Chiến đội Mục Tiêu liên tiếp thắng 2 trận, nhưng Long Tộc cũng sẽ không ngồi yên để thua thiệt như vậy, sau trận thứ hai bị lật ngược bàn, huấn luyện viên Long Tộc tại trận thứ 3 lập tức điều chỉnh kế sách, loại bỏ đội hình tác chiến tiêu hao cuối trận Tôn Tẫn cùng Biên Trừng, đổi lại thành đội hình có ưu thế đầu trận.
Giai đoạn BP tại trận thứ 3 huấn luyện viên chọn BAN Bùi Cầm Hổ, Bách Lý Huyền Sách, rồi giành lấy Trình Giảo Kim.
Đội hình hai phe đã được xác định, bên phía Long Tộc là Trình Giảo Kim, Mộng Kỳ đi đường biên, Tô Liệt phụ trợ, Lý Nguyễn Phương đi rừng, Doanh Chính đường giữa. Chiến đội Mục Tiêu lại là Lão Phu Tử, Đạt Ma đi đường bên, Trương Phi phụ trợ, Can Tướng Mạc Tà đường giữa, Marco Polo đi rừng.
Hai bên đều chọn đội hình tự do, Thời Việt đổi thành tướng đi đường bên Đạt Ma.
Từ đội hình cho thấy, hai bên đánh ngang sức, nhưng mấu chốt ở chỗ con tướng Trình Giảo Kim này rất khó khống chế, một khi đạt cấp 4, hắn có khả năng mở chiêu mỗi giây hồi 8% máu, da dày đánh không chết, lại thêm khả năng dịch chuyển có thể xuyên tường, hai người truy cũng không đuổi kịp.
Làm sao để xử lý Trình Giảo Kim, mới là vấn đề lớn nhất.
Quan Vũ của Lâm Nghị từng là phong thần penta kills, từng được xem là Quan Vũ đứng đầu KPL, chưa ai nghĩ đến Trình Giảo Kim của anh chơi cũng tốt như vậy.
Lúc đoàn chiến giữa trận, Long Tộc dựa vào Tô Liệt cùng Mộng Kỳ hai tướng tank đứng đầu, Tô Liệt cùng Mộng Kỳ đồng thời mở tuyệt chiêu dịch chuyển, Doanh Chính dùng tuyệt chiêu quét binh, Lý Nguyên Phương núp đằng sau nhanh chóng đẩy trụ, trong lúc 4 người bao vây đẩy trụ, Trình Giảo Kim một mình ở đường trên dẫn binh, cứ thế đánh cho trụ phòng ngự chỉ còn nửa cây máu.
Lão Phu Tử của Phù Âm một mình đi bắt Trình Giảo Kim, căn bản đánh không chết, nhưng nếu như dẫn theo đồng đội đi bắt vậy thì tình thế ngang sức ở đường giữa sẽ bị phá.
Long Tộc dần dần lợi dụng binh tuyến cùng khả năng đẩy trụ để gia tăng kinh tế, trận đấu tiến đến phút thứ 8, kinh tế hai phe đã cách nhau 2000 điểm, Long Tộc tại chỗ chúa tể ép chiến, chiến đội Mục Tiêu nhanh chóng tập hợp, hai phe triển khai lần đoàn chiến tập thể đầu tiên!
Trình Giảo Kim của Lâm Nghị đứng trước đội hình sau khi hút hết sát thương, trực tiếp nhảy đến bên người Marco.
Trình Giảo Kim lượng máu càng thaáp, sát thương càng cao, có thể biến Trình Giảo Kim thành con tướng công được thủ được mới gọi là chơi tốt, Lâm Nghị không hổ là tuyển thủ đường trên hàng đầu của KPL, Trình Giảo Kim chỉ còn một chút máu đột nhiên chạy về phía sau, sau đó quay đầu lại, trực tiếp khiến cho Marco cùng Can Tướng treo máy!
Hai vị trí trung tâm nháy mắt bị diệt, Lưu Tư Nguyên áy náy tới mức muốn đập vỡ điện thoại —- Trương Phi của cậu chỉ mới mở chiêu trễ hơn một bước, không ngờ đến là Trình Giảo Kim đã yếu máu còn dám hung hãn như vậy!
