Tu sĩ khắp nơi nghị luận rối rít, trên mặt tất cả đều lộ vẻ phức tạp,
ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần cũng tràn sự thương hại, nhưng trong số
đó vẫn có một ánh mắt châm chọc lóe lên – người đó chính là Tường Vân
lão tổ của Huyền Không môn. Lần này, đối với thực lực chân chính của
Tiêu Thần hắn càng thêm rõ ràng, Khô Sinh tử này dùng đan dược để tăng
lên tu vi đạt tới cảnh giới Bất Trụy, nhưng so với Tiêu Thần thì cũng
chỉ là gà đất cho cảnh mà thôi, chỉ cần một kích là có thể trực tiếp
đánh chết đương trường! Suy nghĩ mau lẹ, ánh mắt người này lóe lên,
hướng Bách Quỷ đạo nhân nhìn tới, thấy lão quỷ này đang mang vẻ mặt cười đầy đắc ý.
- Sợ rằng sẽ khiến đạo hữu muốn cười cũng không được nữa rồi.
Trong lòng Tường Vân lão tổ cười lạnh, đồng thời đem sự chú ý trở lại trên võ đài.
Khô Sinh tử nhất thời bị thống khổ dưới sự cắn trả của Thi Hồn đan, năng
lượng chậm rãi dung nhập vào bản thân, trên mặt toát ra vẻ hưng phấn,
đây chính là lực lượng của Bất Trụy sao? Quả thật mạnh mẽ vô cùng, so
với cảnh giới Nguyên Anh thực sự không khác gì một trời một vực, giơ tay nhấc chân giống như đem không gian xé rách, loại cảm giác này thật sự
mạnh mẽ. Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được khiến lòng hắn si mê
không dứt. Lấy tư chất tu đạo của hắn, đại trưởng lão Bắc Mang tông từng nói rằng, nếu không có cơ duyên thì cả đời này sợ rằng hắn không thể
vượt qua được cảnh giới Nguyên Anh mà tiến vào Bất Trụy. Nhưng hôm nay,
trước toàn thể tu sĩ Trung Châu tại Cơ gia, Khô Sinh Tử hắn có thể thi
triển một lần lực lượng Bất Trụy, đem Lưu Vân kia đánh chết tại chỗ,
điều này khiến lòng hắn cảm thấy rất thỏa mãn!
Ngửng đầu lên, ánh mắt bễ nghễ thể hiện sự khinh thường của kẻ cao cao tại thượng,
- Lão phu đã nói, hôm nay nhất định đem ngươi hoàn toàn giết chết, không
biết Lưu Vân đạo hữu có tin hay không trước thực lực của lão phu hiện
giờ?
Sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, chậm dãi lắc đầu, trong mắt
hiện lãnh ý. Giờ phút này trong lòng hắn rốt cuộc đã hiểu, tại sao Bách
Quỷ đạo nhân cùng Khô Sinh Tủ lại tự tin như vậy, thì ra là nhờ vào Thi
Hồn đan này sao? Hiển nhiên, nếu Tiêu Thần là một tu sĩ Nguyên Anh bình
thường thì dù có thần thông mạnh mẽ đến nghịch thiên cũng tuyệt đối
không thể thoát khỏi Khô Sinh tử mà dễ dàng bị giết chết. Nhưng hôm nay, Khô Sinh tử gặp phải Tiêu Thần nên cuối cùng chỉ có rơi vào kết cục bi
thảm mà thôi.
- Khô Sinh Tử đạo hữu quả nhiên có thủ đoạn, nhưng
nếu chỉ dựa vào tu vi như vậy mà đã nghĩ rằng có thể giết chết Lưu Vân,
thì thật khiến đạo hữu thất vọng rồi.
Thanh âm bình thản tự nhiên, không hề có một chút sợ hãi.
Khô Sinh Tử cười lạnh,
- Tâm tư Lưu Vân đạo hữu rất trầm ổn, nhưng mà bằng vào lời nói liệu có thể khiến ta sinh ra ý kiêng kỵ hay sao, thật buồn cười.
- Nếu đạo hữu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy thì ta cũng sẽ không để
lãng phí thời gian nữa, sẽ sớm lấy đi tính mạng đạo hữu cho đạo hữu sớm
lên đường!
