Đạo

Chương 187: Chữa trị tiểu cốt




Trên đỉnh núi, thân ảnh của Tiêu Thần đang tứng bước tiến ra khỏi hỏa diễm, kính cẩn thi lễ.
- Lão tổ, vãn bối đã cùng Đa Bảo Đạo Nhân đạt được hiệp nghị, nếu lão tổ đồng ý, xin hãy để cho người này đi.
Hai mắt Thượng Tộc Lão Giả khép hờ, ngọn lửa trấn áp do hắn thi triển, nội dung câu chuyện của Tiêu Thần và Đa Bảo Đạo Nhân tự nhiên không thể thoát nổi cảm ứng của người này. Lúc này nghe thấy thế liền mở mắt ra, đáy mắt xẹt vài tia thưởng thức.
- Việc này ngươi xử lý rất tốt, có người này hộ vệ, trăm năm sau ngươi không phải lo ngại về an toàn bản thân nữa. Mà sau trăm năm nữa, tu vi ngươi cũng không dưới Đa Bảo Đạo Nhân đâu, đến lúc đó cũng là ngày mà Thượng Tộc chúng ta quật khởi.
Người này hơi trầm ngâm một chút, lập tức chém xuống một chưởng, không gian vỡ vụn ra, lộ ra một hắc động quỷ dị.
- Nơi này vốn là cấm địa của Thượng tộc, người bình thường của Thượng Tộc cũng không thể vào được, ở đây vẫn chưa thi triển truyền tống trận. Thông qua cái động này có thể rời khỏi tinh vực đại lục trở về Nhân Giới, nhưng rốt cuộc sẽ xuất hiện ở nơi này, lão phu cũng chịu.
Lão Giả vừa nói xong, vung ống tay áo lên, hỏa diễm trấn áp kia nhất thời bay lên, quỷ dị bay vào trong hắc động, nháy mắt biến mất.
Tiêu Thần thấy thế, ánh mắt chớp lên, sau đó khôi phục lại bình tĩnh.
Hai người trầm mặc giây lát, Lão Giả nhàn nhạt mở miệng nói:
- Tiểu tử kia, ngươi muốn khi nào đi khỏi đây?
Sắc mặt Tiêu Thần cung kính, trầm giọng nói:
- Lão tổ, trước khi vãn bối rời đi, có một việc, cần lão tổ ra tay giúp.
Nói xong, hắn đưa tay vào túi trữ vật, lấy ra một quả đầu lâu.
Tại Mộc gia thí luyện giới, Tiểu Cốt hộ vệ phía sau Tiêu Thần, dù sợ hãi nhưng cũng không có lùi ra sau. Bị thương nặng, tuy rằng miễn cưỡng bảo vệ được ngọn lửa linh hồn khỏi bị hủy diệt, nhưng vẫn không thể khôi phục lại. Thượng Tộc Lão Giả này thần thông quảng đại, lúc này Tiêu Thần mở miệng, hi vọng lão có thể ra tay giúp hắn khôi phục Tiêu Cốt.
Ánh mắt Lão Giả dừng trên cái đàu lâu, kinh ngạc một tiếng, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên:
- Tiểu Thiên Giới cốt tộc?
Tiêu Thần lộ vẻ nghi hoặc, nhưng thấy lão già kia không có ý giải thích, lập tức linh hoạt không đề cập tới nữa.
Lão Giả trầm ngâm.
- Để khôi phục cần Vạn Cốt Tinh Hoa Thổ hệ, Cực Âm Địa Hỏa Ôn Thần. Vạn Cốt Tinh Hoa tìm không khó, lão phu có thể ra tay dùng nó để ngưng tụ cốt thể, nhưng ở Tinh Vực đại lục không có cực âm địa hỏa.
Lão Giả trên mặt lộ ra vẻ do dự, thở dài nói:
- Đành thế, nhìn ngươi quan tâm đến vật này như vậy, nói vậy chắc đó là một vật cực kỳ trọng yếu, lão phu đành phá lệ mang nó đến Hoàng Tuyền Huyết Diễm, lửa nơi này chính là do máu trải qua năm tháng vô tận mà sinh ra, uy lực vô tận, nếu mượn hỏa lực này để khôi phục thì sau khi khôi phục, tu vi sẽ không phải là vừa đâu.
