Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ

Chương 101: Ngoại truyện 1 Phần 02:Hôn lễ thế kỷ




Tạ Nhiên quyết định ở trong nhà họ Tạ. Có thể thường xuyên gặp mặt dì út và ông nội là chuyện vô cùng quan trọng đối với cậu.
Dì út tiếp nhận vị trí Quân đoàn trưởng từ khi còn rất trẻ, mấy năm qua luôn gánh mối thù không đội trời chung trên lưng, phải chịu đựng áp lực tâm lý rất lớn. Tuy có rất nhiều người theo đuổi nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện chung thân đại sự của riêng mình, đến giờ vẫn còn độc thân.
Hiện tại mọi phong ba đều đã dẹp yên, rốt cuộc cô cũng đã nhận lời theo đuổi của Tổ trưởng Tổ Y tế Quân đoàn Ánh Sao.
Tính cách vị bác sĩ kia rất ôn hòa, mấy năm nay thường xuyên chải vuốt tinh thần giúp cô, vô cùng quan tâm cô. Anh làm việc trong Quân đoàn Ánh Sao sáu năm, một mực lặng lẽ hỗ trợ cô trong khoảng thời gian khó khăn nhất. Giờ hai người có thể nên duyên, biết được điều ấy, Tạ Nhiên cũng mừng cho dì út.
Hai năm nay, Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên đã ghé thăm khá nhiều hành tinh. Ngoại trừ chòm sao Kiếm Ngư, họ còn thành công thỏa thuận hiệp nghị trao đổi với chủ nhân của hai hành tinh khác.
Nguyên soái Tần Tiêu cũng bắt đầu cải cách hoàn toàn Bộ Quân sự. Sau khi Học viện Quân Y Dẫn đường trực thuộc Bộ Quân sự chính thức hoàn thành, ngôi trường này chuyên tuyển sinh và đào tạo ra các bác sĩ Dẫn đường, kể cả Dẫn đường cấp C cũng được đăng ký. Tất cả sinh viên tốt nghiệp sẽ được bố trí vào biên chế các quân đoàn lớn với vai trò bác sĩ quân y.
Hiện tại, Tạ Nhiên, nhà ngoại giao vũ trụ đầu tiên của loài người, đã trở thành thần tượng trong lòng rất nhiều Dẫn đường nhỏ tuổi.
Số thí sinh đăng ký nguyện vọng vào Học viện Quân Y Dẫn đường năm nay vượt ngoài mong đợi. Rất nhiều Dẫn đường nhỏ tuổi đồng loạt lựa chọn ngôi trường này, bao gồm cả ba cậu nhóc cùng ký túc xá Tạ Nhiên hồi trước.
Sau khi biết tin, Tạ Nhiên rất mừng.
Mối quan hệ giữa Dẫn đường và Lính gác vốn dĩ là khăng khít, không thể tách rời. Dưới sự nỗ lực của rất nhiều người, về sau sẽ ngày càng có nhiều Dẫn đường đồng hành xuất chinh, các Lính gác cũng sẽ được chữa trị kịp thời. Trong vài tháng gần đây, tỉ lệ Lính gác cuồng bạo đã giảm xuống mức thấp hơn 2%, là con số trước kia mọi người chưa bao giờ dám mơ tới. Ảnh hưởng do tổ chức hắc ám gây ra dần dần được xóa bỏ, Liên bang cũng bước vào thời đại phồn vinh, hòa bình hơn.
***
Tháng 8 năm thiên văn thứ 502, Quân đoàn Linh Hồ có vài ngày nghỉ.
Sau khi về nhà, Lục Tắc Hiên lập tức bàn bạc chuyện tới nhà họ Tạ bàn chuyện cưới xin. Ước định hai năm lúc trước của Tạ Nhiên đã đến hạn, dì út đã có người yêu, giờ cũng đã đến lúc hai người chính thức kết hôn, hưởng thụ thế giới riêng ngọt ngào.
Lục Đình Ngự vẫn mong ngóng hai người có thể mau chóng kết hôn. Nghe con trai nói đến chuyện tới nhà bàn việc cưới xin, ông mừng quýnh, hào hứng vỗ vai Lục Tắc Hiên: “Quá tốt, luật ngầm không được kết hôn giữa các quân đoàn đã bị dẹp bỏ lâu rồi. Đến cả Tổng thống còn nhắc khi nào hai đứa mới cưới kia kìa! Bố vốn định sang bàn chuyện từ năm ngoái cơ, thế mà bên con lại chẳng thấy có động tĩnh gì làm bố sốt ruột gần chết!”
Tiêu Thước bình tĩnh nói: “Hai năm trước, Nhiên Nhiên vừa khôi phục thân phận Tạ Nhiên. Thằng bé ở lại nhà họ Tạ với dì út nhiều thêm ít lâu sau thời gian dài xa cách cũng là việc nên làm. Mẹ thấy chờ qua hai năm mới kết hôn thế này rất ổn.”
Lục Tắc Hiên gật đầu: “Mẹ nói đúng, lúc đó con và Nhiên Nhiên đã hẹn nhau như vậy. Ngày mai con sẽ chính thức tới chào hỏi ông nội và dì út của em ấy. Em ấy chỉ còn hai người thân là họ, con phải thể hiện rõ thái độ, khiến họ yên tâm giao Nhiên Nhiên cho con.”
