Đạo

Chương 108: Không buông tha




Ánh mắt Tiêu Thần đảo qua, thấy phụ thân bình an không tổn hao gì, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nhưng ánh mắt dừng trên ngưởi đệ tử Tiêu gia, thấy bọn họ phần lớn khí tức không đều, hiển nhiên thương thế không nhẹ, trong mắt nhịn không được toát ra vài phần sát khí.
- Phụ thân yên tâm, những người này, giao do ta xử lí đi!
Khi đang nói chuyện, trong mắt toát ra hàn khí, đem Trình Tam Kim cùng đám người Ô gia bao phủ ở bên trong.
- Ức hiếp Tiêu gia ta, đều phải chết!
Thanh âm vừa dức, một cổ pháp lực mạnh mẻ dao động từ trong thân thể phát ra giống như dậy sóng ba đào hướng đám người Trình Tam Kim điên cuống áp chế.
- Không tốt!
Cảm nhận được khí tức trên người Tiêu Thần phát ra mạnh mẽ, Trình Tam Kim sắc mặt đại biến, ánh mắt lộ ra vài phần hoảng sợ.
- Người này không phải là một năm trước mới bái làm môn hạ Lạc Vân Cốc là một ký danh đệ tử sao, sao bây giờ tu vi lại có thể như thế, hẳn là không kém tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ chút nào.
- Trốn thôi! Người này có tu vi như vậy, tất nhiên người có thiên tư tuyệt hảo, nói vậy hẳn là Lạc Vân Cốc cực kỳ coi trọng, trên người nói không chừng sẽ có các loại bảo vật, ta trăm triệu không phải là đối thủ của người này, vẫn là nên nhanh chóng rời đi!
Trình Tam Kim tiểu nhãn xoay động, trong lòng liền lập kế hoạch.
- Tiểu tử đừng vội ngông cuồng, hảy xem pháp bảo của lão tổ!
Đang nói chuyện, hắn giơ tay ném đi, một đoàn kim quang từ trong tay trong nháy mắt bộc phát ra, uy thế lẫm lẫm, làm người ta không dám nhìn thẳng, hơi chút lượn vòng bay thẳng tới chỗ Tiêu Thần rơi xuống.
Tiêu Thần nhíu mày, trở tay từ trong túi trữ vật xuất ra một tấm chắn, theo linh lực đưa vào tấm chắn nhất thời trương lớn hơn trượng, đưa hắn bảo hộ ở phía sau. Kim quang này chẳng biết là vật gì, nhưng theo khí tức thì đúng là không thua một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ cho nên Tiêu Thần cũng không dám khinh thường.
Nhưng ngay khi đám người Ô gia chuẩn bị hoan hô lão tổ pháp lực vô biên thì thấy trên người Trình Tam Kim xuất hiện độn quang, đạp chân một cái, hướng ra phía ngoài phóng đi, cả đám không khỏi ngu ngơ đương trường.
- Ân.
Khi kim quang còn cách Tiêu Thần vài trương đột nhiên tiêu tán lộ ra một lá bùa hoa văn đặc thù, lập tức liền bốc cháy.
- Huyễn phù!
Tiêu Thần sững sờ, chưa kịp phản ứng, trong lúc còn đang hít thờ, Trình Tam Kim đã bay ra đại điện, trên người độn quang chợt hiện, điên cuồng hướng ra phía ngoài mà chạy đi!
Tiêu Thần thấy rõ phương hướng hắn chạy trốn chỉ lạnh lùng cười, cũng không có bất kỳ động tác gì.
Yên tỉnh!
Một đám người Tiêu gia dụi dụi mắt, vẫn không thể tin được chuyện xảy ra trước mắt.
- Trình trưởng lão kia, thế nhưng….thế nhưng lại chạy trốn…
Tiêu Văn Đình môi run nhè nhẹ, ánh mắt dừng trên người Tiêu Thần, trong đó tràn đầy vẻ khiếp sợ.
- Người này không đánh mà chạy, rõ ràng là tự nhận không phải là đối thủ của Tiêu Thần, chẳng lẽ chỉ với một năm thời gian, hắn liền trở nên lợi hại còn hơn cả trưởng lão của một tông phái!
Ngũ gia của Tiêu gia thì thào tự nói, cúi đầu liếc nhìn Tiêu phụ một cái, lập tức lui về phía sau một bước, rớt lại phía sau nửa chỗ.
- Xem ra một năm thời gian này, Tiêu Thần đại ca ở Lạc Vân cốc tất có điều kỳ ngộ!
Một vài đệ tử Tiêu gia, nhìn về phía Tiêu Thần ánh mắt lại càng tràn ngập vẻ kính sợ, nghĩ đến cái câu lúc nãy.
- Ức hiếp Tiêu gia ta, đều phải chết!
Lại càng lộ ra vài phần ý thân cận.
- Thần nhi, xem ra một năm này ngươi đã lớn lên nhiều lắm, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của ta rồi.
Lúc mọi người đang quay chung quanh, trên mặt Tiêu phụ lộ ra vài phần ý tự hào, có thể có được nhi tử như Tiêu Thần trong lòng hắn cảm thấy vui mừng. Bất quá vào thời khắc này, thế nhưng hắn lại là biến sắc, kinh hô:
- Không tốt, người này đã cùng Tiêu gia ta kết thù, Thần nhi ngươi bắt hắn về, nếu không để hắn chạy trốn, ngày sau hắn nếu mà âm thầm ra tay, Tiêu gia ta sẽ gặp nguy hiểm a!
