Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 50: Trận đấu thường quy cuối cùng




Thời Việt không nói nhiều, đơn giản trực tiếp nói: "Cậu có thể xem xét một chút, nếu như cậu có ý muốn làm tuyển thủ, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn."
Diệp Phong gửi một chữ "Được" kết thúc đoạn đối thoại.
Đầu hắn hiện tại đang rất loạn, hắn thực sự từng có ý muốn đánh liên đấu chuyên nghiệp, dù sao liên đấu chuyên nghiệp mới là khán đài nhiệt huyết nhất, hắn cũng là một thanh niên nhiệt huyết, cũng có giấc mơ giành được giải thưởng. Bình thưởng ở trong game đánh thứ hạng, thắng thua không vấn thành vấn đề, đánh lâu cũng sẽ cảm thấy chán, chỗ nào có thể kịch tính như đánh liên đấu chuyên nghiệp?
Trước đây từng có chiến đội liên hệ với hắn, mời hắn làm tuyển thủ chuyên nghiệp, hắn vốn muốn đi, kết quả đến chiến đội tham quan một vòng, nhìn thấy lịch trình huấn luyện đáng sợ của nhóm tuyển thủ, hắn lại chùn bước. Làm chủ bá đặc biệt tự do, mỗi ngày đều có thể ngủ thoải mái, buổi tối tùy tiện kéo vài người bạn chủ bá hoặc nhóm fan đánh vài trận thứ hang, thu nhập cũng đặc biệt khả quan, hắn rất thích cuộc sống tự do hiện tại. Nếu trở thành tuyể thủ chuyên nghiệp, liền mỗi ngày đúng giờ cùng nhóm đồng đội luyện tập, thời gian riêng càng ngày càng ít.
Nhưng mà... hắn thực sự có chút động tâm, Việt thần nói lời này rất có đạo lý, thời gian tham gia game cũng đã hai năm, nếu như hắn bỏ qua cơ hội này, cả đời hắn sẽ không có cơ hội nắm được chiếc cúp đó.
Chủ bá có thể sau khi xuất ngũ lại làm, nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp lại không thể tuổi tác lớn rồi đi làm.
Diệp Phong có chút băn khoăn, dứt khoát không nghĩ nữa, tắt game đi xem phim.
***
Đã là đầu tháng mười, đấu thường quy KPL mùa thu đã tới tuần cuối, sau khi tuần đấu này kết thúc, liền quyết định số đội xuất tuyến trong trận lập hậu.
Trước mắt, điểm của hai đội nhỏ đã được công bố rõ ràng, đội A Long Tộc ổn định đứng đầu, đứng nhì là chiến đội Thiên Hoàn, đứng ba là Kinh Cức, đứng thứ tư là JZ, đội B đứng đầu là LY, đứng nhì là DREAM, đứng ba là HOT, đứng bốn là ICE.
Chiến đội Thiên Hoàn mùa giải này cùng GT quyết đấu nhận được kết quả thua 0:2, trận thứ hai bắt đầu kéo lại được thành tích bình thường, đặc biệt là người mới Trần Tinh Hải, Hứa Trường Thiên là hai người mới phát huy rất tốt, phối hợp ăn ý, huấn luyện viên Triệu lấy ra chiến thuật chủ chốt xạ thủ tỷ lệ thắng cáo, vậy nên giữ được vị trí ổn định thứ hai. Tuần cuối cùng, không cần biết bọn họ thắng hay thua, đều không ảnh hưởng đến việc tiến vào trận lập hậu.
Nhưng đối thủ GT của bọn họ lại không như vậy.
Trước mắt, chiến đội mà Lục Thanh Vũ đang làm đội trưởng đứng thứ hai từ dưới đếm lên, chỉ cách một điểm so với đội đứng nhất.