Lục Đình Ngự quay sang nhìn bà xã: “Em chuẩn bị quà lễ xong xuôi cả rồi đúng không?”
Tiêu Thước nói: “Chuẩn bị xong hết rồi, có thể sang hỏi chuyện bất cứ lúc nào.” Bà hỏi Lục Tắc Hiên, “Sau khi cưới, hai con định sống ở đâu?”
Lục Tắc Hiên đáp: “Con đã chuẩn bị nhà cưới rồi, là một căn biệt thự nhỏ. Bọn con sẽ ở riêng với nhau một thời gian đã.”
Lục Đình Ngự và Tiêu Thước nhìn nhau, không ngờ con trai đã âm thầm lo xong nhà cưới từ lúc nào.
Lục Đình Ngự cười tủm tỉm: “Vợ chồng son quấn quýt nhau, ở cùng phụ huynh đúng là không tiện lắm. Bố cũng đồng ý chuyện hai đứa dọn ra ở riêng.”
Tiêu Thước dặn dò: “Ở riêng thì nhớ chăm sóc Nhiên Nhiên cho tốt.”
Lục Tắc Hiên nói: “Mẹ yên tâm, con sẽ tự tay lo chuyện cơm nước.”
Trưa hôm sau, Lục Đình Ngự và cha mẹ cùng tới nhà họ Tạ thưa chuyện, khi đi còn chở theo hẳn một xe quà cáp đề huề.
Tần Tiêu và Tạ Thần hiểu mục đích khi nhà bên tới đây, tâm trạng đều rất phức tạp: Có lẽ là muốn đến bàn chuyện kết hôn rồi?
Tạ Thần lịch sự mời ba người vào phòng khách uống trà.
Hai bên gia đình trò chuyện một hồi, Lục Đình Ngự mới cười tủm tỉm, đề nghị: “Nguyên soái, Tướng quân Tạ, hôm nay gia đình chúng tôi với nhà thăm hỏi là muốn chính thức bàn chuyện kết hôn Tạ Nhiên. Đã qua hai năm kể từ khi tổ chức hắc ám bị tiêu diệt, tình cảm đôi trẻ cũng ổn định, thân là bậc phụ huynh, chúng ta cũng nên tính đến chuyện đám cưới.”
Tạ Nhiên ngồi cạnh dì út hơi xấu hổ. Được gia đình bên kia tới tận cửa xin cưới? Chuyện này cứ lạ lẫm làm sao ấy. Cậu ngại không dám nhìn thẳng vào người lớn, thế nên chỉ cúi đầu nhấp trà, tai vẫn dựng lên nghe mọi người thảo luận.
Lục Tắc Hiên nhìn người lớn đang ngồi đây, nói chuyện rất chân thành: “Cháu và Nhiên Nhiên đã đồng sinh cộng tử cùng nhau, tình cảm sâu đậm, em ấy chính là người cháu chắc chắn sẽ bảo vệ cả đời. Mong Nguyên soái và Tướng quân Tạ đồng ý cho chúng cháu kết hôn. Cháu đảm bảo sẽ đối tốt với em ấy, không để em ấy phải chịu chút uất ức nào.”
Tần Tiêu và Tạ Thần nhìn nhau, tình cảm đôi trẻ mọi người đều thấy rõ.
Cả hai đã từng nằm vùng trong tổ chức hắc ám, trải qua vô số trắc trở, gập ghềnh. Lục Tắc Hiên ủng hộ Tạ Nhiên hết mình, thậm chí chấp nhận làm “con rối” của cậu. Khi đối mặt với nguy hiểm còn không màng bản thân sẽ bị thương, bảo vệ đối phương bằng hết khả năng, liệu có bao nhiêu người làm được như thế?
Hai năm nay, khi mọi sóng gió đã qua, cả hai lại tiếp tục sóng vai tới nhiều hành tinh khác.
Nhiên Nhiên ở đâu cũng sẽ có Lục Tắc Hiên ở ngay đó.
Hai người như hình với bóng, ăn ý khăng khít, thậm chí trở thành cặp đôi được đông đảo dân chúng yêu mến.
Trên mạng cũng không thiếu người hâm mộ thảo luận: “Tướng quân Tạ và Tướng quân Lục quá là đẹp đôi!”
“Hôm nay Tướng quân Lục và Tướng quân Tạ kết hôn chưa?”
“Chim ưng và cáo sẽ sinh ra đời con là gì, tò mò quá đi thôi!”
“Tướng quân Tạ là Dẫn đường cấp SS, Tướng quân Lục là Lính gác cấp S, gen đời con mạnh ác luôn.”
Lính gác như Lục Tắc Hiên chính là người bạn đời đủ khiến các bậc phụ huynh hoàn toàn yên tâm. Nhưng trong lòng, Tần Tiêu và Tạ Thần vẫn cực kỳ không nỡ.
Nhiên Nhiên họ cưng như trứng trong lòng bàn tay mà lớn, sau khi trải qua nhiều đau khổ như vậy, giờ đã sắp lập gia đình rồi sao?
Vừa nghĩ đến chuyện Nhiên Nhiên sắp rời đi, Tạ Thần bỗng thấy hơi buồn. Cô im lặng một lúc rồi mới nói: “Tắc Hiên, đương nhiên dì không nghi ngờ tình cảm cháu dành cho Nhiên Nhiên. Nếu Tướng quân Lục đã đích thân tới nhà bàn chuyện… Vậy chuyện cưới xin này, chỉ cần Nhiên Nhiên đồng ý, dì sẽ không phản đối.”