Nghe Tiêu Văn Đình nói vậy sắc mặt mọi người nhất tề đề biến đổi, nghĩ đến nguy cơ trong đó, trên mặt không khỏi toát ra vài phần vẻ lo lắng.
Tiêu Thần trên mặt không hề biến đổi, ngửa đầu hướng không trung nhìn lại, nhẹ giọng nói:
- Phụ thân không cần lo lắng, hắn rất nhanh sẽ phải quay lại thôi.
Mọi người nghe vậy trong lòng đang ở nghi hoặc, phía chân trời đột nhiên xuất hiện ba đạo độn quang, một trước hai sau hướng nơi này rất bay nhanh đến. Độn quang còn ở phía xa, đã nghe thấy tiếng hô to đầy kinh hoàng của Trình Tam Kim từ xa truyền lại.
- Trong chuyện này có chỗ hiểu lầm, xin đạo hữu hãy hảy nghe ta giải thích! Nếu có thể mở cho ta một con đường, tại hạ sau này sẽ báo đáp!
Khi đang nói chuyện, độn quang thu liễm, dừng ở trên không Tiêu gia.
Giờ phút này trong lòng Trình Tam Kim vô cùng thống hận. Tên Ô Tam chết tiệc kia đây không phải là muốn hại chết hắn a, cái gì bất quá chỉ là hai đệ tử kí danh Lạc Vân Cốc, đệ tử ký danh mà có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, đệ tử ký danh trở về nhà mà bên người lại có một đại đội cao thủ sao!
Tiêu Thần trên mặt không hề biến đổi, việc này sớm đã nằm trong dự liệu của hắn. Lúc trước hắn bộc phát khí thế với Trình Tam Kim này, tự nhiên chạy không khỏi cảm ứng của hai người Mã trưởng lão cùng Tôn trưởng lão, có hai người bọn họ ở đây, Trình Tam Kim làm sao có thể chạy thoát.
- Hôm nay nếu là ta không trở về nhà, Tiêu gia nhất mạch ta há lại không phải là bị ngươi hoàn toàn huyết tẩy sao, chẳng lẽ đạo hữu cho rằng chỉ một câu hiểu lầm là có thể kết thúc mọi chuyện sao?
Tiêu Thần trong mắt lóe lên vài phần lãnh ý, trong lòng cũng là âm thầm kinh hải toát ra một thân mồ hôi lạnh, lấy thủ đoạn của tu chân giả Trúc Cơ kỳ, vừa rồi sợ là nếu hắn đến muộn nửa bước, e là cả Tiêu gia đếu bị hủy diệt triệt để, nghĩ đến mới vừa rồi song thân bị vây trong nguy cấp, sát cơ trong lòng Tiêu Thần liền tăng vọt! Hôm nay những người này hắn một người cũng không có ý định bỏ qua, chuyện này nếu không phải có thể giết gà dọa khỉ, ngày sau hắn như thế nào có thể an tâm tu luyện bên ngoài!
Trình Tam Kim nghe được Tiêu Thần đáp lại, ánh mắt trong nháy mắt trở nên sợ hãi liền khàn giọng quát bổ sung:
- Ta là kim Thủy tông Tam trưởng lão, mặc dù Lạc Vân Cốc các ngươi thế lớn, nhưng nếu là đem ta giết ở chỗ này, Kim Thủy Tông tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Vào thời khắc này, Mã trưởng lão cùng Tôn trưởng lão hai người thu liễm độn quang, thành tình trạng tiền hậu giáp kích, đem Trình Tam Kim khóa chặt chẽ.
Tiêu Thần chân mày hơi nhíu lại, nhưng ngay sau đó hướng hai người hỏi:
- Xin hỏi Mã trưởng lão, Tôn trưởng lão, tông môn đối với Tiêu gia ta nhận lời che chở ngàn năm, tin tức này đã truyền khắp cả giới tu chân Bắc Hoa Châu, người này vừa nãy có ý nghĩ muốn giết hết cả nhà Tiêu gia ta, hành động như vậy nếu Tiêu gia mà nhẫn nhịn, có tính là bất kính với Thanh Vân Tử chưởng môn chân nhân không? Nhưng hắn như vậy có tính là miệt thị Lạc Vân Cốc ta không? Xử trí như thế nào, kính xin hai vị trưởng lão quyết định đi.
Nghe Tiêu Thần nói có ý lạnh lẽo, Mã trưởng lão cùng Tôn trưởng lão trong lòng hai người cũng là âm thầm căm tức, Lạc Vân cốc mới vừa nhận lời đối với Tiêu gia che chở nghìn năm, Trình Tam Kim hôm nay lại muốn tiêu diệt Tiêu thị nhất tộc, nếu chuyện này không thể xử lý thỏa đáng, sợ rằng không chỉ có Tiêu Thần trong lòng đối với tông môn cũng là sinh ra khoảng cách, mà cả danh dự của Lạc Vân cốc cũng sẽ bị tổn hao! Nghĩ tới những thứ này, hai người liền nhìn về phía Trình Tam Kim ánh mắt đã tràn đầy hàn ý, đồng thời quát lạnh nói:
- Khinh thường sự che chở của tông môn ta, chính là kẻ thù của Lạc Vân Cốc ta, giết!
Từ giết vừa thốt ra, trên thân hai người nhất tề bốc lên ra một cỗ pháp lực dao động mạnh mẽ, quấn quýt liên hợp cùng nhau, hướng Trình Tam Kim ầm ầm đánh xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.