Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 751: Chém giết năm người (1)




- Vậy mà để cho hắn chạy.
Bệ Linh nhíu mày, cũng không dám đuổi theo đi, tại đây địa phương tới gần Thần Lôi Chi Thành, bọn hắn còn có cậy vào, một khi đuổi theo ra xa, bị người Chấp Pháp điện vây quanh, cái kia thì phiền toái, bên Chấp Pháp điện kia cao thủ vẫn là không ít đấy.
Diệp Thần ở thời điểm Bệ Linh phóng thích lôi trụ, đã chế trụ hai người Chấp Pháp điện còn lại kia, Tinh Thần Lĩnh Vực cùng lĩnh vực hai người kia kịch liệt va chạm, một lát liền đem lĩnh vực hai người kia nghiền nát rồi.
Bệ Linh lại là hai đạo lôi trụ ra tay, hai người Chấp Pháp điện kia không hề lo lắng biến mất trong Lôi Quang khủng bố.
Diệp Thần thúc dục Tinh Thần Lĩnh Vực cắn nuốt lĩnh vực lực lượng còn sót lại trên bầu trời kia, một trận chiến này, Tinh Thần Lĩnh Vực tăng cường năm thành! Ở trong đệ nhất trọng lĩnh vực, Tinh Thần Lĩnh Vực quả thực chính là một tồn tại không thể địch nổi.
Năm chết một thương! Diệp Thần vừa xuất hiện, liền khiến cho Chấp Pháp điện thoáng cái tổn thất nhiều cao thủ như vậy, mọi người trên tường thành nhìn hướng Diệp Thần ánh mắt đều đã bất đồng.
Trên tường thành một mảnh tiếng hoan hô, mọi người cảm thấy mấy ngày liên tiếp mây đen bao phủ trong lòng tựa hồ thoáng tản ra đi một tí, trước kia Thần Lôi Chi Thành cùng Chấp Pháp điện đều là phái Vô Thủy cảnh cường giả lẫn nhau thăm dò, song phương lẫn nhau có tổn thương, đây là song phương lần thứ nhất Linh Vọng cảnh cấp bậc quyết đấu, Thần Lôi Chi Thành lấy được thắng lợi áp đảo, cái này thật sự quá ủng hộ nhân tâm rồi!
Bệ Linh phát hiện lĩnh vực Diệp Thần thậm chí có năng lực thôn phệ, cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, lập tức vui vẻ càng sâu.
Bệ Linh thấy lĩnh vực Diệp Thần thôn phệ hoàn tất, nhẹ nhàng bay vút tới. Rơi vào bên người Diệp Thần, trong ánh mắt lộ vẻ vui sướng tiểu biệt gặp lại, thanh âm từ tính ở bên tai Diệp Thần nói khẽ:
- Tiểu đệ đệ, ngươi cuối cùng đến xem tỷ tỷ.
- Muốn vào đây cũng không dễ dàng, chỉ có thể đem ngươi kêu đi ra rồi.
Diệp Thần nhìn nhìn phòng hộ cấm chế của Thần Lôi Chi Thành giống như thùng sắt, bất đắc dĩ cười khổ nói .
Ánh mắt Bệ Linh xa xa nhìn về phía địa phương Lôi Điện dầy đặc nhất của Thần Lôi Chi Thành, trong nội tâm cũng xẹt qua một tia sầu lo, Thú Hoàng bệ hạ có lẽ sẽ mở ra cấm chế a?
Một khi Thần Lôi Chi Thành tiến vào trạng thái lâm chiến, ngoại bộ phòng ngự cấm chế là quả quyết sẽ không dễ dàng mở ra, bởi vì một khi mở ra ngoại bộ phòng ngự cấm chế, cần nửa giờ mới có thể một lần nữa khép kín. Cái nửa giờ này, Thần Lôi Chi Thành sẽ gặp phải phong hiểm thật lớn. Dưới tình huống bình thường, Thú Hoàng bệ hạ là sẽ không dễ dàng vì một ngoại nhân mở ra Thần Lôi Chi Thành cấm chế đấy.
Nhưng nàng lại bất đồng, nàng thức tỉnh Thái Cổ huyết mạch, ở trong Lôi Thú nhất mạch địa vị cao cả. Là hi vọng của Lôi Thú nhất mạch, cho nên Bệ Linh đánh bạc một bả, Thú Hoàng bệ hạ có lẽ sẽ vì nàng mở ra Thần Lôi Chi Thành phòng ngự cấm chế!
Vô luận như thế nào, nàng không thể trơ mắt nhìn Diệp Thần bị vây khốn. Nếu Thú Hoàng bệ hạ không muốn mở ra cấm chế, cùng lắm thì nàng cùng Diệp Thần chung một chỗ đánh đi ra ngoài!
- Mở ra phòng ngự cấm chế, để cho bọn hắn vào đi.
Lúc này, ở chỗ Lôi Điện dầy đặc nhất kia, truyền đến thanh âm uy nghiêm của Thú Hoàng Bệ Diệt.
Trong đỉnh lôi tháp Thần Lôi Chi Thành, Bệ Diệt nhìn chăm chú lên hai người bên ngoài cấm chế kia, con mắt quang huy thâm thúy, như là Thần Minh.