Nghe được câu này, cuối cùng Lục Tắc Hiên cũng có thể thở phào một hơi.
Tần Tiêu từ tốn nói chuyện: “Hai đứa đã trải qua rất nhiều chuyện, có thể cùng nhau đi đến hiện tại cũng không dễ dàng gì. Chuyện kết hôn cứ để xem Nhiên Nhiên nghĩ thế nào đi.” Ông nhìn sang phía Tạ Nhiên, “Nhiên Nhiên, cháu chắc chắn muốn kết hôn với Lục Tắc Hiên à?”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào Tạ Nhiên.
Không biết có phải vì làm tướng quân rồi hay không, dáng vẻ cậu càng ngày càng giống Tạ Hi lúc trẻ. Nhất là khi mặc lên mình bộ quân phục, vẻ cứng cỏi, hiên ngang, bình tĩnh, quả cảm của quân nhân này thật sự y hệt mẹ cậu.
Trước ánh mắt của mọi người, Tạ Nhiên không hề luống cuống, chần chừ. Cậu ngẩng đầu, nói rất bình tĩnh: “Ông, cháu chắc chắn. Tắc Hiên là người cháu đã chọn, cháu sẽ chỉ kết hôn với anh ấy. Cháu sẽ bàn bạc với Tắc Hiên về thời gian và hình thức lễ cưới.”
Nghe cậu khẳng định rành rọt như vậy, Lục Tắc Hiên vui thế nào khỏi phải bàn.
Đây chính là Dẫn đường hắn yêu. Vào thời khắc mấu chốt, cậu sẽ đứng về phía hắn không chút do dự, cùng hắn đối mặt với tất cả mọi chuyện.
Hai người đã hẹn ước bên nhau từ lâu, nếu phụ huynh còn ngăn cản nữa thì rất quá đáng.
Tần Tiêu cười bất đắc dĩ: “Được rồi, nếu Nhiên Nhiên đã quyết thì ông cũng không nói thêm nữa. Hai đứa đều là người rất có chủ kiến, hôn lễ tổ chức ra sao cứ tự quyết định.” Ông ngừng một lát, lại nói, “Phải rồi, Tắc Hiên, nhớ cùng Nhiên Nhiên tới nghĩa trang báo chuyện vui này với cha mẹ nó một chuyến.”
Lục Tắc Hiên vội nói: “Tất nhiên rồi ạ. Chiều nay chúng cháu sẽ tới nghĩa trang luôn.”
Hai bên gia đình vui vẻ cùng ăn cơm. Sau bữa trưa, Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên cùng đi xe tới nghĩa trang ở vùng ngoại ô phía Nam.
Giờ đang là mùa hạ, cây cối trong nghĩa trang xanh rì, tươi tốt, không khí trên núi cũng trong lành khác lạ.
Tạ Nhiên dẫn Lục Tắc Hiên tới trước mộ Tạ Hi và Tần Lạc, nhìn di ảnh cha mẹ mình, khẽ giới thiệu: “Ba, mẹ, đây là Lính gác con đã lựa chọn. Anh ấy là Lục Tắc Hiên, con trai Tướng quân Lục, chúng con sắp kết hôn rồi… Mắt nhìn của con không tệ đúng không?”
Lục Tắc Hiên cúi gập người trước mộ, thấp giọng nói: “Tướng quân Tạ, Giáo sư Tần, xin hai người cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc Nhiên Nhiên thật tốt. Cháu rất thương em ấy, cả đời này chỉ thương một mình em ấy.”
Tạ Nhiên nhướng mày, liếc nhìn Lục Tắc Hiên: “Còn gọi Tướng quân Tạ, Giáo sư Tần à?”
Lục Tắc Hiên sực nhận ra, lập tức sửa lại: “Xin bố mẹ cứ yên tâm, con sẽ mãi mãi ở cạnh Nhiên Nhiên.”
Tạ Nhiên thấy ấm nóng trong tim, cậu nhẹ nhàng nắm tay Lục Tắc Hiên trước mộ bia.
Đáng tiếc, cha mẹ yêu thương cậu nhất lại không thể chứng kiến hôn lễ của cậu. Nhưng Tạ Nhiên tin chắc rằng nếu cha mẹ vẫn còn đó, hai người họ nhất định cũng sẽ chúc phúc cho cậu và Lục Tắc Hiên. Hai người thật lòng yêu nhau, cũng đã hứa hẹn đồng sinh cộng tử.
Có một Lính gác quan tâm, bầu bạn bên cạnh con trai họ như vậy, cha mẹ trên trời có linh thiêng cũng sẽ rất mừng đúng không?
Sau khi rời khỏi nghĩa trang, Lục Tắc Hiên đưa Tạ Nhiên đi đặt lễ phục kết hôn. Hai người chọn Âu phục cùng kiểu khác màu để nhà thiết kế cắt may. Nhẫn cưới cũng đã chuẩn bị xong xuôi, là một cặp nhẫn kiểu dáng đơn giản, mặt trong khắc hình vẽ cáo nhỏ và chim ưng, để các thực thể tinh thần cũng được vui chung.
