Đại Lão Huyền Học Gả Vào Hào Môn

Chương 20:




Chính là đợi một hồi lâu, ‘ Hy Vọng Có Kiếp Sau ’ cũng không có trả lời Thẩm Nghiệp.
Thẩm Nghiệp click mở tài khoản đối phương, phát hiện đối phương đã offline, hơn nữa Weibo toàn bộ quét sạch, thoạt nhìn như một tài khoản nhỏ bình thường. Nhưng cái tài khoản này là đăng ký 5 năm trước, thấy thế nào cũng không giống như tài khoản nhỏ.
Cậu nghĩ nghĩ, đã phát một chuỗi con số qua: 【 Đây là số di động của tôi, WeChat cũng là số này, bạn nếu onl nhìn thấy liền thêm tôi, được không? Có cái gì muốn phun tào, đều có thể tùy thời tới tìm tôi, hoạt động 24 giờ. 】
Phát xong tin nhắn, cậu vẫn cảm thấy không ổn, nhíu mày nhìn chằm chằm màn hình.
Diệp Trạch vẫn luôn chú ý cậu, đem biểu cảm nhỏ của cậu xem ở trong mắt, thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
Từ Tư Tư nghe xong cũng quay lại đây.
Thẩm Nghiệp không giấu giếm, đem tình huống nói: “Tôi có điểm lo lắng, chính là bên tôi vô pháp truy tung. Đoán mệnh là dựa vào tướng mạo, hoặc là dựa vào sinh thần bát tự, không có hai thứ này, tôi cũng không có biện pháp.”
Diệp Trạch lâm vào trầm tư.
“Xác thật có điểm không thích hợp, người này khả năng có khuynh hướng tự sát… Nếu không chúng ta báo cảnh sát đi?” Từ Tư Tư nghĩ nghĩ, ngay sau đó lại phủ định cái chủ ý này, “Chỉ dựa vào một câu liền báo cảnh sát, như vậy cũng không tốt lắm……Nếu thành một trò khôi hài, chẳng phải là phiền toái cảnh sát sao?”
Thẩm Nghiệp do dự nói: “Vẫn là liên hệ cảnh sát • mạng đi? Vạn nhất đâu?”
Diệp Trạch ánh mắt sâu thẳm. Từ Tư Tư chưa nói sai, Thẩm Nghiệp tâm địa thuần thiện. Cậu lúc ví tiền bà lão bị trộm thì chen vào đám người chủ động hỗ trợ, một tin tức trên mạng cũng làm y khẩn trương cùng lo lắng, Thẩm Nghiệp chính là tiểu thiên sứ. Cùng y ở chung càng lâu, Diệp Trạch liền càng cảm thấy loại thiện tâm này đáng quý, bằng không anh cũng sẽ không bỏ xuống hết thảy ở Đế Đô ở lại.
“Tôi gọi người đi tra.” Diệp Trạch hoàn hồn, nói.
Thẩm Nghiệp nghĩ đến thân phận của anh, vội vàng nói: “Kia phiền toái anh.”
Diệp Trạch lắc đầu, đi một bên gọi điện thoại. Ánh mắt Thẩm Nghiệp gắt gao nhìn theo anh, hôm nay nam nhân như cũ anh tuấn vô song, chẳng sợ chỉ ăn mặc đơn giản hưu nhàn, cũng có một loại khí chất độc lập. Cả người mây tím càng như là tiểu yêu · tinh giương nanh múa vuốt, câu lấy Thẩm Nghiệp, làm Thẩm Nghiệp rốt cuộc vô pháp mở mắt.
……Diệp Trạch như vậy, giống như càng hấp dẫn người nha.
Vì thế chờ Diệp Trạch nói chuyện điện thoại xong, Thẩm Nghiệp liền đi qua, cười tủm tỉm mà dùng khuỷu tay chạm chạm cánh tay Diệp Trạch: “Chú ơi, chú thật tốt!”
Diệp Trạch: “……”
Mỗi lần nghe Thẩm Nghiệp gọi chú, anh đều có một loại cảm giác chính mình thật sự gặm cỏ non.