Nếu có thể được lão Giả gọi là không yếu thì sau khi chữa trị uy lực tất nhiên sẽ rất mạnh.
Tiêu thần mừng rõ, kính cẩn cảm ơn.
Lão Giả phất tay, thân thể Tiêu Thần bị áp chế phải rời khỏi đỉnh núi, bay vào ngàn trượng trên không trung.
- Đại lục thủ hộ giả, nghe theo hiệu lệnh của lão phu, tế cốt!
Lão Giả nhẹ nhàng gầm thét, sóng âm cuồn cuộn, nháy mắt đã truyền đi khắp cả đại lục.
Vô số thây khô nhất tề ngửa mặt lên trời gào rít, sau đó xác chết ầm ầm nổ tung, những khung xương ngăm đen ầm ầm nhảy về phía chân trời.
Hưu! Hưu!
Trên trời chi chít các khung xương, số lượng không dưới mười vạn, khí tức tử vong khủng bố phát tán ra, khiến cho sắc trời nháy mắt âm u.
Hơn mười vạn khung xương xuyên thâu huyết tinh, vờn xung quanh Cửu Phong.
“Vỡ!”
Quần áo Lão Giả không gió mà rung động kịch liệt, sau lưng xích sắt va chạm vào nhau, ào ào rầm rầm.
Lúc này trong miệng lão gầm nhẹ, tay nắm một chưởng, bộ xương đen đầy trời nhất tề rung lên, sau đó nghe tháy tiếng răng rắc vỡ vụn, giống như là sóng thần vậy, kéo dài không dứt, đều hóa thành cốt phấn!
“Tróc!” (tách ra )
Hải chừ thốt ra, côt phấn vô tận kia hợp lại thành một đoàn, kịch liệt quay cuồng, các tạp chất bị mạnh mẽ bài xích ra ngoài, khiến có màu cốt phấn kia ngày càng đen, hết sức quỷ dị.
Lát sau, đợi cho đến khi tạp chất cuối cùng được bài trừ, Lão Giả mở song chưởng ra, đột nhiên hướng vào phía trong đè xuống.
- Tố hình!
Rõ ràng sau khi loại bỏ tạp chất, còn lại phấn cốt ngăm đen ước chừng hơn ngàn trượng, lúc này đột nhiên run lên, kịch liệt quay cuồng.
Trên ngàn trượng, một khung xương ngăm đen, chậm rãi hiện lên, tuy rằng yên tĩnh bất động, nhưng vẫn cực kỳ hung hãn đánh vào thị giác, giống như một quyền đánh xuống làm vỡ thiên liệt địa.
- Dung nhập linh hồn hỏa diễm!
Lão Giả vươn tay, cái sọ nhỏ vỡ vụn, linh hồn chi hỏa mỏng manh trong đó nháy mắt dung nhập vào cốt phấn kia.
- Hoàng Tuyền Huyết Diễm.
Lão liền đưa tay chụp lấy dưới thân của ngọn núi, mắt đất nứt ra, một dong máu đỏ thẫm chảy ra từ cái khe, hình như dong máu đó cũng có linh trí , trực tiếp chạy ra xa.
- Hừ!
Lão Giả hừ nhẹ, không gian xung quanh Hoàng Tuyền Huyết Diễm bị mạnh mẽ giam cầm, trấn áp.
- Tiêu Tử kia, Hoàng Tuyền Huyết Diễm uy lực vô tận, cho cốt tộc vào đây thì dục hỏa trùng sinh, nhận được tạo hóa cực lớn, thực lực tăng vọt. Nếu không có cách nào kiên trì, linh hồn chi hỏa sẽ bị huyết diễm cắn nuốt, đến lúc đó cho dù có là ai ra tay, nó vẫn chắc chắn phải chết. Dùng hay không ngươi tự quyết định đi.
Tiêu Thần trầm mặc, nguyên thần cảm ứng được ý niệm yếu ớt nhỏ bé của Tiêu Cốt, nhưng không hề biểu lộ ra ý nghĩ.
