Thẩm Nghiệp mở ra Weibo, liền nhìn thấy trên hot search có tên của mình cùng ảnh đế Bạch treo ở bên.
Có người quay được video Bạch Miêu đến trường học tìm cậu, đã phát một tin tức: 【 Hôm nay ở cửa Học viện điện ảnh nhìn thấy ảnh đế Bạch Miêu, y cư nhiên là tới tìm Thẩm Nghiệp! Có thể là tìm Thẩm Nghiệp đoán mệnh, nghe nói hiện tại Thẩm Nghiệp so với minh tinh còn nổi hơn, học sinh tìm cậu ta đoán mệnh rất nhiều, đến xếp hàng lấy số. Đúng rồi, Thẩm đại sư lớn lên rất dễ nhìn a, soái ca bên cạnh hẳn là Thái Chi Vĩ đi, tình cảm hai người rất tốt ai! Thoạt nhìn rất xứng đôi! 】
Các dân mạng không biết như thế nào lục soát ra bài Weibo này, vừa lúc hai ngày này bởi vì việc Tiêu Ất Ất, Thẩm Nghiệp vẫn luôn có nhiệt độ, vì thế Weibo này bị soát ra.
【 Thẩm Nghiệp thần như vậy sao, đến ảnh đế Bạch cũng tìm cậu ta đoán mệnh? 】
【 Lầu trên là người tối cổ sao, không biết ngay cả Boss Giải Trí Chuối Tây cũng cảm ơn Thẩm đại sư? 】
【 Wow, ngay cả ảnh đế Bạch cũng tìm Thẩm Nghiệp, xem ra Thẩm Nghiệp thực sự có chút tài năng a, trước đó tôi còn tưởng rằng cậu ta là đi lăng xê! 】
Một mảnh kinh ngạc cảm thán, cũng có bình luận fans Tiêu Ất Ất, lặng lẽ đục nước béo cò, ý đồ hắt bát nước bẩn cho Thẩm Nghiệp.
【 Tôi nhìn Thẩm Nghiệp chính là đi lăng xê, trên thế giới nào có người thần như vậy, tên đó nhiều lắm là miệng quạ đen! Lại nói tiếp thật là buồn cười, cậu ta là người kỳ ba đầu tiên nguyền rủa nghệ sĩ vào cục cảnh sát. 】
【 Đúng vậy, cười chết tôi, Thẩm Nghiệp biết chính mình có một cái miệng quạ đen sao? 】
【 Chẳng lẽ mọi người đã quên việc hắn play ma túy sao? Hắn đầu óc có vấn đề, giả thần giả quỷ, đúng là có thể lừa đồ ngu mấy người. 】
Cũng may đám antifan thực nhanh liền bị các dân mạng phun tào ——
【 Lầu trên fans Tiêu Ất Ất đừng tới cắn, Tiêu Ất Ất nhà ông bị cảnh sát mang đi, có bản lĩnh đi theo chú cảnh sát nháo đi a. 】
【 Thời buổi này ngay cả giết người phạm cũng có fans, thật là hiếm lạ. 】
【 Ai là đồ ngu? Tới tới tới, các antifan, nói cho tôi, Thạch tổng cùng ảnh đế Bạch đều là đồ ngu sao? 】
【 Không nói Thạch tổng cùng ảnh đế Bạch, mấy người xem video Thẩm đại sư giúp bà lão bắt kẻ trộm chưa? Thẩm đại sư thật sự lợi hại, kẻ trộm tránh ở con phố nào quán cà phê Internet nào cũng có thể tính ra! 】
【 Nói cái video kia, nhóm chị em, mấy người còn nhớ nam nhân bên cạnh Thẩm đại sư không? Soái đến thèm nhỏ dãi có phải không! Hoàn toàn là thần tiên hạ phàm a! Tôi kiên định chèo thuyền CP soái ca nhan sắc thần tiên cùng Thẩm đại sư nha, bạn học Thái Chi Vĩ là mua nước tương (làm màu=)))! 】
【 Không, bổn Vĩ Nghiệp tỏ vẻ không phục! Thẩm đại sư là của bạn học Thái Chi Vĩ, soái ca nhan thần là của tôi! 】
【 Lầu trên, phàm nếu ăn nhiều đậu phộng mội chút, cô fũng sẽ không say thành như vậy. 】
Mọi người hoàn toàn oai lâu, lực chú ý chuyển tới fan CP, không còn có người phản ứng fans Tiêu Ất Ất.