“Đã an bài người đi tra.” Diệp Trạch bất đắc dĩ mà liếc cậu một cái.
Thẩm Nghiệp rất tín nhiệm anh, biết anh đã báo, tức khắc yên lòng: “Ừm, tôi chờ tin tức của chú.”
Diệp Trạch khóe môi nhẹ nhàng câu lên, đứa nhỏ tín nhiệm, không thể nghi ngờ là một loại biểu hiện thân cận hắn. Ánh mắt hắn dừng ở trên cọng tóc vểnh lên của Thẩm Nghiệp, chung quy không nhịn xuống, giơ tay sờ sờ.
Lúc này Từ Tư Tư ra tiếng đánh gãy không khí ái · muội giữa hai người: “Dân mạng liên hệ không ít, nhưng mọi người đều là xem náo nhiệt, còn không có người đặt đơn.”
Này cũng có thể lý giải, tính một quẻ hai vạn, tuy rằng khai trương giảm 10%, nhưng một vạn tám cũng rất quý, với mọi người hẳn là quan vọng.
Thẩm Nghiệp không sao cả mà nói: “Không nóng nảy, rất nhanh sinh ý sẽ tới.”
Từ Tư Tư biết bản lĩnh cậu, nghe vậy cười nói: “Được a, chị đây liền chờ khai trương.”
Thẩm Nghiệp cười gật đầu, lôi kéo Diệp Trạch ngồi trên sô pha ở cửa sổ sát đất: “Chú, chú ở chỗ này làm việc đi.”
Cậu muốn cọ mây tím nha!
Diệp Trạch không có đáp lời, lại không lên tiếng mà ngồi bên cạnh cậu.
Thẩm Nghiệp đôi mắt cong lên, lập tức gần sát anh, cùng dựa gần cánh tay anh.
Từ Tư Tư nhìn hình thức hai người ở chung, có điểm câm nín. Trước đó cô còn lo lắng Diệp Trạch xin lỗi Thẩm Nghiệp, nhưng vừa thấy, Thẩm Nghiệp chính là tiểu yêu · tinh ỷ vào việc có chồng yêu thương, liền ăn sạch Diệp Trạch.
Thẩm Nghiệp thoải mái mà cọ mây tím trên người Diệp Trạch, một bên cúi đầu chơi di động. Từ khi cậu tuyên bố khai trương, di động cậu liền đơ. Đặc biệt là là nhóm WeChat lớp đặc biệt náo nhiệt, bạn học đều ở tag cậu——
Thái Chi Vĩ: 【 Cửa hàng Thẩm Nghiệp khai trương, mọi người mau đi xếp hàng a @All 】
Đồng học giáp: 【 Wow, tôi đây chạy nhanh đi tìm Thẩm Nghiệp đoán mệnh, tính tôi khi nào có thể hồng! @Thẩm Nghiệp 】
Đồng học Ất: 【 Tôi muốn tính kiểm tra cuối kỳ có thể đạt hay không @Thẩm Nghiệp 】
……
Kế tiếp chính là một chuỗi tag, rất nhiều người đều muốn tính tiền đồ chính mình, cũng có người tính cha mẹ khỏe mạnh, còn có người tính khi nào có bạn gái……
Thẩm Nghiệp cười xem xong, thống nhất đáp lại: 【 Mọi người liên hệ người đại diện Từ Tư Tư a, phòng làm việc của tôi đều giao cho cô xử lý, mọi người lấy số xếp hàng, trong vòng hai ngày tôi liền tính cho mọi người nha <3. 】
Mới rep xong, Thái Chi Vĩ liền vận tốc ánh sáng đáp lại: 【 Các bạn học, thấy không, nhanh đi tìm người đại diện Thẩm Nghiệp xếp hàng lấy số a! Đi nha! @All 】
Thẩm Nghiệp cười đến không ngừng, xem như đã nhìn ra, Thái Chi Vĩ chính là fan hâm mộ số một của cậu.
