Đạo

Chương 22: Chạy tới




Giơ tay nhấc chân, không chút khói lửa đã khiến hai đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ vẫn lạc.
Tiêu Thần trầm mặc không nói, trên mặt lộ chút suy tư, cả nghiễm tràng, vô số tu sĩ chìm trong tĩnh lặng. Tất cả đều sắc mặt kính sợ, thu liễm khí tức, không có nửa điểm dám quấy rầy.
Giây lát sau, Tiêu Thần lắc đầu, đem ý niệm trong lòng áp chế.
- Hôm nay ta bảo hộ tính mạng của ngươi, cũng bởi duyên cớ cố nhân mà thôi, nếu không tại hạ tuyệt đối sẽ không nhúng tay, mà trêu chọc lấy phiền toái. Bởi vậy, bất tất phải nói lời cảm ơn, nói cho ta biết, đến tột cùng Vạn Ma tông các người đã phát sinh chuyện gì?
Mặc dù không biết được bí ẩn trong đó, nhưng theo biểu hiện của ba người Ma Tâm đ*o nhân, Triệu Sâm, Âu Dương Huân, Tiêu Thần cũng có thể xác định, giờ phút này thế cục của Vạn Ma Tông phi thường không ổn, nếu không cũng tuyệt đối không có chuyện hai đại tông môn phái tu sĩ chặn giết đám người Âu Dương Huân.
Mặc dù rất muốn mau chóng tìm thấy Nguyệt Vũ, nhưng Tiêu Thần suy nghĩ chốc lát, cuối cùng cũng không thể cứng rắn mà bất quản chuyện này. Lý Tiểu Nghệ khi mới gặp, nay giọng nói, bóng hình đã có chút mơ hồ, trên mặt cười thoáng hiện nét ngượng ngùng tung thân phận ngọc giản tới, một phần tình nghĩa này, đến nay vẫn không thể quên.
Tiêu Thần cũng không nghĩ tới chuyện khác, lần này xuất thủ, chỉ vì bảy năm trước, có một nha đầu tên Lý Tiểu Nghệ, đã từng cùng hắn quen biết, từng làm lòng hắn nảy sinh chút rung động.
Chỉ như thế mà thôi!
Tiêu Thần mở miệng, giọng điệu lãnh đạm, thậm chí có chút lạnh lùng, nhưng Âu Dương Huân không một chút bất mãn, ngược lại trong lòng đầy kinh hỉ.
Không dùng thần thông, chưa hiện pháp quyết đã diệt sát hai đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, uy lực như vậy, thực đã vượt qua khỏi tưởng tượng của hắn.
- Thần thông người này tuyệt không phải tu sĩ Nguyên Anh có thể so sánh, chẳng lẽ... Người này đúng là tồn tại đỉnh phong của nhân giới.
Âu Dương Huân trong lòng đại chấn, giọng điệu càng thêm kính cẩn.
- Âu Dương Huân đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, việc này không thể chỉ vài ba câu có thể giải thích rõ ràng được. Nếu như tiền bối thực cùng Vạn Ma tông ta có giao tình, kính xin ngài hãy xuất thủ, giúp tông môn ta vượt qua kiếp nạn này. Nếu không, Vạn Ma tông ta tất sẽ gặp đại kiếp, máu chảy thành sông.
Giọng điệu nặng nề, ẩn chứa sự lo lắng nồng đậm.
Tiêu Thần sắc mặt hơi trầm xuống, chỉ sợ cục diện so với tưởng tượng của hắn còn muốn nguy cấp hơn, nhưng giờ phút này cũng không phải là thời điểm để hỏi rõ.
- Vạn Ma tông ở đâu, mau đưa ta ngọc giản.
Âu Dương Huân lật tay, xuất ra địa đồ ngọc giản, đưa tới tay Tiêu Thần.
- Tiền bối không cần để ý tới ta, kính xin tiền bối mau mau tới tông môn trước. Cực Ma điện cùng Tử Tiêu Tông liên hợp xuất thủ, tông chủ cùng trưởng lão cũng không hề hay biết, nếu như trì hoãn, sợ rằng tất sẽ phát sinh biến cố. Vãn bối Âu Dương Huân, tại đây xin khấu tạ ân huệ tiền bối trợ giúp Vạn Ma tông ta.
Hắn gắng gượng quỳ xuống, dập đầu, giọng điệu vô cùng thành khẩn.
