Sắc mặt Thuỷ Mặc Tử âm trầm, trong mắt lộ ra sự phức tạp. Tông chủ Cấm
Thiên Tông Vô Cực Tử tự mình xuất thủ, hắn không chắc chắn mình có thể
vượt qua nhưng muốn hắn buông tay như vậy khiến hắn cực kỳ không cam
lòng!
Tất cả chúng nhân Vạn Ma tông đều lâm vào trầm mặc.
Tiêu Thần im lặng, rồi ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:
- Hôm nay chúng ta đã tới đây, nếu không thử một lần mà bỏ qua, ngày sau
ắt sẽ hối hận. Thuỷ Mặc Tử đạo hữu, Tiêu Thần nguyện ý thử một lần, cho
dù có thua cũng không lời oán hận.
Giọng điệu vững vàng, cấp cho mọi người lòng tự tin rất mạnh.
Trong lòng Thuỷ Mặc Tử chợt sinh ra chút mong chờ, Tiêu Thần xuất thủ luôn
làm cho người ta kinh hỉ, không biết lần này hắn có thể làm được hay
không? Tuy biết đây là chuyện hoang đường, nhưng chẳng biết tại sao Thuỷ Mặc Tử lại cảm thấy có lẽ hôm nay Tiêu Thần có thể làm nên một kỳ tích
khác, đưa Vạn Ma tông hắn tiến thêm một bước. Hắn hơi trầm ngâm, trầm
giọng nói:
- Tiêu Thần trưởng lão có thể thử một lần, nhưng nếu
không làm được, nhất định không nên miễn cưỡng.Có Tiêu Thần trưởng lão
tương trợ, Vạn Ma tông đã thu hoạch rất nhiều. Cho dù bỏ qua lần tông
môn tấn chức này, lão phu cũng không nguyện thấy trưởng lão bị tổn
thương.
Sắc mặt hắn nghiêm nghị, giọng nói cực kỳ thành khẩn.
Tiêu Thần gật đầu, khoé miệng khẽ nhếch lên:
-Thuỷ Mặc Tử đạo hữu hãy yên tâm, trong lòng Tiêu Thần tự có chừng mực.
Nóng xong liền đứng dậy, cất bước đi về phía trước.
Tiêu Thần không ngại cực khổ, muốn đưa Vạn Ma tông tiến vào Trung Châu, xét
đến cùng, nguyên nhân vẫn là do Lý Tiểu Nghệ. Hắn mặc dù không biết
tương lai ra sao, nhưng có dự cảm hắn tuyệt đối sẽ không ở đây lâu, nếu
sau này không có hắn ở đây thì ai sẽ bảo hộ nàng? Chỉ có đưa Vạn Ma tông đã liệt vào tông môn bảng, được che chở ngàn năm, Tiêu Thần mới có thể
an lòng. Mặc dù không thể tiếp nhận tình cảm của Lý Tiểu Nghệ nhưng Tiêu Thần vẫn hi vọng nàng có thể bình an vui vẻ.
Tiêu Thần đứng dậy, nháy mắt đã hấp dẫn vô số ánh mắt chú ý. Sắc mặt bình tĩnh, đôi mắt đen nhánh tràn ngập sự tự tin, cước bộ trầm ổn, không lộ ra một chút bất an nào.
Hắn dừng bước, ôm quyền, mở miệng nói:
- Bắc Châu Vạn Ma tông, đề xuất thăng chức tông môn.
Giọng nói bình thản tràn đầy tự tin.
Ánh mắt tu sĩ các tông môn nhìn lên người Tiêu Thần có chút châm chọc cười
nhạo, nhưng phần nhiều vẫn là kính nể. Dù sao biết rõ Vô Cực Tử sẽ xuất
thủ ngăn trở, nhưng vẫn dám tiến lên, lòng can đảm như vậy tu sĩ tầm
thường tuyệt đối không thể có.
Âm thanh Tiêu Thần vừa dứt, cả quảng trường nháy mắt yên tĩnh xuống, không khí hơi có vẻ đọng lại.
Chốc lát.
Sắc mặt Vô Cực Tử bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng nói:
-Nếu tam tông đã đề xuất, đều đã thoả mãn điều kiện, như vậy ta muốn trưng
cầu ý kiến của chư vị đạo hữu đối với tam tông thăng chức còn có dị nghị gì không?
Nói xong, ánh mắt lão bỗng loé lên:
-Bổn tông sẽ người người đầu tiên, phủ quyết Vạn Ma tông thăng chức.
Giọng nói cực kỳ bình thản, hời hợt nhưng không khác nào tảng đá vào mặt hồ,
làm hồ nổi sóng lớn, khiến tu sĩ các tông sắc mặt khẽ biến.
