Xem ra trình độ tiếp nhận của những tộc nhân này là phi thường cao, dùng không được bao lâu, Đại Mao cùng Nhị Mao hẳn là có thể dung nhập vào trong Diệp gia bảo, Diệp Thần cố ý đi xa một chút, để cho các tộc nhân cùng Đại Mao Nhị Mao tiếp xúc nhiều, thần hồn của hắn có thể cảm nhận được Đại Mao cùng Nhị Mao hồn niệm ba động, một chút cũng không lo lắng Đại Mao cùng Nhị Mao sẽ không tuân mệnh lệnh.
- Thần nhi, hai con yêu thú cấp chín này chiến lực như thế nào ?
Diệp Thương Huyền hỏi, thấy Đại Mao cùng Nhị Mao dịu ngoan như thế, hắn lại có điểm hoài nghi lực chiến đấu của Đại Mao cùng Nhị Mao.
- Thúc công, lực chiến đấu của bọn chúng tuyệt đối không thua bất kỳ cấp chín trung kỳ cao thủ!
Diệp Thần khẳng định nói.
Diệp gia bảo trống rỗng nhiều hai cấp chín trung kỳ cao thủ, trong lòng Diệp Thương Huyền vui rạo rực, ở bên trong Đông Lâm quận này, gia tộc nào có thể làm ra hai con cấp chín yêu thú làm hộ vệ ?
- Chiến Thiên, ta đi phòng bếp chuẩn bị chút thịt tới, cho Đại Mao Nhị Mao ăn!
Diệp Thương Huyền nói, vui tươi hớn hở mà thẳng bước đi, cước bộ cũng nhẹ nhàng vài phần.
Bộ dạng Diệp Chiến Thiên tương đối cao hứng, cộng thêm hai con cấp chín trung kỳ yêu thú, Diệp gia bảo có ba cấp chín cao thủ, nếu như đem Diệp Thần coi là cấp chín trung kỳ, như vậy Diệp gia bảo có bốn cấp chín trung kỳ cao thủ, mình kinh nghiệm trận chiến lúc trước, huyền khí cũng có đột phá, sắp xông phá cấp chín trung kỳ rồi, đến lúc đó chính là năm cấp chín trung kỳ cao thủ, ở phương viên trong vòng trăm dặm này, Diệp gia bảo hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất gia tộc.
- Thần nhi, ngày mai Diệp gia bảo sẽ cử hành khánh điển, đến lúc đó trên trăm gia tộc bên trong Đông Lâm quận sẽ phái người đến đây chúc mừng, ngươi trở về cần phải nhiều chuẩn bị một chút, thay Diệp gia bảo chúng ta hảo hảo tăng thêm thanh thế, Diệp gia bảo ta thật lâu không có cảnh tượng qua như vậy!
Diệp Chiến Thiên đắc chí vừa lòng nói, hướng nơi xa nhìn một chút.
- Đem Đại Mao Nhị Mao an bài ở cửa Diệp gia bảo cũng không ổn, ta ở hậu viện trừ ra một khối địa phương, cho chúng nó làm hang ổ!
Cả Diệp gia bảo tất cả đều đắm chìm ở trong vui mừng, trong khoảng thời gian này tin vui lien tiếp truyền đến, bên trong Diệp gia bảo từng nhà cũng cảm nhận được biến hóa gần đây, các loại sự tích về Diệp Thần bị truyền được thần kỳ vô cùng, địa vị Diệp Thần ở trong suy nghĩ một đám tộc nhân Diệp gia bảo liên tiếp kéo lên.
Diệp gia bảo náo nhiệt cả ngày, lúc Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo vào Diệp gia bảo, mọi người lại càng khua chiêng gõ trống, không ngừng hưng phấn, bên trong Diệp gia bảo giăng đèn kết hoa, lộ ra vui mừng.
Ngày thứ hai, trời chỉ tờ mờ sáng, các tộc nhân Diệp gia bảo liền thật sớm đứng lên, giết heo làm thịt dê, trên đường phố bên trong bảo khắp nơi đều là tộc nhân sinh động.
Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên tất cả cũng bận rộn lên, Diệp Thần cái gì cũng không hiểu, chỉ ở một bên nhìn, thỉnh thoảng giúp một tay.
Trên mặt các tộc nhân cũng tràn đầy hỉ khí.
- Nghe nói khánh điển lần này có ít nhất mười mấy gia tộc tộc trưởng tới đây chúc mừng.
- Không chỉ nhiêu đó a, dù sao tộc trưởng sắp bị Hiên Dật dược tôn thu làm môn đồ, đây là việc lớn khó lường, gia tộc phương viên trong vòng trăm dặm, hẳn là cũng sẽ đi qua chúc mừng. Thử nghĩ xem trước kia, Diệp gia bảo chưa từng cảnh tượng qua như vậy!
