Đại Ngụy Vương Triều Song Thánh Giáng Phàm

Chương 14: Giao Dịch, Người Đến Từ Phủ Nam Dự (2)




Sự xuất hiện của đào phạm này, có thể nói là cơ hội tốt được trời ban, để Hứa Thanh Tiêu có một lý do bao biên hoàn mỹ, mà để hoàn chỉnh lý do này, cần phải tự mình cho mình một chưởng, nếu không không thể nào trót lọt.
Sau khi tự mình hại mình, lập tức Hứa Thanh Tiêu bắt đầu diễn kịch.
“Người đâu”
“Cứu mạng”
“Đào phạm quay lại giết người rồi”
Hứa Thanh Tiêu gồng cơ đít thít cơ mông hét lớn một tiếng, đồng thời ngã vật trên mặt đất, thứ nhất là muốn diễn cho tốt, thứ hai là diễn hơi sâu quá rồi, bởi vì thật sự rất đau, cho nên biểu cảm vô cùng chân thật.
Đầu óc choáng váng, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy chính mình hơi bị ngu ngốc rồi.
Không khống chế không được lực đạo, thật sự bị thương rồi.
Lúc này kho công vẫn chìm trong ngọn lửa lớn, khói đặc cuồn cuộn, giờ khắc này người trong huyện nha cuối cùng cũng tới.
Khoảng cách từ kho công văn đến huyện nha cách xa nhau không đến mấy chục mét, nhưng bởi vì Trần bộ khoái điều không ít người rời đi, chỉ còn lại mấy sai dịch bình thường.
Mới vừa rồi bọn họ liền nghe được động tĩnh, nhưng chăn chờ không dám đến đây.
Đào phạm tời từ phủ Nam Dự, bọn họ đi qua chính là chịu chết, cho nên trốn trong huyện nha lề mề không dám ra tới.
Cũng chính vào lúc này, Trần bộ khoái vội vàng dẫn người trở về dập lửa, bọn họ mới dám đến.
Hứa Thanh Tiêu đầu óc choáng váng, nhưng trước khi ngất đi cũng nghe được tiếng của Trần bộ khoái.
“Đã xảy ra chuyện gì? Sao mà đến nha môn cũng bị trộm vậy?"
Âm thanh vang lên, Hứa Thanh Tiêu cũng không tiếp tục chống đỡ nữa.
Hôn mê ngay tại chỗ.
Giờ Hợi.
Màn đêm che lấp bầu trời.
Vòm trời đêm như mực.
Từng giọng nói vang lên, Hứa Thanh Tiêu đần đần khôi phục ý thức.
Thật là kỳ tích, toàn bộ hàn độc trong người Thanh Tiêu tiếu hữu đã bị loại trừ, tuy tằng ngũ tạng có chút tổn thương, nhưng kê vài thang thuốc, tu dưỡng mấy ngày là có thể khỏi hẳn, việc này thật là trời cao có đức hiếu sinh”
Giọng nói của Triệu đại phu tràn ngập sự kinh ngạc, cũng mang theo chút vui sướng,
“Khỏi hẳn? Sao có thể? Thanh Tiêu trúng phải khí âm minh đấy, sao lại tự nhiên khỏi hẳn được?”
Giọng của Trần bộ khoái vang lên ngay sau đó, trong lời nói tràn đây sự kinh hãi
“Cái này lão phu cũng không biết, có thể chờ Thanh Tiêu tiểu hữu tỉnh lại rồi hỏi thử xem.”
Âm thanh ngoài cửa phòng rất lớn, nhưng vào trong tai Hứa Thanh Tiêu có chút mỏng manh.
Giờ khắc này, đầu của Hứa Thanh Tiêu có hơi choáng, nhưng vẫn có thể phát ra chút âm thanh.
“Trần đại ca”
Giọng nói vang lên, cửa phòng nháy mắt bị mở ra.
Vài bóng người cũng lập tức đi đến, người dẫn đầu là Trần bộ khoái, ánh mắt của hắn ta mang theo sự kinh hãi, nhưng cũng rất quan tâm, trước tiên đi tới dò hỏi Hứa Thanh Tiêu cảm thấy sức khoẻ thế nào.
“Trần đại ca, đã xảy ra chuyện gì? Có phải ta sắp. chết rồi, sao lại cảm giác cả người hữu khí vô lực?"
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, nói ra những lời đã bịa sẵn.
“Thanh Tiêu, lần này người đúng là mạng lớn, ngươi không có việc gì, hàn độc trong cơ thể đã biến mất hết rồi, có thể sống tiếp nha.”
Không đợi Trần bộ khoái mở miệng, mấy sai dịch đi theo phía sau hẳn đã mở miệng.
Đây là một việc đáng mừng, tất nhiên không nhịn được nói ra luôn.
“Âm hàn biến mất? Trần đại ca, đây là thật hay giả? Là Huyện lão gia tìm linh dược cho ta sa
Hứa Thanh Tiêu vẫn cứ biết rõ còn cố hỏi, còn giả vờ hiểu là Huyện lão gia tìm linh đan diệu dược cho mình.
“Không phải”
“Thanh Tiêu, ta hỏi ngươi, kho công văn đã xảy ra chuyện gì? Tại sao người lại hôn mê trên mặt đất?”
Trần bộ khoái lắc lắc đầu, rồi sau đó dò hỏi những chuyện đã xảy ra
“Kho công văn?”
“Hôn mê?”
Hứa Thanh Tiêu nhíu nhíu mày, hẳn không vội trả lời, Trần bộ khoái cũng không phải con bò để bị dắt đi, ngược lại rất thông minh, làm bộ khoái mấy chục năm, vẫn phải có năng lực phá án.
Nếu bản thân trực tiếp trả lời, ngược lại sẽ lộ ra dấu vết, bởi vì đây không phải phản ứng đầu tiên của người bình thường.
Cho nên hắn làm bộ suy tư một phen, sau đó mới mở miệng nói.
“Trần đại ca, ta chỉ nhớ lúc ta nghỉ ngơi trong kho công văn, đào phạm kia đột nhiên quay lại truy sát, lúc ấy ta nửa chết nửa sống, hẳn không thèm để ý ta, mà tìm kiếm gì đó trong kho công văn."
“Cuối cùng tìm được một cái hộp gỗ trên xà nhà, sau đó cười to như điên, tiếp theo mở hộp gỗ lấy ra một quyển sách, cũng không biết là chuyện gì, sau khi hắn ta xem xong quyển sách đó, cả người bốc lên khí nóng, trên người lấp lánh kim quang”
“Ta vốn định nhân lúc hắn ta quái dị như thế, kéo hắn đồng quy vu tận, không nghĩ rằng bị hẳn phản ứng lại, đánh vào ta một chưởng, còn thiêu cháy toàn bộ kho công văn rồi rời đi."
“Những chuyện còn lại ta không nhớ rõ ràng, Trần đại ca, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z.vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục.Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.