Quy định của liên minh đối với đội đứng cuối là trực tiếp bị đào thải, đội đứng giáp cuối vẫn có một cơ hội đánh trận bảo rì. Trận này nếu GT thắng được Thiên Hoàn, liền có thể bảo trì vị trí số hai rơi vào khu bảo cấp, chỉ cần đánh thẳng giải bảo cấp liền có thể giữ được chiếc ghế trong liên minh. Nếu như thua, GT liền trở thành đội đội sổ, trực tiếp bị đào thải ra khỏi liên minh.
Vậy nên, trận này GT bắt buộc phải thắng!
Không cần biết Lục Thanh Vũ có rời khỏi GT hay không, chí ít hiện tại anh vẫn là đội trưởng của GT, anh đã đáp ứng huấn luyện viên, không để cho đội ngũ trong tay mình bị đào thải. Đoạn thời gian gần đây anh đến thời gian dẫn đồ đệ đều không có, mỗi ngày đều cùng đồng đội huấn luyện, xem video trận đấu đến đêm khuya.
Mà Thiên Hoàn bên này, huấn luyện viên Triệu lại đột nhiên tìm Thời Việt, cười híp mắt: "Mùa giải này luôn không cho cậu lên sân, chủ yếu là muốn Tiểu Trần luyện nhiều đánh dã, trận thường quy chỉ còn lại tuần cuối, chính là trận cùng GT, không cần biết thắng hay thua cũng ta đều có thể vào trận lập hậu rồi, nếu không cậu cũng lên sân luyện cảm giác tay đi? Lúc đánh giải lập hậu cũng sẽ cho cậu ra sân."
Cái loại thái độ "Tôi cho cậu trận đấu này đấy" làm Thời Việt cười lạnh trong lòng, bình thản đáp: "Không cần đâu."
Đối thủ trận này vừa hay là đội của Lục Thanh Vũ, huấn luyện viên Triệu biết quan hệ của anh và Lục Thanh Vũ tốt, lúc này cho anh lên, nếu như anh thắng Lục Thanh Vũ, chính là tận tay đẩy Lục Thanh Vũ khỏi cái tâm nguyện được vào khu bảo cấp; nếu như hắn thua, tự nhiên liền thừa nhận cái lời đồn "trang thái Việt thần trượt dốc".
Thời Việt lại không ngốc, mới không cần ở cái loại tình huống này tự thân xuất mã.
Anh bình tĩnh nhìn Trần Tinh Hải, nói: "Tiểu Trần là chủ lực đánh dã hiện tại của Thiên Hoàn, vẫn là để Tiểu Trần lên đi, tôi ở dưới đài làm người xem."
Trần Tinh Hải trong lòng vui vẻ, Thời Việt thái độ "nhượng vị" rõ ràng như vậy, hiển nhiên, là Thời Việt đã tiếp nhận hiện thực bị huấn luyện viên Triệu lãnh đạm, hạ thấp nhượng vị trí.
Huấn luyện viên Triệu cũng cười khách khí hai câu, liền đưa Tiểu Trần vào phòng huấn luyện.
Đêm trước giải đấu, điện thoại Lục Thanh Vũ đột nhiên có tin nhắn tới, đầu tiên là Thời Nhan gửi tới: "Sư phụ cố lên! Ngày mai em cùng Tiểu Âm còn có Tiểu Nguyên, đều tới hiện trường xem trận đấu. Tuy rằng anh trai hiện tại còn ở Thiên Hoàn, nhưng bọn em đều hi vọng, anh có thể thắng được Thiên Hoàn!"
Phù Âm cũng gửi tin nhắn tới: "Vũ thần cố lên, bọn em sẽ tới hiện trường trợ uy cho anh."
Lưu Tư Nguyên cũng gửi tin tới sau đó: "Hihi, Vũ thần chúng ta đánh nhiều trận thứ hạng như vậy, em vẫn chưa tận mắt gặp được anh, trận đấu ngày mai em liền đi hậu đài thăm anh! Cố lên cố lên!"
Thời Việt bên này cũng nhận được tin nhắn của Diệp Phong gửi tới: "Trận đấu ngày mai, ban tổ chức mời tôi tới làm người phân tích, sau khi trận đấu kết thúc gặp mặt một chút đi, tôi làm khách mời Việt ca ăn cơm."