Tuy rằng Đạt Ma của Thời Việt giết được Trình Giảo Kim, nhưng màn đoàn chiến 1 đổi 2, đối với Long Tộc mà nói cực kỳ hữu ích.
Kinh tế lại tiếp tục kéo giãn.
Trận này, Long Tộc nhận được giáo huấn từ màn đấu trước, mỗi lần xâm chiếm rừng đều đi cả 5 người, không hề cho Thời Việt bất kỳ cơ hội đánh úp.
Đợi kinh tế kéo đến cách biệt 5000, đoàn chiến trực diện xuất hiện, hàng trước của chiến đội Mục Tiêu đã không còn đứng vững, Trình Giảo Kim phân chia ra dẫn đường, Long Tộc dẫn theo chúa tể tiên phong dẫn tới cao địa, khi đó trận đấu đã đến phút thứ 15.
Điểm số biến thành 2:1.
………
Sau nửa hiệp đấu, hai phe liền đi về hậu đài nghỉ ngơi trong ít phút.
Tiêu Minh Hiên nhíu mày suy nghĩ cách chơi, Trình Giảo Kim lúc trước họ đấu với DREAM từng chọn chiến lược, nhưng trận đó Thời Việt dẫn nhịp đấu vô cùng tốt, đầu trận liên tiếp giết Trình Giảo Kim 3 lần, đối phương tự nhiên không thể dùng chiến thuật 4 – 1 để khống chế binh tuyến.
Nhưng Long Tộc không giống vậy, bởi vì họ có Lâm Nghị, Lâm Lạc Nhiên. Nhịp đấu của Thời Việt đối với họ mà nói quá quen thuộc, Thời Việt muốn trực tiếp đấu lại họ là không có khả năng.
Một khi Trình Giảo Kim làm ra trang bị, cuối trận cực kỳ khó xử lý.
Con tướng này tốt nhất vẫn nên BAN.
Lúc nửa hiệp đấu sau bắt đầu, Tiêu Minh Hiên trực tiếp BAN Trình Giảo Kim.
Huấn luyện viên đối phương như cũ BAN Bùi Cầm Hổ, Bách Lý Huyền Sách, rõ ràng là không muốn để cho Thời Việt chọn được hai con tướng đi rừng trọng tâm quá mạnh này.
Tiêu Minh Hiên BAN Khương Tử Nha, như vậy lại thả Quan Vũ.
Nhưng tướng để chọn còn rất nhiều, chiến đội Mục Tiêu là đội xanh có quyền chọn trước, Lão Phu Tử, Tô Liệt, Mộng Kỳ, Bạch Khởi, Quan Vũ, Hoa Mộc Lan đều là những con tướng đường bên vô cùng mạnh, phe chọn trước thực sự có chút thiệt, bởi họ chỉ được chọn 1 tướng, mà đôi kia lại được quyền chọn liên tiếp.
Tiêu Minh Hiên do dự hồi lâu, chọn ra Mộng Kỳ mà Phù Âm đánh khá thuận tay, như vậy cũng xem như có con tướng mạnh đầu trận, ít nhiều cũng có thể giữ vững đường trên không bị đánh vỡ.
Long Tộc không chút do dự chọn Quan Vũ, Tô Liệt. Tiêu Minh Hiên chọn Doanh Chính đường giữa, đường bên Lão Phu Tử, Long Tộc chọn Bách Lý Thủ Ước.
Mọi người đều cho rằng Thủ Ước sẽ đi rừng, Long Tộc vẫn còn vị trí đường giữa và phụ trợ.
Vậy nên trong giai đoạn BP thứ 2, Tiêu Minh Hiên BAN Can Tướng Mạc Tà, Võ Tắc Thiên đường giữa, đối phương lại BAN Marco Polo, Lý Nguyên Phương.
Long Tộc chọn Bạch Khởi cho vị trí thứ 4, chiến đội Mục Tiêu chọn Trương Phi phụ trợ, Công Tôn Ly đi rừng.
Long Tộc vẫn còn một vị trí pháp sư chưa chọn.
