Đạo

Chương 104: Bại lộ thân phận




Cơ Thiện thấy thế ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói:
- Nếu chuyện này đã giải quyết vậy thì xin mọi người theo ta quay lại Chủ điện, đợi sau khi thống kê số lượng Huyền Sát thú bị giết thì sẽ luận công ban thưởng. Người đứng thứ nhất có thể đưa ra một yêu cầu đối với Cơ gia, chỉ cần trong phạm vi của Cơ gia thì nhất định sẽ khiến người đó vừa lòng. Dĩ nhiên, ta nghĩ lần này không ai khác ngoài Lưu Vân đạo hữu, chắc các vị đạo hữu khác cũng không có nghi ngờ gì.
Tu sĩ khắp nơi nhìn nhau lộ vẻ bất đắc dĩ, bọn họ dù có đem tất cả Huyền Sát thú chém giết được cộng lại cũng không bằng một mình Lưu Vân.
- Đi thôi, đợi tới Chủ điện lại thảo luận chuyện trao thưởng.
Nói xong, Cơ Thiện kính cẩn thi lễ. Ánh mắt Cơ Nhược Hải nhìn Tiêu Thần một cái, trong đó hiện lên vẻ phức tạp, sau đó cũng theo mọi người hướng Chủ điện mà đi.
Tu sĩ thế lực khắp nơi khi đi qua Tiêu Thần đều khẽ gật đầu, coi như là bắt chuyện qua. Đối với sự biến đổi thái độ của mọi người Tiêu Thần cũng chỉ lạnh nhạt gật đầu, sau đó độn quang tới nhóm người Huyền Không môn.
- Tiêu Thần đạo hữu, lão phu thật sự xấu hổ. Tu sĩ Huyền Không môn chúng ta nhờ có đạo hữu mới có thể sống sót, nhưng lúc đạo hữu gặp nạn lại không thể trợ giúp.
Tường Vân lão tổ giọng điệu áy náy. Sau khi nhận thấy thực lực Tiêu Thần dĩ nhiên là muốn tới kết giao, nên lúc này giọng điệu cũng cực kỳ thật lòng.
Tiêu Thần thản nhiên nói:
- Tường Vân đạo hữu không cần khách khí, Tiêu Thần lần này đã tìm thấy người cần tìm, điều này cũng phải cám ơn đạo hữu. Dù sao ngày đó nếu không nhờ đạo hữu mà tiến vào Cơ gia thì không biết bao lâu Tiêu Thần mới có thể tìm thấy người kia, điều này khiến Tiêu Thần cực kỳ cảm kích đạo hữu.
- Ồ, nếu như vậy thì lão phu xin được chúc mừng Tiêu Thần đạo hữu rồi!
Tường Vân lão tổ mặc dù tò mò trong lòng người Tiêu Thần tìm kiếm là ai, nhưng nếu vô ý mở miệng hỏi sẽ không hay nên chỉ ôm quyền chúc mừng mà thôi.
Trong khi đi về phía trước, Tường Vân lão tổ khẽ cau mày quay lại phân phó:
- Không Minh tử, Không Trận tử, hai người các ngươi mau về chuyển hai món bảo vật lão phu tế luyện trong phòng lão phu, rồi mau tới đại điện hội họp. Chuyện Huyền Sát Giới tại Cơ gia hôm nay sẽ kết thúc, đợi Tiêu Thần đạo hữu nhận thưởng, chúng ta sẽ lập tức rời đi.
Không Huyền tử và Không Trận tử ở phía sau nghe vậy liền kính cẩn thi lễ rồi xoay người rời đi.
Tường Vân lão tổ nhận thấy dị quang trong mắt Tiêu Thần liền quay sang giải thích:
- Mấy ngày trước ta tình cờ trao đổi được một bảo vật, bảo vật này cũng dễ nhận chủ nên trong thời gian lưu lại đây ta đã đem nó tế luyện một phen. Thời gian ta rời khỏi tông môn cũng không ngắn, không có lão phu trấn giữ nên tông môn gặp chút chuyện phiền phức. Vì vậy đợi chấm dứt truyện này chúng ta sẽ lập tức rời đi.
Tiêu Thần nghe vậy, khẽ gật đầu nới:
- Nếu như vậy, thì chúng ta liền từ biệt nơi đây đi, Tiêu Thần còn muốn mang người ta tìm được rời đi, sợ rằng sẽ phải trì hoãn ở Cơ gia một đoạn thời gian nữa.
