Đạo

Chương 20: Tin tức




Trong thành nỗi lên một hồi gợn sóng. Trong một mật thất ngầm, hai mắt một lão già đang tu luyện bỗng nhiên mở ra, lộ ra vẻ khiếp sợ. Lập tức độn quang liền hiện ra giữa không trung, cảm ứng được khí tức của hai đạo độn quang, đồng tử hắn kịch liệt co rút lại lộ ra vẻ vô cùng kiêng kị.
Hắn thân là thái thượng tông chủ của Mặc Vân Tông, tu vi cũng miễn cưỡng đạt tới Nguyên anh sơ kỳ nhưng so với hai đạo khí tức kia cũng kém không chỉ một bậc .
- Hoàn hảo hai người này hẳn là báo thù riêng, không phải hướng lão mà đến, lấy tốc độ của bọn họ, chỉ sợ vài hơi thở đã rời xa .
Trong lòng nghĩ thông suốt điểm này , hắn cảm thấy an tâm một chút .
Nhưng vào đúng ngay lúc này từ phía trong độn quang phía trước đột nhiên rớt ra vài chục miếng ngọc giản, trong đó có một quả rơi thẳng đến phía thái thượng tong chủ Mạc Vân Tông.
Lão giả nhiếu mày , phất tay đem ngọc giản thu vào trong tay. Thoáng do dự thần thức hướng trong đó thăm dò. Ngay sau đó, sắc mặt hắn liền ngay ngốc, cả người kích động kịch liệt run rẫy .
Thương Cổ sắc mặt âm trầm như nước nhưng trong đó sát ý lại không thể khống chế. Tu vi tiểu tử đó bất quá chỉ là Kim Đan nhưng ngoài nguyên thần so với hắn chỉ kém hơn một chút cộng với tốc độ cực nhanh, hắn truy đuỗi cả hai canh giờ mà không cách nào làm gì được đối phương! Hơn nữa đã tiến vào Hạo Hãn đại lục, nếu vì giết tên này mà khiến người có tâm bốn phía chú ý khiến hắn do dự. Hắn thật sự sợ phiền phức nếu bại lộ đại sự tông môn đang tiến hành.
- Tên tiểu tạp chủng đáng ghét, nếu mi rơi vào tay lão phu, ta sẽ cho mi chịu tra tấn đến chết
Trong người đang vô cùng điên tiết nhưng vào lúc này , hắn đột nhiên phát hiện gần trăm miếng ngọc giản đột nhiên rớt xuống trong thành theo tứ phía .
- Hừ , Tiểu tử này đang định giỡ trò quỷ gì?
Thương Cổ nhíu mày, tay áo liền thu một quả ngọc giản màu trắng vào tay và phân ra một tia thần thức vào đó thăm dò . Lập tức ánh mắt hắn trở nên giận giữ, trên trán lại càng có gân xanh nổi lên.
Nhìn thấy gần cả trăm miếng ngọc giản rơi vào thành, thân thể hắn run rẩy kịch liệt, há mồn quát lớn
- Tiểu tạp chủng, hôm nay lão phu sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng đem người giết đi!
Bí mật tông môn thăm dò chuẩn bị hơn mười năm bởi vì tên này mà bị phá hủy, nghĩ đến điểm này Thương Cổ lòng nổi lên sát khí điên cuồng. Hóa thành một đạo hàn khí quét ngang xung quanh .
Cùng lúc đó, một hồi sóng gió đến các tu sĩ có được ngọc giản, bọn hắn lộ ra một ánh mắt nóng bỏng, mặt lộ ra vẻ vô cùng kích động.
- Thất Tinh Hải Vực ở Hàn Hạo đại lục phát hiện thêm một động phủ của tán tu cường giả cảnh giới vô ngã.
- Động phủ vị tán tu bị chết kia ở đáy biển, mỗi một trăm năm mở ra một lần, khoảng cách đến lần mở ra tiếp theo còn không đến nữa tháng.