Nói xong, Khô Sinh tử đánh ra một chưởng, không gian
trong nháy mắt bị vỡ ra một mảng lớn, ngưng tụ thành một bàn tay màu đen thật lớn đánh thẳng tới Tiêu Thần mà đi. Thần thông này chính là một
thần thông âm độc của Bắc Mang tông, sau khi trực tiếp đánh chết tu sĩ
sẽ đem nguyên thần bắt lấy mà tùy ý xử trí. Người này cười lên dữ tợn,
dường như trông thấy sẵn việc Tiêu Thần bị hủy thân thể, nguyên thần bị
hắn nắm lấy trong tay đưa vào Bạch Cốt Phiên vậy, nghĩ tới cảnh tượng đó khiến hắn cảm thấy khoan khoái, thoải mái.
Đối mặt với một kích gần đạt tới trình độ Bất Trụy, mặt Tiêu Thần không đổi sắc nói,
- Thần thông này của ngươi, quá yếu!
Nói xong, uy áp bàng bạc phá thể mà ra, chỉ phút chốc đã khiến phong vân
biến sắc. Uy áp mạnh mẽ này vô cùng mạnh mẽ, tung hoành bá đạo, so với
Khô Sinh Tử còn cường hoành hơn rất nhiều, hơn nữa còn thu phát tùy tâm
nên hiển nhiên chính là tu vi chân chính. Tu vi bộc phát ra chiến lực
của Bất Trụy cảnh giới, còn Khô Sinh tử là nhờ vào Thi Hồn đan để mạnh
mẽ đề cao nên dĩ nhiên không thể sánh bằng. Tuy có tu vi Bất Trụy sơ kỳ, việc giết hết tu sĩ dưới Bất Trụy dĩ nhiên là dễ dàng vô cùng, nhưng so với Bất Trụy chính thức thì chẳng khác gì hàng mã.
Thực lực Tiêu Thần đột nhiên bộc phát lên cảnh giới Bất Trụy khiến mọi người hoàn
toàn khiếp sợ, cho dù là những thủ lĩnh trên khán đài kia cũng phải trợn to hai mắt, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.
- Mi tâm Cơ Nhược Hải nhíu
lại, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi, Tiêu Thần giấu diếm tu vi như vậy mà hắn
không thể phát hiện ra chút nào!
- Bất Trụy sơ kỳ đỉnh, tu vi tên tiểu tử này thật mạnh! Tốc độ tăng lên rất bá đạo!
Sắc mặt Cơ Nhược Hải mặc dù bình tĩnh, nhưng trong lòng như kinh đào hãi
lãng. Bảy năm trước hắn đem Nguyệt Vũ về Trung Châu, sau đó âm thầm phái tu sĩ Cơ gia điều tra toàn bộ chuyện của Nguyệt Vũ năm đó, nên chuyện
về Tiêu Thần cực kỳ rõ ràng. Lúc đầu hắn còn chưa Kết Đan, không ngờ chỉ sau bảy năm ngắn ngủn hắn đã trở thành một tu sĩ Nguyên Anh, thật đúng
là nằm ngoài dự đoán của Cơ Nhược Hải. Nhưng thật không ngờ giờ phút này hắn mới nhận ra rằng mình đúng là đã xem nhẹ Tiêu Thần này, không ngờ
tu vi chân chính của hắn lại là cảnh giới cao nhất của Nhân Giới – Bất
Trụy!
Bảy năm tiến lên Bất Trụy, nói ra thật không ai tin!
- Không hổ là nam nhân được nữ nhi ta nhìn trúng, quả nhiên bất phàm!
Trong lòng lão gia hỏa này lại hài lòng hơn với Tiêu Thần kia, nhưng giờ phút này lại đột nhiên cau mày, một lúc lâu mới đành thở dài một tiếng, lộ
ra vẻ cô đơn.
Tường Vân lão tổ trợn to hai mắt, chứng tỏ trong
lòng đang cực kỳ khiếp sợ. Lúc đầu, tại đại điển tấn chức ở Cấm Thiên
Tông, tu vi Tiêu Thần chỉ là vừa mới đạt tới cảnh giới Bất Trụy sơ kỳ,
có thể giết chết Mục trưởng lão kia hoàn toàn là nhờ vào thần thông
nghịch thiên Tịch Diệt Chỉ. Nhưng lần này, chưa tới một năm mà hắn đã
đem thực lực nần lên đến Bất TRụy sơ kỳ đỉnh phòng, tốc độ như vậy thật
đúng là nghịch thiên! Nếu cứ đà này thì chỉ mấy trăm năm nữa dĩ nhiên
hắn có thể là một trong những tồn tại đứng đầu thế gian.