Tuy nhiên, huấn luyện viên Long Tộc lại không chút do dự chọn — Luna!
Sự lựa chọn này khiến nhiều người kinh ngạc, đến cả người luôn bình tĩnh như Thất Thiếu cũng trợn tròn cả mắt: “Luna? Không phải chứ?”
Dữu Tử đáp: “Tô Liệt phụ trợ, Quan Vũ và Bạch Khởi đường bên. Còn lại Thủ Ước và Luna, nếu như Thủ Ước đi rừng thì Luna không thể đi đường giữa được!”
Mà ngay sau đó, Luna đổi kỹ năng thành “truy kích”, còn Thủ Ước đổi kỹ năng thành “chớp nhoáng”.
Thất Thiếu rốt cuộc hiểu ra: “Vậy là Thủ Ước đi đường giữa, Luna đi rừng rồi!”
Dữu Tử cũng cảm thấy chấn kinh: “Lối chơi xưa lắc xưa lơ! Thủ Ước là pháp sư có công kích xa nhất, trong mùa giải KPL thứ 2, Thủ Ước là con tướng đường giữa vô cùng thịnh hành, bởi vì hắn truy kích cực xa, chơi pháp sư cũng rất tốt.”
Thất Thiếu đáp: “Thủ Ước một khi đi đường giữa, hắn có thể từ lùm cỏ thăm dò rừng, phòng ngừa bản thân bị bắt, như vậy xem như có khả năng phòng thủ, để cho phụ trợ đội hình có thời gian làm chuyện khác. Năng lực tự bảo hộ của Thủ Ước cực kỳ mạnh, tốc độ quét binh ở cự ly xa cũng rất nhanh.”
Dữu Tử đáp: “Luna là pháp sư thu hoạch, chọn Luna đi rừng có thể bổ trợ cho đội hình không đủ pháp sư thu hoạch, nhưng mà, Luna có một khuyết điểm, chính là cực kỳ phụ thuộc vào bùa xanh, hơn nữa phát triển cực kỳ chậm. Cuối trận có thể phát huy tốt hay không, thì phải xem Luna có thể thuận lợi phát triển không.”
Trước khi trận đấu bắt đầu vẫn còn một chút thời gian, có thể cho tuyển thủ thay đổi tướng, điều chỉnh kỹ năng.
Thủ Ước đổi lên vị trí thứ 3, người chơi: Lạc Thủy.
—- Thế mà lại cho Lâm Lạc Nhiên chơi pháp sư đi đường giữa!
Lâm Lạc Nhiên vào năm 17 tuổi, con tướng đầu tiên cậu đánh tới quốc phục là Đát Kỷ “Lạc Thủy Chi Thần”, đây cũng là vì sao ID của cậu gọi là “Lạc Thủy” từ đó có cách gọi “Lạc thần” của fan, nhưng con tướng Đát Kỷ trong KPL thực sự không thích hợp đem lên trận đấu, con tướng thành danh tại KPL của cậu là Biên Trừng. Vào mùa giải Biên Trừng cực kỳ nổi, một chiêu phóng độc của Lâm Lạc Nhiên khiến vô số chiến đội rung sợ kinh hoàng, lại phối hợp với thích khách có tính công kích mạnh của Thời Việt, hai người chơi liên hợp giữa rừng cực kỳ ăn ý, thành công đưa chiến đội Thiên Hoàn tiến vào vòng chung kết.
Thời Việt rất rõ ràng, Lâm Lạc Nhiên khi thi đấu chọn bất kỳ con tướng pháp sư nào cũng có thể chơi tốt, nhưng lúc bình thường, cậu cũng rất thích chơi pháp sư.
Tuy nhiên Thời Việt hoàn toàn không nghĩ tới, trong trận chung kết có tính chất quan trọng như vậy, Lâm Lạc Nhiên lại dám lớn gan chọn Bách Lý Thủ Ước!
Thủ Ước đi đường giữa, lối chơi xưa cũ này khiến anh đột nhiên nhớ lại rất nhiều việc đã qua.
