Đạo

Chương 18: Chiến Nguyên Anh trung kỳ (2)




- Ân? Có khí tức của Thất sư thúc!
Vào thời khắc này, ánh mắt của thiếu chủ Hoàng Tuyền tông trở nên sáng ngời, mặc dù đang bộc phát nhưng hắn vẫn mừng như điên
- Tiểu tử, chờ Thất sư thúc ta đến, sẽ cho ngươi chết không có chỗ chon.
Kẻ kia cũng mừng rỡ, dựa theo khí tức bay thẳng đến. Mà cùng lúc đó, Tiêu Thần cũng nhíu mày, sắc mặt nháy mắt trở lên âm trầm:
- Là một gã tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ , hơn nữa dựa theo khí tức đang bay đến đây, cũng chỉ có một mình người này, chắc chắn là viện binh của hắn!
- Nhất định phải giết hắn trước khi tên tu sĩ Nguyên Anh đến đây, nếu không mọi chuyện sẽ trở lên phức tạp!
Mắt Tiêu Thần chợt lóe hàn quang, Diệt Thần Trùy lần nữa lại bộc phát, cùng lúc đó, tu vi nguyên thần của hắn cũng đã bộc phát hoàn toàn, linh lực kinh thiên động địa, tốc độ trở nên tăng vọt.
Thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông cảm nhận được sát khí điên cuồng đăng sau lưng, sắc mặt đại biến, tay nhanh chóng mở cái hộp lớn lấy một pháp bảo hình cái tháp ra. Bảo vật cao gần một thước, có ba tầng, chín cửa mở, trên cửa đều có treo một bộ xương, tất cả đều một màu đen sì , pháp lực toát ra khí tức vô cùng lạnh lẽo.
Diệt Thần Trùy đánh tới, bảo tháp đen sì nhất thời rung lên, ba cửa của tầng thứ nhất đột nhiên vỡ vụn.
Phốc!
Sinh khí pháp bảo bị hao tổn, sắc mặt thiếu chủ Hoàng Tuyền tông nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, phun ra một ngụm máu lập tức bỏ chạy không dám quay đầu lại!
Trốn! Trốn! Trốn!
Hiện giờ trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, đó thoát khỏi đây, nhanh chóng gặp được Thất sư thúc. Sau chiêu thứ nhất, Diệt Thần Trùy không hề ngừng lại, lập tức đánh tới! Bảo tháp lần thứ hai rung lên, ba cửa tầng thứ hai cũng đã nứt toác! Thần sắc thiếu chủ Hoàng Tuyền tông trở nên dữ tợn, không để ý thân thể bị thương, điên cuồng gào thét bỏ chạy!
Đến chiêu thứ ba! Hai cửa tầng thứ ba của bảo thấp đã vỡ vụn, chỉ còn một cửa nữa miễn cưỡng bảo vệ hình dáng của tháp, tuy rằng đã có vết nứt, nhưng chưa bị vỡ.
- Sư thúc, cứu đồ nhi!
Khuôn mặt thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông bởi vì đau nhức mà vặn vẹo điên cuồng , giờ phút này chỉ có thể ngẩng đầu lên lớn tiếng gào thét. Tiếng thét phát ra, do đã truyền thêm pháp lực, mà âm thanh không ngừng vang xa.
- Hừ! Kẻ nào dám hạ sát thiếu chủ của Hoàng Tuyền Tông chúng ta, chẳng lẽ chán sống rồi sao!
Đúng lúc này, một bàn tay không lồ nhanh chóng được ngưng tụ lại, nắm lấy thiếu chủ Hoàng Tuyền tông , tại nơi trời và biển giao nhau, một quả cầu đen đang bay với tốc độ khủng khiếp tới đây.
Trong mắt Tiêu lóe lên hàn quang, bất luận người này là ai, bối cảnh phía sau là gì , đã đả thương Ngu Cơ, hôm nay đừng mong có cơ hội sống sót! Hừ lạnh một tiếng, hắn đưa tay ra phía trước nắm chặt!
Oanh!
Linh khí trời đất trong phạm vi một trăm dặm nhất thời dao động, nhanh chóng nhưng tụ lại giống như cánh tay của Thượng Cổ Ma Thần, cánh tay hung hăng đánh tới bàn tay to kia!