- Lão tổ, Tiêu Thần đã nghĩ kỹ, sẽ sử dụng Hoàng Tuyền Huyết Diễm này! Ta nghĩ nếu Tiểu Cốt thanh tỉnh, tất nhiên cũng sẽ lựa chọn như vậy.
Lão Giả nghe vậy gật đầu, đột nhiên phất tay, Hoàng Tuyền Huyết Diễm bị trấn áp run lên, tại đó nháy mắt xuất hiện đầu lâu to ngàn trượng, hung tàn thiêu đốt, nhưng đã bị phong ấn lại, tránh để lửa thoát ra ngoài.
Trong Huyết Diễm thiêu đốt, linh hồn chi hỏa của Tiêu Cốt suy yếu, hình như sẽ bị dập tắt ngay sau đó.
Tiểu Cốt hết sức kiên trì, lộ ra ý chí bất khuất không cam lòng.
Lão Giả thấy thế gật đầu hài lòng:
- Cốt tộc linh hồn chi hỏa này cực kỳ cứng cỏi, nếu trước mắt mà không có bị hỏng, sẽ vượt qua được một cửa nguy hiểm, từ đó kiên trì tới cùng, tuy rằng có chút khổ sở, nhưng cuối cùng sẽ được đền đáp.
Tiêu Thần hạ xuống đỉnh núi, vẫy tay, khung xương Tiêu Cốt lúc này nhất thời thu nhỏ lại bằng người bình thường, thần thức đảo qua là đã vô sự, lúc này mới cẩn thận đưa vào túi trữ vật.
Trước mắt có thể đem Tiêu Cốt chữa trị, cũng khiến trong lòng Tiêu Thần trút được một gánh nặng.
- Đa tạ lão tổ đã ra tay, trong lòng Tiêu Thần cảm kích vô cùng.
Lão Giả thấy thế khẽ gật đầu, hơi trầm ngâm, nói:
- Ngươi đã muốn rời khỏi, vậy thì hãy sớm ra ngoài đi, trải qua nhiều khó khắn thì ngày sau mới có thể thành người tài được. Lão phu trấn thủ chỗ này, trông coi Nhân Nguyên Đạo quả cho ngươi, chờ ngươi sau này đến hấp thu. Nhớ kỹ, sống tốt, vinh quang Thượng tộc cần nhờ đến ngươi khôi phục.
Giọng điệu nghiêm khắc, cũng nồng đậm quan tâm.
Sắc mặt Tiêu Thần cảm kích, thi lễ thật sâu:
- Lão tổ yên tâm, lần sau Tiêu Thần trở về, nhất định sẽ cho người phải nhìn bằng ánh mắt khác xưa.
Khi nói chuyện, đáy mắt chợt lóe dị sắc, nhưng vẫn chưa bị phát hiện.
- Tốt lắm, đi thôi.
Lão Giả nói xong đưa tay chém xuống, xuất hiện thứ giống như một thông đạo tối đen.
Tiêu Thần kính cẩn thi lễ, hít sâu một hơi, chân bước đi, thân ảnh nháy mắt biến mất ở trong thông đạo đó.
Trong nháy mắt, thông đạo cao ngất này cũng tiêu tán.
Nơi này trở nên vắng lặng không tiếng động, chỉ có Lão Giả ngồi khoanh chân, máu chảy ra ở sau lưng, chảy dọc theo xích sắt phát ra những tiếng "Tí tách" "Tí tách" .
- Chẳng nhẽ đúng là tiểu gia hỏa này đã nhận thấy chỗ dị thường?
Lão Giả khẽ than, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
- Nhưng dù vậy, cảm nhận được cơ duyên tạo hóa của Nhân Nguyên Đạo quả, lão phu không tin, người này có thể áp chế đi phần hấp dẫn của nó! Cho dù hắn còn hoài nghi, nhưng hắn vẫn còn có thể trở về thì lão phu sẽ ở chỗ này chờ ngươi!
Âm thanh lành lạnh, ẩn chứa khí tức lạnh lẽo, tại đây cứu phong quanh quẩn trên không không ngớt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.