Bên tai truyền đến âm thanh hệ thống “Quân địch vẫn còn 5 giây để nhập trận, mời sẵn sàng”, Thời Việt lập tức thu lại tâm tình, thấp giọng dặn dò: “Thanh Vũ, Thủ Ước của Lâm Lạc Nhiên vô cùng mạnh, không thua gì xạ thủ đệ nhất KPL Nam Kha, trận này cậu cần cẩn thận.”
Là chiến đội cũ, Thời Việt từng xem Lâm Lạc Nhiên thao tác Thủ Ước trong lúc huấn luyện, cách đánh đó, có thể hình dung là “xuất thần”.
Quả nhiên, Lục Thanh Vũ vừa đến đường giữa liền lập tức lĩnh hội được ý tứ của Thời Việt.
Bách Lý Thủ Ước trốn trong lùm cỏ, đợi binh tuyến tới, đã có sự giám sát rừng, cậu lập tức nhắm vào Doanh Chính của Lục Thanh Vũ, phán đoán vị trí, tiếng tên bắn “bang” vang lên, Doanh Chính trực tiếp mất 1/3 lượng máu. Lúc này trang bị của Thủ Ước còn chưa thành hình, lúc công kích còn có hạn, nhưng nhìn thôi cũng biết, nếu đến cuối trận, chỉ cần trúng 1 tên này khả năng cao là Doanh Chính có thể treo ngay tại chỗ.
Lục Thanh Vũ trong lòng hiểu rõ, lập tức điều chỉnh hướng đi, nếu như cứ trúng vài tên như vậy, có khi anh phải chạy về căn cứ hồi máu mất.
Đầu trận hai phe bảo trì phát triển, đợi cả đội đều đạt cấp 4, liền bắt đầu tranh cướp bạo quanh.
Chiến đội Mục Tiêu đánh phát đầu tiên, mắt thấy bạo quân sắp bị đánh chết, đột nhiên, bên tai vang lên một tiếng “bang”, Thủ Ước núp từ lùm cỏ phía xa, một tên bay đến, thế nhưng trực tiếp kích sát bạo quân!
Hội trường vang lên tiếng vỗ tay rầm trời, Thất Thiếu cũng kích động đến mức đứng lên: “Bắn trúng rồi! Thủ Ước đánh rồng đúng là tiện nhất, núp ở xa trực tiếp cướp là được, nhưng trước đó cần phải tính toán lượng máu cho thật chính xác! Biên Trừng của Lạc thần cực kỳ có tiếng, Gia Cát, Điêu Thuyền những con tướng này cậu chơi cực tốt, nhưng không ngờ là, Thủ Ước của cậu cũng lợi hại như vậy!”
Dữu Tử cười đáp: “Long Tộc bỏ giá cao để giành lấy Lạc thần đấy, thực sự rất đáng, Lạc thần thực sự là tuyển thủ vô cùng toàn diện.”
Hai vị MC khen ngợi thêm vài câu.
Sau khi đợt bạo quân thứ 2 được tạo mới, hai phe lại lần nữa khai chiến. Lần này là Long Tộc đánh, đánh đến gần hết máu, kết quả bị Doanh Chính của Lục Thanh Vũ từ mặt bên nhào tới, với nước đi như rắn, lại dùng tuyệt chiêu quét ngang, thế mà lại quét chết bạo quân!
Dữu Tử kích động đến giọng phát run: “Bắn trúng rồi! Lần này là chiêu của Doanh Chính, đường giữa hai phe mỗi người một bạo quân, thực sự là ai cũng không phục ai!”
Thất Thiếu hiếm khi nở một nụ cười: “Đây mới là trận quyết đấu giữa hai đội mạnh, hai phe ngươi đến ta đi, ai cũng không muốn chịu thiệt.”
Mỗi người một bạo quân tính là ngang bằng.
Trận đấu đến phút thứ 8, kinh tế hai phe thế mà cách nhau không đến 500 điểm.
Khu rừng không ai cướp được ai, ba đường quét binh sạch sẽ, trụ phòng thủ chưa vỡ cái nào, kinh tế xấp xỉ, hai phe chưa ai tìm được lỗ hở để đánh.
Chính vào lúc này, chúa tể đầu tiên được tạo mới.
