- Đạm Thai Lăng, ta thừa nhận ngươi đúng là kinh tài tuyệt diễm, là thiên tài khó gặp, nhưng mà thiên mệnh khó trái, ngươi giãy dụa cũng phí công mà thôi
Phó Nguyên Hiên tay phải vuốt trường kiếm màu đỏ, trên mặt có cảm giác đắc ý nói không nên lời.
Khốn linh trận này là pháp khí, linh hí của cao thủ chấp pháp điện tạo thành, đao kiếm tung hoành bay thẳng về phía Đạm Thai Lăng.
Đạm Thai Lăng huy động Hải Thần Tam Xoa Kích ngăn cản đao kiếm chung quanh đánh tới, đinh đinh đinh, Hải Thần Tam Xoa Kích sáng ngời đánh nổ ba thanh kiếm.
Cao thủ Linh Vọng Cảnh có cảm giác tuyệt đỉnh, nếu là lúc bình thường những tên này trong mắt Đạm Thai Lăng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, vung Tam Xoa Kích là có thể đánh nát toàn bộ linh bảo này, nhưng mà khốn linh trận quá mức huyền diệu, từ trong trận nhìn qua chung quanh tất cả đều là hư vô hỗn độn, những đao kiếm này xuất quỷ nhập thần, làm cho nàng khó lòng phòng bị. Huống chi nàng hiện tại chỉ còn bốn thành chiến lực.
Khốn linh trận này không hổ là một trong ba sát trận của chấp pháp điện.
Trước đây chấp pháp điện thông tri nàng, nói tìm được nơi phát ra hồn thú thú triều, cần tất cả cao thủ siêu cấp thế lực đi hiệp trợ, Lôi Thú nhất mạch, Chiến Thần Đường siêu cấp thế lực đều phái cao thủ ra, Đạm Thai Lăng cũng được mời, Đạm Thai Lăng tin là thật, Hải yêu nhất tộc cũng bị thủy hệ hồn thú công kích, vì cứu vớt tộc nhân, Đạm Thai Lăng lúc này mới tin lời chấp pháp điện.
Nhưng mà không nghĩ tới chấp pháp điện vô sỉ đến cực điểm, không ngờ là âm mưu muốn vây sát nàng.
Đạm Thai Lăng vô cùng tức giận, hồn thú thú triều đột kích, hàng tỷ sinh linh tùy thời bỏ mạng, mà chấp pháp điện thế lực lớn nhất đại lục không muốn đối phó hồn thú, rõ ràng còn muốn phục giết nàng, củng cố địa vị của chấp pháp điện.
Sau khi Đạm Thai Lăng tấn giai thì thực lực tăng lên cực lớn, là mười cao thủ của đông đại lục, tối thiểu có thể xâm nhập top năm, chấp pháp điện lo lắng nếu như Hải yêu nhất tộc cùng Lôi Thú nhất tộc kết minh, như vậy thì có thể ngăn cản chấp pháp điện!
Không nghĩ tới chấp pháp điện vì tư lợi của mình làm ra hành động đê tiện như vậy!
Đạm Thai Lăng đối xử lạnh nhạt ngưng mắt nhìn hư không, trong vô biển hải vực xa xa có hàng tỷ tộc nhân của sinh tồn, với tư cách là một trong những trụ cột của Hải yêu nhất tộc thì nàng không thể chết!
Cho dù đối mặt với công kích liên miên không dứt, Đạm Thai Lăng vẫn bảo tồn một phần thực lực, không có phóng thích lĩnh vực, tỉnh táo tìm kiếm sơ hở của khốn linh trận, nhưng mà khốn linh trận này không hổ là sát trận của chấp pháp điện, đao quang kiếm ảnh bên trong liên miên không dứt.
Phó Nguyên Hiên nhìn qua giữa khốn linh trận, Đạm Thai Lăng ngoan cố chống cự thì nội tâm của hắn cười lạnh, thực lực Đạm Thai Lăng mạnh cỡ nào, còn không phải chết trong tay Phó Nguyên Hiên ta sao? Nhìn xem nhìn xem, hắn lúc này chặc chặc thở dài, Đạm Thai Lăng quả nhiên không hổ là một trong ba mỹ nữ của đại lục, thon dài yểu điệu, nở nang hấp dẫn, dung mạo tú lệ độc nhất vô nhị, thật có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, giống như tiên tử, làm cho người ta khó ức chế mơ màng.
Đạm Thai Lăng lạnh lùng như băng, cao quý như nữ thần, nhưng lại khiến Phó Nguyên Hiên sinh ra dục vọng chinh phục mãnh liệt, băng sơn mỹ nhân như thế, nếu như hầu hạ hắn thì tốt đẹp cỡ nào!
- Trước bắt ngươi lại, bổn tọa nhất định phải hưởng thụ mới được.
Phó Nguyên Hiên khóe miệng tươi cười dâm tà, hắn mặc dù có suy nghĩ độc chiếm, nhưng mà khó tìm được cực phẩm như Đạm Thai Lăng này.
