Thời đại Thượng Cổ huy hoàng, quả nhiên không phải thổi phồng. Nếu đổi thành hiện tại, chỉ sợ không có bất cứ tông phái nào, có thực lực hoàn thành kiến trúc cỡ này, nhất là có thể làm ra một không gian vô cùng vững chắc.
Sau khi mất cỡ mấy canh giờ, Lôi Động mới trèo lên đỉnh thành công. Khí thế phi phàm, cung điện vô cùng khổng lồ xuất hiện trước mắt, Lôi Động giống như đứng giữa thiên địa, một con sâu cái kiến nhỏ bé. Một bức tượng cao hai trăm trượng dữ tợn, rất sống động, giống như con vật sống, trước kia Lôi Động đã từng nghe nói qua, hai bức tượng này, tuy không phải vật sống. Nhưng một khi có người không hợp thân phận xâm nhập, sẽ biến ảo thành khôi lỗi, diệt sát kẻ xâm nhập tại đây.
Cho dù hiện giờ không biến ảo, vẫn có một cổ uy áp xâm nhập vào sâu tận xương tủy. Khiến cho sau lưng của Lôi Động, ướt sũng một mảnh.
Không dám có nửa điểm lỗ mãng, Lôi Động dựa theo quy củ, sau khi đi lên, phải hành đại lễ ngay trước thần điện. Lúc này mới chú ý cẩn thận tiến vào bên trong đại điện của thần miếu. Nó rất rộng lớn hùng vũ, không cần nói lại. Lần lượt rung động qua đi, nếu đổi lại thành những người của Thủ Hộ Giả đi vào, khẳng định đã sớm bị thuyết phục thật sâu.
Cho dù là Lôi Động, vẫn khiếp sợ không thôi. Có lẽ bởi vì có trận pháp tồn tại, trong cả đại điện, không có bất cứ hạt bụi nào tồn tại, vô cùng sạch sẽ.
Trên trung tâm của đại điện có thiết kế một cái vương tọa không biết là tài liệu gì tạo thành, chỉ cần liếc nhìn, liền cảm giác uy nghiêm ép người ta hít thở không thông. Mà Lôi Động, nhìn qua vật kia lại vô cùng quen mắt, tu sĩ có trí nhớ cường đại, thoáng cái hắn đã nhớ lại cảnh ngày đó diễn ra trong Tâm Ma Điện, chính mình ngồi ngay ngắn ở trên cái vương tọa này. Tuy chi tiết, tỉ mĩ không giống nhau, nhưng cả hai không có gì khác nhau, có khả năng là cùng nguồn gốc.
Bỗng nhiên lúc này, trong nội tâm của Lôi Động sinh ra khát vọng, từng bước một đi lên trước vương tọa kia. Thò tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve thành ghế,cảm xúc lạnh như băng, nhưng lại sinh ra cảm giác quen thuộc trong đầu, giống như, cái vương tọa này thiết kế riêng cho hắn. Đế Ma Chủng trên trán, chậm rãi hiển hiện ra, làm cho gương mặt vốn cương nghị của Lôi Động, sinh ra một cảm giác vô cùng yêu dị tà mị.
Lôi Động có thể cảm nhận được, Đế Ma Chủng khảm nạm trên trán, giống như một con chim sẽ vui thích nhảy tung tăng.
Rất tự nhiên, Lôi Động quay người ngồi lên vương tọa kia.
Oanh.
Đế Ma Chủng trên trán của hắn sáng lên, vầng sáng chói mắt. Thần niệm của Lôi Động, dưới sự dẫn dắt của Đế Ma Chủng, trong chốc lát cùng vương tọa kết hợp, dung làm một thể. Đủ loại tin tức, cũng thông qua Đế Ma Chủng quán thâu vào trong đầu của hắn, chỉ trong chốc lát, Lôi Động liền hiểu được.
Cái ghế kia, chính là thiết kế dành riêng cho Ma Đế của Ma Đế Tông. Cũng chỉ có Ma Đế, mới có thể khống chế và ngồi lên vương tọa này. Mà trên cái vương tọa này, lại chính là đầu mối then chốt khống chế toàn bộ thần miếu này. Có thể giải trừ các loại cấm chế, cũng có thể diệt sát bất cứ kẻ nào trong thần miếu này.
Chuyện này làm Lôi Động rung động không thôi, cái thần miếu huy hoàng và hùng vĩ này, không ngờ chính là một kiện thánh khí, một kiện không gian thánh khí. Chỉ cần thao túng cái vương tọa này, Lôi Động có thể khống chế toàn bộ thần miếu, huyễn hóa thành một cái vòng tay, mang trên cổ tay. Nếu không như thế, vậy này còn có tác dụng đặc thù là xuyên việt không gian.
