Đánh Dấu Ngoài Ý Muốn

Chương 1:




Sáng sớm trời bắt đầu mưa rả rích, những ngọn núi rợp bóng cây được bao phủ trong sương mù, mịt mù như cõi bồng lai.
Một chiếc ô tô riêng màu đen lái trên đường núi quanh co.
Tài xế ngồi ở hàng ghế trước cẩn thận nắm vô lăng, người đàn ông ngồi hàng ghế sau mặc một bộ âu phục màu xám, sơ mi trắng sạch sẽ chỉnh tề không một nếp nhăn, ngón tay thanh mảnh đang lật xem một tập tài liệu.
Ngũ quan anh tuấn, vẻ mặt lạnh lùng, chỉ ngồi im đó không nói một lời, mang lại cho người ta một loại cảm giác áp bức kỳ quái. Không gian trong xe cũng bởi vì sự có mặt của anh mà trở nên vô cùng an tĩnh, tài xế không dám thở mạnh, rất lo sợ sẽ làm phiền đến hắn.
Ngồi bên cạnh anh là một cô gái chừng hai mươi tuổi, trên mặt tràn đầy sức sống tuổi trẻ, cô mặc một chiếc váy màu hồng phấn, tóc được quấn thành một búi nhỏ, đang nghiêm túc xem điện thoại.
Xem được một lát, cô đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh, đánh giá trên dưới.
Người đàn ông nhận ra ánh mắt của cô, thản nhiên hỏi: “Sao vậy?”
Cô cong mắt, tươi cười rạng rỡ: “Anh, nam chính trong cuốn sách này, tên giống hệt với anh, cũng là Bùi Thiệu Trạch.”
Bùi Thiệu Trạch tùy tiện đáp: “Gì cơ?”
“[Đánh dấu ngoài ý muốn], là một bộ truyện ABO.”
“ABO?” Bùi Thiệu Trạch đối với truyện trên mạng chẳng hề có hứng thú, chỉ xem qua vài kịch bản phim chiếu mạng mà bộ phận giải trí đã sàng lọc gửi cho, anh đương nhiên không biết ABO là gì, còn tưởng rằng đó là nhóm máu.
“Khụ khụ.” Bùi Tuyết Tinh ngại ngùng giải thích cụ thể với anh trai, cô giản lược nói: “Chính là một bối cảnh đến từ nước ngoài, trong thế giới ABO, con người được chia thành ba loại: Alpha, Beta và Omega. Trong đó, trên cơ thể của Alpha và Omega đều có tin tức tố tương ứng, có thể hiểu đó là một loại nội tiết tố của cơ thể, có thể kiểm soát bản năng của con người. Người tên Bùi Thiệu Trạch giống anh là một Alpha, ngay cả thân phận cũng giống anh, là ông chủ của một công ty giải trí.”
Bùi Thiệu Trạch nghe mà mù mịt.
Bùi Tuyết Tinh dừng một lát, khẽ hắng giọng nói tiếp: “Có điều Bùi Thiệu Trạch trong sách quá cặn bã, sau khi nam chính Trình Hạ mất khống chế tin tức tố đã bị hắn giày vò đến mức vết thương đầy mình, suýt thì chết. Hắn cùng tên với anh, nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược.”
“Ừm, cùng tên cũng không có gì lạ, tên của anh cũng không tính là đặc biệt.” Bùi Thiệu Trạch không hề có hứng thú với đề tài này, cúi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Bình thường công việc của anh rất bận, lần này về nhà bởi vì hôm nay là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, mẹ anh muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho anh.
Tài liệu trong tay là hợp đồng dự án phim điện ảnh sắp tới, bộ phận pháp lý đã nhiều lần xác nhận, nộp cho anh quyết định cuối cùng. Vẫn còn một giờ nữa xe mới tới khách sạn, cho nên anh mới thuận tiện mang phần hợp đồng này theo, muốn đọc hết ở trên xe.
Mười phút sau, Bùi Thiệu Trạch đọc xong hợp đồng, anh bỏ hợp đồng vào cặp công văn.
Bùi Tuyết Tinh thấy anh trai có thời gian nhàn rỗi, không nhịn được hiếu kỳ hỏi: “Anh, trong giới giải trí ấy, quy tắc ngầm có phải rất phổ biến không? Nếu như ngày nào đó có một minh tinh vô cùng vô cùng xinh đẹp xuất hiện trên giường của anh, anh có thừa dịp ăn người ta không?”