Fans Tiêu Ất Ất tức giận đến ở diễn đàn điên cuồng nguyền rủa Thẩm Nghiệp, đáng tiếc các nàng cũng chỉ dám ngầm càn rỡ, rốt cuộc Tiêu Ất Ất đã dính pháp chế pháp luật, các nàng có nháo như thế nào, cũng không tẩy được tội danh Tiêu Ất Ất.
Buổi tối ngày đó Tiêu Ất Ất chạy tới biệt thự tìm Thẩm Nghiệp cứu mạng, bị Thẩm Nghiệp ném ra, cùng ngày ban đêm Tiêu Ất Ất bị cảnh sát bắt. Có video làm chứng, ả muốn chạy cũng không chạy được. Sau khi bị giam giữ, ả ngay từ đầu còn không muốn nhận tội, khóc lóc tìm kim chủ. Đáng tiếc nhà mẹ đẻ vợ kim chủ có thế lực, trực tiếp chặt đứa đường lui của ả.
Kim chủ là cao tầng Giải Trí Chuối Tây, bởi vì chuyện này, Thạch tổng dứt khoát đem người mời đi.
Một gièm pha lớn như vậy, đối Giải Trí Chuối Tây mà nói cũng là một loại mặt trái. May mắn Giải Trí Chuối Tây phản ứng kịp, nhanh chóng đăng bài thanh minh, tỏ vẻ công ty nhà mình không có chèn ép nghệ sĩ, nguyện ý gánh vác trách nhiệm tương ứng. Hơn nữa Thạch tổng ngày thường phong bình rất tố, lúc này mới không bị dânangj mắng.
Thẩm Nghiệp một bên cùng Diệp Trạch đi ra hậu viện, một bên xoát Weibo, cười tủm tỉm nói: “Chú mau xem, dân mạng đều khen cháu á.”
Mang theo điểm khoe mẽ, còn có điểm làm nũng.
Ánh mắt Diệp Trạch dừng ở mặt mày hớn hở trên mặt cậu, trở nên ôn nhu: “Ừm, rất tuyệt.”
Thẩm Nghiệp hì hì mà cười, nếu có cái đuôi, nhất định là đang liều mạng vẫy vẫy.
Diệp Trạch đảo qua màn hình di động, trầm mặc vài giây, chỉ vào tên Thái Chi Vĩ: “Đây là ai?”
Thẩm Nghiệp không nghĩ nhiều: “Bạn học cháu, là lớp trưởng trong lớp, người còn rất nhiệt tình nha.”
Diệp Trạch nhíu mày, không lên tiếng.
Thẩm Nghiệp cổ quái mà nhìn anh một cái, bỗng nhiên cười: “Chú à, chú ghen sao?”
Diệp Trạch: “Vì cái gì dân mạng nói hai người rất xứng đôi?”
“Không có nha, bọn họ nói cháu và chú càng xứng a.” Thẩm Nghiệp thông minh, lập tức chỉ vào bình luận phía dưới, “Còn có người là fan vợ của chú nha, khóc lóc muốn gả cho chú.”
Diệp Trạch: “……”
Thẩm Nghiệp cố ý thở dài: “Ai, vị hôn phu mị lực quá lớn, cũng là một loại phiền não a.”
Diệp Trạch vẫn trầm mặc, khóe môi lại lặng lẽ hướng lên, hiển nhiên loại ca ngợi mịt mờ làm anh thực vui vẻ.