- Hoàng Tuyền Tông sớm biết được chuyện này và đã bí mật chuẩn bị nhiều năm. Giờ đợi động phụ mở ra là tiến vào chiếm bảo vật một mình
Theo miệng tu sĩ có được ngọc giãn truyền ra, mọi người trong thành đều biết được chuyện gì đang xãy ra. Hoàng Tuyền Môn ở Đông Nam vực thật sự ở Thất Tinh Hải Vực phát hiện ra một động phủ của tán tu thượng cổ, chuẩn bị tiến vào .
Trong một thời gian ngắn, tin tức này như một ngòi nỗ nóng đến cực điểm lan nhanh toàn thành khiến cho vô số tu sĩ hoàn toàn điên cuồng.
- Đem tin tức này mau truyền về tông môn, tất nhiên có thể được thưởng to.
- Lập tức truyền tin cho tông môn, báo lên việc này.
- Động phủ tán tu cãnh giới vô ngã trong đó tất nhiên có vô tận thứ tốt, tuyệt đối không thể để cho Hoàng Tuyền Tông chiếm một mình
Trong thành lúc này, toàn bộ đệ từ các tông phái điên cuồng thi triển mọi thủ đoạn, lấy tốc độ nhanh nhất đem tin tức này truyền về .
Vô ngã cảnh giới !
Chính là đại biểu cho tồn tại cao nhất ở nhân gian. Nhất là tán tu kia có thể một mình tu hành đến trình độ này tất nhiên phải có đại cơ duyên, đại tạo hóa mới có thể thành, người như thế thì thứ để lại trong động phủ tất nhiên phải cực kỳ tốt! Bảy trăm năm trước Đường Tông bí mật khai quật một động phủ tu sĩ cảnh giới vô ngã. Ngắn ngủn trong vòng ba trăm năm, thực lực bởi vậy mà tăng vọt trở thành tông môn đứng đầu thất tông ở Đông Nam vực, Hãn Hải đại lục. Cho nên có thể thấy được trong chuyện này ẩn chứa vô tận cơ duyên.
Cũng vì vậy, gần đây Hoàng Tuyền Tông biết được động phủ này mới âm thầm chuẩn bị trăm năm. Thẳng đến gần đây mới tận lực không để người khác chú ý truyền tống cao thủ đệ tử không một tiếng động di chuyễn đến Mãng Hoang Hải Vực, chuẩn bị kế hoạch đến gần như cả mười năm thời gian. Tất cả chuyện này tiến hành âm thầm theo đúng ý của cao tầng Hoàng Tuyền Tông chờ đợi không ai chú ý. Nhưng vào lúc này, toàn bộ kế hoạch bố trí chuẩn bị gian khỗ gần như bị trăm ngọc giản này nháy mắt lộ ra .
Thương Cổ không khó tưỡng tượng ra cảnh mấy đại tông môn chen chúc tới sau khi tin tức trong ngọc giản lộ ra ngoài. Tất cả ý niệm độc chiếm của Hoàng Tuyền Tông vất vả chuẩn bị trăm năm liền thất bại.
Nghĩ đến đây, hắn hận không thể đem Tiêu Thần rút gân lột da nghiền xương thành tro mới hết mối hận trong lòng.
Tên này đã giết thiếu chủ Hoàng Tuyền Tông, lại phá hư kế hoạch trăm năm của tông môn. Nếu hôm nay không lưu hắn lại,Thương Cổ không khó tưởng tượng được sau này khi hắn về tông môn, chờ đợi hắn là bị nhốt vào lao ngục .
Cho nên tên này nhất định phải chết.
Vẻ mặt Tiêu Thần lộ ra vài phần băng lãnh, khóe miêng mỉm cười. Hắn đã cùng Hoàng Tuyền Tông kết sinh tử chi thù , hắn không để ý có làm thêm cho đối phương vài phần oán hận! Hơn nữa còn về phần động phủ tu sĩ thượng cổ cãnh giới vô ngã kia, trong lòng hắn cũng đã có dự tính. Thực lực không đũ thì dựa vào lúc rối loạn cũng có được một cơ hội tranh đoạt một phen!
