Đại Ma Đầu

Chương 417: Giết Kim Đan (hạ)





Lời này vừa mới phát ra, người đối diện Tiền La truyền âm nói:
- Vậy sao?
- Nhìn lại tình hình xem thực lực của đối phương.
Lôi Động thấp giọng truyền âm:
- Nếu như chỉ có một Kim Đan, như vậy chúng ta chuẩn bị giết hắn.
Dựa theo tình huống bình thường, dường như đối phương chỉ là một tu sĩ Kim Đan chỉ huy một tiểu đội. Đương nhiên, để lợi ích phân hóa hợp lý, hai cái Kim Đan có chút dư thừa. Bởi vì bên trong một tiểu đội, số lượng Kim Đan có nhiều hơn cũng không cách nào giết được nhiều con mồi hơn, chỉ là phân phối tài nguyên sẽ khác. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lôi Động nói khiến ánh mắt Tiền La sáng lên, trong ngực giống như có một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt. Giết Kim Đan a, đã không biết bao lâu, tu sĩ Kim Đan ở trong cảm nhận của chính mình chính là tồn tại của thần.
Đầu lĩnh Kim Đan kia tiếp tục cười sang sảng nói:
- Đã như vậy, tại hạ cũng không bắt buộc nữa. Chỉ là hiện giờ cuồng phong đang thổi điên cuồng, phi hành trong cuồng phong cũng không tốt, hy vọng các hạ có thể để chúng ta đứng ở đây một chút.
- Đạo hữu cứ tự tiện.
Tiền La nói không chút biểu cảm.
- Bọn họ chỉ có một Kim Đan.
Dù sao Tiền La cũng đã sống ở hải vực nhiều năm, cũng tích lũy được một chút kinh nghiệm, truyền âm phân tích nói:
- Tiểu đội có Kim Đan đi vào sâu bên trong Vô Tận hải vực hoạt động, nhưng nếu có hai gã Kim Đan đồng thời tồn tại thì khác. Ta đoán rằng bọn họ mới phát hiện ra chúng ta nên mới tiến lên thử một chút. Nếu như chúng ta không có Kim Đan, bọn họ sớm đã động thủ. Dựa theo tình huống hiện giờ, đối phương đang muốn chung sống hòa bình. Thật ra chỉ cần không có thâm cừu đại hận gì, tu sĩ Kim Đan bên trong Vô Tận hải vực cũng sẽ không tùy tiện chém giết ở trong Vô Tận hải vực. Dù đối phương có thêm vài tu sĩ Trúc Cơ thì thực lực cũng không có khả năng chiếm thượng phong hoàn toàn.
- Muốn chung sống hòa bình? Vậy thì nghĩa là thực lực của đối phương cũng không quá cường hãn.
Lôi Động lãnh đạm truyền âm nói, chỉ là trong lòng cũng bắt đầu gợn sóng:
- Vậy quyết định đi, ngươi chuẩn bị dụ địch, chúng ta thử đi giết chết tên Kim Đan kia.
Đây là một thế giới lớn ăn thịt nhỏ, nhất là ở dưới đáy Vô Tận hải vực càng phát huy đặc tính này đến tận cùng. Nếu bên này không có Tiền La ở phía trước, vậy tu sĩ Kim Đan kia đã sớm như lang như sói lao vào cắn xé tiểu đội bên mình. Bất kỳ kẻ nào cũng có thể là thợ săn, hoặc cũng có khả năng là con mồi.
- Được.
Tiền La cũng có máu liều trong người, hắn biết nếu chính mình làm từng bước giống như săn thú, trời biết phải mất bao lâu, có tài phải biết cách để chính mình giàu lên.
Nghe lời đề nghị của Lôi Động, trong lòng hắn cũng động đậy ý niệm, chiếc phi xa kia có tính năng và thể tích như vậy cũng đã rất đáng giá rồi.
Song phương tựa hồ đạt được một sự cân đối ăn ý. Mặc dù đám người Lôi Động không biết đối phương đang âm mưu chuyện gì, thế nhưng bọn họ cũng bắt đầu thương lượng chiến thuật. Gió tựa hồ càng lúc càng lớn, phi xa bị thổi phập phồng bất định.
Lão Triệu nghe Tiền La an bài một mình ra khỏi phi xa, công khai bày bố trận pháp để giảm bớt một ít gió bên ngoài.
Đối phương nhìn thấy một màn này cũng không tỏ vẻ gì. Chỉ là cũng phái ra một trận pháp sư bắt đầu bày binh bố trận. Trên thực tế ở sâu bên trong Vô Tận hải vực, loại cơn lốc bạo lãng như này bình thường vẫn gặp phải, chỉ cần im lặng chờ đợi cơn lốc đi qua là được.