Đúng lúc này Phó Nguyên Hiên đột nhiên cảm giác được có khí tức, lạnh giọng quát:
- Là ai? ! Người phương nào dám nhìn lén người chấp pháp điện!
Trong nội tâm Phó Nguyên Hiên kinh sợ, người quan sát bọn họ tu vị hồn niệm rất mạnh, chỉ sợ đã xem một thời gian ngắn, cho tới bây giờ mới bị hắn phát giác, tu vị có lẽ đã ngoài yêu vương, rất có thể là cường giả Vô Thủy Cảnh, người như vậy xuất hiện không rõ là địch là bạn, Phó Nguyên Hiên lập tức sinh lòng cảnh giới.
Nếu như là người của Lôi Thú nhất mạch hoặc là Hải yêu nhất tộc quay về báo tin, vậy phiền toái, dù sao chấp pháp điện hành động che giấu, một khi khiến cho hai thế lực lớn này bắn ngược, hậu quả kia không tưởng tượng nổi.
- Tần Minh, Phùng Vũ, hai người các ngươi đi bắt hắn, không thể để cho hắn chạy!
Phó Nguyên Hiên tức giận nói ra, trong lòng của hắn cấp bách, phải nhanh chóng bắt giữ Đạm Thai Lăng, mau chóng rời khỏi đây!
- Vâng!
Hai tên cường giả Vô Thủy Cảnh lúc này hóa thành hào quang bay qua hướng Diệp Thần.
Hai tên cường giả Vô Thủy Cảnh vừa đi, uy lực của khốn linh trận giảm yếu đi rất nhiều, nhưng mà vây khốn Đạm Thai Lăng vẫn không có gì.
Diệp Thần đang ở ngoài ngàn dặm, phát hiện hai Vô Thủy Cảnh đang bay tới chỗ mình thì biết đã bị phát hiện!
Tuy nói hắn tận lực che giấu khí tức, thao túng thần hồn quan sát từ xa, nhưng vẫn không thoát được cảm giác của cường giả Linh Vọng Cảnh.
- Diệp Thần tiểu tử, ngươi phải cẩn thận, hai người đối diện một là Vô Thủy Cảnh tam trọng, một là Vô Thủy Cảnh ngũ trọng, ngươi căn bản không đối phó được, ngưng khí đan trong bao tay của ngươi không nhiều, đi nhanh lên a.
Sư Gia lúc này ở trong tinh ấn quát lên.
- Sư Gia, ta phải cứu Đạm Thai Lăng!
Diệp Thần đưa ra quyết định.
- Dùng thực lực của ngươi căn bản không phải đối thủ của bọn chúng, chỉ tặng mạng nhỏ mà thôi.
- Nhưng mà Đạm Thai Lăng đã cứu ta, nếu ta thấy chết không cứu, còn là nam nhân hay không?
Sư Gia cười lớn một tiếng, ngữ khí cổ quái nói:
- Diệp Thần tiểu tử, rốt cuộc cũng muốn làm ‘ nam nhân ’ , tốt! Sư Gia ủng hộ ngươi!
Diệp Thần đầu đầy hắc tuyến, vào lúc này Sư Gia còn có tâm tư này, đúng là hết nói.
Diệp Thần ngưng mắt nhìn qua phương xa, hai cường giả Vô Thủy Cảnh đang lao thẳng qua bên này, trong đầu hắn xuất hiện ý niệm, lông mi nhảy lên, lôi quang trên người ẩn hiện, sấm sét từng hồi.
Diệp Thần chẳng những không có chạy trốn, mà là bay qua hướng của hai tên cường giả Vô Thủy Cảnh.
Chấn Thiên Đỉnh rời khỏi tay, càng biến càng lớn, hóa thành cự đỉnh mấy vạn cân, xoay tròn trên cao và toàn thân có hỏa diễm lập lòe, giống như một thiên thạch, kéo cái đuôi lửa dài bắn ra phương xa.
Diệp Thần trốn ở đằng sau Chấn Thiên Đỉnh, càng không ngừng thi triển Bôn Lôi Thiểm, gia tốc lao lên và không ngừng dùng chưởng đánh lên Chấn Thiên Đỉnh, chỉ thấy Chấn Thiên Đỉnh bị chưởng lực của Diệp Thần oanh kích nên tốc độ càng lúc càng nhanh, thời gian dần qua ngay cả Diệp Thần dùng Bôn Lôi Thiểm cũng có xu thế theo không kịp.
- Đó là vật gì?
Tên cường giả Vô Thủy Cảnh tên là Tần Minh quá sợ hãi, hắn nhìn qua phía trước, chỉ thấy có một cự đỉnh khổng lồ đang bay tới, tốc độ quả thực là nhanh đến mức tận cùng.
- Không được, nhanh cản nó lại!
Phùng Vũ đột nhiên nghĩ tới cái gì đó hắn sợ hãi kêu to lên, lớn một cái đỉnh lớn như thế mà tốc độ lại rất nhanh, khốn linh trận trúng một kích là bị phá ngay.