Bùi Thiệu Trạch mặt không biểu cảm, nói: “Sẽ không.”
“…” Bùi Tuyết Tinh bất đắc dĩ nhún vai.
Anh hai quá mức chính trực nghiêm túc rồi, cứ cho là có người dâng đến tận cửa, anh ấy cũng không hề động lòng, không thể trở thành loại tra công như trong [Đánh dấu ngoài ý muốn] được.
Tên Bùi Thiệu Trạch cặn bã trong truyện, vào đêm Trình Hạ bị dâng đến cửa đã ăn cậu sạch sẽ, sau đó mới diễn ra hàng loạt các tình tiết cực kỳ cẩu huyết, ngược thân ngược tâm.
Tình tiết của câu truyện rất ngược, kết quả là vì tên tra công trùng với anh trai, mỗi lần cô đọc truyện đều không nhịn được…
Tra công trong truyện IQ thường xuyên không online, hoàn toàn không thể so sánh với anh trai bình tĩnh nhìn xa trông rộng.
Bùi Thiệu Trạch là một người đàn ông cuồng công việc.
Trong ký ức của Bùi Tuyết Tinh, Bùi Thiệu Trạch chưa từng cùng người khác yêu đương, cho dù ngoại hình xuất chúng, gia tài bạc triệu, vô số cô gái muốn theo đuổi anh, từ đầu đến cuối anh cũng dầu muối không ăn, cuộc sống cá nhân quy tắc đến đáng sợ, mỗi sáng đều đúng giờ thức dậy, đúng giờ ăn cơm, thế giới của anh dường như chỉ có công việc, những việc khác đều gạt qua một bên.
Cha qua đời từ rất sớm, mẹ thì sức khỏe không tốt, lúc Bùi Thiệu Trạch tiếp quản công ty chỉ mới 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Công ty khi đó nợ rất nhiều khoản, đang trên bờ vực phá sản, có thể tưởng tượng được áp lực của Bùi Thiệu Trạch lớn ra sao.
Mọi việc anh đều tự mình giải quyết. Nghiên cứu thị trường, chọn lọc hạng mục, khai thác nghệ sĩ, thậm chí vì lôi kéo đầu tư, trong bữa tối uống rượu cùng người đầu tư, uống đến xuất huyết dạ dày phải đưa đi bệnh viện cấp cứu, cũng từ đó mà gặp phải các vấn đề nghiêm trọng về dạ dày…
Khoảng thời gian đó mỗi ngày anh đều ngủ không đủ năm tiếng, liên tục làm việc không ngừng nghỉ.
Từng trải nhiều việc, anh cũng đã luyện thành gặp chuyện không kinh, tính cách quyết đoán.
Dưới sự nỗ lực rất nhiều năm của anh, Bùi gia đã gây dựng cơ ngơi trong giới giải trí, các nghệ sĩ được khai phá ai nấy đều rất nổi tiếng, những bộ phim được đầu tư cũng bùng nổ phòng vé, Bùi Thiệu Trạch trở thành ông chủ có tầm nhìn đầu tư nhất trong ngành.
Kinh nghiệm của những năm này khiến Bùi Thiệu Trạch càng thêm thành thục, mấy tiểu cô nương, tiểu thịt tươi có tâm tư gì, anh chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấu. Cho nên dù đã sắp 30 anh cũng hoàn toàn không có dự định muốn yêu đương.
Nghĩ cũng đúng, rõ ràng là muốn nịnh bợ anh, muốn bò lên giường anh, có nhất thiết phải lãng phí thời gian để yêu đương không?
Bùi Thiệu Trạch của hiện tại công thành danh toại, các minh tinh lưu lượng trong ngành giải trí nhìn thấy anh đều phải cung kính gọi một tiếng “Bùi tổng”. Nhưng Bùi Tuyết Tinh luôn cảm thấy trên người anh trai thiếu chút tình người, anh như thế này quá lạnh lùng, giống như người máy làm việc, cô rất hy vọng sẽ có người một lòng một dạ, thực tâm yêu anh, ở bên anh.
Cũng không biết người như vậy bao giờ mới có thể xuất hiện.

Tiệc sinh nhật của Bùi Thiệu Trạch tổ chức tại khách sạn năm sao nổi tiếng của thành phố.