Thời Việt đáp: "Vẫn là tôi làm chủ đi, đến lúc đó sẽ dẫn theo vài người bạn."
***
Ngày kế, lượt đấu cuối của trận thường quy được tổ chức tại Thượng Hải chính thức bắt đầu.
Hôm nay được an bài ba trận, trận đầu là đội A JZ vs Kinh Cức, trận hai là đội B DREAM vs ICE, thắng thua của những đội này, cũng sẽ ảnh hưởng đến danh sách đối thủ đội nhỏ trong trận lập hậu, bởi vì trận lập hậu dùng song bại đào thải, mỗi đội đều sẽ có hai đội đứng đầu, và hai đội đứng cuối. Đội thắng thua vẫn có một lần cơ hội, nhưng đội thua sẽ trực tiếp bị đào thải.
Mọi người đều muốn làm đội thắng, dù sao đội thắng được thêm hai mạng.
Vậy nên, hai trận đấu này đánh đến tương đối kịch liệt, cuối cùng, JZ thua Kinh Cức, xếp hạng đội nhỏ cũng thay đổi; nhưng đội B xuất hiện chiến tranh lạnh, đội ICE thắng DREAM, từ hạng bốn nhảy lên hạng hai, lúc này bọn họ được đưa vào nhóm thắng của mùa lập hậu, mà DREAM lại đứng thú ba, bị phân thành đội thua, có thể nói là một cú lội ngược dòng.
Hai trận đầu kết thúc, đến trận thứ ba, GT vs Thiên Hoàn cuối cùng bắt đầu.
Đội viên Thiên Hoàn đều có biểu tình nhẹ nhàng, bởi vì đối với bọn họ mà nói, trận này thắng thua cũng không thể thay đổi được bảng xếp hạng, bọn họ như cũ là đội thứ hai thuộc phe thắng tiến vào lập hậu.
Đội viên GT lại là thần sắc nghiêm trọng, Lục Thanh Vũ bình thường thích cười đùa cũng có thần sắc nghiêm túc.
Ở góc người xem, Phù Âm, Thời Nhan, Lưu Tư Nguyên ngồi cùng nhau xem trận đấu, thấy gương mặt Lục Thanh Vũ được đưa lên màn hình, Thời Nhan không khỏi hỏi nhỏ: "Anh ấy sẽ không phải rất căng thẳng đi?" Phù Âm cười nắm tay bạn thân, đáp: "Anh ấy chắc chắn không căng thẳng, ngược lại là cậu, so với anh ấy còn căng thẳng hơn."
Thời Nhan thực sự rất căng thẳng, còn có chút đau lòng, cái loại cảm giác như có một cây kim không ngừng chọc vào tim cô.
So với những đội trưởng chiến tích xuất sắc, thường lấy được giải thưởng mà nói, Lục Thanh Vũ thực sự rất thảm, mỗi năm đều phải tranh đấu ở khu bảo cấp, lần này đã là lần thứ ba rồi, anh dẫn GT đối mặt với lựa chọn khu bảo cấp và bị đào thải.
Thời Nhan thực sự hi vọng anh có thể thắng được trận này.
Cô đặc biệt ghét hai người mới Trần, Hứa, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của Thiên Hoàn so với GT mạnh hơn rất nhiều, Lục Thanh Vũ muốn thắng được Thiên Hoàn thực không dễ dàng.
Cô không giúp được gì, chỉ có thể tròng lòng lén lút cầu nguyện, hi vọng sư phụ có thể nhận được may mắn của thần linh, thắng được Thiên Hoàn.
***
Trong tiếng vỗ tay của khán giả, trận đấu cuối cùng bắt đầu.