Thông thường sau khi chúa tể đầu tiên xuất hiện sẽ không có đội ngũ nào ngu ngốc mà trực tiếp chạy đến chỗ chúa tể, bởi phạm vi sát thương của BOSS này sẽ khiến mọi người đang tập hợp ở đó mất máu, trong trường hợp đánh chúa tể bị đối phương phát giác, kết quả rất có khả năng bị đoàn diệt.
Không đánh chúa tể không có nghĩa họ sẽ không mượn chúa tể để làm vài việc khác.
Ví như, dùng chúa tể ép đoàn.
Giả vờ đánh hai cái, xem xem đối phương có lại phòng thủ không. Nếu như không tới, vậy thì đánh thật. Nếu như tới, xem như mượn cơ hội đánh đoàn.
Long Tộc chủ động đánh chúa tể hai cái, chiến đội Mục Tiêu hiển nhiên không thể đứng yên không để ý.
Phụ trợ Trương Phi tới trước để do thám, những người con lại lập tức quét sạch binh để đi tới, trận đại chiến bắt đầu!
Tô Liệt của đội đối phương trước tiên mở tuyệt chiêu đánh trúng 2 người, Bạch Khởi theo sau phong hoán phạm vi, Luna bắt đầu điên cuồng dịch chuyển.
Quan Vũ vẫn luôn không lộ diện, hiển nhiên là đang tìm Doanh Chính và Công Tôn Ly, hai con tướng da mỏng, sau khi tìm được mới đột nhiên từ mặt bên nhập trận, một đao bổ vào Doanh Chính, theo sau đó Thủ Ước núp ở nơi xa nhắm chuẩn bắn tên, 360 độ quét tới vừa nhanh vừa chuẩn, “bang” một tiếng trực tiếp đánh chết Doanh Chính!
Lục Thanh Vũ cực kỳ bất đắc dĩ.
Anh đã rất cẩn thận rồi, núp trong cỏ, kết quả cái tên Lâm Nghị này giống như có mắt nhìn xuyên thấu, thế mà nhào vào bụi cỏ anh đang núp, bị Bách Lý cho một tên.
Đoàn chiến phía trên đánh đến vô cùng kịch liệt, Mộng Kỳ và Bạch Khởi hợp sức, Trương Phi mở tuyệt chiêu đánh đuổi Tô Liệt, Quan Vũ trở lại trung tâm đoàn chiến, Lão Phu Tử của Thời Việt nắm bắt đúng thời gian chớp nhoáng đến, trực tiếp đấm choáng Quan Vũ, trước sau loạn đánh khiến Quan Vũ treo máy!
Thế nhưng, Bách Lý núp ở lùm cỏ phía xa vẫn luôn ở đằng xa yên tĩnh đợi làm lạnh tuyệt chiêu.
Lại “bang” một tiếng, Trương Phi hút phần lớn sát thương đang thiếu máu trực tiếp bị một tên của hắn treo máy!
Công Tôn Ly của Diệp Phong ở mặt bên điên cuồng tiêu hao, giết được Bạch Khởi đối diện, nhưng sau đó, Bách Lý lại bắn một tên, nhắm chuẩn vào Mộng Kỳ đang yếu máu.
Một tiếng “bang” lại vang lên tại hẻm núi, Mộng kỳ theo sau ngã xuống.
—- Triple kills!
—- Bách Lý Thủ Ước ba tên ba mạng, có thể nói là bách phát bách trúng!
Khán giả hội trường vỗ tay vang dội, khán giả xem trực tiếp cũng lần lượt bình luận: “Lạc thần không hổ là người đang ông có định giá cao hơn 5 triệu nhân dân tệ!” “Bách Lý Thủ Ước này, có thể sánh ngang với đại thần Nam Kha rồi!” “Cảm giác Mục Tiêu trận này thua mất, lẽ nào Long Tộc muốn 2 đuổi 4?” “2:0 khả năng biến thành 2:2 mất!”
Bởi vì đội hình của chiến đội Mục Tiêu không có thích khách hay chiến sĩ có khả năng đánh Thủ Ước, lại thêm Luna dịch chuyển quá nhiều rất khó nhắm vào đối phương, đoàn chiến cuối trận, Thủ Ước vẫn núp ở đằng xa bắn tên, Luna đánh ra thu hoạch “liên nguyệt hạ vô hạn”, chiến đổi Mục Tiêu đánh đoàn trực diện rất khó thắng, kiên trì đến phút 18, thạch anh cũng bị phá.
