Đại Chúa Tể

Chương 1124: Thủ bút của Lâm Tĩnh




Mục Trần gầm một tiếng sau đó phóng ra, chiến thương trong tay chấn động một cái, nhất thời linh lực không ngừng quán chú vào. Sau đó chiến thương hóa thành một đạo thương ảnh cỡ trăm trượng, trực tiếp xuyên không đâm vào ngực của phủ chủ.
Mượn xích long chiến giáp với chiến thương cùng tăng phúc, lúc này công kích của Mục Trần rất bá đạo. Thương ảnh đủ để chấn nát một cường giả cửu phẩm đỉnh phong
Thương ảnh đâm đến gần phủ chủ thì thân thể của hắn chợt động, có hắc quang mãnh liệt tuôn ra, nhìn rất là tà ác dị thường
Vị phủ chủ trực tiếp vươn hắc thủ đầy tà khí ra, xoắn nát hư không tóm một phát dính ngay thương ảnh
Không gian chấn động dữ dội, thương ảnh có thể chấn nát một cửu phẩm đỉnh phong vậy mà lại bị một bàn tay bắt lấy, không cách nào tiến thêm chút nữa
Nhìn thương ảnh bị cản quá dễ dàng, Mục Trần cũng trầm xuống. Hắc thủ của vị phủ chủ đó ẩn chứa lực lượng quá mức cường hãn rồi
Hắc thủ này giống như hắc động, mặc kệ Mục Trần trùng kích linh lực cõ nào cũng vô pháp thoát được, tất cả như trôi sông đổ biển hết
Phủ chủ giương hắc nhãn nhìn Mục Trần mà cười châm chọc, chợt nắm tay lại
Thương ảnh trực tiếp bị bóp nát, hóa thành quang điểm tiêu tán
Hủy đi thương ảnh, phủ chủ liền nhằm Mục Trần oanh một quyền. Quyền đầu của hắn như có hắc khí bao phủ, một quyền vừa xuất hư không trước mắt đã bị chấn toái
Một đạo hắc quang nhanh như chớp oanh tới trước mặt, không chút lưu tình nện vào ngực của Mục Trần
Mục Trần bị trọng thương, thân thể bị đập bắn ngược ra sau, đụng vào một vài thạch trụ liền trực tiếp chấn nát thành phấn mạt
Bị bức lui hơn nghìn trượng mới ổn định thân hình lại được, cúi đầu nhìn xuống thì thấy nơi vùng ngực của chiến giáp đã bị lõm vào một thốn
Thấy vậy Mục Trần đã tim đập chân run rồi, phủ chủ quá mạnh. Nếu như không có xích long chiến giáp này thì một quyền này e cũng đủ đập Mục Trần trọng thương
Dù vậy Mục Trần hiện giờ khí huyết đảo lộn, trong cổ họng có chút ngòn ngọt
Hắn đành hít một hơi, vận linh lực chế trụ nội khí lại. Giờ sắc mặt khó coi vô cùng, bất quá sau khi ăn một quyền Mục Trần cũng nhận ra được thực lực của phủ chủ không phải là địa chí tôn chân chính, nhưng lại vượt xa cửu phẩm viên mãn, túm lại là ở khoảng giữa
Xem ra thời gian không chừa một ai, mạnh như phủ chủ cũng phải đại suy giảm
Biết được thực lực hiện tại của phủ chủ làm Mục Trần thở phải một hơi, hú hồn cũng may không phải là địa chí tôn chân chính. Nếu không thì ba người bọn hắn với một băng linh ngẫu, dù hợp lực lại cũng không phải là đối thủ của vị phủ chủ này
Mục Trần đang xả hơi nghỉ ngơi bỗng nhiên trợn trừng mắt, bởi vì hư không trước mặt đột nhiên bị nghiền nát, một đạo hắc quang đột ngột xuất hiện. Hắc quang đó chính là hắc thủ của phủ chủ. Hắc thủ như tử thần trảo, chụp lấy thiên linh cái của Mục Trần
“cẩn thận”
Lâm Tĩnh kinh hô, sau đó băng linh ngẫu huy động hàn băng kiếm đỡ lấy hắc trảo của phủ chủ.
