã không thể chờ đợi được tìm thủ hạ tiến đến liên lạc Nam Man quốc.
Vào thư phòng.
- Minh Võ huynh, lúc này ngươi tuyên bố bế quan, cái Tây Võ Đế Quốc này, sợ là sẽ rối loạn.
Nhiếp Thanh Vân khẽ mĩm cười nói, hắn mới mặc kệ Tây Võ Đế Quốc loạn hay không loạn, dù sao hắn chỉ cần hoàn thành lời nhắn nhủ của Yêu Vương điện hạ là được rồi, không biết Yêu Vương điện hạ khi nào trở lại.
Già Thiên Hỏa Điểu biến thành lão giả kia xếp bằng trên bồ đoàn ở trong thư phòng, từ từ nhắm hai mắt, lẳng lặng tu luyện, không nói gì.
- Ta đang lo lắng bọn hắn bất loạn.
Minh Võ Đại Đế nói, vong quốc chi quân, có cái thể diện gì tự xưng trẫm, Ân thị hoàng tộc xuống dốc, đã là không cách nào tránh khỏi, có thể kéo dài xuống dưới hay không, được phải xem tạo hóa nữa.
- Tây Võ Đế Quốc ta kéo dài đến nay, vẫn là bảo tồn một phần lực lượng, những người kia gọi là ám vệ, tất cả đều là Cửu giai Thập giai cao thủ, phân phối tốt ám khí, nắm giữ đại lượng tình báo, mấy kẻ kia phàm là cùng Nam Man quốc có liên lạc, giết không tha!
Nghe được Minh Võ Đại Đế nói, Nhiếp Thanh Vân cũng là trong lòng rùng mình, Minh Võ Đại Đế bình thường nhìn không ra cái gì, không nghĩ tới ở thời khắc mấu chốt, rõ ràng có thể quyết đoán như thế. Một câu, đã quyết định vận mệnh ngàn vạn người, kế tiếp cái đế đô này, chỉ sợ sẽ gặp phải một hồi huyết tinh thanh tẩy.
Tây Võ Đế Quốc khói lửa nổi lên bốn phía.
Mặc dù Đế đô không có bị chiến hỏa ảnh hướng đến, cũng là máu chảy thành sông.
Toàn bộ đế đô, có tất cả sáu mươi ba thế gia bởi vì thông đồng với địch làm phản bị diệt, quan to triều đình bị giết cũng không biết bao nhiêu mà đếm, bất quá bởi vì chứng cớ vô cùng xác thực, tuy thủ đoạn của Minh Võ Đại Đế tàn nhẫn, nhưng những người khác cũng không dám nói cái gì, chỉ là mỗi người cảm thấy bất an, bọn hắn nhận thức đến rồi, hiện tại đế đô, vẫn là thiên hạ của Ân thị hoàng tộc, tạm thời cũng không dám lại hành động thiếu suy nghĩ rồi.
Quân đội tinh nhuệ nhất từng cái quận huyện, bị Minh Võ Đại Đế điều khiển đến đế đô, chỉ là Vũ Lâm kim giáp liền có vài chục vạn, quân đội còn lại đạt đến mấy trăm vạn.
Tuy nói hai nước chiến tranh, mấu chốt nhất chính là đỉnh phong cao thủ ở giữa quyết đấu, nhưng quân đội phía dưới số lượng nhiều tới trình độ nhất định, cũng có phần làm cho người kiêng kị, nhất là phân phối đi một tí ám khí đặc biệt đả thương người, cho dù Địa Tôn Thiên Tôn cấp cao thủ cũng không dám đơn giản tiến vào trong vòng vây đại quân.
Bọn người Minh Võ Đại Đế đang bế quan tu luyện, cùng đợi một trận chiến cuối cùng, bên Nam Man quốc kia xơi tái lần lượt quận huyện của Tây Võ Đế Quốc, tạm thời còn chưa đối với đế đô của Tây Võ Đế Quốc phát động công kích, không biết đang chờ đợi cái gì.
Quốc cùng quốc ở giữa chiến tranh, hơn nữa là tông môn sau lưng đấu sức, đáng tiếc tông môn sau lưng Tây Võ Đế Quốc, đã xuống dốc rồi, mà tông môn sau lưng Nam Man quốc, lại đang quật khởi, cái này nhất định là một hồi chiến tranh không công bằng.