Tiêu Thần mặc dù không phải là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng nguyên thần lúc trước cũng có thể so sánh ngang với Nguyên Anh trung kỳ, ngưng tụ linh lực trời đất hóa thành cánh tay khổng lồ, tuy nhiên cho dù đã bóp nát bàn tay kia, chỉ khiến nó yếu đi một chút, nhưng cũng không có vấn đề gì cả!
- Diệt Thần Trùy! Hãy treo cổ người này.
Tiêu Thần khẽ quát một tiếng, thần thức nháy mắt phá thể mà ra hóa thành một đạo khí vô hình đánh tới thiều chủ Hoàng Tuyền Tông.
- Tiểu tử ngươi dám!
Nguyên Anh tu sĩ của Hoàng Tuyền Tông dường như không đoán trước được điều này, Tiêu Thần lại có thể ngăn bàn tay lớn đang cứu người của hắn lại, muốn tiếp tục ra tay, cũng đã muộn!
Oanh!
Bảo tháp màu đen kia cho dù bất phàm, nhưng chịu lực công kích tương đương với sức mạnh của tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ liên tục bốn lần , cũng đã hoàn toàn vỡ vụn! Một đạo khí hắc ám từ bảo tháp bay ra, kêu những tiếng thảm thiết nhập vào trong cơ thể thiếu chủ Hoàng Tuyền tông. Bị hắc khí nhập vào cơ thể, thiếu chủ Hoàng Tuyền thét lên thê thảm, cả người nhanh chóng khô quắt lại, hình như huyết nhục trong người đều bị cắn nuốt khinh khủng!
- Bọn quỷ cắn lại, sư thúc cứu đồ nhi!
Ánh mắt hắn đã trở nên sợ hãi đến tột độ, mắt thấy Tiêu Thần tới gần rất nhanh, tâm tình hắn gần như suy sụp!
- Vị tiểu huynh đệ này xin hãy hạ thủ lưu tình, nếu là nguyện ý buông tha thiếu tông chủ của bổn tông, lão phu cam đoan sẽ xóa bỏ chuyện ngày hôm nay, sau này tuyệt đối không truy cứu chuyện này.
Nguyên Anh tu sĩ của Hoàng Tuyền tông cách đó chưa đến một trăm dặm, với tốc độ như bay giờ thì chỉ chưa đầy ba nhịp thở là sẽ đến nơi, không mong Tiêu Thần có thể hạ thủ lưu tình, chỉ cần Tiêu Thân do dự một chút, với hắn mà nói là quá đủ rồi!
Nhưng ý chí Tiêu Thần kiên định, không thể chần chừ thêm nửa khắc nào nữa, nghe nghe tu sĩ Hoàng Tuyền Tông nói cũng không liếc mắt nhìn một cái, vung cánh tay khổng lồ lên, một đạo Kình Thiên ngưng tụ trên cánh tay khổng lồ đánh xuống người thiếu chủ Hoàng Tuyền tông, khiến thân thể hắn hoàn toàn vở nát!
Nguyên thần của Nhất Đạo Hư huyễn theo đó bật ra, đang muốn chạy trốn, Tiêu Thần hừ lạnh một tiếng, thần thức nhanh chóng bộc phát mạnh mẽ, hóa thành một cánh tay lớn nắm nguyên thần lại, không chút chần chờ mạnh mẽ nắm chặt lại!
Ba
Nguyên thần của thiếu chủ Hoàng Tuyền tông đã bị bóp nát, nguyên thần bị diệt, từ nay về sau vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian! Bất quá trong nháy mắt khi nguyên thần bị diệt, ký ức của hắn mạnh mẽ tiến vào thần thức của Tiêu Thần, theo đó đã biết được nhiều chuyện bí ẩn, ví dụ tên thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông này thân là đệ tử nổi trội tại vùng Hãn Hải thuộc khu vực Đông Nam của tông môn, lại bí mật cử rất nhiều tu sĩ đên vùng vực Mãng Hoang Hải . . . . .
