Hương thơm xông vào mũi, so lúc với đan dược luyện hóa Yêu Vương còn nồng đậm hơn vài phần, chỉ ngửi hương thơm đan dược lạ lùng này, huyền khí trong người Diệp Thần đã rục rịch, thần hồn giãn ra.
Ngân Lang Yêu Vương huyết thống thuần khiết, luyện thành đan dược cũng không phải bình thường.
Tông Chu cảnh giác nhìn cử động của Diệp Thần, nhưng mà hồn lực của hắn không thể xuyên qua hồn hỏa của Chấn Thiên Đỉnh.
Thần hồn của Diệp Thần phóng thích ra ngoài, bao phủ chung quanh bản thân mình, che chắn ánh mắt của Tông Chu, tay phải cầm viên đan dược.
Chỉ cầm viên đan dược này thôi Diệp Thần cũng cảm giác được lực lượng to lớn truyền vào trong tay, Huyền Vũ chi khí trong tay vận chuyển, mang theo dược lực bành trướng rót vào trong kinh mạch của Diệp Thần.
Dường như bởi vì huyết mạch của Ngân Lang Yêu Vương đặc thù, trong dược lực này có ngân quang kỳ dị, rót vào trong kinh mạch của Diệp Thần cũng mang theo màu bạc.
Qua một lát viên đan dược trong tay của hắn biến mất, bị Diệp Thần hấp thu hoàn toàn.
Không ngờ còn chưa nuốt vào mà viên đan dược đã biến mất, đoán chừng là hiệu quả của Huyền Vũ chi khí.
Diệp Thần ngẩng đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tông Chu, tùy thời chuẩn bị chiến đấu một trận, kì thực huyền khí trong cơ thể không ngừng vận chuyển, tiêu hóa dược lực viên đan dược này.
Không thể không nói viên đan dược này dược lực quá mạnh, viễn siêu đan dược bình thường, Diệp Thần cảm giác được cường độ cốt cách kinh mạch trong người không ngừng đề thăng, tu vị huyền khí không ngừng được tăng cường, một đạo lực lượng thần bí rót vào trong thần hồn của Diệp Thần.
Diệp Thần lúc này còn đang ở trạng thái tâm thần hợp nhất, thân thể cùng thần hồn dung hợp, cường độ thân thể tăng lên vài lần, thực lực cũng tăng lên mấy lần.
Đúng lúc này sau lưng Diệp Thần có cảm giác ngứa ngáy, ngay vào khắc này Tử Ma Chiến Giáp phía sau lưng lên vỡ ra hai cái động, chỉ nghe phốc phốc vang vọng, đôi cánh bạc hiện ra sau lưng Diệp Thần.
Huyết mạch mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang vô cùng cường hãn, luyện hóa đan dược này, Diệp Thần hấp thu xong cũng có chút biến dị?
Đôi cánh chim này dài ba mét, lông vũ màu bạc phủ kín các nơi, lông vũ này có màu bạc sáng bóng như kim loại, nhìn qua có cảm giác lạnh lùng.
- Mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang, không hổ là Tử Hỏa Tinh Sư nhất tộc, Ngân Lang Yêu Vương có được huyết mạch cường hãn này mà chỉ mới tu luyện tới Yêu Vương, đúng là quá kém mà!
Sư Gia bên trong Thiên Tinh Ấn cảm thán.
- Sư Gia, cánh này là chuyện gì, sau này ta sẽ như vậy sao? Có chuyện gì không?
Diệp Thần gấp giọng hỏi, Diệp Thần ngây ngốc, cũng không nghĩ ra sau khi hấp thu viên đan dược này lại có thể mọc ra hai cánh.
- Yên tâm đi. Cánh này là chí bảo sau khi dung hợp với huyết mạch Ngân Lang Yêu Vương, huyết thống của Ngân Lang Yêu Vương hẳn là tương đối thuần khiết, đáng tiếc vẫn không có mở ra linh trí đạt được truyền thừa của mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang, kết quả lại tiện nghi cho ngươi.
- Đây là chí bảo?
Diệp Thần khó có thể tin hỏi thăm, chí bảo này dung hợp với huyết mạch truyền thừa?
- Đúng vậy, thứ này gọi là Thiên Lang Vũ Dực, hẳn là mười hai cánh Ngân Nguyệt Thiên Lang nhất tộc luyện chế ra cho Thiên Lang, có thể dùng phòng ngự. Cũng có thể tăng tốc độ, là chí bảo khó gặp.
Diệp Thần cẩn thận cảm thụ một chút, phát hiện đôi cánh này quả nhiên mọc ra từ thân thể. Mà mỗi bộ phận dung hợp với thân thể. Thiên Lang Vũ Dực dung hợp với thân thể trình độ cực cao, giống như sinh trưởng trên da thịt vậy.
Thiên Lang Vũ Dực là chí bảo không có khí linh.