Thân thích của Bùi gia và các nghệ sĩ trong công ty đều có mặt đông đủ, các thiên kim nhà giàu ai nấy đều ăn mặc lộng lẫy, trang điểm xinh đẹp, muốn để lại ấn tượng tốt trong mắt Bùi Thiệu Trạch, cả sảnh tiệc lấp lánh rực rỡ, quà tặng Bùi Thiệu Trạch đã chất cao như núi.
Trông thấy Bùi Thiệu Trạch xuất hiện, mọi người đều tự giác nhường đường cho anh.
Bùi Thiệu Trạch vẻ mặt bình tĩnh cùng em gái đến trung tâm sảnh tiệc, đi đến trước mặt mẹ anh, cho bà một cái ôm.
Mẹ Bùi nhẹ nhàng vỗ vai con trai, cười nói: “Thiệu Trạch, sinh nhật vui vẻ. Sinh nhật ba mươi tuổi của con, mẹ muốn tổ chức náo nhiệt một chút, mời rất nhiều người thân đến tham dự, con sẽ không để tâm chứ?”
Bùi Thiệu Trạch hiếm khi nở nụ cười, đáp: “Đương nhiên sẽ không.”
Bình thường anh đều trưng ra vẻ mặt nghiêm túc, chỉ khi trước mặt người trong nhà mới lộ ra dáng vẻ cười thư thái như vậy.
Cách đó không xa có vài thiên kim tiểu thư nhìn mà tim đập không ngừng, nhịn không được nhỏ giọng bàn tán: “Ngoại hình này của Bùi tổng có thể làm minh tinh luôn ấy nhỉ?”
“Giá trị con người đáng giá cả trăm triệu, còn cần thiết phải tự mình làm diễn viên chắc?”
“Cũng đúng… Vẫn luôn độc thân, không biết anh ấy thích mẫu bạn gái như thế nào nhỉ?”
“Dù sao cũng không phải kiểu người thích hóng chuyện như cậu!”
Tiệc sinh nhật bắt đầu đúng tám giờ tối. Bùi Thiệu Trạch theo ý của mẹ, phát biểu đơn giản vài câu rồi tự tay cắt bánh sinh nhật.
Xung quanh vang lên tiếng vỗ tay sôi nổi, tiếp đó là tiệc buffet, có không ít người đến kính rượu anh.
“Bùi tổng sinh nhật vui vẻ, mọi việc thuận lợi!”
“Bùi tổng sinh nhật vui vẻ…”
Từng ly từng ly rượu vang uống xuống, đầu óc Bùi Thiệu Trạch dần dần cảm thấy choáng váng. Anh không thích những nơi huyên náo như thế này, nhưng lại không thể bác bỏ thể diện của mẹ, dẫu sao náo nhiệt ngày hôm nay cũng là để chúc mừng sinh nhật anh.
Kiên trì đến khi buổi tiệc sắp kết thúc, Bùi Thiệu Trạch mới gọi điện cho trợ lý, giọng nói nặng nề: “Lát nữa để lái xe đến đón mẹ tôi với Tiểu Tinh, cậu đưa tôi về biệt thự ở ngoại ô phía tây, tôi muốn ở đó nghỉ ngơi hai ngày.”
Trợ lý lập tức đáp ứng: “Vâng, Bùi tổng, tôi lập tức qua.”
Không bao lâu sau trợ lý lái xe đến khách sạn đón anh, Bùi Thiệu Trạch ngồi ở hàng ghế sau, một tay day huyệt thái dương.
Tửu lượng của anh không kém, nhưng hôm nay thực sự uống rất nhiều, huyệt thái dương từng cơn đau nhói, đầu ong ong kêu như muốn nổ tung vậy.
Trợ lý nhìn anh qua kính chiếu hậu, phát hiện sắc mặt Bùi tổng rất khó chịu, không khỏi quan tâm hỏi: “Bùi tổng, bệnh đau đầu của anh lại tái phát sao? Có cần uống thuốc giảm đau không?”
Bùi Thiệu Trạch khàn giọng đáp: “Không cần. Cậu chuyên tâm lái xe đi, tôi ngủ một lát đã.”
Anh nói xong liền lập tức kéo rèm che ghế sau, tắt đèn trong xe, dựa người vào sau ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trợ lý đành yên lặng lái xe.