Chim ưng trắng sung sướng nhất, nó cười không ngừng trong đầu: “Hà hà hà, tôi chính là thực thể tinh thần mỹ mãn nhất, có tận hai bạn đời!”
Đuôi của cáo chín đuôi bỗng nhiên xòe ra, ngọn lửa cháy bừng bừng bỗng ập tới như vũ bão khiến chim ưng hốt hoảng bay tán loạn để trốn.
Cáo trắng lập tức vươn dây leo xanh lục ra trói chặt nó lại, mỉm cười hỏi: “Vui chưa?”
Chim ưng trắng: “U hu hu chúng nó bắt nạt tôi! Hai đánh một không công bằng gì cả!”
Giữa các thực thể tinh thần, vì bất đồng giống loài nên sẽ không phát sinh quan hệ thể xác mà chỉ tồn tại mối quan hệ giống như “bạn bè” trong thế giới tinh thần. Chim ưng trắng có cáo làm bạn, lần nào cũng phải một chọn hai, đúng là vừa đau lại vừa sướng.
Lục Tắc Hiên mỉm cười, mặc kệ trò đùa giỡn của các thực thể tinh thần. Hắn nhìn Tạ Nhiên, khẽ hỏi: “Hay là tổ chức hôn lễ vào 30 tháng 10, ngày sinh nhật của chúng ta, được không?”
Tạ Nhiên nghĩ một lát, đáp: “Được, chọn ngày đó đi.”
Hai người sinh ra cùng tháng cùng năm, có lẽ duyên phận của cả hai đã được định trước ngay từ thời điểm đó. Ngày 30 tháng 10 năm nay chính là ngày hai người tròn 28 tuổi. Tổ chức hôn lễ vào đúng sinh nhật, từ nay về sau, thế giới của bản thân luôn có đối phương, ngày này lại càng thêm ý nghĩa.
Về hình thức hôn lễ, Tạ Nhiên muốn làm đơn giản một chút, chỉ mời gia đình, bạn bè thân thiết tham dự.
Cậu cân nhắc hồi lâu rồi mới nói: “Địa điểm thì chọn hành tinh Nhện Đỏ, anh thấy sao?”
Tổng thống Harrison đã đồng ý với hai người sẽ không công khai vị trí của hành tinh Nhện Đỏ, đồng thời còn để hành tinh ấy trở thành bí mật được giữ gìn cẩn thật. Nếu tiết lộ bí mật, đó sẽ là trọng tội của quân nhân. Vậy nên đến nay chỉ có rất ít người biết vị trí của hành tinh Nhện Đỏ, hệ sinh thái ở đó cũng được bảo tồn nguyên vẹn.
Lục Tắc Hiên rất hiểu vì sao Nhiên Nhiên lại muốn chọn hành tinh Nhện Đỏ làm địa điểm tổ chức hôn lễ.
Đối với Nhiên Nhiên, nhện chúa giống như một người mẹ khác của cậu. Năm xưa, vào thời điểm cậu tuyệt vọng, khổ sở nhất, nhện chúa đã đưa cậu thoát khỏi đêm đen, trao cho cậu hy vọng tái sinh. Về sau, Tạ Nhiên có thể hoàn thành kế hoạch nằm vùng, diệt trừ tổ chức hắc ám một cách thuận lợi, không thể không kể đến sự tương trợ của nhện chúa.
Mấy năm nay bận rộn dẫn dắt Quân đoàn Linh Hồ tới rất nhiều hành tinh lạ, rất lâu rồi chưa gặp lại nữ hoàng, Tạ Nhiên cũng thấy khá nhớ bà ấy.
Kết hôn là chuyện trọng đại của đời người, sao có thể thiếu người bạn vũ trụ cực kỳ quan trọng này được?
Lục Tắc Hiên hoàn toàn tôn trọng và ủng hộ quyết định của Nhiên Nhiên, hắn nói: “Không thành vấn đề. Nếu đã chọn hành tinh Nhện Đỏ thì không thuê đơn vị tổ chức sự kiện nữa. Chúng ta tự làm một hỗn lễ ấm áp nho nhỏ, mặt cỏ là thảm đỏ, đám nhện con chính là phù rể của chúng ta?”
Tạ Nhiên tưởng tượng hình ảnh đám nhện con bay rợp trời cùng họ đi trên thảm cỏ, không khỏi háo hức: “Thế mới là hôn lễ độc nhất vô nhị trong vũ trụ. Anh nói xem, liệu nữ hoàng có thấy chúng ta phiền phức không? Kiểu “sao đám người này lại mò tới đây nữa vậy” ấy?”
Lục Tắc Hiên dịu dàng ôm vai Tạ Nhiên, nói: “Không đâu. Em cũng là người bạn cực kỳ thân thiết của bà ấy mà. Chắc chắn bà ấy sẽ rất vui khi em đã có được hạnh phúc của riêng mình.”
Hai người nhìn nhau, cùng mỉm cười.
Tạ Nhiên là nhà ngoại giao vũ trụ đầu tiên của Liên bang. Thế nên hôn lễ của Tạ Nhiên được tổ chức tại hành tinh khác cũng coi như hợp phong cách riêng.
Đến khi đó, cậu sẽ mời nhện chúa, người bạn vũ trụ của mình, làm người chứng kiến cho cuộc hôn nhân này.
