Chuyện Cơ gia lão tổ đang nói, cả tu chân giới chỉ sợ có rất ít người
được nghe. Không có thực lực thì làm gì có tư cách được biết những
chuyện thế này. Lão tổ Cơ gia lại đem nó nói cho Tiêu Thần đủ biết trong lòng lão coi trọng y như thế nào. Lão thực sự cảm thấy tương lai Tiêu
Thần rất có khả năng sẽ tiến giai cảnh giới Hợp Thể, trở thành Tôn Giả
của Nhân giới.
Trong lòng Cơ Nhược Hải chấn động, khóe mắt giật
giật. Địa vị Tiêu Thần trong lòng lúc này đã ngang bằng với các tu sĩ
đồng cấp. Với con mắt của lão tổ mà cũng coi trọng tư chất của Tiêu Thần như thế thì cũng đủ để biết tiềm chất của y lớn đến mức nào. Tiến giai
Hợp Thể trở thành Tôn Giả, cho dù luôn tự phụ bản thân có huyết mạch
tinh thuần, tư chất tuyệt hảo nhưng Cơ Nhược Hải trong lòng vẫn không hề có nữa điểm chắc chắn sẽ thành công.
Trong lòng Tiêu Thần thực
sự chấn động. Hắn đã hiểu mọi việc qua lời nói của Cơ gia lão tổ. Trong
lời nói có đề cập khi tu sĩ phi thăng sẽ gặp cách giới lực ngăn cản, rồi chuyện về thượng tộc, thủ đoạn của Tôn Giả tất cả đều đã rõ.
Nhưng với hắn, biết những việc này vẫn còn quá sớm. Lúc này hắn chưa phải lúc nghĩ đến những việc sâu xa như vậy.
-Đa tạ Tôn Giả đã nói cho vãn bối biết những chuyện bí ẩn về Tu Chân giới. Tiêu Thần trong lòng vô cùng cảm kích !
Giọng nói lúc này của y vô cùng thành khẩn.
Những chuyện này dù rằng không phải là bí mật gì cả, nhưng nếu không phải là
siêu cấp thế lực có Tôn Giả trấn giữ chỉ sợ các tu sĩ bình thường khác
tuyệt đối không thể biết. Lần này Cơ gia lão tổ có thể mang chuyện này
nói rõ cho Tiêu Thần biết, một là lão coi trọng tiềm lực của hắn, hai là cũng muốn kết một thiện duyên giữa đôi bên mà lão lại chẳng có thiệt
thòi gì cả. Nếu sau này Tiêu Thần có thể thành công trở thành cường giả
Tôn Giả thì đôi bên sẽ tự nhiên mà kết giao hơn. Dù sau này Tiêu Thần
không thể tiến cấp mà ngã xuống thì hắn cũng chẳng tổn hại gì. Dù đã
nhìn thấu được tâm tư trong lòng của lão, Tiêu Thần trong lòng vẫn thật
sự cảm kích. Có thể biết được những chyện này, tương lai sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều không phải tự mình mò mẫm nữa.
Cơ gia lão tổ cười khẽ, khoát tay nhẹ nhàng nói.
- Những chuyện này không gọi là đại sự gì. Lão phu tin tưởng nếu hôm nay
không nói thì sau này tiểu tử ngươi cũng có thể dựa vào thực lực bản
thân mà khám phá ra tất cả.
Đang lúc nói chuyện chân mày lão chợt nhăn lại. Trong mắt lộ ra vẻ suy tư nhàn nhạt. Không khí xung quanh
theo sự trầm ngâm kia mà biến đổi theo. Mọi người đều cảm thấy nặng nề
giống như đeo một tảng đá nặng trong ngực vậy. Chuyện này không phải là
do lão cố ý gây ra, mà do tu vị của lão đã ở trạng thái siêu phàm nhập
thánh, mọi cử động, lời nói cũng đều có thể tự tác động đến người và
cảnh vật xung quanh.
Tiêu Thần trong lòng cũng cảm thấy nặng nề,
hít sâu một hơi, dù kính cẩn nhưng lưng eo vẫn thằng tắp không hề cúi
xuống chút nào. Bây giờ mới là lúc vào vấn đề chính, xử lý chuyện của
hắn với Nguyệt Vũ. Dù cho gặp khó khăn , trở ngại gì Tiêu Thần cũng
quyết không lùi bước.
Một lát sau, Cơ gia lão tổ liền ngẩng đầu lên , sắc mặt ngưng trọng chậm rãi nói.