Giờ phút này cảm giác được sát khí kinh người của tu sĩ Nguyên Anh phía sau truyền đến, sắc mặt hắn lạnh lùng, hừ nhẹ nói:
- Nếu đã đạt được mục đích, ta không thèm lãng phí thời gian cùng ngươi.
Thanh âm vừa dức, hắn xoay người, gấp ngón cái lại, bốn ngón tay như đao hung hăng chem về phía sau .
- Thôn thiên tứ chỉ ngục.
“Đai sâm la thủ” đệ nhất cảnh đệ tứ trọng, thần thông duy nhất không nghiên về công kích mà nghiên về phòng ngự vây địch .
Linh lực trong thành điên cuồng bạo động hướng hình ảnh do bốn ngón tay ngưng tụ mà ra. Theo linh lực không ngừng bị nuốt vào trong đó, uy áp từ bốn ngón tay phát ra càng ngày càng mạnh mẻ.
- Tứ chỉ ngục , trói buộc.
Tiêu Thần khẽ quát một tiếng , bốn ngón tay như một cái thượng cổ Kình Thiên Thần Trụ ầm ầm ở bốn phía, lập tức bộc phát ra vô số sợi tơ màu trắng xen lẫn nhau hình thành một cái lao ngục hoàn toàn đem người kia nhốt lại.
- Hừ! Thần thông như vậy cũng vọng tưởng vây khốn được ta, không biết tự lượng sức mình ! Hoàng Tuyền chưởng phá hết cho ta !
Thương Cổ cười lạnh liên tục, thần thông này tuy bất phàm, uy lực gần bằng Nguyên Anh sơ kỳ nhưng nếu muốn dựa vào nó mà vây bắt hắn thì có chút si tâm vọng tưởng.
Hắn cười lạnh, một chưỡng đánh ra, một cái Thủ Ấn màu vàng mang đầy cộc đá lởm chởm như quỷ trảo phát ra hàn khí u ám khiến cho bất luận kẻ nào cũng khiếp sợ.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Hoàng Tuyền chưỏng ngừng lại ở phía trên lao tù, Tiêu Thần liền ngưng tụ thần thông phát ra từ bốn ngón tay nháy mắt che kín vết rách. Sắc mặt Thương Cổ lộ ra vẻ âm lãnh. Ngươi ỳ vào nguyên thần mạnh mẽ đối mặt vối Kim đan tu sỹ tung hoành vô địch nhưng đối với tu sĩ Nguyên anh đối địch là ngươi tự tìm đường chết !
Tiểu tạp chủng, chết cho ta.
Hắn một tay hung hăng trảo tới “thôn thiên tứ chỉ ngục” liền bị phá bõ hóa thành linh lực tiêu tán đi .
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn cũng trở nên cực kỳ âm trầm. Nhìn vào phía trước mắt không có vật gì ở hư không, khóe miệng không nhịn được run rẫy. Thần thức Nguyên Anh trung kỳ lập tức mạnh mẽ bộc phát ra đem bao phủ cả tòa thành bên trong. Qua một lúc, hắn trương mắt ra không khỏi lộ ra vẻ không cam lòng .
Nguyên thần quét ngang dọc nhưng hắn lại vô pháp tìm được khí tức tiểu tử đó. Chuyện để tiểu tử đó chạy trốn truyền tin tức ra ngoài, cục diện hắn dự tính vì vậy trở nên khó khăn hơn nhiều.
Thương Cổ sắc mặt u ám, chưa từ bỏ ý định, nguyên thần tiếp tục quét ngang hai bên cuối cùng lại không có thu hoạch gì !
- Tiểu tạp chủng hôm nay ngươi trốn được, ta xem ngươi trốn cả đời được không. Một ngày nào đó ta sẽ giết ngươi chết hoàn toàn mới giải trừ được mối hận trong lòng.