Âu Dương Huân vốn xuất thân bần hàn, chỉ ngẫu nhiên mà tiến nhập tu chân đại đạo, năm đó nếu không phải do Vạn Ma tông tông chủ tiền nhiệm xuất thủ, giờ này hắn đã là nắm đất vàng. Có thể có ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ Vạn Ma tông, bởi vậy đối với tông môn cảm tình cực kì sâu đậm, đó cũng là lí do lúc nguy cấp quan đầu, Vạn Ma tông tông chủ Lý Sất Thiên phái người này ra ngoài cầu viện.
Tiêu Thần đôi mắt hiện lên vài phần hân thưởng, âm thầm gật đầu, đem ngọc giản thu vào trong tay, thần thức đảo qua, trong lòng liền sáng tỏ.
Hơi trầm ngâm, liền xoay người hướng tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ Luyện Thần tông kia, thản nhiên nói:
- Bổn tọa rời đi, người này tạm thời do ngươi chiếu cố, nhất định phải bảo vệ hắn an toàn vô sự, nếu không, Luyện Thần tông ngươi tất sẽ diệt vong. Nhớ lấy.
- Nhớ lấy.
Thanh âm bình thản nhưng sát phạt chi khí phá thể mà ra, màu trắng nhợt, nồng đậm gần như thực chất.
Thanh âm bình thản nhưng sát phạt chi khí phá thể mà ra, màu trắng nhợt, nồng đậm gần như thực chất.
Diệt sát Mộc gia, tạo hạ sát nghiệp, số lượng sát khí tích lũy trong cơ thể Tiêu Thần vô cùng hãi nhân, chỉ sợ so với tu sĩ ma đạo hiếu sát cũng không kém bao nhiêu.
Toàn bộ Bắc Nguyên thành, vô số tu sĩ thân thể nháy mắt cứng ngắc, ánh mắt hoảng sợ. Khí tức này tuy mỏng manh nhưng lại làm cho bọn hắn không dám có nửa điểm kháng cự, nếu không chỉ có kết cục là bị hủy diệt.
Thanh âm hạ xuống, một bước bước ra, không gian chợt gợn sóng, thân ảnh nháy mắt đã biến mất.
- Thuấn di!
Tiêu Thần rời đi, lúc sau một gã Nguyên Anh tu sĩ mới thốt lên, làm mọi người bừng tỉnh.
Thuấn di, đại thần thông vô cùng hiếm thấy tại Nhân Gian giới, chỉ có cảnh giới Bất Trụy mới có thể nắm trong tay.
Tiêu Thần rời đi, dù chưa hiển lộ rõ tu vi, nhưng xuất thủ thần thông này, dĩ nhiên không cần nói mọi người cũng biết.
Nguyên Anh tu sĩ của Luyện Thần tông gian nan nuốt một ngụm nước miếng, vội vàng cẩn thận đem Âu Dương Huân kia nâng dậy, chỉ sợ hắn bị nửa điểm thương tổn.
Âu Dương Huân đứng dậy, đôi mắt ẩn chứa vẻ kích động,
- Có tiền bối ra tay, lần này Vạn Ma tông ta nhất định có thể vượt qua đại kiếp nạn.
……..
Hạo Hãn đại lục mênh mông khôn cùng, so với Hãn Hải đại lục còn muốn rộng lớn hơn rất nhiều. Ngoại trừ Trung Châu ở trung tâm đại lục, còn có Đông Nam Tây Bắc tứ châu, lãnh thổ tứ châu đều rất rộng lớn, bình thường cho dù là tu sĩ Nguyên Anh toàn lực dùng độn quang phi hành, muốn bay xuyên qua đại lục cũng cần nửa tháng có dư không ngủ không nghỉ, mới có khả năng làm được.
Bắc Châu, Tây Bắc vực.
Vài tên tu sĩ cẩn thận vận khởi độn quang tiến về phía trước, thấp giọng nói chuyện với nhau.
- Tử Tiêu tông cùng Vạn Ma tông quan hệ từ trước tới nay luôn giao hảo, hai tông môn thậm chí còn tồn tại quan hệ thông gia, vì sao lại trơ mắt nhìn cục diện biến thành thế này, thế thật như nước với lửa.
- Theo tại hạ biết, nguyên nhân gây ra cũng bởi hai tông môn cùng nhau dò xét một bí cảnh, đạt được một món bảo vật cực kì trân quý, bởi vì phân phối không đều, lúc này mới dẫn tới nội đấu
- Hắc hắc, lời Ma Tam đạo hữu quả thực không sai, việc này tại hạ cũng từng nghe nói.