Kế tiếp quả nhiên có không ít bạn học tới tìm Từ Tư Tư.
Từ Tư Tư nghĩ thầm này cũng thật thần, Thẩm Nghiệp mới vừa nói có sinh ý tới, sinh ý liền thật sự tới.
Trong lớp tin tức láo liên không ngừng, mọi người đều khí thế ngất trời mà trò chuyện, cũng chỉ có Tiêu Uẩn Tình không lên tiếng. Kỳ thật Tiêu Uẩn Tình vẫn luôn chú ý động tĩnh Thẩm Nghiệp, nhìn Thẩm Nghiệp được bạn học trong lớp hoan nghênh, ả đặc biệt hụt hẫng. Chị Đường còn nghĩ cách chỉnh Thẩm Nghiệp, ả phỏng chừng chỉ cần chính mình động thủ, không cần Thẩm Nghiệp ra mặt, bạn học trong ban đều có thể xé ả.
Thẩm Nghiệp đương nhiên không biết Tiêu Uẩn Tình nhìn trộm tin tức cậu, cậu đóng WeChat, lại đi xoát Weibo.
Weibo cũng rất náo nhiệt, hàng phía trước dân mạng đều rải hoa chúc mừng cậu khai trương. Cậu nhìn đến Thái Chi Vĩ còn chuyển phát bài Weibo, thanh âm và tình cảm phong phú mà khen cậu ——
【 Thái Chi Vĩ V: Tôi và mọi người nói, Thẩm Nghiệp rất lợi hại, bà tôi trước đó cũng cùng mẹ Thạch tổng sinh bệnh kỳ quái, ngày đó Thẩm Nghiệp tại chỗ vẽ một cái bùa, bảo tôi đưa bà mang theo bên người, bà tôi hiện tại khá hơn nhiều! 】
Trước đó không lâu Thái Chi Vĩ đóng vai nam hai trong một bộ cổ trang nổi tiếng, bởi vì ngoại hình cao lớn soái khí, lại là quý công tử thâm tình ôn nhu trong phim, bởi vậy Thái Chi Vĩ thu hoạch một số lớn fan nữ cùng fan mẹ.
Sau khi Weibo phát ra, fans hắn sôi nổi dũng mãnh vào Weibo Thẩm Nghiệp, vì thế không khí càng náo nhiệt.
Nhưng ở trong dòng các dân mạng chúc phúc hoặc trêu chọc, cũng có một ít thanh âm không hài hòa ——
【 Hai vạn một quẻ, Thẩm Nghiệp là muốn tiền tới điên rồi đi! 】
【 Tuy rằng Thạch tổng ở sau lưng Thẩm Nghiệp, nhưng ai cũng chưa chân chính kiến thức qua bản lĩnh Thẩm Nghiệp, hắn rốt cuộc là thật sự lợi hại hay là lăng xê, ai cũng nói không chừng. Hắn đoán cho Tiêu Ất Ất, nói Tiêu Ất Ất nhiều nhất hồng một tháng, cuối tháng còn sẽ phạm kiện, nhưng hiện tại cách cuối tháng cũng chỉ hơn mười ngày, Tiêu Ất Ất còn tốt! Cho nên Thẩm Nghiệp rốt cuộc được chưa a? 】
【 Đúng vậy, vụ Tiêu Ất Ất còn chưa xong nha. 】
Vì thế đề tài chuyển dời đến trên người Tiêu Ất Ất.
Mọi người nhất trí cho rằng, Thẩm Nghiệp đoán mệnh không chuẩn, còn phải xem kết quả bên Tiêu Ất Ất.
Thẩm Nghiệp bĩu môi, cậu không có tính sao, Tiêu Ất Ất chính là mệnh cách kia, thần tiên cũng không đổi được. Này không phải còn có hơn mười ngày sao, các dân mạng cũng quá nóng vội đi!
Tiêu Ất Ất cũng chú ý Thẩm Nghiệp, thấy dân mạng lại thảo luận đến trên người mình, ả tức giận đến thiếu chút nữa bẻ gãy ngón tay. Nhưng ả không dám lại giống như lần trước mua hot search mắng Thẩm Nghiệp.