Ba bốn ngày liên tiếp trôi qua, sóng gió tựa hồ vẫn như cũ không hề yên tĩnh.
Phải tới bảy ngày sau, cơn lốc mới bắt đầu yếu bớt, sóng biển chậm rãi hạ xuống còn cao mấy trượng. Sau vài ngày, Tiền La cũng đã vài lần nói chuyện tào lao với đối phương. Chém gió một hồi chí ít cũng để đối phương buông xuống rất nhiều cảnh giác.
- Huynh đệ, ngươi còn cần đan dược không? Ngươi cũng biết đấy. Ở đây là Vô Tận hải vực, đan dược tiếp viện là mặt hàng đáng giá.
Tiền La bắt đầu lộ ra bộ mặt tham lam, quay sang đối phương định giá:
- Gấp ba giá thị trường, nếu như ngươi muốn, chúng ta có thể lập tức giao dịch.
- Gấp ba thì quá đắt rồi.
Đối phương hoàn toàn buông tha ăn tươi nuốt sống tiểu đội Tiền La, bọn họ cũng không phải thực sự thiếu thốn đan dược, nhanh chóng cự tuyệt:
- Hảo ý của ngươi chúng ta xin tâm lĩnh. Đi ra ngoài một năm cũng nên trở về địa điểm xuất phát để nghỉ ngơi rồi. Nếu như không còn chuyện gì để nói, chúng ta xin cáo từ trước.
- Huynh đệ chờ một chút.
Tiền La cười ha ha nói rằng:
- Huynh đệ, ta vừa mới tấn chức Kim Đan kỳ, hiện giờ rất nghèo. Ta muốn hỏi một chút, ngươi có dư thừa pháp bảo tốt hay không?
Tiền La nói phảng phất như là truyền hương vị mật ngọt tới. Đối phương dường như ngửi được một ít cảm giác tuyệt vời, vừa mới tấn chức Kim Đan, thứ nhất là chưa nắm chắc được lực lượng Kim Đan kỳ trong tay, không phải quá mức hoàn mỹ. Thứ hai trên người không có pháp bảo cường đại, chỉ là người nọ có chút pha trò nói:
- Thì ra là một đồng đạo mới tiến giai, lại đây chúng ta giao lưu một chút nào, ta nói cho ngươi một ít tâm đắc. Về phần pháp bảo, quả thật ta có dư thừa một pháp bảo thuẫn trung phẩm, chỉ cần hai trăm vạn linh thạch, nếu ngươi cần ta có thể bán cho ngươi. Chỉ có điều ngươi vừa mới tấn chức Kim Đan, dùng cái gì để trả?
Bảo thuẫn trung phẩm ở trong tay một tu sĩ Kim Đan, uy lực cùng tính năng ước chừng có thể tương đương với một kiện linh thuẫn cực phẩm, giống như là Bất Diệt linh thuẫn của Lôi Động. Đương nhiên, khác biệt nằm ở tu sĩ Kim Đan, người Trúc Cơ kỳ có thể khống chế cũng rất tốt rồi. Đây chính là cách biệt một trời của hai bên, tuy rằng đến Kim Đan kỳ, rất nhiều trang bị pháp bảo bắt đầu hi hữu nhưng mà bảo thuẫn trung phẩm là thứ tốt. Chỉ là thứ đồ kia hắn đã định giá hai trăm vạn linh thạch, như vậy có chút hơi cao. Thật ra nếu có tiền thì hắn cũng tình nguyện mua một linh thuẫn cực phẩm về, dùng xong còn có thể làm bảo vật gia truyền cấp cho đời sau.
- Trả tiền thì ta không có vấn đề, trong tay ta còn có một ít yêu thú Kim Đan săn được. Chỉ có điều giá của đạo hữu thực sự quá cao.
Tiền La cất tiếng vang nói:
- Trăm vạn linh thạch, ta sẽ mua.
- Cũng được, thấy đạo hữu vừa mới tấn chức Kim Đan, lại khẩn cấp chạy đến đây săn thú. Ta nghĩ nên giúp ngươi một tay, dù sao ta cũng đã từng như vậy, đi một đường gian khổ mới tới đây.
Kim Đan kia hảo ý nói:
- Nhất là mang theo tu sĩ Trúc Cơ kỳ săn thú, quả thật rất vất vả.
- Ai nói vậy, để giảm thiểu phân phối, ta chỉ mang theo bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Tiền La nói như không, trong lòng cũng thầm cười nhạt, ngươi đừng tham lam nha! Ngày hôm nay còn không biết ai ăn ai đâu!!!
Tiền La nói càng khiến tu sĩ Kim Đan kia tâm động không ngớt. Một Kim Đan vừa mới tấn chức lên, công thêm bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ có vẻ nuốt trôi được. Tuy rằng phe mình phải tổn thất một hai gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.