Một tu sĩ sắc mặt tái nhợt cười lên đắc ý,
- Nhưng tại hạ biết được một sự tình, cam đoan chư vị chưa ai nghe nói đến.
Mấy người nghe vậy, nhất thời nổi lên hứng thú.
- Xem ra Thuận Phong Tử đạo hữu đã chiếm được một ít bí ẩn, không bằng nói bọn ta nghe một chút.
- Đúng vậy, đạo hữu mau nói đi, nói một nửa giấu một nửa, thật làm lòng người ngứa ngáy a.
- Thuận Phong Tử đạo hữu yên tâm, chúng ta là hảo hữu chí giao, cho dù biết một vài bí ẩn, cũng tuyệt đối không nói lung tung, bằng không không phải là tự tìm lấy phiền toái sao.
Thuận Phong Tử kia nghe vậy cũng có chút động tâm, ngẩng đầu lên nhìn mọi nơi xung quanh, không thấy chỗ nào không ổn, lúc này mới thấp giọng nói:
- Ở Bắc Châu ta, chư vị có biết tông môn nào thực lực mạnh nhất?
- Bắc Châu ta từ trước tới nay, Vạn Ma tông, Tử Tiêu tông, hai phái cùng nhau sánh vai, đều là phái đứng đầu, lời ấy của đạo hữu có ý gì?
Một người trong đó không rõ ràng lắm, thấp giọng hỏi lại.
- Hắc hắc, chư vị đạo hữu lầm rồi, Bắc Châu ta tông môn mạnh nhất chỉ có một, đó chính là Vạn Ma tông, mấy trăm năm qua, từ xưa đến nay vẫn như vậy. Nếu không bọn ngươi thực cho rằng, Vạn Ma tông cùng Tử Tiêu tông có thể bởi quan hệ thông gia, mà bảo trì mấy trăm năm bình an vô sự sao. Tất cả chuyện này nguyên nhân chẳng qua cũng bởi Vạn Ma tông không muốn động thủ, Tử Tiêu tông lại cẩn thận nịnh bợ mà thôi.
Thuận Phong Tử cười lạnh, giọng điệu lộ ra lãnh ý.
- Chư vị đạo hữu chắc hẳn trong lòng không tin, ta liền cho bọn ngươi biết, tại hạ từng có một vị huynh đệ, là Vạn Ma tông chân truyền đệ tử, hắn một lần say rượu mới vô ý nói ra nội tình Vạn Ma tông, có Bất Trụy tu sĩ trấn thủ!
Thuận Phong Tử vừa nói, mọi người đồng thời biến sắc.
Bất Trụy!
Tồn tại như vậy, đã đủ để làm thực lực một tông môn phát sinh biến hoá long trời lở đất, thậm chí có tư cách tiến vào Trung Châu, trở thành một thế lực tông môn ở Trung Châu.
- Việc này không thể, nếu Vạn Ma tông có được Bất Trụy tu sĩ, sớm đã tiến nhập Trung Châu, trở thành Trung Châu siêu cấp thế lực, há có thể cam nguyện ẩn núp ở Bắc Châu mấy trăm năm. Hơn nữa, nếu Vạn Ma tông thực sự tồn tại Bất Trụy tu sĩ trấn thủ, Tử Tiêu tông sao lại dám lỗ mãng, chỉ bởi vì phân phối bảo vật không đều, mà dẫn tới hai tông trở mặt, điểm ấy nói thế nào cũng không hợp lý.
Một người trong đó nghi ngờ.
Mấy người nghe vậy, tất cả đều lộ vẻ hoài nghi.
Thuận Phong Tử thấy thế, sắc mặc đỏ lên, trầm giọng nói:
- Tại hạ tuy rằng không biết tại sao Vạn Ma tông không tiến vào Trung Châu, nhưng việc này là thiên chân vạn xác! Về phần Tử Tiêu tông dám can đảm xuất thủ, bởi vì trong tông môn chẳng biết lúc nào xuất hiện một gã thái thượng trưởng lão, cùng là Bất Trụy tu sĩ, nếu không Vạn Ma tông sớm đã đem Tử Tiêu tông nhổ tận gốc, còn có thể bị bức đến kết cục hôm nay sao. Viêc này tin hay không là tùy các ngươi, chờ lúc đến sơn môn Vạn Ma tông, hai tông giao chiến, các ngươi tự khắc sẽ biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.