Đỗ Hà kinh ngạc khẽ giật mình, không biết là ai gây thằng này, tiến lên cười nói:
- Ngụy Vương điện hạ không ở lâu hơn?
Lý Thái xanh mặt, nói:
- Bổn vương còn có việc, cáo từ...
Hắn hừ một tiếng, tỏ vẻ bất mãn, vội vàng rời đi.
Đỗ Hà bất đắc dĩ cười cười, kỳ thật hắn cũng biết tâm tư của Lý Thái.
Lý Thái thế nào thì Đỗ Hà cũng biết rõ đôi chút, làm người rất cao ngạo,
nhưng ở trước mặt Lý Thế Dân sẽ biến thành con ngoan, rất được Lý Thế
Dân ưa thích, giỏi về trở mặt.
Hắn bày ra bộ dạng này, rất hiển
nhiên là hắn muốn hỏi chuyện này, sau đó truy nguyên nhân, hai người nói với nhau, đạt thành ăn ý.
Trong lòng Đỗ Hà hiểu rõ, không có
người nào nguyện ý đi gây với một vương tử, huống chi vương tử này còn
có thể trở thành người thừa kế vương triều Đại Đường. Mặc dù thật sự xảy ra chuyện, Lý Thái có chín thành là đầu sỏ gây nên. Cho nên trực tiếp
tránh Lý Thái, giả bộ nhưng không thấy biểu lộ của hắn.
Đỗ Hà tìm quản sự trong phủ, hỏi hắn tình huống trong phủ một chút.
Lúc này mới ngoài ý muốn biết được, phát sinh ma sát với Lý Thái chính là Phòng Di Ái.
Trong suy nghĩ của Đỗ Hà, tất cả ngọn nguốn đều do Lý Thái cố tình gây sự.
Trong một phần tạp kỹ, có một đại lực sĩ đi ra biểu diễn, khí lực rất lớn,
Phòng Di Ái cũng chơi với hắn, đúng lúc lại bị Lý Thái nhìn thấy. Lý
Thái bày ra gương mặt anh em vợ, quở mắng Phòng Di Ái một trận, nói hắn
làm nhục danh tiếng quốc thích, trong lời nói có chút khó nghe.
Nhưng Phòng Di Ái là người có tính tình nhu nhược, gặp phải chuyện này, không nói thêm câu nào. Nhưng hắn cũng biết đây là đầy tháng hai con của Đỗ
Hà, một câu không nói rời đi.
Phòng Di Ái không có nổi giận, Lý Thái lại cảm thấy mất mặt.
Kỳ thật Lý Thái cũng không phải cố tình gây sự, hắn cũng có ý định của
mình. Hiện giờ hắn coi trọng nhất chính là vị trí thái tử, hắn cảm thấy
hiện tại người uy hiếp duy nhất chính là Ngô Vương Lý Khác. Mà Phòng Di
Ái cùng Lý Khác là hảo hữu, quan hệ vô cùng mật thiết, cho nên muốn tổn
hại danh tiếng của Phòng Di Ái.
Đỗ Hà tìm nguyên nhân, cũng biết rõ mượn nguyên do Phòng Di Ái, dẫn chủ đề đến Lý Khác, bức bách Đỗ Hà.
Nhưng Đỗ Hà không có làm như hắn nghĩ.
- Hỗn đản...
Phòng Di Ái êm đẹp ở trước mặt mọi người, nhưng bị Lý Thái răn dạy giống như
con của hắn, đáy lòng cực kỳ không tốt, cho nên hờn dỗi mắng một câu.
Đỗ Hà cầm chén rượu đi tới trước mặt của hắn, nói:
- Cạn một chén, vì thân thể chính mình, không nên tức giận, không đáng...
Phòng Di Ái thấy là Đỗ Hà, tiếp nhận chén rượu, uống một hơi cạn sạch, cười lớn nói:
- Là lão đại ah, ta không sao... Cũng xong cả rồi, không có chuyện gì bị người ta răn dạy...
Đều nói Lý Thái có thể trở thành thái tử, cũng không biết có thật hay
không, nếu là thật, ta dứt khoát không làm, thủ giang sơn cho hắn, tranh đấu giành thiên hạ, không thoải mái...