***
Sau khi quyết định hình thức cũng như thời gian tổ chức hôn lễ, Lục Tắc Hiên và Tạ Nhiên bắt đầu lên danh sách khách mời.
Vì hôn lễ được tổ chức trên hành tinh Nhện Đỏ không thể tiết lộ vị trí, khách mời lần này đều là người thân, bạn tốt của cả hai. Ngoại trừ gia đình đôi bên, Tổng thống Harrison cũng đã nói sẽ tới tham dự hôn lễ. Ngài Tổng thống đã nể mặt như vậy thì cả hai cùng bàn bạc rồi quyết định mời ông làm chủ hôn.
Ngoài ra, lúc trước bà Joseph cũng đã dặn đừng quên bà. Dù sao bà ấy cũng là chứng nhân đầu tiên cho độ phù hợp 98% của hai người, tuy bà đã rời khỏi hành tinh Thủ đô nhưng thiệp mời nhất định phải gửi tận tay.
Những người hỗ trợ kế hoạch nằm vùng của họ, Chu Thiên Dịch, Đường Sách, đương nhiên phải mời; rồi cả bạn bè thân thiết trong Đội đặc chiến Liệp Ưng, Quân đoàn Linh Hồ cũng không thể thiếu.
Liệt kê hết khách khứa quan trọng, danh sách đã có gần 50 cái tên.
Với thân phận của hai người, đây đã là hôn lễ với quy mô siêu nhỏ rồi. Rất nhiều tướng sĩ của Quân đoàn Liệp Ưng và Linh Hồ đều chưa mời, đến khi quay về hành tinh Thủ đô, chắc chắn họ còn phải tổ chức một buổi tiệc khác bù lại.
Ngày 28 tháng 10, Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên tới hành tinh Nhện Đỏ trước. Ngay khi phi thuyền của hai người đáp xuống, tiếng vo ve quen thuộc lại vang lên khắp xung quanh.
[Nhiên Nhiên tới kìa!]
[Có cả Lính gác biết bay kia nữa?]
[Về báo với mẹ nhanh lên, Nhiên Nhiên đến thăm chúng mình!]
Sương đỏ trong rừng tự động tách ra thành một lối đi, Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên sóng vai tiến vào rừng sâu. Nhện chúa vẫn ở trong tổ của mình như trước. Tuổi thọ của nhện mắt đỏ lên đến hàng trăm năm, mỗi lần gặp, Tạ Nhiên đều thấy bà chẳng hề thay đổi chút nào.
Giọng nói dịu dàng của nhện chúa vang lên trong đầu: “Nhiên Nhiên, lần này cậu tới thăm tôi hay có chuyện cần nhờ tôi giúp?”
Tạ Nhiên cười, đáp: “Cả hai.” Cậu nhìn người đàn ông bên cạnh mình, nói: “Chắc bà vẫn nhớ Lục Tắc Hiên đúng không? Anh ấy là Lính gác của tôi, chúng tôi đã quyết định kết hôn.”
Nhện chúa không hiểu kết hôn là gì nên rất thắc mắc: “Kết hôn? Nghĩa là sao?”
Tạ Nhiên giải thích: “Đó là một tập tục của loài người chúng tôi. Hai người yêu thương nhau sẽ lập nên một gia đình, ở bên đối phương cho đến mãi về sau.”
Có vẻ nhện chúa đã hiểu, bà mỉm cười, hỏi: “Vậy hai cậu sẽ sinh đẻ đúng không?”
Tai Tạ Nhiên hơi hồng lên, cố gắng giải thích: “Cách để tạo ra con cái của loài người khá khác loài nhện, cần phải kết hợp thân thể. Sau khi đánh dấu lẫn nhau, Lính gác và Dẫn đường có thể thai nghén thành con.”
Nhện chúa tò mò hỏi: “Một lần tôi có thể đẻ hơn chục nghìn trứng nhện, các cậu thì sao?”
Một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống từ trên trán Tạ Nhiên, cậu đáp: “Loài người một lần chỉ đẻ được một con thôi. Cũng có trường hợp nhiều hơn, thường là hai, hơn nữa thì rất hiếm.”
Nhện chúa nói với vẻ tiếc nuối: “Thế thì hiệu suất sinh đẻ của các cậu thấp quá.”
“…” Tạ Nhiên dở khóc dở cười. Mỗi loài lại có một cách thức duy trì nòi giống riêng, thảo luận về vấn đề này kỳ quặc quá đi mất.
Lục Tắc Hiên đã liên kết tinh thần với Tạ Nhiên, có thể biết được nội dung trò chuyện giữa cậu và Tạ Nhiên. Nghe đến đó, hắn không khỏi ngượng ngùng gãi mũi, nói: “Nhện chúa tò mò ghê. Sau này, có con rồi, chúng ta cũng đưa đứa bé tới cho bà ấy gặp nhé.”
Tạ Nhiên ho khẽ một tiếng, chuyển đề tài về chuyện chính: “Nữ hoàng, kết hôn là chuyện rất trọng đại đối với loài người chúng tôi. Bà là bạn vũ trụ tốt nhất của tôi nên tôi muốn chia sẻ niềm vui này cùng bà, chọn hành tinh Nhện Đỏ làm nơi tổ chức hôn lễ. Bà thấy vậy có được không?”