Vật ấy tính chất rậm rạp, vô cùng rắn chắc. Lợi khí bình thường khó đột phá, có thể dùng phòng ngự, đương nhiên nó không cách nào như Tử Ma Chiến Giáp, phòng ngự toàn thân, chỉ phòng ngự một bộ phận mà thôi.
- Thiên Lang Vũ Dực dung hợp vào trong huyết mạch Ngân Lang Yêu Vương, đáng tiếc Ngân Lang Yêu Vương tới chết cũng không dùng được chí bảo này, đúng là tiện nghi cho ta!
Diệp Thần cười nhạt một tiếng, nhìn thẳng qua Tông Chu ở xa xa.
Tông Chu nhìn thấy Diệp Thần sau lưng mọc ra đôi cánh màu bạc, trong lòng hơi cả kinh, không biết Diệp Thần là Huyền thú gì, chẳng lẽ là dị chủng thượng cổ?
Cánh chim sau lưng Diệp Thần chậm rãi phe phẩy, sáng chói dưới ánh mặt trời, hào quang màu bạc vận chuyển từ từ.
Huyết Lang Yêu Vương cùng Hỏa Lang Yêu Vương phía dưới nhìn thấy màn này thì quá sợ hãi, cánh chim màu bạc này vì sao tương tự với hồn niệm hóa hình của Ngân Lang Yêu Vương như thế? Hẳn là Ngân Lang Yêu Vương bị Chấn Thiên Đỉnh luyện hóa, thiên phú của Ngân Lang Yêu Vương cũng bị Diệp Thần hấp thu?
Chuyện này quá mức đáng sợ a?
Thần hồn của Diệp Thần quét qua sau lưng một vòng, Tử Ma Chiến Giáp và Thiên Lang Vũ Dực phù hợp hoàn mỹ vô khuyết.
Bất kể là Tử Ma Chiến Giáp hay là Thiên Lang Vũ Dực, tất cả đều có thể nói là kiệt tác!
Dược lực không ngừng thẩm thấu vào người, Diệp Thần cảm giác được thân thể, thần hồn của mình dần dần trùng kích Vô Thủy Cảnh.
Đối vói lĩnh hội ý cảnh võ đạo, Diệp Thần đã hoàn toàn có thể đạt tới yêu cầu Vô Thủy Cảnh, cảnh giới cũng vượt qua xa, đây cũng tạo thành nguyên nhân tu vị Diệp Thần đột nhiên tăng mạnh.
Huyền khí màu bạc điên cuồng xoay quanh thân thể Diệp Thần thân, trong mắt Diệp Thần có từng tử hỏa xẹt qua.
Trong cơ thể Diệp Thần các loại khí tức giao thoa, cũng ảnh hưởng tới phi đao trong đầu của Diệp Thần, tiếp theo là Huyền Vũ chi khí và minh hoàng đai lưng, Chấn Thiên Đỉnh tỏa khí tức ra ngoài, còn có huyết mạch ngân lang vừa hấp thu, còn có một bộ phận tử hỏa của Sư Gia.
Các loại khí tức trong người Diệp Thần không ngừng trùng kích, tạo thành đủ loại hỗn loạn, cơ hồ muốn xé nát thân thể Diệp Thần.
Kinh mạch lần lượt sụp đoạn,dưới tác dụng của huyền khí phi đao cũng khôi phục lại.
Quá trình này rất thống khổ, giống như bị tra tấn trong địa ngục.
Diệp Thần cố nén đau đớn không thuộc về con người này, hắn luyện hóa từng chút khí tức, thân thể cùng thần hồn trong quá trình này cũng tăng trưởng lên không ít.
Theo thời gian qua đi, Diệp Thần cảm giác mình hoàn toàn dung hợp với thiên địa.
Hắn lúc này có cảm giác thân thể như hòa hợp với thiên địa.
Cảm giác này không biết vì sao, nhưng thiên địa vạn vật cũng diễn sinh từ đạo.
Trong đầu có từng hình ảnh xuất hiện, trong nội tâm Diệp Thần có cảm giác hiểu ra thế nào là Vô Thủy.
Vô Thủy bất diệt, đây cũng là đạo!
Hôm nay Diệp Thần chỉ mới lĩnh hội Vô Thủy mà thôi, cũng không có lĩnh hội bất diệt, nhưng đã đầy đủ.
Một lực lượng cường hoành bành trướng, nó bắt đầu khởi động trong người, bình chướng Vô Thủy chấn động, bỗng nhiên Diệp Thần cảm giác uy áp khổng lồ từ cơ thể của mình khuếch trương ra bốn phương tám hướng, giống như nghiền chết bản thân mình vậy, đây không phải uy áp của nhân loại có được, mà là thiên uy chân chính.
Thiên uy hạo đãng, nương theo âm thanh ù ù trầm đục, từng đạo hào quang màu vàng áp xuống Diệp Thần, một đạo gợn sóng có thể nghiền sập một ngọn núi! Diệp Thần giống như bị thiên uy đè ép chết, xương cốt nổ tung.