Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Chương 232: Chợt tỉnh như giấc mộng Đế Vương điên cuồng xuyên qua (kết cục5)




Chuyện làm cho cô buồn cười nhất chính là, cái thời không này, cái thế giới này, vẻn vẹn cũng chỉ trải qua hai năm mà thôi.
Trở về đã hai năm, hai năm rồi lại hai năm, thời gian tám năm, cũng đủ để người nọ quên hết tất cả.
Cô từng nói chỉ cần có một phần nào cơ hội, cũng sẽ không bỏ qua thời cơ đó mà quay trở lại.
Nhưng toàn bộ lại giống như câu chuyện cổ tích nói nhảm mà thôi, ông nội sớm đoán được tất cả việc này, nên giúp cô chuẩn bị tốt mọi thứ khi trở về, giúp cô giữ lại thân thể.
Sinh mệnh đã an bài, hơn nữa trong di thư còn nói, bản thân cả đời này, cô sẽ không còn có cơ hội được quay về.
Cô không hiểu, nếu ông nội đã sớm đoán được tất cả mọi việc, vì sao còn muốn đưa cô xuyên qua.
Nếu như không có chuyến đi thời không lần này, cô sẽ không khổ sở như thế, hiện tại vẫn là một đặc công xuất sắc.
Nhưng ông nội đã biết trước lại còn kiên quyết đưa cô đi qua, để bây giờ cô mang theo trái tim trống rỗng quay trở về.
Nhưng nếu muốn tiếp tục trở lại, cho dù đến cuối đời cũng không có khả năng đó.
Cô thật đau lòng, cũng thật bất đắc dĩ.
Nhưng lại không thể không chấp nhận sự thật này.
Bởi vì lời nói của ông nội, nên cô chưa bao giờ hoài nghi.
Đông Phương Tuyết, A Tuyết, A Tuyết. . . . . .
Cái tên này, đã trở thành điều cấm kỵ suốt đời ở trong lòng cô, không dám nghĩ tới, mỗi một lần nhớ tới, cô sẽ bắt đầu đau đến không muốn sống.
Mỗi lần nhớ đến, sẽ thấy đau thêm một phần.
Nhìn bầu trời mênh mông ngoài cửa sổ, mọi thứ lúc này thật sự chợt tĩnh như giấc mộng!
Giữa lúc cô đang sững sờ, người đàn ông ấy lại chậm rãi lên tiếng, giọng nói trầm lắng khàn khàn: "Ta đã từng nói, sẽ ở bên nhau lâu như trời đất, cho dù có chết cũng không thể chia cách chúng ta, càng không thể mang nàng rời khỏi ta, A Lạc, lần này, ta đã đến tìm nàng!"
Hắn nói: A Lạc, ta đã đến tìm nàng!
Xuyên qua thời không, vượt qua thời gian, ta đã đến tìm nàng.
Bờ môi mỏng y hệt như hoa Anh Đào không dám tin hơi nhếch nhếch lên.
Cô nghe được, tiếng tim của mình nhảy loạn.
Hắn từ từ xoay người lại, một bộ tây trang Armani cắt may khéo léo, bên dưới mái tóc ngắn gọn gàng là đôi con ngươi xinh đẹp màu tro lạnh như vũ trụ thâm sâu không thấy đáy, bờ môi mỏng lơ đãng kèm theo ý cười, một nốt Chu Sa diễm tuyệt như hoa anh túc ở giữa đôi lông mày.
Đây là, A Tuyết của cô!
Đây là, A Tuyết mà cô yêu!
Đây mới đích thật là, A Tuyết mà cô yêu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.