Nhện chúa đồng ý ngay: “Đương nhiên quá được. Chỗ tôi bình thường cũng chẳng có ai ghé tới, không ngờ cậu lại chọn hành tinh của tôi làm nơi kết hôn. Tôi chưa thấy hôn lễ của loài người bao giờ, cần tôi giúp gì không?”
Được bà đồng ý, Tạ Nhiên rất vui, nói: “Đến lúc đó chúng tôi sẽ cử hành một nghi thức đơn giản, nhờ nhện con làm bạn đồng hành với chúng tôi là được. Bà có thể làm nhân chứng hôn lễ cho chúng tôi.”
Nhện chúa mỉm cười: “Không thành vấn đề, hôn lễ của loài người các cậu chắc chắn sẽ rất thú vị.”
***
Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên ở lại hành tinh Nhện Đỏ trong nhà gỗ Đội đặc chiến Liệp Ưng dựng lên khi trường.
Sáng sớm ngày 30 tháng 10 năm thiên văn thứ 502, tất cả khách mời tập trung tại địa điểm được chỉ định, lên chiến hạm rời khỏi hành tinh Thủ đô. Khi được biết hôn lễ sẽ tổ chức trên hành tinh lạ, ngoại trừ những người hồi trước đã từng đến hành tinh Nhện Đỏ, tâm trạng của những vị khách khác vừa kích động, vừa hồi hộp.
Đây chính là hôn lễ đầu tiên được tổ chức tại lãnh địa của sinh vật vũ trụ trong lịch sử Liên bang đó!
Có người lén nhận xét: “Tổ chức hôn lễ trên đất của sinh vật vũ trụ luôn, hai người họ bạo gan thật đấy!” “Nhiên Nhiên là đại sứ ngoại giao mà, chắc chắn phải có bạn bè ngoài vũ trụ, hôn lễ như thế mới ấn tượng chứ.”
Sau hai tiếng di chuyển trên đường hàng không vũ trụ, chiến hạm đã tới thiên hà Nam Tam Giác.
Thấy chiến hạm lao thẳng vào lỗ sâu vũ trụ, bắt đầu lắc lư giữa dòng khí, thậm chí còn quay tròn, chổng ngược, những vị khách lần đầu trải nghiệm cảm giác mạo hiểm này đều sợ xanh cả mặt. Tổ chức một buổi hôn lễ thôi mà chơi dữ quá vậy?!
Người bình thường đi đám cưới đều lái xe bay, cùng lắm thì đi du thuyền, phi thuyền.
Hai người lại cho khách đi xuyên qua lỗ sâu luôn?!
Sau vài phút quay cuồng, cuối cùng chiến hạm Linh Hồ đã mở lồng phòng ngự cũng hạ cánh vững càng. Trái tim treo lơ lửng của khách mời rốt cuộc được về với đúng vị trí của nó.
Lục Đình Ngự cười khà khà, nói: “Các vị khách quý chắc đã hoảng hồn một phen nhỉ. Mời mọi người qua bên này nghỉ xuôi chút đã.”
Hơn năm mươi khách mời lần lượt xuống khỏi chiến hạm. Nhìn khu rừng rậm phủ kín sương đỏ, mọi người ai cũng vừa hào hứng, vừa căng thẳng. Rất nhiều người lần đầu tiên đặt chân tới địa bàn của sinh vật vũ trụ, cứ cảm thấy hệt như đang đi du lịch khám phá.
Tiêu Thước nhìn khung cảnh trước mắt, khẽ hỏi: “Hồi đó các ông dùng nơi này làm doanh địa à?”
“Đúng thế, môi trường ở đây rất khá, bọn tôi dựng vài căn nhà gỗ, hằng ngày ăn nấm với quả dại.” Lục Đình Ngự nhìn về phía nhà gỗ, nhớ lại, khoảng thời gian đó đúng là nhàn nhã vô cùng.
Bà Joseph đi tới, hỏi chuyện: “Tướng quân Lục, đây là hành tinh Nhện Đỏ à? Nhện chúa mọi người hay kể ở đâu vậy?”
Lục Đình Ngự cười tủm tỉm: “Chắc chờ đến khi nghi thức bắt đầu, bà ấy sẽ xuất hiện thôi. Mọi người chuẩn bị tâm lý nhé, đừng có sợ quá.”
Ở nơi không ai trông thấy, nhện đen của Chu Thiên Dịch đã tót tới chỗ nhện chúa chơi.
Chủ hôn của lễ cưới lần này do Tổng thống Harrison đích thân đảm nhiệm. Đây cũng là lần đầu tiên ông làm chủ hôn kể từ khi giữ cương vị Tổng thống.
Đúng 12 giờ trưa, hôn lễ chính thức bắt đầu.
Đây là hiện trường hôn lễ đặc biệt nhất mọi người từng được nhìn thấy. Không có bóng bay, thảm đỏ, không có bục tuyên thệ hay nhà thờ, chỉ có hoa tươi, cây xanh và mặt cỏ hoàn toàn tự nhiên. Những sợi tơ đỏ trong veo, phát sáng chăng đầy trên cây trở thành đồ trang trí đẹp nhất của hôn lễ. Sương đỏ tự động tản ra chính là tấm “thảm đỏ” dẫn thẳng đến hạnh phúc của hai chú rể.