- Tiêu Thần tiểu tử, nói thật trong lòng lão phu cực kỳ hài lòng với nhà
ngươi. Nói về tư chất, tiềm lực mà ngươi thể hiện ra đã có thể đứng đầu
tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi ở Cơ gia rồi. Lão phu thực sự cảm thấy thành
tựu tương lai của ngươi rất cao không thể nào đoán được. Nhưng vì thịnh
vượng của gia tộc, dù lão phu rất ưu ái ngươi nhưng hôn sự của ngươi và
nha đầu Nguyệt Vũ lão phu cũng sẽ không đồng ý.
Ánh mắt Cơ Nhược Hải lộ ra vài phần thương cảm, lúc này chậm rãi lắc đầu , thờ dài.
Tiêu Thần nghe xong trong lòng thật sự chấn động. Sắc mặt y vẫn trầm ổn, kết quả này trong lòng y cũng đã từng nghĩ đến. Bái kiến Cơ gia lão tổ hôm
nay chính là để thay đổi cục diện bất lợi này, làm sao có thể nhụt chí.
Nhắm mắt, hít sâu một hơi, thanh tỉnh đầu óc rồi hắn trầm giọng nói.
- Tôn Giả, trong lòng Tiêu Thần thật sự không phục. Nếu có thể, xin ngài cho vãn bối một lý do.
Cơ gia lão tổ âm thầm gật đầu, giờ khắc này vẫn giữ được trầm ổn, tỉnh táo chứng tỏ tâm cảnh hắn rất vững vàng. Nếu có thể thì lão thực lòng muốn
tác hợp cho hắn và Cơ Nguyệt Vũ, dưới nhận định của lão thì Tiêu Thần
trong tương lai nhất định không phải vật trong ao. Dù cho không trở
thành Tôn Giả thì hắn nhất định cũng tiến vào Bất Trụy hậu kỳ, đứng vào
đỉnh cao ở Nhân giới. Nhưng cục diện ngày hôm nay trong lòng lão thật sự là bất đắc dĩ.
Nếu Cơ Nguyệt Vũ với Tiêu Thần không có tình cảm
hắn thực sự không có nhiều cố kỵ. Nhưng hai người đã sớm tâm đầu ý hợp.
Xử lý không tốt sợ rằng Nguyệt Vũ sẽ sinh oán hận với gia tộc. Cùng Tiêu Thần kết hận thù, mang đến một đại địch lớn trong tương lai cho Cơ gia, lão cũng thật sự không hy vọng sẽ có kết quả như thế. Nên lúc này lão
mới nhẫn nại trò chuyện cũng Tiêu Thần. Muốn Tiêu Thần có thể hiểu mà
dừng tay lại, đây có thể là phương thức tốt nhất để kết thúc chuyện này.
- Chuyện này vốn là đại bí ẩn của Cơ gia, nhưng lão phu tin tưởng rằng
Tiêu Thần tiểu hữu thật lòng yêu thích nha đầu Nguyệt Vũ, chắc rằng sẽ
không thể hại nàng nên mới đem chuyện này nói rõ. Nhưng lão phu cũng
mong tiểu hữu nghe xong thì hãy đem mọi chuyện chôn sâu trong lòng,
không tiết lộ cho bất kỳ ai khác, nếu không tương lai Cơ gia sợ rằng sẽ
gặp rất nhiều tổn hại.
Tiêu Thần lúc này nghiêm túc gật đầu.
Cơ gia lão tổ trầm ngâm chốc lát rồi mới mở miệng nói.
- Tiểu tử ngươi chắc đã biết việc Cơ gia, Mục gia đều là những gia tộc
truyền thừa từ Thượng Cổ. Cơ gia sỡ dĩ có thể vĩnh viễn cường thịnh mà
không suy là bởi trong mỗi tu sĩ Cơ gia đều chảy dòng máu được truyền
thừa từ tổ tiên thượng cổ, khác xa những tu sĩ khác. Thời kì thượng cổ,
tu sĩ hoặc phàm nhân đều có tố chất và tư chất vượt xa so với con người
bây giờ, phàm nhân bình thường ở thời ấy cũng có sức mạnh kinh người
sống lâu vài trăm năm là chuyện thường. Theo sách cổ ghi lại, Cơ gia từ
ngàn năm trước là một gia tộc mạnh mẽ vô cùng. Chỉ riêng tu sĩ đạt cảnh
giới trên Tôn Giả cũng có mười mấy vị. Nhưng theo thời gian trôi đi,
thực lực Cơ gia ngày càng sụt giảm, không chỉ tu sĩ tư chất cùng thực
lực đại giảm, mà phàm nhân Cơ gia cũng yếu kém hơn xưa rất nhiều. Tất cả mọi chuyện đều do huyết mạch truyền thừa trong quá trình lịch sử lâu
dài của gia tộc đã ngày càng phai nhạt. Chính vì thế, để Huyết mạch
truyền thừa Cơ gia không bị phai nhạt đến biến mất vì lai tạp do thông
hôn với người bình thường, tộc quy Cơ gia đã quy định cấm đệ tử trong
gia tộc thông hôn với người bên ngoài. Nhưng cách đó vẫn trị được ngọn
mà không trị được gốc, tất cả vẫn là giúp làm huyết mạch tổ tiên chậm
phai nhạt hơn mà thôi. Nếu như sau này không thể nào tìm ra phương pháp
cứu vãn, chỉ sợ Cơ gia cũng trở thành một trong số các gia tộc bình
thường mà thôi.