Vô Cực
Tử của Cấm Thiên Tông nhìn vào người Tiêu Thần mà tự nhiên sinh ra cảm
giác nghi hoặc. Lưu Vân này lúc thể hiện tu vi Bất Trụy, không hiểu sao
hắn lại có một cảm giác quen thuộc, dường như đã từng thấy qua hắn.
Trong lòng Mục Động Huyền vẫn như mê hoặc, ánh mắt âm tình bất định, hẳn là đang suy nghĩ đến vấn đề gì đó.
Sắc mặt Bách Quỷ đạo nhân âm trầm như nước, trong mắt hiện ra vẻ kinh sợ.
Huyền Sát giới giới hạn Bất Trụy không thể đi vào, nếu không sẽ khiến
không gian đó bị sụp đổ mà chết trong đó. Lưu Vâ này đã đạt tu vi Bất
Trụy thì làm sao có thể bình yên tiến vào trong đó mà vẫn còn sống được
chứ! Thế cục trước mắt như vậy, Khô Sinh tử mặc dù có Thi Hồn đan trợ
giúp khiến thực lực tăng vọt nhưng cũng không phải là địch thủ của Tiêu
Thần kia, rốt cuộc cũng khó thoát khỏi cái chết. Nghĩ đến đây khiến sắc
mặt hắn càng trở nên khó coi hơn mấy phần.
Tu Sĩ khắp nơi chú ý,
tất cả đều lộ vẻ kinh sợ. Sắc mặt Tiêu Thần bình thản đánh ra một quyền. Một quyền này dùng uy năng của thân thể cùng với sự gia trì của pháp
lực cảng giới Bất Trụy, mặc dù không thi triển thần thông nhưng uy năng
cũng là cực mạnh. Một quyền đánh ra khiến hư không phía trước bị chấn
thành mảnh nhỏ, so với thần thông Khô Sinh tử xuất ra mạnh hơn rất
nhiều.
Đánh ra thần thông khiến không gian vỡ vụn, đó mới là chiến lực của Bất Trụy!
Con ngươi Khô Sinh Tử kịch liệt co rút lại, ánh mắt nhìn tới lộ ra sợ hãi
vô tận. Tiêu Thần này giấu diếm thật giỏi, khiến cho hắn ứng phó không
kịp, dĩ nhiên sẽ tự sinh ra sợ hãi.
Oanh!
Quyền đầu và
chưởng đen đối kháng giữa hư không, trong nháy mắt bộc phát ra uy áp
kinh người, khiến phương viên trăm trượng tất cả đều vỡ vụn, lộ ra vết
rách không gian đen nhánh. Lôi đài chiến của Cơ gia bùng lên linh quang
của cấm chế. Mặc dù sinh ra một chút dao động nhưng rõ ràng là chưa đạt
tới cực hạn thừa nhận của cấm chế.
Nháy mắt sau đó, ánh mắt Khô
Sinh tử trở nên kinh hãi, chưởng của hắn bụi lui dưới sự trấn áp của
quyền đầu kia, giờ đây lại đang hướng về phía hắn mà rơi xuống. Lần này, hắn đối với chưởng đen kia cực kỳ rõ ràng nên dĩ nhiên không dám đón
đỡ, lập tức vung ống tay áo lên mà đẩy đi, đõ được thần thông. Nhưng
đúng lúc này, Tiêu Thần vươn tay nhằm Khô Sinh tử nắm chặt.
Thần thông không gian, giam cầm! truyện được dịch tại 4vn.eu
Khô Sinh tử nhờ Thi Hồn đan mà tăng tu vi lên nhưng so với Tiêu Thần thì
không đáng nhắc tới, thần thông không gian mặc dù không thể trấn áp hoàn toàn nhưng cũng đủ để ngăn người này trong vài hơi thở, khiến hắn chỉ
có thể trợn to mắt mà nhìn thần thông của mình rơi xuống.
Chưởng
đen kia rơi vào thân thể Khô Sinh tử khiến thân thể hắn trong nháy mắt
bị vỡ vụn, Nguyên Anh trong đám máu thịt tung tóe giãy dụa chạy trốn.
Nhưng chưa đợi Tiêu Thần xuất thủ, trong lúc thân thể vỡ vụn có vô số
tia hắc khí thoát ra, dung hợp lẫn nhau hóa thành một còn lệ hồn toàn
thân đen nhánh. Lệ hồn giờ phút này há miệng đem nguyên thần Khô Sinh Tử nhanh chóng nuốt lấy, rồi thân ảnh nó gầm thét một tiếng mà biến mất
không để lại chút dấu vết nào, dường như chưa từng xuất hiện.