- Bệ hạ có lệnh, mở ra cấm chế!
- Bệ hạ có lệnh, mở ra cấm chế!
Từng tiếng mệnh lệnh trang nghiêm túc mục truyền khắp toàn bộ Thần Lôi Chi Thành, phòng ngự cấm chế chung quanh Thần Lôi Chi Thành dần dần trở nên mỏng, dần dần trừ khử, phòng ngự cấm chế triệt để mở ra.
- Chúng ta vào đi thôi.
Chứng kiến cấm chế mở ra, Bệ Linh thoáng thở dài một hơi, hướng đỉnh lôi tháp Thần Lôi Chi Thành nhìn thoáng qua, hàm răng khẽ cắn môi, Thú Hoàng bệ hạ vốn là đem nàng với tư cách một lá bài tẩy, bảo nàng không muốn đơn giản bạo lộ, hôm nay mình làm rối loạn kế hoạch của hắn, Thú Hoàng bệ hạ sẽ trách tội đi à nha, vô luận như thế nào, chính mình một mình gánh chịu là được.
- Linh tỷ tỷ, ngươi lao tới cứu ta như vậy, có phải sẽ có phiền toái hay không?
Diệp Thần phát hiện Bệ Linh mờ ám, có chút bận tâm hỏi .
- Tiểu đệ đệ, ngươi chẳng lẻ muốn để cho tỷ tỷ thấy chết mà không cứu sao? Yên tâm đi, tỷ tỷ ta hiện tại là cùng trước kia bất đồng.
Bệ Linh dùng hồn niệm thoải mái nói, mị nhãn như tơ, trước ngực sóng cả mãnh liệt, để sát vào Diệp Thần.
- Không bằng ngươi trước hết nghĩ, chuẩn bị cảm ơn tỷ tỷ như thế nào?
Bệ Linh xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, lại để sát vào nói mập mờ, trên người hương khí sâu kín truyền đến, để cho Diệp Thần không khỏi nghĩ đến lúc trước Bệ Linh ở dưới linh mộc cuồng dã nóng nảy, chỗ đan điền không khỏi nóng rực thêm vài phần, chỉ có thể đưa tay sờ sờ mũi của mình, che dấu bối rối.
- Khanh khách, tỷ tỷ không đùa ngươi rồi, nhanh đi theo ta.
Bệ Linh che miệng cười khẽ, ngoắc ngón tay, lăng không mà lên, vừa rồi cách Diệp Thần gần như vậy, tuy Diệp Thần thay đổi tướng mạo, nhưng khí tức trên thân y nguyên làm cho nàng cảm giác một loại quen thuộc phát ra từ linh hồn, cái khí tức kia làm cho nàng có chút ý loạn tình mê, từ ngày đó sau khi từ biệt, Diệp Thần tựa hồ lại phát triển rất nhiều, trên người nhiều thêm vài khí chất phần thâm thúy trầm ổn.
Ăn tủy trong xương mới biết nó ngon, lần nữa chứng kiến Diệp Thần, nội tâm của nàng không khỏi ẩn ẩn có chút rung động, ngày ấy điên cuồng tựa hồ còn rõ mồn một trước mắt, nghĩ đến Diệp Thần cường tráng hữu lực trùng kích, chân dài thon dài căng cứng của nàng tầm đó, tựa hồ ẩn ẩn có chút ẩm ướt.
Diệp Thần đi theo đằng sau Bệ Linh, lướt tiến vào Thần Lôi Chi Thành, cái kia một lần sau khi từ biệt, Bệ Linh càng vũ mị rồi, cái kia thủy nộn da thịt giống như là đào mật, để cho người có một loại xúc động muốn cắn một ngụm.
- Thần Dạ tiểu đệ đệ, đây là Tị Lôi Thạch, ngươi cầm cái này, cũng không cần sợ hãi sét trên bầu trời rồi.
Bệ Linh cố ý tăng thêm hai chữ "Thần Dạ", ngầm hiểu lẫn nhau nháy mắt, đem một tảng đá ném cho Diệp Thần.
Diệp Thần tiếp trong tay, nhìn một chút, đây là một Thạch Đầu màu ngà sữa, thượng diện khắc một tí trận ấn. Hắn đem thứ này thu vào, trên thực tế hắn cũng không cần Tị Lôi Thạch, đi vào Thần Lôi Chi Thành, Diệp Thần liền cảm thấy chung quanh Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm kia, sớm đã đem công pháp vận hành trong cơ thể đổi thành Lôi Đế Quyết, nhiều Lôi Điện hơn nữa cũng sẽ không làm bị thương hắn, chỉ biết tăng cường tu vi của hắn!
Diệp Thần còn là lần đầu tiên đến Thần Lôi Chi Thành, Lôi Thú nhất mạch không hổ là Thượng Cổ huyết mạch truyền thừa, nội tình thâm hậu. Thần Lôi Chi Thành lại có một phòng ngự cấm chế cường đại như thế, coi như là Thần Hải cường giả cũng không cách nào đơn giản đột phá, khó trách Bệ Diệt dám cùng Chấp Pháp điện đối kháng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.