Trận đầu của mùa giải, chính là lần đối đầu giữa GT với Thiên Hoàn, Trần Tinh Hải lần đầu xuất đạo bị Lục Thanh Vũ ngũ sát vả mặt. Mà trận đấu cuối cùng, vừa hay cũng là hai đội quyết đấu, mọi người tụm nhau cùng cắn hạt dưa xem kịch, có vài người còn cá cược, Lục Thanh Vũ lần nữa vả mặt Trần Tinh Hải, nhưng cũng có người nói, Tiểu Trần sau khi trải qua sự mài giũa của trận thường quy, hiện tại đã không còn xúc động như lần đầu nữa rồi, cậu ta khẳng định có thể lội ngược dòng, 2:0 vả ngược lại.
Giai đoạn cấm tướng, huấn luyện viên Triệu của Thiên Hoàn như cũ cấm sở trường trung đơn của Lục Thanh Vũ, trừ bỏ như thường lệ cấm Quan Vũ, phía sau, trực tiếp ban rớt toàn bộ trung đơn có thao tác mạnh là Gia Cát Lượng và Điêu Thuyền.
Mà huấn luyện viên của chiến đội GT cấm Lão Phu Tử, Lộ Na và Bách Lý Huyền Sách. Lộ Na và Huyền Sách của Trần Tinh Hải chơi đặc biệt tốt, đặc biệt là trong giai đoạn đấu thường quy, tỷ lệ thắng của hai vị tướng này đạt tới trên 80%, cấm rớt cũng chính là biểu thị chứng nhận thực lực của đối thủ.
Hai bên bắt đầu chọn tướng.
Thiên Hoàn ben này chọn thượng đơn Tào Tháo, đánh dã Na Khã Lộ Lộ, trung đơn Biên Trừng, phụ trợ Trương Phi và xạ thủ Tôn Thượng Hương.
Chiến đội GT, thượng đơn Hoa Mộc Lan, đánh dã Lý Nguyên Phương, trung đơn Doanh Chính, phụ trợ Qủy Cốc Tử, đường bên Tô Liệt.
Hình ảnh chuyển đến không gian trực tiếp, MC nữ Hiểu Mộng mỉm cười nói: "Phong Tử, là một nhà phân tích, anh có thể giúp mọi người phân tích một chút ưu thế đội hình của hai chiến đội không?"
Diệp Phong hôm nay mặc áo sơ mi, thắt cà-vạt, ăn mặc đặc biệt chính chắn, hình ảnh soái khí dương quag vừa xuất hiện trên màn ảnh, liền bị bình luận tấp nập của fan che mất. Hắn cười cười, nói: "Bên Thiên Hoàn, xạ thủ Tôn Thượng Hương chuyên hậu kỳ, nhưng trung đơn Biên Trừng đầu kỳ độc nhân đánh đoàn đặt biệt lợi hại, sự tồn tại của Biên Trừng có thể khiến bọn họ nghênh được nhưng trận khai đoàn mạnh của đối thủ đầu kỳ, bình ổn vượt qua, giúp Tôn Thượng Hương phát triển. Mà GT bên này Lý Nguyên Phương và Doanh Chính đều là có khả năng quét binh đẩy tháp cực mạnh, Qủy Cốc Tử và Tô Liệt mạnh ở đoàn chiến, chắc chắn là muốn đầu kỳ đẩy nhanh."
Hiểu Mộng đáp: "Nếu như đẩy nhanh, phụ trợ dùng Khương Tử Nha không phải sẽ tốt hơn sao?"
Diệp Phong đáp: "Đây cũng không nhất định, Khương Tử Nha hậu kỳ quá áp lực, Lý Nguyên Phương cũng vậy, vạn nhất đầu kỳ đẩy không kịp, kéo tới hậu kỳ sẽ rất khó đánh. Mà nếu đổi thành Qủy Cốc Tử, phối hợp với Tô Liệt đánh đoàn, thêm Doanh Chính là boss hậu kỳ thương hại cực mạnh, đội hình thế này tỷ lệ thắng càng cao."
***
Phía khán giả, Thời Nhan nghe tới đây không nhịn được hỏi: "Đây là Phong Tử mà gần đây cậu cùng chơi năm quân đối quyết sao?"