Điểm số biến thành 2:2.
Chuyện này xảy ra khiến fan của chiến đội Mục Tiêu như bước trong mộng.
Chiến đội Mục Tiêu có thể thắng trận đầu, là bởi vì Thời Việt đi rừng trọng tâm nắm nhịp đấu quá tốt. Trận thứ 2 là màn lật ngược bàn. Nhưng trận thứ 3, trận thứ 4 Long Tộc liên tiếp thắng 2 trận, đúng là huấn luyện viên đã tìm được phương án ứng phó đối thủ, giành được nhịp đấu của Mục Tiêu, bắt đầu phản kích đối phương.
Đặc biệt là trận thứ 4 cách đánh đường giữa Thủ Ước khiến người ta ngoài ý muốn, thế mà lại xuất hiện kỳ tích.
Nếu như chiến đội Mục Tiêu không điều chỉnh đội hình kíp thời, thực sự có khả năng bị đối phương 2 đuổi 4.
Trái ngược với sự lo lắng hốt hoảng của fan hâm mộ, huấn luyện viên và các tuyển thủ vẫn rất bình tĩnh, Lục Thanh Vũ cười híp mắt uống nước, Diệp Phong gãi đầu như đang suy nghĩ điều gì, Thời Việt nghiêng đầu cùng Phù Âm thảo luận đoàn chiến của trận trước, chỉ có Lưu Tư Nguyên sắc mặt hổ thẹn —- bởi vì hai trận đoàn chiến phe mình đều bị cường sát, chỉ vì cậu bảo vệ đồng đội không tốt, cậu đúng là có đánh ra vài lỗi.
Phù Âm thấy cậu vò đầu bức tai, chủ động lên tiếng: “Tiểu Nguyên, không cần bi oan như vậy, chỉ là tỉ số ngang bằng 2:2 thôi, xem như đánh lại từ đầu.”
Lưu Tư Nguyên đáp: “Trương Phi của em hôm nay luôn đánh không tốt, mỗi lần mở tuyệt chiêu đều không đúng lúc.”
Tiêu Minh Hiên đi tới từ phía sau, vỗ vai nhóc con: “Không sao, em lần đàu tiên tham gia trận tổng chung kết, biểu hiện hiện tại đã không tệ rồi. Yên tâm đi, Long Tộc không thể 2 đuổi 4 đâu, tướng mấu chốt của chúng ta còn chưa xuất hiện mà.”
Lục Thanh Vũ đáp: “Ý của huấn luyện viên là?”
Tiêu Minh Hiên mỉm cười: “Bọn họ biết chơi Thủ Ước, chúng ta cũng biết. Họ biết chơi Luna, Thời Việt của chúng ta còn giỏi hơn. Trận tiếp theo, chúng ta liền gậy ông đập lưng ông.”
Thời Việt nhấc mày: “Sư phụ sẽ không nghĩ đến việc cho Diệp Phong cầm Thủ Ước đi đường giữa đi?”
Lục Thanh Vũ đáp: “Phong Tử nếu đi đường giữa, vậy tớ đi đâu? Em chơi chiến sĩ không giỏi đâu huấn luyện viên.”
Tiêu Minh Hiên: “Anh không phải muốn trực tiếp bắt chước đội hình của Long Tộc. Chúng ta vẫn chơi đội hình tự do, Thời Việt chơi Luna đi đường trên, Tiểu Âm đi đường dưới.”
Thời Việt ngẩn ra: “Luna đường trên?”
Mọi người nhìn nhau.
Đúng là trong lúc huấn luyện cũng có luyện qua Luna đường trên, nhưng huấn luyện trong trận chung kết mấu chốt lại lấy đội hình này ra, mọi người vẫn cảm thấy huấn luyện viên quá to gan rồi.
Luna đường trên, cách đánh này từng xuất hiện ở mùa giải KPL thứ 2!
Cách đánh hoài cổ này có thể thực hiện đến cùng không?