Tường Vân lão tổ gật đầu.
Hai người thấp giọng nói chuyện với nhau, có vòng pháp lực bảo hộ bên cạnh nên cũng không sợ bị người khác nghe trộm, cứ vậy chỉ một lát đã tới trước đại điện Cơ gia.
Đoàn người theo thứ tự mà vào, ngồi xuống hai bên. Vừa rồi Tiêu Thần đã thể hiện thực lực không kém gì Bất Trụy tu sĩ nên tại đại điện nơi Huyền Không Môn đã được bày thêm một cái ghế, lúc này hai người Tiêu Thần mới ngồi xuống.
Sau đó, đợi tất cả mọi người đều đã tiến vào đại điện, ánh mắt Cơ Thiện mới đảo một vòng, trầm giọng nói:
- Huyền Sát giới mở ra lần trước, Cơ gia đã trao thưởng cho ba người giết được nhiều Huyền Sát thú nhất. Người đứng thứ ba là một đạo khí, người thứ hai là một môn thần thông bí thuật, người thứu nhất thì đã được thỏa mãn một điều kiện, nhưng lần này Huyền Sát thú lần này bộc phát cực kỳ hung mãnh khiến tu sĩ các phương ngã xuống không ít. Sau khi trưởng lão Cơ gia thương nghị lại đã quyết định nâng cao mức thưởng cho lần này. Phần thưởng cho người thứ hai và thứ ba không thay đổi nhưng pháp bảo công pháp đều được tăng lên một bậc. Về phần Lưu Vân đạo hữu, lần này giết được hơn vạn Huyền Sát thú, chiến công quá nhiều nên Cơ gia ta quyết định trao phần thưởng đệ nhất chính là toàn bộ pháp môn tu luyện của thần thông “Khổ Nguyệt”, chỉ cần Lưu Vân đạo hữu đồng ý không nói lên yêu cầu khác thì sẽ lấy được thần thông “Khổ Nguyệt” từ Cơ gia ta.
Thanh âm Cơ Thiện phát ra khiến mọi người hoàn toàn kinh ngạc. Phần thưởng cảu người thứ hai và thứ ba tăng lên còn hợp lý, nhưng so với phần thưởng Tiêu Thần đoạt được thì thật đúng là nằm ngoài dự liệu của mọi người. Thần thông “Khổ Nguyệt” chính là thần thông cao nhất của Cơ gia, nếu không phải là đệ tử dòng chính cùng với thiên tư tuyệt hảo thì tuyệt đối không truyền cho. Thần thông này có uy lực vô cùng, nếu tu luyện đến cảnh giới cao nhát có thể nói là hủy thiên diệt địa! Phần thưởng Cơ gia bỏ ra lần này khiến mọi người hoàn toàn khiếp sợ. Mọi người vô ý nhìn tới phía Tiêu Thần mà tràn đầy vẻ ngưỡng mộ trong lòng. Dù sao phần thưởng có thể nói lên yêu cầu nhưng cũng phải hợp lý, chỗ tốt như vậy cũng coi như không nhỏ. Nhưng tất cả đó so với thần thông “ Khổ Nguyệt” thì hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Tiêu Thần bị ánh mắt hâm mộ của mọi người nhìn đến, trong tâm hoàn toàn không có chút vui mừng mà ngược lại còn sinh ra vẻ bất an.
………
- Làm sao có thể, Lưu Vân kia không ngờ lại là một gã Bất Trụy, là một tồn tại đứng đầu Nhân giới!
- Lần này Lưu Vân đạt được vị trí đầu tiên trong cuộc chém giết Huyền Sát thú nên dĩ nhiên có cơ hội nói ra yêu cầu xin cưới Cơ Tịch Nguyệt làm vợ. Lấy tu vi hắn cũng sự đồng ý của sư tỷ Cơ Tịch Nguyệt, lúc đó gia chủ cùng trưởng lão mà đáp ứng thì ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Tịch Nguyệt sư tỷ bị gả cho hắn thôi!
- Không được! Điêu này tuyệt đối không thể xảy ra, Tịch Nguyệt sư tỷ là của ta, chỉ có thể lấy ta, trừ ta ra không ai có thể cưới nàng nếu không chỉ có thể chết! Phải chết! Nhất định phải chết! Nhưng mà thực lực Lưu Vân mạnh mẽ như thế thì làm sao mới có thể giết chết hắn! Ta không có thời gian, hôm nay nhất định Lưu Vân kia sẽ đề cập việc cầu hôn với gia tộc, một khi đám người gia chủ đồng ý thì tất cả đã quá muộn, phải làm sao bây giờ?