Phù Âm mỉm cười gật đầu: "Ừ, là một đại chủ bá rất nổi tiếng."
Thời Nhan sờ cằm: "Anh ta cũng có hiểu biết về chiến thuật? Nói tựa hồ rất có đạo lý."
Phù Âm đáp: "Anh ấy quen biết khá nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp, lại thêm bản thân chuyên môn chơi xạ thủ, đối với hệ thống Tôn Thượng Hương, Lý Nguyên Phương đặc biệt hiểu biết."
Lưu Tư Nguyên ở bên cạnh phụ họa: "Em cũng thích chơi phụ trợ Qủy Cốc Tử, tính cơ động cao, còn có năng lực khai chiến. Nếu là phụ trợ Khương Tử Nha, chỉ có thể giúp đồng đội thêm kinh nghiệm, nếu là ở đầu kỳ đánh không tốt, hậu kỳ đặc biệt khó chơi. Em cảm thấy Vũ thần bọn họ tính toán không ít, tổ hợp Lý Nguyên Phương và Doanh Chính, đầu kỳ hậu kỳ đều có thể đánh, hơn nữa khả năng khống chế của Hoa Mộc Lan, Tô Liệt đều rất mạnh."
Bắt đầu trận đấu.
Lý Nguyên Phương chiến đội GT tiến vào khu dã nhanh chóng quét quái, Doanh Chính của Lục Thanh Vũ đến tuyến đường giữa quét binh, Lý Nguyên Phương sau khi đạt tới cấp bốn bắt đầu chủ động dẫn nhịp đấu đi đường trên đẩy tháp, nhưng Thiên Hoàn sớm đã phòng bọn họ đẩy nhanh, đánh dã Trần Tinh Hải, trung đơn Biên Trần cũng rất nhạy bén lập tức đến đường trên giúp đỡ.
Đường trên 3v3 không ai thắng ai, đẩy nhanh thất bại, GT chỉ có thể rút lui.
Tiếp sau đó Lý Nguyên Phương nhiều lần tìm cơ hội đẩy tháp, nhưng phòng tuyến của Thiên Hoàn đặc biệt kiên cố, trận đấu tiến vào phút thứ 6 vẫn chưa có ngoại tháp nào bị vỡ.
Diệp Phong xem tới đây không khỏi cau mày: "Đánh dã Lý Nguyên Phương, điểm mấu chốt nhất chính là sau khi đạt cấp 4 có thể du tẩu đẩy tháp, kỹ năng 1 của hắn đối với tháp phòng ngự có thể tạo thành hiệu quả thương hại, phối hợp với đồng đội đẩy mạnh, chỉ cần đối diện không kịp phòng, rất dễ dàng bị đẩy. Nhưng hôm nay, Thiên Hoàn đặc biệt ổn định, hiện tại vẫn chưa đẩy được ngoại tháp nào, nếu như cứ thế này, Tôn Thượng Hương một khi đủ cấp, đánh đoàn càng thêm gian nan."
Hiểu Mộng nhìn chằm chằm màn hình, đáp: "Bọn họ chắc chắn muốn tìm cơ hội ở đường giữa.".
||||| Truyện đề cử: Ẩn Trung |||||
Cơ hội này chính là Lục Thanh Vũ tìm được.
Lục Thanh Vũ dự đoán được thời gian buff tạo mới, trước đó gọi phụ trợ Qủy Cốc Tử cùng núp trong lùm cỏ.
Na Khả Lộ Lộ quả nhiên chạy sang đánh lam, Qủy Cốc Tử có thể khiến đồng đội ẩn thân cùng gia tốc, dưới sự chỉ đạo của Lục Thanh Vũ, Qủy Cốc Tử lập tức ẩn thân đi qua, một cú kéo khiến Na Khả Lộ Lộ bị choáng đứng!
Doanh Chính theo sau ở vị trí đối phương bị kéo tới đặt kỹ năng 1 bao vây.