Hắn hung hăn nói xong, ánh mắt âm lãnh đảo qua trong thành nói:
- Nếu không giết chết hắn được như lời ta nói, Hoàng Tuyền Tông ta tại Thất Tinh Hải Vực chờ đợi chư vị đạo hữu đến.
Thanh âm hạ xuống, thân người hóa thành một đạo ô quang chợt lóe thẳng phương xa bay đi.
Nhưng sau một lúc, khi mọi người nghĩ lão quỷ này đã hoàn toàn rời đi. Một cổ thần thức âm lãnh lần thứ hai quét tới, không có phát hiện thứ gì, mới hừ một tiếng bỏ đi .
Việc hôm nay hắn phải lập tức trở về báo cáo cho tông môn chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc tranh đoạt điên cuồng này.
Chỉ sợ lần này động phủ mở ra tất nhiên phải vô cùng náo nhiệt a.
Một lúc sau xác định Thương Cổ đã rời đi, trong thành lập tức vô số độn quang như nước gào thét điên cuồng hướng bốn phương tám hướng mà đi.
- Người này là là thất trưởng lão của Hoàng Tuyền Tông Thương Cổ, tu vi đạt tới Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, một thân thần thông Hoàng Tuyền Đạo cực kỳ quỷ dị, đủ để có thể so với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
- Nếu Hoàng Tuyền Tông cao tầng xuất hiện, nói vậy lời trong ngọc giản kia tất nhiên là thực. Ta tuy thực lực không đủ nhưng cũng đi góp phần náo nhiệt vậy, nói không chừng còn có thể đục nước béo cò được một cơ hội tốt “
- Lập tức liên lạc với bằng hửu thân cận cùng nhau thăm dò trước, động phủ tu sĩ cảnh giới vô ngã đó, tùy tiện kiếm một chút nước canh cũng đủ cho chúng ta hưởng thụ.
Vào lúc vô số tu sĩ điên cuồng phân tán đi, một gã sắc mặt vàng như nến, thân mặc áo thiếu niên văn sĩ từ trong một cái đường tắt nội thành chậm rãi đi ra. Ánh mắt hắn đảo qua xung quanh, trầm ngâm đi nhanh về phía trước.
…..
Một gã sai vặt dẫn đường phía trước, lấy ra một khối lệnh bài xanh nhạt, kính cẩn nói:
- Tiền bối , đây là tiểu viện độc lập tốt nhất, đã bố trí cách âm thông thường và trận pháp phòng ngừa thần thức dò xét, chỉ có lệnh bài trong tay mới có thể tiến vào trong đó.
Bên cạnh, một gã thiếu niên sắc mặt vàng như nến, ánh mắt đão quanh liền lập tức gật đầu lộ ra vài phần hài lòng.
- Tốt lắm, nơi này hết việc của ngươi rồi lui xuống đi. Chưa được sự cho phép của ta không được tới làm phiền.
Nói xong, hắn thoáng do dự, liền lấy trong túi trữ vật hai khối trung phẩm linh thạch giao vào tay gã sai vặt nói
- Nhân tiện, mấy ngày nay ngươi chú ý một chút tin tức về lúc Hoàng Tuyền Tông mở ra động phủ, nếu làm tốt sau này ta có thể cho ngươi một ít thù lao.
Tin tức Hoàng Tuyền Tông ở Thất Tinh Hải Vực phát hiện động phủ của thượng cổ tu sĩ đã truyền khắp nơi. Gã sai vặt cũng biết, giờ nhìn thấy hai khối trung phẩm linh thạch trong tay thiếu niên sớm đã cười lệch miệng
- Vâng! Dạ! Tiểu nhân khẳng định giúp tiền bối tìm hiểu đầy đủ tin tức, ngài yên tâm đi
Nói xong gã sai vặt vui mừng xoay người mà đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.