Trên thực tế, ả hiện tại có điểm kiêng kị Thẩm Nghiệp.
Mấy ngày hôm trước ả phái Tiêu Uẩn Tình đi chỉnh Thẩm Nghiệp, phản bị Thẩm Nghiệp tính ra tới, ả liền có điểm tin tưởng bản lĩnh Thẩm Nghiệp. Ả hiện giờ sợ hãi nhất chính là Thẩm Nghiệp đoán mệnh, vạn nhất……Là thật thì sao? Ả đã xin công ty xin kỳ nghỉ phép một tháng, chuẩn bị qua cuối tháng lại nói. Ả cũng không tin, ả ngồi ở nhà, còn có thể phạm kiện!
Nhưng ả vẫn có điểm sợ hãi, khi cùng Lưu Nguyệt Quyên liên hệ, ả liền xúi giục Lưu Nguyệt Quyên: “Chị Quyên, chị nhìn Weibo Thẩm Nghiệp chưa? Hắn hiện tại phô hết nổi bật, chúng ta cũng không thể để hắn khoe khoang như vậy!”
Lưu Nguyệt Quyên đương nhiên cũng thời khắc chú ý động tĩnh Thẩm Nghiệp, mọi người đều nói Thẩm Nghiệp biết đoán mệnh, ả cảm thấy việc này thấy thế nào cũng lộ ra quỷ dị. Thẩm Nghiệp chính là đồ sao chổi, vừa ngu lại khùng, nó sao có thể biết đoán mệnh? Nhưng Dương Minh cùng Dương Kế Tổ đều bị Thẩm Nghiệp không thể hiểu được đánh, Phú Dụ Thật Nghiệp cùng Giải Trí Chuối Tây đều thay Thẩm Nghiệp tuyên truyền, không phải do ả không tin.
Ả không cam lòng, nếu sớm biết rằng Thẩm Nghiệp khó xử lí như vậy, sáng sớm liền đem nó bóp chết thì tốt rồi!
Cúp điện thoại với Tiêu Ất Ất, ả liền chạy tới phòng bệnh mách lẻo cho Dương Minh: “Lão Dương, ông nói Thẩm Nghiệp như thế nào tàn nhẫn như vậy a, ông là cha ruột nó, nó chính là có oán giận, cũng không nên động thủ đánh người nha!”
Trước kia ả cũng thường xuyên bố trí Thẩm Nghiệp, mỗi lần Dương Minh đều sẽ cùng ả đau mắng Thẩm Nghiệp, cuối cùng còn nhu thanh tế ngữ mà an ủi ả.
Nhưng hôm nay Dương Minh lại chỉ lạnh mặt, không lên tiếng.
Lưu Nguyệt Quyên không có chú ý tới khác thường, tiếp tục nói: “Ông là ba nó, phải giáo huấn nó! Nếu không ta đem nó kêu về, bảo nó xin lỗi?”
Đến lúc đó Dương Minh khẳng định sẽ quản giáo Thẩm Nghiệp, ả cũng có thể cắn một ngụm.
Dương Minh lại nói: “Không cần.”
Gã đã lấy được tóc Dương Kế Tổ, tự mình tìm bác sĩ làm xét nghiệm ADN, ba ngày sau liền có kết quả. Nếu Dương Kế Tổ không phải con gã……Gã tuyệt đối sẽ không bỏ qua tiện nhân Lưu Nguyệt Quyên này.
Lưu Nguyệt Quyên cuối cùng ý thức được không thích hợp, kinh ngạc mà nhìn gã: “Lão Dương, ông……Ông hôm nay làm sao vậy?”