Vô Cực Tử ra tay ngăn cản, trực tiếp dứt khoát, không nửa điểm che dấu.
Ánh mắt các tu sĩ nhìn lại, sắc mặt Tiêu Thần vẫn bình tĩnh như trước, cục
diện như vậy hắn đã sớm đoán được. Nếu đã ra mặt, tự nhiên có chuẩn bị
rồi.
- Ngự Đạo tông ta giống Vô Cực Tử đạo hữu, phủ quyết Vạn Ma thăng chức.
Thương Khung đạo nhân cười lạnh nói, trong mắt tràn ngập oán độc. Ngự Đạo tông bị thua, trở thành đá lót đường của Vạn Ma tông, tự nhiên hận ý trong
lòng vô cùng lớn.
Có hai tu sĩ Bất Trụy kỳ của Van Ma tông, muốn
bác bỏ đề xuất vào Trung Châu cần ba thế lực Trung Châu đồng thời ngăn
trở mới có hiệu lực. Đã có Cấm Thiên tông cùng Ngự Đạo tông nhúng tay,
còn có thế lực một phương nữa, là có thể phủ quyết đề xuất. Đến lúc đó
nếu Vạn Ma tông không phục, phải giao chiến tam phương. Chiến thắng thì
liền tiến vào, còn nếu thất bại sẽ phải quay về.
- Hắc hắc, xem
ra Vạn Ma tông mặc dù có thực lực bất phàm, nhưng nhân duyên thật không
tốt khiến cả Cấm Thiên tông, Ngự Đạo tông đều ngăn cản.
Người vừa nói chính là đại trưởng lão Mộc gia, sắc mặt âm lãnh, trong đôi mắt lờ mờ tràn ngập hàn mang.
- Vạn Ma tông không liên quan đến Mục gia ta, nhưng hôm nay lão phu lại
phải nhúng tay ngăn cản các ngươi tiến vào chủ Trung Châu. Nguyên nhân
là do Thái thượng trưởng lạo Vạn Ma tông Tiêu Thần, mấy tháng trước dựa
vào tu vi diệt nguyện một hệ nhánh của Mục gia ở Triệu quốc, huyết cừu
như thế, hôm nay lão phu tất sẽ không cho các ngươi bình yên rời đi.
Giọng điệu lạnh lẽo, bộc lộ sát khí.
Cấm Thiên Tông xuất thủ ngăn cản, đang lúc mọi người còn đoán già đoán non, Mục gia đột nhiên ra tay, hơn nữa mang ra huyết cừu như thế, tự nhiên
khiến mọi người khiếp sợ không thôi.
Có ba thế lực ở Trung Châu ra tay ngăn cản, Vạn Ma tông không thể tiến vào.
Ánh mắt Đại trưởng lão Mục gia lạnh lùng nhìn thẳng tới Tiêu Thần.
Vô Cực Tử trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc liền rồi trở lại bình thường. Đại
trưởng lão Mục gia, tu vi đã đạt tới Bất Trụy hậu kỳ, cùng đẳng cấp với
lão, tu vi như vậy có thể dễ dàng giết chết Tiêu Thần.
Thương
Khung đạo nhân trong lòng mừng như điên, khoé miệng nhếch lên, lộ ra vẻ
dữ tợn. Lần này, cho dù Vạn Ma tông có ba đầu sáu tay cũng đừng hòng
ngóc đầu.
Tiêu Thần khẽ cau mày, đồng tử co rút lại, lộ ra hàn ý, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Mục gia Đại trưởng lão.
- Ân oán năm đó Tiêu Thần không nói thêm, việc tiêu diệt gia tộc Mộc thị
tại hạ cũng không phủ nhận. Nhưng giờ phút này tại hạ chỉ nhắc nhở một
chút, nếu Tiêu gia ta có chút thương tổn nào, Tiêu Thần thề sẽ khiến Mục gia phải trả một cái giá thật đắt. Bộ truyện Đạo được dịch bởi 4vn.eu
Thanh âm lạnh lẽo tựa như truyền đến từ địa ngục, làm người ta khiếp sợ.
Đại trưởng lão Mục gia nghe vậy cười lạnh, đột nhiên đứng dậy, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, xuyên thẳng lên trời.
- Hảo tiểu bối, ở trước mặt lão phu mà dám càn rỡ như thế, chẳng lẽ ngươi cho rằng lão phu không dám ra tay giết ngươi sao?
Uy áp của Bất Trụy hậu kỳ phát ra mênh mông, lập tức chấn vỡ không gian, uy năng vượt xa thường nhân tưởng tượng.
Tiêu Thần kêu rên, sắc mặt trắng bệch nhưng trong mắt vẫn bình tĩnh như trước, chưa từng lộ ra ý kinh sợ.