Thẩm Nghiệp: “……” Tính tình ngạo kiều nha, cũng chỉ có cậu chịu được.
Diệp Trạch bỗng nhiên dừng lại: “Tôi cảm thấy quan hệ chúng ta có thể tiến thêm một bước.”
“?”Thẩm Nghiệp không hiểu ý tứ anh.
Diệp Trạch nhấp môi, cặp con ngươi đen nhánh như mực lẳng lặng mà nhìn chăm chú cậu, sau đó nhẹ nhàng mà bắt lấy tay cậu.
Thẩm Nghiệp: “……”
Đây là tiến thêm một bước? Cũng quá ngây thơ đi!
“……Chúng ta lần trước không phải dắt qua sao?” Thẩm Nghiệp trêu anh, “Cho nên nếu tiến thêm một bước, vậy hẳn là hôn hôn á nha.”
Diệp Trạch như suy tư gì: “Phải không?”
Anh kêu Tông Nhất Minh mua một quyển sách tình yêu, bên trong có một đoạn lời nói làm anh ấn tượng sâu sắc, nếu thật sự thích một người, nhất định phải tuân theo trình tự tiến đến, không nên dọa đến đối phương.
Bất quá nếu Thẩm Nghiệp muốn hôn, anh đương nhiên sẽ phối hợp. Diệp Trạch nhìn chằm chằm Thẩm Nghiệp đỏ bừng môi, đột nhiên cảm giác có chút khát. Anh yết hầu khẽ nhúc nhích, chậm rãi bắt lấy bả vai Thẩm Nghiệp.
Thẩm Nghiệp: “……”
Cậu đã nhìn ra, Diệp Trạch chính là đang chủ động đi.
Ờm, nếu nam nhân chủ động như vậy, cậu cũng không cự tuyệt…… Thẩm Nghiệp mặt đỏ ửng, biệt biệt nữu nữu mà tiến lên……
“Hai đứa đang làm cái gì?” Thời điểm hai người chuẩn bị nếm thử, phía sau truyền đến tiếng ông Diệp lớn giọng.
Diệp Trạch: “……”
Thẩm Nghiệp: “……”
“A, ông nội, bà ngoại, hai người cũng ở đây a?” Thẩm Nghiệp ném xuống một câu, đỏ mặt chạy đi.
Diệp gia gia: “?”
Diệp Trạch cũng có chút quẫn bách, nhưng anh có loại bản lĩnh Thái Sơn sập trước mặt cũng không đổi sắc, quay đầu lại nhìn phương hướng Thẩm Nghiệp chạy trốn, nhàn nhạt nói: “Sắp đi ăn cơm, cháu tới kêu ngài cùng bà ngoại ăn cơm.”
Nói xong cũng quay đầu đi.
“?” Ông Diệp đầy mặt dấu chấm hỏi, nếu không nhìn lầm, ánh mắt tôn tử ông vừa rồi là ghét bỏ ông?
Dựa vào cái gì?
Ông Diệp liền cùng bà ngoại Thẩm phun tào: “Diệp Trạch tên tiểu tử thúi này không cứu, không biết Nghiệp Nghiệp như thế nào liền coi trọng nó!”
Bà ngoại Thẩm thật ra rất thích Diệp Trạch, trong khoảng thời gian này Thẩm Nghiệp đi học, mỗi ngày đều là Diệp Trạch ở nhà bồi ba buổi chiều đúng giờ đẩy bà đi bên ngoài phơi nắng, là đứa trẻ ngoan hiếu thuận.
Bà cười tủm tỉm khuyên: “Tiểu Nghiệp nhà tôi thích như vậy, tình cảm hai đứa rất tốt, chúng ta chờ kính trà là được.”
Ông Diệp bĩu môi, vẫn bất mãn: “Tiện nghi nó rồi.”
Chờ chạy xa, Thẩm Nghiệp mới nhớ tới, ai, cậu chạy cái gì nha? Cậu cùng Diệp Trạch là vị hôn phu, miệng kề miệng thì làm sao!