Hàn băng kiếm vừa chạm vào hắc thủ đã bị chấn nát, hắc thủ hơi chậm lại một chút nhưng vẫn mạnh mẽ chụp xuống
Bất quá lúc đụng vào thiên linh cái của Mục Trần thì trực tiếp xuyên qua, thì ra là một đạo tàn ảnh. Chân thân của Mục Trần đã lợi dụng lúc hàn băng kiếm làm chậm đi công kích của hắc thủ đã nhanh chóng thoát ra
"Oanh!"
Kim quang bạo phát, Mục Trần liền triệu hồi kim thân. Kim thân vừa hiện đã có từng đạo kim sắc đại nhật quang mang rực rỡ
Oanh long!
Trên kim chưởng của kim thân có kim sắc dịch thể lưu chuyển, ẩn chứa cỗ lực lượng kinh thế hãi tục. Kim thân giơ chưởng lên phách xuống, vô số chưởng ảnh phô thiên cái địa oanh kích vào thân thể phủ chủ
Mỗi chưởng ảnh đều là toàn lực của Mục Trần với lưc lượng của kim thân hợp lại
Kim quang oanh trúng thân thể phủ chủ, chấn lui hắn. Trên thân thể hắc quang lập lòe, bất quá ăn chưởng của Mục Trần cũng không tạo thành thương tổn gì quá lớn với hắn
Phừng phừng
Mục Trần đang điên cuồng oanh kích thì đột nhiên có hỏa diễm trong suốt cuốn tới, bao phủ lấy thân thể của phủ chủ. Hỏa diễn cực nóng thiêu đốt tà khí không ngừng, mơ hồ có thể nghe được thanh âm gầm thét vang lên
ở một bên Cửu U có chút vui mừng nhìn tình cảnh này. Xem ra bất tử viêm của nàng có thể áp chế tà khí của tên phủ chủ này
Chỉ là niềm vui chẳng tày gang, từ thân thể của phủ chủ hắc quang mãnh liệt phát ra, không gian trở nên hắc ám lại. hắc quang cuộn trào dập tắt toàn bộ thủy tinh hỏa diễm đang thiêu đốt
Mục Trần với Cửu U thấy vậy ai cũng nhăn mặt nhíu mày. Gã phủ chủ này thiệt khó chơi
Hắc quang phô thiên cái địa, ngưng tụ thành hắc sắc đại đao, nhắm vào Cửu U phá toái hư không trảm xuống
“Tiểu băng, mau cản lại”
Lâm TĨnh thấy vậy liền quát lên, sau đó băng linh ngẫu nhanh chóng xuất hiện. Linh ngẫu liền ngưng tụ hàn khí hóa thành một tầng băng giáp bao trùm toàn bộ thân thể
Lâm Tĩnh nắm chặt mấy đạo ngọc phù trong tay, sau đó ngọc thủ vung một cái, mấy đạo ngọc phù liền bay đến băng linh ngẫu, hóa thành ngọc quang bao trùm lấy linh ngẫu
Hắc sẵc đao mang trảm vào thân thể của linh ngẫu, nhất thời tầng ngọc quang kia bắt đầu tan vỡ. Cũng may là mỗi tầng ngọc quang vỡ tan thì đao mang cũng yếu đi một ít. Cuối cũng đao mang cũng trảm một nhát thật sâu vào băng giáp của linh ngẫu
Mục Trần với Cửu U thấy màn này đều hít một hơi lạnh. Hai người khiếp sợ nhìn linh ngẫu lấy thân đỡ được một đao toàn lực mà không bị phá hủy, dĩ nhiên là nhờ có ngọc phù hỗ trợ thêm
"Đó là... Hộ thân ngọc phù?"