Ánh mắt chợt lóe, Tiêu Thần chậm rãi ngẩng đầu, nhìn tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ của Hoàng Tuyền Tông phía trước, chân đang đạp mây đen, hỗn loạn bay đến tới :
- Lại dám giết thiếu chủ của Hoàng Tuyền Tông chúng ta, bất luận ngươi là ai, chắc chắn sẽ phải chết!
Sắc mặt Thương Cổ hơi tái nhợt, rồi trở lên âm trầm, trong đôi mắt sát khí hiện lên điên cuồng như vũ bão, tựa hồ có thể phát ra ngay lập tức!
Hôm nay hắn trơ mắt nhìn thiếu chủ bị giết trước mặt mình, nếu không thể chém chết kẻ sát nhân kia, chỉ sợ cho dù với địa vị của hắn tại Hoàng Tuyền Tông, cũng sẽ xảy ra rất nhiều phiền toái. Nhất là nghĩ đến việc tông chủ đang bế quan tiến đến cảnh giới hậu kỳ, trong lòng càng toát ra hàn ý vô tận, nếu mà hắn biết được con trai mà mình yêu thương và ký thác rất nhiều kỳ vọng đã bị giết chết, chỉ sợ tất cả Hoàng Tuyền Tông sẽ chao đảo.
Càng nghĩ, sát khí của hắn lại điên cuồng tăng vọt, không nói thêm lời nào giơ tay hướng tới Tiêu Thần. Một chưởng này nhìn trông bình thường, nhưng linh khí trong phặm vi một trăm dặm đột nhiên sôi trào, một đạo nhỏ dài gần mười trượng, màu đen sì toát ra khí tức lạnh lẽo đến vô cùng trong nháy mắt ngưng tụ trong bàn tay khổng lồ của hắn, giống như sắp hủy thiên diệt địa, hướng tới Tiêu Thần công kích!
Một khi tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ toàn lực ra tay, uy thế kinh thiên động địa, cả mảng trời nhanh chóng biến đổi, mây đen quay cuồng, cuồng phong nổi lên! Mặtt biển lúc trước yên ả, giờ phút này giống có một con vật dữ tợn đang ẩn mình dưới biển, sóng dâng cao đến mấy trượng, âm thanh vang ầm ầm, thanh thế thật kinh người!
Nếu trước lúc Ngưng Đan, đối mặt với một chiêu của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Tiêu Thần tuyệt đối không có nửa điểm để chống cự , nhưng giờ phút này hắn chỉ nhíu mày, khóe miệng lộ ra vẻ băng lãnh. Mắt thấy bàn tay khổng lồ kia đánh tới, hắn vươn cánh tay không lồ của mình ra hung hăng nắm chặt bàn tay kia lại!
Ầm! Ầm! Ầm!
Không khí trong phạm vi một trăm dặm dao động điên cuồng, thậm chí lan lan ra đến cả trăm dặm nữa, ngưng tụ thành một mảng màu xanh, giống như cánh tay khổng lồ hướng tới hắc thủ kia chụp lấy.
Hai người chạm vào nhau, ngay sau đó, không khí dao động kịch liệt khiến cho mây đen trên đầu cũng bị xé nát, phía dưới mặt biển dâng lên nhưng đợt sóng lớn cao đến hàng chục thước, giống như sóng thần, ầm vang dữ dội trên biển.
- Hừ!
Tiêu Thần kêu lên một tiếng đau đớn, cứ nghĩ tu vi nguyên thần của hắn miễn cưỡng đạt tới Nguyên Anh trung kỳ, nhưng thật ra lại chỉ có thể đạt đến bằng với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, giờ phút này đã bị phản xung lực, sắc mặt hơi trắng bệch. Vết thương đau đến nỗi đồng tử phải co rút lại, nguyên thần của Tiêu Thần dù mạnh, cũng không giúp được hắn!
- Kẻ này tuổi xấp xỉ với thiếu chủ, thậm chí còn nhỏ hơn mấy tuổi, nguyên thần lại đạt được đến mức độ như vậy thật là nghịch thiên a! Lúc trước thiếu chủ truyền tin mà có kẻ có thể xuất ra bảo vật Sát Ma Đan, nói vậy có nghĩa là có cơ duyên nghịch thiên! Nếu là ta giết hắn, không những báo thù được cho thiếu chủ, nói không chừng có thể được vận may.