Đỗ Hà liếc nhìn chung quanh, thấy bốn phía không người, nói:
- Yên tâm đi, Lý Thái không thể nào trở thành thái tử được đâu...
Trong mắt Phòng Di Ái sáng ngời, ngẩng đầu cười nói:
- Chẳng lẽ sẽ là Ngô Vương?
Đỗ Hà dùng ánh mắt cổ quái nhìn qua Phòng Di Ái, dừng lại trên người của
hắn một chút, nhớ lại trong lịch sử Phòng Di Ái cùng Ngô Vương Lý Khác
là bằng hữu có quan hệ mật thiết. Bởi vì Phòng Di Ái mưu phản, Lý Khác
thậm chí còn bị liên quan tới, làm cho Trưởng Tôn Vô Kỵ đắc thế.
- Chẳng lẽ?
Đỗ Hà trầm giọng nói:
- Chớ không phải là Ngô Vương cho ngươi tới dò xét lời của ta chứ?
Phòng Di Ái vội vàng lắc đầu nói:
- Không phải... Lão đại đừng hiểu lầm. Nói thật, ta và Ngô Vương đúng là
rất thân, hắn đã từng bảo ta đi lôi kéo lão đại, làm kiếm cho hắn. Nhưng ta cự tuyệt... Phòng Di Ái ta không có bản lĩnh lớn như lão đại, nhưng
bất luận chuyện gì xảy ra, cũng không bán đứng lão đại.
Đỗ Hà ngồi xuống bên cạnh Phòng Di Ái, cười nói:
- Ta tin tưởng...
Hắn không nói thêm gì, một người sống ở trên đời này, luôn luôn cần phải có một ít bằng hữu thành thật với mình.
Phòng Di Ái là một người như thế trong lòng của Đỗ Hà, đối với loại bằng hữu
này, không cần dùng lý trí để phán đoán hắn nói chuyện.
Phòng Di Ái nói:
- Không chỉ có một mình ta nghĩ như vậy, kỳ thật tuyệt đại đa số mọi
người đều nghĩ như vậy. Hiện tại có khả năng kế nhiệm nhất chính là Ngô
Vương Lý Khác cùng Ngụy Vương Lý Thái, cũng chỉ có hai người bọn họ có
thực lực tranh chấp quyền lực... Lão đại không phải nói, Lý Thái không
có khả năng là thái tử, vậy thì chỉ còn Ngô Vương Lý Khác thôi.
Đỗ Hà lắc đầu thấp giọng nói:
- Ngươi là huynh đệ của ta, lời này ta ta cũng không gạt ngươi. Ngụy
Vương Lý Thái không có khả năng, Ngô Vương Lý Khác cũng không có khả
năng... Bọn hắn càng tranh giành lại càng không có khả năng...
Đỗ Hà không có đem chuyện này nói ra, người chính thức hiểu rõ Lý Thế Dân không nhiều lắm.
Đỗ Hà cùng Lý Thế Dân ở chung nhiều năm, cũng không dám nói mình hiểu rõ
vị thiên cổ nhất đế này. Nhưng kết hợp với những suy đoán của người đời
sau về Lý Thế Dân, Đỗ Hà có thể đoán được một ít suy nghĩ trong lòng của Lý Thế Dân.
Lý Thế Dân là một hoàng đế phức tạp, hắn là một quân vương có phần lãnh khốc vô tình, cũng có một mặt trọng tình cảm.
Biến loạn Huyền Vũ Môn, hắn lên bảo tọa hoàng đế, thí huynh bức phụ, hoàn toàn có thể nói là vết nhơ lớn nhất trong đời của hắn.
Đỗ Hà cũng không có thấy Lý Thế Dân từng hối hận qua, nhưng rất rõ ràng
hắn không hi vọng con của mình đi trên con đường của hắn.
Trong
lịch sử Lý Thế Dân lập Lý Trị làm thái tử, cũng không phải bởi vì Lý Trị có bao nhiêu bao nhiêu năng lực, lại càng không vì Lý Trị có bao nhiêu
tài hoa.
Lập Lý Trị, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là Lý Trị trời sinh tính nhu nhuyễn, hắn sẽ không ra tay với huynh đệ của mình...