Mục Trần nhìn thấy mấy ngọc phù mà giật mình
Hắn tự nhiên cảm giác được lực lượng ẩn chứa trong ngọc phù. Mỗi một ngọc phù có thể đỡ được một kích toàn lực của cường giả cửu phẩm viên mãn. Ngọc phù này thuộc dạng vật phẩm tiêu hao, nhưng chế luyện lại phiền phức cực kỳ nên rất là xa xỉ. Người thường mà có được một đạo hộ thân phù đã mừng lắm rồi, sẽ cố gắng giữ gìn làm lá bài hộ mệnh. Nhưng Lâm Tĩnh nàng lại xem như đồ chơi, vung tay một cái là xuất một đống
Thủ bút cỡ này đủ làm Mục Trần giựt mắt
Nhưng Lâm TĨnh thì lại bình thản, chỉ hời hợt nói “xuất môn lần này ta đã chuẩn bị kỹ rồi. Tiếp theo các ngươi toàn lực công kích đi, ta sẽ dùng linh ngẫu phòng hộ cho. Ta không tin cả ba chúng ta liền thủ mà không hao chết nó”
Mục Trần với Cửu U nghe nàng nói một hồi lâu không biết nói gì, cuối cùng cũng đành tâm phục khẩu phục thốt lên “quả thiệt là thổ hào mà”
Có một thổ hào như Lâm Tĩnh gia nhập chiến cuộc thì cục diện đã phát sinh biến hóa. Mục Trần cùng Cửu U dốc toàn lực tấn công, công kích liên miên bất tận nhắm vào thân thể của phủ chủ
Trái lại mỗi lần phủ chủ công kích thì bị băng linh ngẫu đỡ lại, nhưng vì thế mỗi lần như vậy Lâm Tĩnh lại không ngừng móc ra hộ thân phù
Vị phủ chủ này không có linh trí nên không biết cách đánh du kích dụ linh ngẫu ra xa, ngược lại là cố chấp truy kích theo linh ngẫu, mặc kệ trên thân thể của linh ngẫu có từng tầng ngọc phù bảo hộ
Đối mặt với một Lâm Tĩnh xuất ra hộ thân phù cuồn cuộn không dứt, dù là phủ chủ cũng ăn không tiêu. Hắc quang trên thân thể từ từ bị Mục Trần với Cửu U đánh tan không ít
Cuối cùng tà khí trên thân thể phủ chủ cũng bị hai người Mục Trần, Cửu U đánh tan
Thấy vậy hai người thở phào nhẹ nhõm, những tưởng là sẽ thảm thiết khốc liệt lắm nhưng không ngờ kết quả lại hài như vậy
Oanh long long!
Oánh nhau thảm liệt chẳng màn ngày đêm, dưới thế công liên miên bất tận của Mục Trần với CỬu U thì rốt cuộc bản năng của phủ chủ cũng nhận ra tình hình không ổn, sau đó chợt lui không truy kích linh ngẫu nữa
Mục Trần nhìn phủ chủ lùi về thì biến sắc, vì hắn nhận thấy hướng lui chính là nơi của thanh sắc vũ phiến
Một dự cảm bất an nổi lên
Lúc Mục Trần bất an trong lòng thì phủ chủ đã xuất hiện trên đỉnh thạch trụ, sau đó vươn hắc thủ chụp lấy vũ phiến
Đột nhiên có một cơn phong bạo từ vũ phiến phát ra, toàn bộ không gian phụ cận như bị bạo toái. Đây là uy lực của thánh vật chân chính
Sắc mặt ba người Mục Trần tái nhợt, không ngờ một tà nhân không có linh trí như phủ chủ lại có linh tính chủ động đoạt lấy thánh vật
Với thực lực hiện tại của phủ chủ, nếu thôi động vũ phiến thì oai lực cũng tương đương địa chí tôn
Lúc đó mặc kệ Lâm Tĩnh có bao nhiêu hộ thân phù cũng không còn tác dụng nữa
Mục Trần nhíu mày than thở “hic, phiền phức thiệt rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.