Bên trong Cơ gia, Cơ Lạc Vũ từ khi rời khỏi Chiến lôi đài liền như người mất hồn. Thực lực Tiêu Thần mạnh mẽ khiến trong lòng hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
- Tu vi Tiêu Thần tiền bối mạnh mẽ vô cùng, ngay cả lão tổ cũng cực kỳ kiêng kỵ, người âm thầm dặn chúng ta nhất định phải tuyệt đối phục tùng để tránh tai họa. Vậy àm Khô Sinh Tử lại dám can đảm trêu trọc tiền bối, đúng là không biết chữ chết viết thế nào mà.
- Sư huynh Không Minh Tử nói chí lý, Tiêu Thần tiền bối có thể chém giết bên trong Huyền Sát giới bảy ngày và giết hơn vạn Huyền Sát thú dĩ nhiên là một người có đại thần thông. Lần này Huyền Không môn ta có thể giao hảo cùng tiền bối đúng là một chuyện trăm lợi không hại.
Không Minh tử, Không Trận tử hai người vừa đi vừa thấp giọng nói chuyện với nhau.
Tại một góc rẽ, âm thanh truyền đến tai Cơ Lạc Vũ, chân mày hắn cau lại, mặc dù đầu óc hắn đang rối như mớ bòng bong, nhưng đối với những từ ngữ nhạy cảm như “ Khô Sinh Tử”, “giao chiến” thì lại cực kỳ nhạy cảm, vì vậy trong lòng liền sinh ra nghi ngờ,
- Cùng Khô Sinh tử giao chiến chính là Lưu Vân, vì sao hai người này lại gọi là Tiêu Thần tiền bối?
- Tiêu Thần? Danh tự này có chút quen tại, hình như ta đã nghe tới lúc trước, rốt cuộc là người nào đây?
Cơ Lạc Vũ chính là một người nột bật trong đám tu sĩ trẻ Cơ gia nên dĩ nhiên được gia tộc coi trọng, việc biết nhiều một chút so với những người bình thường cũng không có gì là lạ. Mặc dù trong Huyền Sát giới nhưng bên ngoài tu chân giới phát sinh việc gì đều sẽ có mật thám của Cơ gia đưa tin về rõ ràng.
- Tiêu Thần! Thái thượng trưởng lão Vạn Ma Tông, tấn chức đại điển Cấm Thiên tông, Mục gia!
Trên mặt Cơ Lạc Vũ hiện vẻ vui mừng, trong mắt cũng lộ vẻ lành lạnh,
- Cái tên Lưu Vân chẳng lẽ là để che giấu thân phận, người này chính là Tiêu Thần! Nếu thật như thế thì đúng là trời giúp ta, có trưởng lão Mục Động Huyền của Mục gia ở đây, Tiêu Thần chưa chắc đã có thể nói ra lời cầu hôn với Cơ gia thì có thể đã bị chém chết tại chỗ, giải trừ tai họa lớn trong lòng ta!
Sắc mặt Cơ Lạc Vũ âm tình bất định, giờ phút này nhìn theo hướng hai tên tu sĩ Huyền Không Môn rời đi mà cười lạnh, sau đó liền đi theo sát phía sau.
Một lúc sau, sau khi tu sĩ Huyền Không môn vào bên trong tòa điện, sắc mặt Cơ Lạc Vũ mới hứng phấn mà cười dài,
- Quả đúng như dự đoán, Lưu Vân chỉ là cái tên giả cảu Tiêu Thần, ha ha! Vốn ta còn lo lắng chuyện trong Huyền Sát giới có liên quan đến Cơ gia ta nên nếu nói ra sẽ bị đám trưởng lão cùng gia chủ trị tội, nhưng lúc này thì không cần cố kỵ nữa rồi. Mặc dù không có chuyện Huyền Sát giới thì chuyện huyết cừu ở Triệu quốc năm đó cũng đủ khiến Tiêu Thần cùng Mục gia trở thành tử địch rồi!
- Tiêu Thần, dù ngươi là tồn tại Bất Trụy thì hôm nay cũng sẽ bị ta tính kế thôi. Ta thật muốn nhìn xem ngươi còn những thủ đoạn nào để thoát khỏi việc chém giết của Mục Động Huyền.
Cơ Lạc Vũ cười lạnh một cách dữ tợn, sau đó liền đi thẳng tới Chủ điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.