Một làn mưa kiếm từ trên trời rơi xuống nháy mắt đánh Na Khả Lộ Lộ mất nửa cây máu.
Doanh Chính có thêm trang bị càng thêm đáng sợ, Na Khả Lộ Lộ xoay người muốn chạy, kết quả Doanh Chính quyết đoán đánh ra một đại chiêu, vo số mưa kiếm như rừng phóng tới, tư thế chết cũng khiến mọi người rớt hết tròng mắt, Na Khả Lộ Lộ trong tư thế bay trên không, cư nhiên bị mua kiếm từ khoản cách xa phóng tới đánh chết.
Màn hình trực tiếp chạy đầy bình luận "6666666", đến cả Diệp Phong cũng không nhịn được khen ngợi: "Nước đi này của Vũ thần quá tuyệt rồi, cách đi hình rắn!"
Hiểu Mộng đáp: "Na Khả Lộ Lộ bị gϊếŧ, GT bên này phải nhanh chóng khai đoàn!"
Quả nhiên, Tô Liệt ở đường dưới, Lý Nguyên Phương đường trên nhanh chóng tập hợp ở đường giữa, Tô Liệt ra đại chiêu lót đường, Hoa Mộc Lan từ bên cạnh gia nhập, Lý Nguyên Phương ở sau tháp phóng một đại chiêu.
Tuyển thủ của chiến đội Thiên Hoàn tựa hồ không còn chỗ để đứng, binh tuyến tiến tháp, Lý Nguyên Phương bắn ra phi tiêu nhanh chóng đẩy tháp.
Tất cả mọi người chẳng hề lùi lại, mà tiếp tục hướng tới đẩy nội tháp.
Tôn Thượng Hương và Trương Phi không thể không chạy về phòng thủ, hai người vừa quay về, chiến đội GT lập tức rút lui.
Bọn họ nhanh chóng đến đường trên đẩy ngoại tháp.
Đợi Tôn Thượng Hương quét xong binh tuyến đường giữa, lúc muốn đến đường trên phòng thủ, ngoại tháp đường trên đã bị đẩy.
Đánh dã bị chết một lần, tạo thành hiệu ứng cánh bướm nháy mắt đánh vỡ cục diện giằng co giữa hai bên!
Tiếp sau đó, nhịp đấu hoàn toàn nằm trong tay chiến đội GT, Lý Nguyên Phương và Doanh Chính liên hợp du tẩu đẩy tháp, thương hại từ khoảng cách xa của hai người, dù là tank giáp như Trương Phi cũng ngăn không được. Hơn nữa, Doanh Chính của Lục Thanh Vũ phương hướng thực sự quá đáng sợ, một đại chiêu liền phóng ra hơn 90 thanh kiếm, tựa hồ không có đường né, toàn bộ mưa kiếm đều rơi vào người đối thủ, chỉ cần da giòn hơi không chú ý, liền bị hai đợt mưa kiếm đánh trúng, mệnh cũng liền mất....
Trận đấu tiến vào phút thứ 12, chiến đội GT đẩy tới cao địa.
Thất bại ở trận thứ nhất khiến sắc mặt đội viên Thiên Hoàn đều có chút khó coi, bọn họ vốn cho rằng, hôm nay đánh GT sẽ rất nhẹ nhàng lấy được 2:0.
Nhưng Lục Thanh Vũ không hổ là "vũ khí sắc bén của đội mạnh", lại một lần nữa khiến bọn họ ngựa mất móng trước!
Trận thứ hai, huấn luyện viên Triệu cũng không có kịp thời điều chỉnh chiến thuật, tiếp tục dùng hệ thống xạ thủ, lại lần nữa lấy ra Tôn Thượng Hương----- mỗi lần đều thua trong tay Lục Thanh Vũ, ông vạn lần đều không tin điều này!
Tuy nhiên, hậu quả của việc không tin chính là, đội hình đồng dạng, lại bị GT đánh vỡ lần nữa!