Hôm nay trời mưa cả ngày, cả thành phố bị bao quanh bởi sương mù dày đặc, tầm nhìn sau khi trời tối không quá ba mươi mét, do đó trợ lý lái xe vô cùng cẩn thận, hết sức giảm chậm tốc độ xe.
Hai tiếng sau xe mới đến biệt thự ngoại ô phía tây.
Trợ lý dìu Bùi Thiệu Trạch sắc mặt không tốt vào phòng ngủ, còn quan tâm rót cho anh một ly nước ấm để trên đầu giường.
Bùi Thiệu Trạch đau đầu vô cùng, dứt khoát uống vài viên thuốc an thần, lúc này mới có thể đi vào giấc ngủ.
..….
Không biết qua bao lâu, trong đầu Bùi Thiệu Trạch vang lên vài âm thanh máy móc kỳ quái.
[Chào mừng bạn đã đến với hệ thống xuyên thư, hệ thống số 1022 sẽ hết lòng phục vụ bạn.]
[Tài khoản người chơi Bùi Thiệu Trạch đã được kích hoạt.]
[Tiểu thuyết đã đọc gần đây… Xin lỗi, chưa kiểm tra được trong vòng ba tháng gần đây người chơi đã đọc tiểu thuyết gì.]
[Đang kiểm tra trí nhớ…]
[Tiểu thuyết gần nhất trong trí nhớ là “Đánh dấu ngoài ý muốn”, tác giả Hồ Điệp Phi Phi.]
[Đang tải thế giới tiểu thuyết.]
[Hoàn thành liên kết với nhân vật “Bùi Thiệu Trạch”.]
[Bắt đầu công lược.]
Bùi Thiệu Trạch bất chợt ngồi dậy từ trên giường.
Anh chỉ nhớ rõ mình đã uống rất nhiều rượu trong tiệc sinh nhật mình, đầu đau vô cùng, sau khi về đến biệt thự bởi vì đau đầu khó ngủ, anh đã uống vài viên thuốc an thần, ngủ không được thì uống thuốc an thần đã là thói quen bao năm qua của anh.
Hôm nay bất ngờ bị giật mình tỉnh giấc thì thôi, trong đầu còn vang lên âm thanh, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Bùi Thiệu Trạch còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên bên cạnh đột nhiên có một thân thể ấm nóng dán chặt lên người anh, ngón tay thanh mảnh của đối phương nhẹ nhàng ôm chặt lấy eo anh, làn da hai người tiếp xúc thân mật, đối phương rõ ràng không mặc đồ… Anh cũng vậy.
“?!”
Bùi Thiệu Trạch lập tức bật đèn, ánh mắt sắc bén lia tới thân thể bên cạnh.
… Nằm trên giường là một thiếu niên, chăn đắp trên người, chỉ lộ ra một khuôn mặt và xương quai xanh lấp ló.
Làn da thiếu niên rất trắng, dung mạo tinh tế, sắc đèn ấm áp chiếu trên mặt cậu, cả khuôn mặt mang theo chút nét học sinh ngây ngô, thế nhưng ngũ quan rất anh tuấn, cho dù có so với vô số trai đẹp trong giới giải trí thì nhan sắc này của cậu cũng có thể xếp hàng đầu.
Chỉ là lúc này khuôn mặt thiếu niên đỏ ửng, nằm trong chăn khó chịu mà lật qua lật lại.
Nhớ ra hôm nay em gái có hỏi chuyện quy tắc ngầm…
Lẽ nào thực sự có người bò lên giường anh, muốn dựa vào anh mà tranh giành tài nguyên?
Bùi Thiệu Trạch cấp tốc giữ chặt bàn tay đang sờ loạn của thiếu niên, bình tĩnh hỏi: “Ai đưa cậu đến đây?”
Giọng nói người đàn ông trầm thấp, lạnh nhạt, nhiệt độ cả phòng ngủ dường như vì âm thanh của anh mà giảm đi vài độ.
Thiếu niên ngẩng đầu, sau khi nhìn rõ đối phương là ai, lập tức dùng chăn cuộn thân thể lại, môi run rẩy, hơi thở rối loạn nói: “Bùi, Bùi tổng… Tôi, tôi tên Trình Hạ, hình như tin tức tố Omega của tôi mất khống chế rồi…”
Trình Hạ? Tin tức tố Omega?
Sao những lời này nghe có hơi quen quen?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.