Đủ loại công hiệu cường đại, làm cho Lôi Động vừa vui vừa giận. Vui là, không ngờ trên thế giới này lại có thánh khí cường đại như thế này. Giận là, Lôi Động đã thử tiến hành thông qua thần niệm thao túng, nhưng lại cảm ứng được một đoạn tin tức. Tuy dựa vào Đế Ma Chủng, sẽ được thần miếu nhận định là người kế vị thánh khí, nhưng phải luyện hóa được thứ này, mới có thể hoàn toàn sử dụng.
Dựa vào đoạn tin tức này, Lôi Động cũng hiểu rõ. Muốn nắm giữ thành khí này hoàn toàn, thực lực bản thân, ít nhất phải đến Nguyên Anh kỳ mới được, chuyện này làm Lôi Động im lặng một hồi. Hắn một đường đi tới bước này, dù vậy, hắn chưa bao giờ nhụt chí, tiếp tục thử câu thông với thánh khí, nghiên cứu đủ loại công hiệu của nó.
Sau đó mấy ngày, hắn đã có chút phát hiện vui mừng. Tuy trong thời gian ngắn, không cách nào nghiên cứu toàn bộ không gian thánh khí to lớn này, cũng không có thực lực luyện hóa thứ này. Nhưng mà, trời không tuyệt đường người. Lôi Động đã luyện hóa được một phần nhỏ, miễn cưỡng khởi động một ít cấm chế đơn giản trong thần miếu này.
Nhưng dù vậy, cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.
Thời gian trôi qua vội vàng, mấy tháng thoáng cái đã qua. Trong không gian thánh khí này, Lôi Động đã có chút tiến triển khi luyện hóa, nhưng dù sao, liên tiếp cho thần niệm vận chuyển với cường độ cao, mặc dù lực ý chí của hắn, cũng có chút không chịu nổi. Nhưng mà, thu hoạch cũng không nhỏ, ít nhất, Lôi Động đã có thể thao túng được cánh cửa đi thông ra bên ngoài, có thể trục xuất bất cứ kẻ nào ra ngoài, trừ lần đó ra, cũng có một tiểu công năng.
Đương nhiên, nếu như Lôi Động muốn thao túng giết người nào đó, công hiệu rất mạnh, nhưng phải luyện hóa thật lâu mới có thể nắm giữa. Cho dù như vậy, Lôi Động cũng đã thỏa mãn. Khóe miệng xuất hiện nụ cười đắc ý khó có được, Bạch Cốt Ma Quân ah Bạch Cốt Ma Quân, đừng trách Lôi mỗ tâm ngoan thủ lạt, là lão nhân gia ngươi, dẫn đầu sinh ra ác niệm đối phó Lôi mỗ a.
Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vnAi, Lôi Động cũng thở dài một hơi. Nếu không đi tới thần miếu này một chuyến, Bạch Cốt Ma Quân vô cùng có khả năng biến thành trợ thủ đắc lực của hắn. Đáng tiếc, đáng tiếc, lợi ích quá mức mê người.
Trong dãy núi bao la mờ mịt bát ngát, mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ giống như lão tăng nhập định, riêng phần mình chiếm cứ một tòa cô phong. Mấy tháng qua, chưa từng mở miệng lần nào, nhưng thần niệm mỗi người đều mở ra, giám thị cửa ra vào thần miếu, cho dù ở gần có gió thổi cỏ lay. Cũng lập tức tiến vào trạng thái đối địch, giống như hợp tác với nhau. Tin tưởng nếu như lúc này, cho dù có tu sĩ cùng giai xâm nhập, bốn người cũng liên thủ chém giết hắn.
Bỗng nhiên, Bạch Cốt Ma Quân và ba tu sĩ Nguyên Anh khác đang đợi, đột nhiên con mắt đang nhắm chặt lại mở ra. Thần niệm bàn bạc tản ra mọi nơi, đều tập trung ở cửa ra vào thần miếu. Chỉ thấy tầng năng lượng nặng nề mà trong suốt ở cửa vào thần miếu, lúc này có gợn sóng xuất hiện,ẩn ẩn có dấu hiệu buông lỏng.
Quang cảnh mấy tháng, mặc dù đối với tính mạng dày dằng dặc của tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không tính là cái gì. Nhưng mà, dù sao chuyện thần miếu, vô cùng trọng đại, khiến cho bất cứ tu sĩ Nguyên Ảnh nào. Tuy mặt ngoài an tường, sâu trong đáy lòng, giống như lửa đốt. Cửa vào đã lâu không có bất cứ động tĩnh gì, lúc này lại có động tác rõ ràng như thế, có thể nào không khẩn trương?
Không cần bất cứ người nào phân phó, bốn tu sĩ Nguyên Anh, thân hình lắc lư. Trong mấy hô hấp ngắn ngủi, liền trước sau xuất hiện trước cửa thần miếu. Trên sắc mặt của mọi người lúc này âm trầm bất định nhìn gợn sóng phong ấn cửa ra vào.