2:0, chiến đội GT lại lần nữa khiến Thiên Hoàn thất bại đau đớn.
Sắc mặt của huấn luyện viên Triệu khỏi phải nói là khó coi cỡ nào, Trần Tinh Hải cũng ngại ngùng không dám nói gì, tại sao mỗi lần đều thua trong tay Vũ thần, hắn vẫn là không hiểu.....
.............
Trên màn hình xuất hiện điểm số, Lục Thanh Vũ mới thở nhẹ ra, sắc mặc lộ ra nụ cười mỉm.
Trên màn hình vừa lúc bắt được khoảnh khắc này, Thời Nhan ngồi ở dưới đài, nhìn thấy Lục Thanh Vũ như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng có một loại tâm tình vừa phức tạp vừa mãnh liệt trộn lẫn, khiến cô vừa kích động, vừa vui sướng.
Trước đây cô đối với Lục Thanh Vũ có chút hảo cảm, nhưng vẫn chưa đạt tới độ đặc biệt yêu thích.
Nhưng hôm nay, cô phát hiện, người đàn ông này thực sự có mị lực, tuy rằng miệng hơi mỏng một chút, lời nói có lúc rất đáng ghét, nhưng mà, anh ấy vì chiến đội chiến đấu đến phút cuối, gian nan thắng được hai trận đấu cuối mới lộ ra nụ cười, thực sự sặc sỡ lóa mắt, khiến cô không khỏi tâm sinh ngưỡng mộ.
Cô hận không thể bay tới ôm Lục Thanh Vũ, cùng anh nói một tiếng, sư phụ anh thực sự quá giỏi.
Nhưng mà, nếu cô làm như vậy, Vũ thần có bị dọa sợ không?
Phù Âm ngồi bên cạnh thấy được hai mắt phát sáng của bạn thân, nhịn cười nói: "Đừng vui mừng quá sớm, thắng trận này, GT vẫn là đội đứng áp chót trong nhóm nhỏ, còn phải đánh một trận bảo cấp."
Thời Nhan đáp: "Sư phụ tớ đến cả Thiên Hoàn còn thắng được, tớ tin anh ấy khẳng định có thể thắng trận bảo cấp!"
Sự tin tưởng như vậy, rõ ràng là mê muội rồi.
Xem ra, Nhan Nhan lần này bị đánh đổ rồi. Thời Việt nếu biết em gái nhà mình nhìn trúng Lục Thanh Vũ, không biết sẽ có cảm giác gì? Anh nguyện ý nhận Lục Thanh Vũ làm em rể sao?
Phù Âm ho nhẹ một tiếng lại không để ý đến Nhan Nhan, mà quay đầu hỏi Lưu Tư Nguyên: "Tiểu Nguyên, em cảm thấy thế nào?"
Lưu Tư Nguyên lập tức nói: "Em tán đồng với chị Nhan Nhan, có Vũ thần ở, trận bảo cấp khẳng định không có vấn đề. Vẫn là Thiên Hoàn.... thua đến đau như vậy, Việt ca có đau lòng không?
Phù Âm đáp: "Anh ấy chắc sẽ rất bình tĩnh. Mùa giải này anh ấy luôn không lên sân, thắng bại của Thiên Hoàn, sớm đã không còn bất kỳ quan hệ gì đối với anh ấy."
Cô nhìn về phía xa, Thời Việt ngồi trên ghế dự bị, cô chỉ nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp của anh.
Nhưng cô biết, Thời Việt khẳng định sẽ không đau lòng. Bởi vì anh đã tìm được con đường thích hợp hơn, còn có đồng đội tốt hơn.
***
Trận đấu kết thúc đã là mười giờ, Phù Âm, Thời Nhan, Lưu Tư Nguyên, Lục Thanh Vũ còn có Diệp Phong đồng thời nhận được tin nhắn ---
[Mười giờ rưỡi nhà hàng Dật Hiên Đồng lầu hai phòng bao một, tôi mời bữa khuya, không gặp không về.]
~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.