Nghe được tộc nhân nói, mấy lão nhân trong tộc lã chã rơi lệ, có thể thấy Diệp gia bảo hôm nay huy hoàng, bọn họ coi như là chết cũng nhắm mắt.
- Các ngươi nghe nói không, tối ngày hôm qua Đại Mao cùng Nhị Mao lại đi theo mấy tiểu tử Diệp Mông kia tuần tra cả đêm.
- Đại Mao Nhị Mao này thật đúng là nghe lời.
- Cũng phải a, buổi sáng ta cho chúng nó hai khối thịt!
Bên trong Diệp gia bảo dân phong vẫn là tương đối thuần phác, người nào đối với bọn họ tốt, bọn họ liền đối với người đó tốt xuất phát từ nội tâm, cho dù là hai con yêu thú cũng vậy.
Trời mới vừa tờ mờ sáng, ngoài Diệp gia bảo liền đứng lên hàng dài, từng nhóm người chọn trọng trách, đã đợi ở phía ngoài Diệp gia bảo rồi, sau này Diệp gia bảo ở trong phương viên vài trăm dặm này là thế lực lớn nhất, đợi Diệp Thần trở thành Hiên Dật dược tôn đệ tử, nói không chừng cả Đông Lâm quận cũng phải duy Diệp gia bảo như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, hôm nay là Diệp gia bảo ăn mừng đại điển, bọn họ nào dám chậm trễ!
Đại môn Diệp gia bảo chi nha một tiếng mở ra, thấy hàng dài trước cửa Diệp gia bảo, mấy Diệp gia tộc nhân chịu trách nhiệm quản lý trật tự cũng ngây người, trước cửa Diệp gia bảo người ta tấp nập, nhìn không thấy cuối a! Ông trời của ta, này phải bao nhiêu người!
- Mời xếp thành hàng, lần lượt tiến vào, lưu lại bái thiếp của các ngươi!
Một lát sau, đợt người chúc mừng thứ nhất bắt đầu tiến vào Diệp gia bảo.
- Quận bắc Từ gia, đưa Tử san hô một cây, Dưỡng Thần Ngọc một khối, trăm năm Linh Chi mười gốc, trăm năm Hỏa Sâm ba mươi gốc, năm mươi năm Thiên Hàn Thảo một trăm gốc. . .
Một Diệp gia tộc nhân cao giọng nói.
Nghe được thanh âm này, phía sau đợi chờ một nhóm lớn người hai mặt nhìn nhau, Từ gia này thật là đại thủ bút, bọn họ tâm tình khác nhau, có rất ít so sánh với Từ gia đưa còn nhiều hơn, có ít người sợ cho mình đưa lễ quá ít.
- Quận nam Doãn gia, đưa Thiên Hỏa Xà Tiên một phần, tám mươi năm Thiên Hành Quả một quả, Tử Lân Giáp một bộ!
Một lát sau, Diệp gia tộc nhân kia nhìn danh mục quà tặng, lại là cao giọng nói.
Mọi người một trận tiếng động lớn xôn xao.
- Quận nam Doãn gia lại tặng Thiên Hỏa Xà Tiên!
Mấy Diệp gia tộc nhân tiếp thu danh mục quà tặng càng xem càng hưng phấn, những gia tộc này đưa tới lễ vật, cũng là thứ tốt hiếm thấy, Diệp gia bọn họ mấy trăm năm qua, là chẳng bao giờ nhận được qua tôn vinh như thế, một đám trong lòng kích động tự hào không dứt.
Lần lượt người gia tộc tiến vào Diệp gia bảo, những người này đưa tới lễ vật, tất cả đều dời đi vào trong bảo khố Diệp gia, Diệp gia bảo mấy trăm năm qua uể oải không phấn chấn, trong bảo khố rỗng tuếch, nhưng bây giờ là không ngừng đưa vào thứ tốt, trên kệ cũng bày đầy.
Ngay cả đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cũng là phấn chấn không dứt.
Giống như Từ gia, Doãn gia những đại gia tộc này, đưa đồ tương đối quý trọng, những tiểu gia tộc kia thật sự không cách nào sánh ngang, liền đem Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan… để trong danh mục quà tặng, có đưa một hai trăm viên Tụ Khí Đan, có xa hoa một chút thì đưa lên một hai viên Ngưng Khí Đan.
Cuối cùng thống kê một chút, có khoảng một trăm ba mươi gia tộc tới đây tặng lễ, đưa đồ gần nửa cái tàng bảo khố, Diệp gia bảo cho tới bây giờ không có xa hoa qua như hôm nay, người Diệp gia ở trong bảo hành tẩu, mỗi một người đều là ngẩng đầu ưỡn ngực, hãnh diện.