Tổng thống Harrison đứng ở đầu lối đi tách từ sương đỏ, cất giọng: “Hôm nay là ngày 30 tháng 10 năm thiên văn thứ 502, đồng thời là sinh nhật 28 tuổi của hai chú rể Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên. Cảm ơn các vị khách quý đã dành thời gian tới tham dự hôn lễ của đôi bạn trẻ.”
“Trải qua rất nhiều thăng trầm, cuối cùng hai chú rể đã có thể về bên nhau. Tôi rất vui khi có thể đứng tại đây với vai trò chủ hôn, cùng các vị khách quý chứng kiến hôn lễ đặc biệt này của họ. Tiếp theo, xin mời hai chú rể tiến vào!”
Lục Tắc Hiên và Tạ Nhiên sóng vai bước ra từ nhà gỗ.
Hai người mặc bộ Âu phục cùng kiểu dáng, thắt cà vạt cùng hoa văn. Hình ảnh Lính gác anh tuấn và Dẫn đường điển trai đi bên nhau thật sự vô cùng đẹp đôi.
Lục Tắc Hiên nhìn Dẫn đường bên cạnh bằng ánh mắt rất dịu dàng, chủ động nắm tay cậu. Tạ Nhiên cũng nắm lại tay đối phương, mười ngón đan vào nhau.
Trong tiếng pháo tay của tất cả khách mời, hai người tay trong tay cùng bước vào theo con đường sương đỏ.
Trên đầu, đám nhện con mắt đỏ bay thành đàn. Chúng xếp làm hai hàng ngay ngắn, bay bên cạnh Lục Tắc Hiên và Tạ Nhiên như đang hoan nghênh hai chú rể. Tiếng vo ve trở thành bản nhạc đệm êm tai nhất cho hôn lễ.
[Đây là hôn lễ của con người hả? Thú vị quá!]
[Hôm nay đông vui thật đấy, nhiều người quá chừng luôn kìa?]
[Chúc mừng đám cưới của Nhiên Nhiên!]
[Lục Tắc Hiên, nể mặt Nhiên Nhiên, cũng chúc mừng anh.]
Nghe tiếng líu ríu của chúng, Tạ Nhiên không khỏi nhoẻn miệng cười.
Đoàn người tiến vào khu rừng phủ đầy sương đỏ. Những sợi tơ nhện trong veo lấp lánh, cây cối xung quanh cành lá đan vào nhau, hoa tươi trên mặt đất cũng là những chủng loại chưa bao giờ trông thấy, cảnh sắc mỹ lệ này khiến những vị khách lần đầu tới hành tinh Nhện Đỏ kinh ngạc không thôi.
Càng bất ngờ hơn là phía trước, cuối con đường sương đỏ, lại có một quái vật khổng lồ.
Quái vật kia hệt như một tòa nhà cao tầng sừng sững giữa rừng. lớp vỏ cứng bao bên ngoài tám cái chân sắc nhọn, đôi mắt đỏ au, to như cái chậu rửa mặt đang lẳng lặng nhìn mọi người. Ai cũng biến sắc khi vừa trông thấy nó, còn toan bỏ chạy.
Nhưng nhớ ra nó chính là nhện chúa từng cứu Tạ Nhiên và giúp mọi người ẩn náu tại đây để đối phó với tổ chức hắc ám, bấy giờ khách khứa mới bình tĩnh hơn chút mà đứng lại, tò mò ngước nhìn con đầu đàn mạnh mẽ của loài sinh vật vũ trụ này.
Harrison dừng bước, thân thiện chào hỏi nữ hoàng rồi giới thiệu: “Hôm nay, chúng ta vinh hạnh mời nhện chúa, lãnh tụ của hành tinh Nhện Đỏ, tới làm chứng cho hôn lễ của Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên!”
“Nữ hoàng đã từng trao cho Tạ Nhiên sự động viên và vỗ trợ ấm áp nhất khi cậu ấy tuyệt vọng, giúp Tạ Nhiên tìm được cuộc sống mới giữa tuyệt cảnh; Bà ấy cũng từng giúp Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên có thể bí mật hoàn thành liên kết tinh thần. Vậy nên, đối với hai chú rể, nhện chúa chính là đồng minh quan trọng nhất.”
Hôm nay, hành tinh Nhện Đỏ vô cùng náo nhiệt, trông nữ hoàng cũng có vẻ rất vui.
Bà phát ra tín hiệu tinh thần, giọng nói vẫn dịu dàng hệt như trong ký ức: “Nhiên Nhiên, năm đó, khi cậu tới hành tinh Nhện Đỏ chỉ có một thân một mình lại còn bị thương nặng. Tôi đã rất lo rằng cậu sẽ không thể sống sót nổi. Hiện giờ, thấy cậu đã tìm được bạn đời của mình, tôi cũng rất mừng cho cậu. Chúc hai cậu hạnh phúc.”
Tạ Nhiên vui vẻ nhìn về phía bà, nghiêm túc nói: “Cảm ơn bà, chúng tôi sẽ hạnh phúc.”
Tất cả Dẫn đường ở đây đều cảm nhận được tín hiệu tinh thần của bà.
Quái vật trông thì to lớn, đáng sợ nhưng thế giới tinh thần lại ôn tồn như mẹ hiền.