- Hôm nay thân phận của Tiêu Thần chính là Thái thượng trưởng lão của Vạn Ma tông, tới tham gia tông môn thăng chức, chẳng lẽ đạo hữu lại đánh ta chết sao? Làm như vậy, có phải quá mức cường hoành, không để các tông
môn khắp nơi vào trong mắt!
Tiêu Thần mở miệng, giọng điệu trầm ổn.
Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, Cấm Thiên tông thân là chủ nhà, nếu để Tiêu Thần bị tùy ý giết chết, tự nhiên mất hết mặt mũi.
- Động Huyền đạo hữu, bây giờ đang là lúc diễn ra tông môn thăng chức,
thỉnh đạo hữu hãy nể mặt bổn tông, tạm thời gác thù riêng sang một bên,
đợi mọi chuyện tại đây xong, về sau ra tay giải quyết cũng không muộn.
Giọng nói mặc dù bình thản, nhưng ý nghĩa trong lời nói rất rõ ràng. Thân là
đệ nhất tông môn, mặc dù đối mặt với Thượng Cổ gia tộc vẫn không có lo
lắng.
Sắc mặt Mục Động Huyền hơi trầm xuống, âm tình bất định, một lát sau hừ lạnh một tiếng:
- Mặc dù hôm nay sẽ tha cho Vạn Ma tông các ngươi, nhưng sau khi rời khỏi Cấm Thiên tông, lão phu ắt sẽ lấy mạng các ngươi.Về phần Tiêu gia
ngươi, lão phu tạm thời bỏ qua, đợi đem ngươi xử lý rồi tới thu thập
cũng không muộn.
Nói xong liền ngồi xuống, khoé miệng lộ ra lạnh lẽo.
Đáy mặt Tiêu Thần chợt loé lệ quang, sắc mặt cũng âm trầm xuống, nhưng hắn
không mở miệng nhiều lời. Chỉ cần hắn một ngày vô sự, Mục gia này sẽ
không dám làm gì Tiêu gia, bằng không Tiêu gia hắn sẽ bị nhổ tận gốc.
Mục quang Vô Cực Tử thản nhiên liếc nhìn Tiêu Thần một cái, nói:
- Đề xuất Vạn Ma tông thăng tiến đã bác bỏ, nếu các ngươi không phục, có
thể phái tu sĩ đánh một trận, thắng được tu sĩ tam tông ta, tông môn vẫn có thể thăng tiến. Nếu không chỉ có thể đợi hai trăm năm sau.
Nói xong, ánh mắt mọi người đều ngưng tụ lại.
Cấm Thiên tông, Mục gia, Ngự Đạo tông xuất thủ, hai tông đằng trước đều
thuộc thế lực mạnh nhất của đại lục, có bọn họ ngăn cản, Vạn Ma tông lần này sao có thể thăng tiến. Điểm này đông đảo tu sĩ nhận thức được.
Không người nào tin tưởng Tiêu Thần dám can đảm lựa chọn khiêu chiến, dù sao bị Đại trưởng lão Mục gia truy sát, thì việc cấp bách nhất là phải
tìm cách giữ lấy tính mạng.
Sắc mặt Thuỷ Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông lộ vẻ sầu thảm. Mặc dù đã sớm dự liệu được cục diện như vậy, nhưng vẫn cảm thấy buồn. Dù sao bỏ qua lần thăng tiến này, đợi lần sau cũng
phải hai trăm năm nữa. Hơn nữa Vạn Ma tông cùng Cấm Thiên tông, Mục gia
là địch, e rằng cho dù qua mấy trăm năm nữa, thậm chí là ngàn năm, chỉ
cần hai thế lực này vẫn còn, Vạn Ma tông vẫn không thể vào được Trung
Châu. Tuy là Vạn Ma tông vì Tiêu Thần mà mang đến kẻ địch lớn như Mục
gia, nhưng trong lòng Thuỷ Mặc Tử cũng không bất mãn. Dù sao, nếu không
phải Tiêu Thần xuất hiện, Vạn Ma tông căn bản không cách nào tiến xa thế này. Lại càng không thể một trận trấn áp quần hùng, chiếm cứ vị trí thứ nhất.
Giờ phút này, trong lòng Thuỷ Mặc Tử lo lắng phải làm sao
để trợ giúp Tiêu Thần tránh được Mục gia đuổi giết, qua được nguy cơ hôm nay.
Sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, chậm rãi ngẩng đầu lên:
- Vạn Ma tông ta lựa chọn khiêu chiến.
Thanh âm bình thản hạ xuống, cả quảng trường trong nháy mắt hoá thành một mảnh tĩnh lặng.