- Lão phu chủ yếu cự tuyệt hôn sự của hai người
là bởi vì chuyện này. Trong người các hậu bối Cơ gia mặc dù đều tồn tại
huyết mạch truyền thừa, nhưng nồng độ tinh thuần cũng sẽ khác nhau. Chỉ
cần một người có nồng độ huyết mạch truyền thừa vượt trội, thì tương lai phát triển của người đó sẽ vượt trội hơn so với mọi người. Nhưng Nguyệt Vũ lại khác, mặc dù ta không biết là xảy ra chuyện gì nhưng huyết mạch
mà nha đầu đó có lại thực sự rất tinh thuần, nồng độ tinh thuần của nó
chỉ sợ đã gần bằng với tổ tiên . Ngươi thử nghĩ xem, chuyện đó đối với
Cơ gia quan trọng ra sao? Đó là Cơ gia ta sẽ trở lại thời kỳ hưng thịnh
như Thượng cổ. Vấn đề huyết mạch truền thừa của tổ tiên bị biến mất sẽ
không là điều đáng lo ngại nữa. Chỉ cần lão phu dốc lòng bồi dưỡng, đem
huyết mạch của Nguyệt Vũ kích phát đến tận cùng, rồi để nàng kết hôn
cùng một Cơ gia tu sĩ, đời sau của chúng sẽ mang trong người huyết mạch
chân chính của tổ tiên. Vì sự hưng thịnh của Cơ gia lão phu quyết không
thỏa hiệp. Hôm nay đem tất cả mọi việc nói cho tiểu tử ngươi biết, chỉ
mong ngươi hiểu được nổi khổ tâm của ta, của Cơ gia mà buông tay. Đừng
để lão phu phải khó xử.
Thanh âm bình thản, giọng điệu kiên quyết như chém đinh chặt sắt, quyết không nhượng bộ. Nói đến mức này mà Tiêu
Thần không buông tay, chỉ sợ lão quỷ này sẽ không bận tâm đến suy nghĩ
của Nguyệt Vũ mà đánh chết hắn để chừa hậu hoạn.
Tiêu Thần im
lặng không lên tiếng. Biểu lộ mạnh mẽ đó của Cơ gia lão tổ hắn cũng đã
nhận ra. Sắc mặt bất giác trở nên âm trầm, ánh mắt chớp lên, hiển nhiên
đang suy nghĩ để tìm đối sách. Từ lời nói của Cơ gia lão tổ, Tiêu Thần
đã hiểu mức độ quan trọng của Nguyệt Vũ đối với Cơ gia. Liên quan đến
truyền thừa vạn năm, hưng thịnh của một gia tộc, nếu là hắn chắc chắn
cũng sẽ không thể nào đồng ý.
Trước mắt nếu muốn Cơ gia thay đổi
chủ ý chỉ sợ là vô vọng. Vậy thì bản thân phải thay đổi để đáp ứng yêu
cầu của Cơ gia! Cơ gia yêu cầu trong cơ thể phải có huyết mạch truyền
thừa của Cơ gia, để có thể cùng Nguyệt Vũ gây dựng lại huyết mạch chân
chính của tổ tiên. Tiêu Thần chỉ là phàm nhân. Trong cơ thể cũng chỉ
chảy dòng máu bình thường, có cách nào để giải quyết việc này đây?
Trong đầu tư tưởng loạn chuyển, vô số ý nghĩ xuất hiện rồi tất cả lại bị xóa đi, sắc mặt Tiêu Thần càng lúc càng âm trầm.
Đúng lúc này Cơ Nhược Hải trên mặt lộ vể chần chờ. Lát sau, thở dài liền tiến về phía lão tổ nói
- Lão tổ, thật sự thì chuyện Tiêu Thần đạo hữu và nha đầu Nguyệt Vũ không phải là hết đường. Vẫn còn một phương pháp để giải quyết.