Cha mẹ Tạ Nhiên đều đã mất, đối với cậu, có lẽ nhện chúa cũng không khác gì người thân nhỉ? Mọi người nhìn Tạ Nhiên trò chuyện với nữ hoàng, rốt cuộc cũng hiểu vì sao cậu lại muốn chọn nơi này làm địa điểm tổ chức hôn lễ.
Tần Tiêu và Tạ Thần nhìn nhau, may mà Nhiên Nhiên gặp được rất nhiều chuyện tốt trên hành tinh Nhện Đỏ, bằng không, có lẽ họ đã mất cậu từ lâu rồi. Giờ nhìn Nhiên Nhiên trở lại đây kết hôn, là người lớn trong gia đình, họ cũng rất mừng.
“Mời hai chú rể chính thức tuyên thệ.” Harrison nghiêm giọng hỏi: “Anh Lục Tắc Hiên, anh có đồng ý kết duyên với anh Tạ Nhiên, từ nay về sau sẽ sẻ chia mọi vui sướng, cùng đối mặt mọi gian khổ, thấu hiểu nhau, bầu bạn bên nhau, chăm sóc đối phương cả đời không?”
Lục Tắc Hiên nhìn Tạ Nhiên, trong đôi mắt sâu tràn ngập vẻ yêu thương: “Tôi đồng ý.”
Harrison tiếp tục: “Anh Tạ Nhiên, anh có đồng ý kết duyên với anh Lục Tắc Hiên, từ nay về sau sẽ sẻ chia mọi vui sướng, cùng đối mặt mọi gian khổ, thấu hiểu nhau, bầu bạn bên nhau, chăm sóc đối phương cả đời không?”
Tạ Nhiên mỉm cười, đáp rất kiên định: “Tôi đồng ý.”
Harrison đưa mắt nhìn về phía khách mời, hỏi: “Có ai đang có mặt tại đây phản đôi hai người họ thành đôi không?”
Tiếng cười vang lên trong đám đông: “Cực kỳ ủng hộ!” “Ba thực thể tinh thần đang nhìn chằm chằm kia kìa, ai mà dám phản đối!”
Chim ưng trắng liếc nhìn vị khách kia bằng ánh mắt như muốn nói “Coi như anh thức thời”.
Harrison nhìn các thực thể tinh thần bên cạnh hai người, cười nói: “Sau đây tôi xin tuyên bố, dưới sự chứng kiến của nhện chúa và toàn bộ khách mời tại hiện trường, Tạ Nhiên và Lục Tắc Hiên chính thức trở thành một cặp hợp pháp!”
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang khắp địa điểm tổ chức hôn lễ. Đám nhện con cũng hào hứng kêu vo ve không ngừng.
Đến cả nhện chúa cũng phát ra tiếng cười vui sướng. Bà đột ngột vươn chân tới, đưa luôn hai chú rể lên lưng mình.
Lục Tắc Hiên và Tạ Nhiên nhìn nhau, có thể thấy rất rõ hình ảnh phản chiếu của bản thân trong mắt đối phương.
Lúc trước, trên lưng nhện chúa, hai người bí mật hoàn thành liên kết tinh thần.
Hiện tại, lại đứng ở vị trí tương tự, lưng của nhện chúa vẫn hệt như trước kia, lớp lông tơ dày hệt như tấm thảm mềm mại. Lục Tắc Hiên vươn tay ôm eo Tạ Nhiên. Ngay sau đó, nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông lập tức đặt trên môi Tạ Nhiên.
Lông mi Tạ Nhiên hơi run nhẹ, cậu nhắm mắt, ôm lấy Lục Tắc Hiên, nghiêm túc đáp lại.
Hai người quấn quýt, thân mật bên nhau không thể tách rời.
Khách khứa vô cùng sửng sốt trước hình ảnh đang diễn ra: Hai con người đang ngọt ngào ôm hôn nhau trên lưng một quái vật vũ trụ khổng lồ. Cảnh tượng này trông thì cực kỳ đối lập nhưng không hiểu sao lại hài hòa khác lạ.
Có vẻ nữ hoàng rất vui lòng làm “thú cưỡi” cho hai người họ? Hai người kia cũng rất quen với việc đứng trên lưng bà ấy?
Nghĩ đến phía dưới còn có người lớn hai nhà, Lục Tắc Hiên chỉ hôn Nhiên Nhiên một lát rồi tách ra.
Hắn nhìn Tạ Nhiên, dịu dàng nói: “Nhiên Nhiên, tôi yêu em.”
Tạ Nhiên mỉm cười: “Em cũng yêu anh.”
Chim ưng trắng dang rộng đôi cánh, miệng cất tiếng kêu sung sướng. Cáo chín đuôi và cáo trắng chạy đuổi theo nó, ba thực thể tinh thần vui vẻ chơi đùa trong rừng rậm. Hai người đứng trên lưng nhện chúa trông thấy cảnh tượng đó, không khỏi nhìn nhau cười.
Từ nay về sau, thế giới tinh thần của cả hai sẽ không còn cô quạnh nữa.
Họ sẽ mãi mãi bầu bạn bên nhau. Chim ưng trắng và cáo cũng trở thành bạn đời tinh thần không gì có thể chia lìa.
Chú ý: Chương sau bắt đầu xuất hiện tình tiết công thụ có con (bầu giai đoạn đầu sau đó nuôi phôi ngoài cơ thể bằng công nghệ cao).
Nếu không thích dạng tình tiết này mời chủ động bỏ qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.