Nhưng là đi, cậu thật sự có điểm lúng túng, sống lâu như vậy, đừng nói yêu cậu ngay cả đối tượng yêu thầm cũng không có, thân cận duy nhất chính là Diệp Trạch. Vốn dĩ là vị hôn phu thì không có gì thẹn thùng, chính là bị trưởng bối gặp được, này liền xấu hổ.
Thẩm Nghiệp chép chép miệng, nghĩ thầm tìm đêm khuya tĩnh lặng lại tiếp tục.
Vì thế chờ Diệp Trạch đuổi theo, Thẩm Nghiệp chẳng những mặt không đỏ, thậm chí còn nhìn chằm chằm môi anh.
Diệp Trạch: “……”
Ngày hôm sau là cuối tuần, Thẩm Nghiệp vốn dĩ tính toán ở nhà bồi bà ngoại Thẩm cùng ông Diệp, Bạch Miêu gọi điện cho cậu, nói là con gái đã trở lại, thỉnh cậu qua đi hỗ trợ nhìn xem.
Thẩm Nghiệp đã đáp ứng Bạch Miêu, đương nhiên là thực hiện hứa hẹn, vì thế chuẩn bị ra cửa.
Diệp Trạch vốn dĩ đang nghe đội tài vụ báo cáo công việc, thấy cậu đi ra ngoài, thấp giọng hỏi nói: “Muốn đi ra ngoài?”
“Ừm, tôi đi qua nhà ảnh đế Bạch, con gái ông ấy trở về.” Thẩm Nghiệp một bên đổi giày một bên nói, “Anh tiếp tục làm việc đi. Không cần lo lắng, Thái Chi Vĩ sẽ đi cùng. Tôi nhanh chóng giải quyết trở về bồi bà ngoại cùng ông nội.”
Nghe thấy tên Thái Chi Vĩ, Diệp Trạch yên lặng mà ngẩng đầu nhìn cậu vài giây, đóng lại notebook: “Tôi đi cùng cậu.”
Thẩm Nghiệp: “?”
Diệp Trạch không lên tiếng, chỉ là đi tới, cúi đầu đổi giày.
Thẩm Nghiệp: “……”
Cậu vừa mới nghe, hình như là có vụ đầu tư lớn sắp kết thúc, đội tài vụ đang hỏi Diệp Trạch muốn thêm vào hay không……Này hẳn là việc rất trọng yếu đi? Nam nhân cư nhiên lâm thời tan họp, liền cùng cậu đi đoán mệnh?
Diệp Trạch không giải thích, chỉ nói: “Đi thôi.”
Thẩm Nghiệp muốn nói lại thôi mà nhìn anh, cuối cùng cái gì cũng không nói.
Lên xe sau, Thẩm Nghiệp tiến đến bên tai Diệp Trạch, nói: “Chú không phải nghe thấy Thái Chi Vĩ cùng cháu đi qua nhà ảnh đế Bạch, chú mới cùng cháu đi sao?”
Trong mắt Diệp Trạch hiện lên một tia mất tự nhiên.
Thẩm Nghiệp ngơ ngác mà nhìn anh.
……Thật đúng như vậy?
Má ơi, Diệp · ngọt ngào · Trạch, biến thành Diệp · bình dấm · Trạch rồi?
Có cần đáng yêu như vậy không a!
Thẩm Nghiệp câu lấy ngón tay anh: “Chú à, chú có biết hay không, chú hiện tại quá mê người a!”
Diệp Trạch cân nhắc, cảm thấy chính mình bị đùa giỡn.
Thẩm Nghiệp cười hì hì giải thích: “Thái Chi Vĩ có bạn gái, người ta là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm đặc biệt tốt!”
Diệp Trạch: “À.”
Thẩm Nghiệp liếc xéo anh, đây là……Ghen sao?