Trước kia chỉ cần ả oán trách Thẩm Nghiệp, Dương Minh đều sẽ cùng ả mắng, ả rất rõ ràng Dương Minh rất để ý việc tới cửa con rể, cho nên phi thường chán ghét Thẩm Nghiệp Thẩm gia huyết mạch Thẩm Nghiệp. Nhưng hôm nay nàng đều như vậy kích thích Dương Minh, Dương Minh cư nhiên không có nửa điểm phản ứng……
Dương Minh đương nhiên không có khả năng bại lộ đáy lòng tính toán, xoay người trong triều nằm, đưa lưng về phía nàng nói: “Ta miệng vết thương đau, ngươi đi giúp ta kêu bác sĩ đi.”
Nghĩ đến ngày đó Lưu Nguyệt Quyên cấp Đái Chí Ngân vứt mị nhãn, hắn liền tâm hoả cuồn cuộn, một chút cũng không nghĩ nhìn đến tiện nhân này, chỉ nghĩ đem tiện nhân này đuổi đi!
Lưu Nguyệt Quyên rất bất mãn thái độ Dương Minh, vài năm nay ả được Dương Minh sủng ở lòng bàn tay, nào bị nói lời lạnh nhạt như vậy. Nhưng nghĩ Dương Minh bị thương, lại nghĩ đến tiền trong tay Dương Minh, ả cũng liền nhịn, xoay người đi ra ngoài.
Thẩm Nghiệp cũng không biết Lưu Nguyệt Quyên lại đang bố trí kế hoạch hại cậu, khi xoát Weibo thấy có người nhắc tới Thạch tổng, liền nhớ tới nhanh như vậy đã qua nửa tháng, Thạch tổng còn chưa tìm cậu giải quyết đào hoa nát.
Cậu lập tức gọi cho Thạch tổng dò hỏi tình huống.
Thạch tổng rất nhanh liền nhận, nói mẹ ông khôi phục rất khá, đào hoa nát cũng không tìm ông, làm Thẩm Nghiệp yên tâm.
Này không thích hợp!
Trước đó nhìn tướng mạo Thạch tổng, đào hoa nát trong vòng nửa tháng tất sẽ xuất hiện, Thạch tổng lại nói không có tìm ông……Cũng không biết là tình huống như thế nào.
Dù sao Thạch tổng Diệp gia cũng ở tại Dung Viên, Thẩm Nghiệp nghĩ nghĩ, liền chuẩn bị đi qua nhìn xem, thuận tiện đưa mấy lá bùa cho Thạch tổng để ngừa vạn nhất.
Cậu đứng lên, liền sắp ra cửa.
Diệp Trạch đang xử lý bưu kiện, ngước mắt nhìn cậu: “Đi đâu?”
Thẩm Nghiệp nói tính toán của mình.
Diệp Trạch đem notebook đóng lại, cũng đứng dậy: “Đi cùng cậu.”
Anh không quên trong nhà Thạch tổng nhiều âm khí, mây tím trên người có thể ngăn cản âm khí, nhiều ít có thể trợ giúp cho Thẩm Nghiệp.
Thẩm Nghiệp chớp chớp mắt.
Diệp Trạch cũng thật dính người nha……Nhưng mà cậu thích!
Hai người mới vừa đi tới cửa, Diệp Trạch liền nhận một cuộc điện thoại, nói là tìm được ‘ Hy Vọng Có Kiếp Sau’ rồi.
Hiệu suất làm việc cũng quá cao nha!
Thẩm Nghiệp vội vàng hỏi: “Ở đâu?”
Diệp Trạch thuật lại tin tức vừa mới nghe: “Đối phương là học sinh nữ trung học năm ba thực nghiệm, tôi bảo người đi trường học tìm giáo viên cô, giáo viên nói cô hôm nay xin nghỉ.”
Thẩm Nghiệp nhíu mày, trong lòng hiện lên một loại dự cảm không tốt: “Anh có thể bảo giáo viên đưa ảnh chụp cô bé tới đây không?”
Học sinh tổng nên có ảnh chụp.
“Được.” Diệp Trạch liên hệ thủ hạ, ước chừng qua hai phút, một ảnh chụp nhắn lại đây.
Thẩm Nghiệp nhìn một cái, sắc mặt thay đổi: “Không xong, chúng ta lập tức đi trường học!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.