Tâm niệm Thương Cổ chuyển động, nhìn về phía Tiêu Thần ánh mắt lại càng thêm lạnh lẽo, sát khí nồng đậm chậm rãi tán thoát ra, khiến linh lực trời đất xung quanh dao động không ngớt! Hai người cách xa nhau hơn mười trượng, gần như đem trời đất chia làm hai phần, khí thế lay động cả đất trời!
Tiêu Thần nhíu mày, Nguyên Anh tu sĩ của Hoàng Tuyền tông này thực lực đã đạt đến trung kỳ đỉnh phong, tu vi nguyên thần so với mình mạnh hơn vài phần, nếu cùng nhau giao thủ, mình có thể kiên trì một lát, nhưng cuối cùng không thể tránh khỏi kết cục bị thua.
- Lấy tu vi trước mắt của mình, đấu với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ còn có thể, còn nếu là tu sĩ trung kỳ thì không phải đối thủ! Huống chi tu sĩ Hoàng Tuyền tông này lực lượng đã rất mạnh rồi, nếu là lại có một tên Nguyên Anh tới nữa, chỉ sợ mình muốn thoát thân là cực kỳ khó khăn! Nhanh chóng rời khỏi đây, mới là thượng sách.
Ánh mắt Tiêu Thần lóe lên, nhưng vào thời khắc này, Thương Cổ đã bắt đầu ra tay!
- Cho dù nguyên thần ngươi có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ , nhưng hôm nay chắc chắn phải chết! Lão phu có thể cho ngươi biết biết, sự thần thông của tu sĩ Nguyên Anh vượt xa sức tưởng tượng của ngươi!
- Hoàng tuyền đạo! Yên diệt!
Thương Cổ liên tục cười lạnh, hung hăng đánh tới Tiêu Thần một trảo! Một trảo này khiến cho phong vân biến đổi, trời đất mù mịt, giống như con đường dẫn đến âm phủ vậy.
Âm khí dày đặc quỷ khí quanh quẩn, dưới chân có một con đường nhỏ uốn lượn dẫn xuống sâu trong lòng đất, ven đường mọc lên những con Diệp quái thụ đen kịt.
Hoàng Tuyền đạo! Ven đường có một tấm bia đá, trên có khắc ba chữ "Hoàng Tuyền đạo", bên dưới có khắc: Đến với đại lộ Hoàng Tuyền, tiêu trừ tất cả sự sống, hủy pháp, hủy lực, hủy sinh cơ!
Ánh mắt Tiêu Thần dừng ở trên văn bia, rồi nhìn xuống dưới, trên người đã có những biến hóa không thể tưởng tượng nổi!
Hủy pháp! Trong cơ thể cường hãn có thể so với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đột nhiên dao động, nhanh chóng suy yếu, sau mấy nhịp thở, nó đã tan biến không còn dấu tích, hoàn toàn trở thành người thường.
Hủy lực! Thân thể Tiêu Thần đã trải qua muôn ngàn thử thách, có thể so với pháp bảo trung phẩm, cho dù không thêm bất cứ pháp lực nào vào, giơ tay nhấc chân cũng có uy lực rất lớn, sẻ núi lấp đất thì khỏi phải nói. Nhưng giờ phút này, thân thể này đang yếu đi nhanh chóng, dần dần biến thành thân thể người thường.
Hủy sinh cơ! Luyện hóa huyết ngọc Long Nha Mễ, tu vi đã đột phá đến Kim Đan , sinh cơ trong cơ thể Tiêu Thần khá mạnh, dĩ nhiên có thể so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, sinh cơ mạnh mẽ vô cùng, đủ để hắn sinh tồn đến ngàn năm! Nhưng vào thời khắc này, trong cơ thể hắn như xuất hiện một lỗ hổng, làm sinh cơ biến mất! Làn da trở lên khô héo, tóc chuyển thành màu xám trắng, thân thể cũng cũng yếu đi theo, chỉ qua mấy nhịp thở, Tiêu Thần giống như đã sống qua ngần năm, trông như đèn dầu sắp cạn vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.