“Thái Chi Vĩ đem cháu thành thần tượng.” Thẩm Nghiệp niết mặt anh, “Chú ăn dấm quá không có đạo lý a.”
Diệp Trạch bắt lấy tay cậu, đem ngón tay cậu đặt ở trong lòng bàn tay chính mình: “Đừng nháo.” Thanh âm ôn nhu.
Thẩm Nghiệp cười tủm tỉm: “Vậy chú có thừa nhận chính mình ghen hay không nha?”
Diệp Trạch không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ là vẫn luôn gắt gao mà túm tay cậu.
Thẩm Nghiệp khóe miệng cao cao nhếch lên.
Biệt thự Bạch Miêu ở một chỗ khác Hải Thành, trên đường đi hơn một giờ. Khi đến, Bạch Miêu tự mình ở cửa nghênh đón. Chỉ là ông mặt ủ mày ê, có thể thấy được ông cùng con gái không đạt thành chung nhận thức.
“Thẩm đại sư, ngài rốt cuộc tới, hôm nay phiền toái ngài giúp đỡ, để con gái của tôi tỉnh táo lại.” Bạch Miêu vẻ mặt đau khổ xin giúp đỡ.
Thẩm Nghiệp đảo qua tướng mạo ông, không lên tiếng.
Bạch Miêu đưa Thẩm Nghiệp vào trong phòng, ngẩng đầu thấy phía sau cậu có một nam nhân anh tuấn đến kỳ cục đi theo, đặt ở giới giải trí thì cũng là soái ca cực phẩm. Nếu là ngày thường, Bạch Miêu khẳng định sẽ đi lên đáp lời, người đẹp như vậy, nên vào giới giải trí để người xem thưởng thức. Nhưng ông hôm nay thật sự là không có tâm tình, con gái được đón về, vẫn luôn cáu kỉnh với hai vợ chồng bọn họ……Ông chỉ nhìn Diệp Trạch nhiều vài lần liền chuyển ánh mắt.
Diệp Trạch không cảm thấy bị mạo phạm, từ nhỏ đến lớn, bởi vì gương mặt này, người nhìn anh quá nhiều, sớm đã thói quen.
Đi vào phòng khách, không khí rất áp lực.
Vợ Bạch Miêu - Tang Tử cũng là một vị nữ diễn viên rất có danh, năm đó cũng là nữ thần quốc dân truy phủng, cùng Bạch Miêu được công nhận Kim Đồng Ngọc Nữ, tình cảm cũng thực không tồi. Chỉ là hôm nay, trên mặt bà tràn đầy u sầu, căn bản không có loại thần thái trong TV, có thể thấy được cũng bị việc con gái làm cho phiền lòng.
Con gái hai người Bạch Sanh Sanh đang ngồi ở trên sô pha, quật cường mà dương cằm, một bộ thề sống chết không từ.
Thấy Bạch Miêu dẫn Thẩm Nghiệp cùng Diệp Trạch tiến vào, cô cười lạnh: “Ba mẹ, hai người như thế nào có thể tin loại chuyện này? Chẳng lẽ mời đại sư đoán mệnh, nói con cùng anh Nghĩa Long bát tự không hợp, con liền cùng anh Nghĩa Long chia tay?” Cao Nghĩa Long là tên bạn trai cô.
Cô lớn lên ở nước ngoài, không tin tưởng loại phong kiến cặn bã này.
Bạch Miêu cùng Tang Tử liếc nhau, đều lộ ra biểu tình bất đắc dĩ lại đau đầu.
Thẩm Nghiệp từ trên mặt Bạch Sanh Sanh đảo qua, thấy ánh mắt cô không rõ ràng lắm, tướng mạo cũng có chút quỷ dị, như là bị hạ thuật pháp gì đó.
Nhưng ngày hôm qua nhìn ảnh chụp cô, tướng mạo vẫn bình thường.
Nói cách khác, thời điểm Bạch Sanh Sanh được đón trở về, có người hạ cấm chế cho cô.
Là ai động tay, không cần nói cũng biết.