Đạo

Chương 76: Tu luyện




Ánh mắt Tiêu Thần đảo qua quanh thân, nhận thấy trong Huyền Sát Giới không hề có sinh cơ, mặt đất đều bị sát khí xâm nhập hóa thành huyết sắc, trở nên cứng như đá, lúc này hắn mơ hồ nhìn lại, có một sơn cốc ở đó, nhìn ở phía xa cũng không rõ lắm.
- Ở lại đây tu luyện một lát, cũng tiện để chờ tu sĩ Huyền Không môn đến. Nhận Tường Vân lão tổ một cái nhân tình nên cũng cần quan tâm một chút, coi như là hồi báo.
Nói xong, Tiêu thần liền phất tay bày ra đạo cấm chế uy lực mạnh mẽ, đủ để giết chết Huyền Sát thú muốn xâm nhập, lúc này này hắn mới khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi nhắm hai mắt lại. Tạm dừng một lát, để tâm tình trở nên tĩnh lặng, Tiêu Thần trừng mắt, pháp lực trong cơ thể nháy mắt vận chuyển, cỗ hấp lực nhất thời phát tán ra từ cơ thể, trực tiếp đem Huyền Sát khí phôn thệ kéo vào trong cơ thể. Huyền Sát khí mặc dù chưa năng lượng nồng đậm nhưng sát khí cuồng bạo hung tàn vô cùng, hơn nữa năng lực ăn mòm cũng rất mạnh, lúc này khi tiến vào cơ thể nhất thời dữ dội, muốn phá hư kinh mạch. Tiêu Thần hừ lạnh, nháy mắt pháp lực hùng hậu trong cơ thể bộc phát ra, đem Huyền Sát khí kia nhanh chóng mạnh mẽ cắt ra luyện hóa.
Thôn Lôi!
Lúc này Tiêu Thần hiển nhiên đã toàn lực vận chuyển thần thông, uy lực phôn thệ mạnh mẽ bùng nổ, luyện hóa năng lượng tinh thuần dung nhập vào trong pháp lực, dọc theo kinh mạch tiến vào đan điền. Bên trong đan điền song anh ngồi đối diện với nhau, khuôn mặt nhỏ vô cùng giống nhau, nhưng nếu nhìn thật kỹ thì rất giống Tiêu Thần, lúc này đã mở mắt, miệng nhỏ mở ra đem pháp lực tinh thuần mạnh mẽ hấp thu vào. Theo pháp lực dung nhập ngưng đọng lại, hình thể từ từ gia tăng, khí tức phát ra cũng mạnh lên.
Nhưng cùng với năng lượng tinh thuần trong Huyền Sát Khí bị luyện hóa, thì nó vẫn ẩn chứa sát khí cuồng bạo bị nén lại thành rất nhỏ, nó lẻn vào trong cơ thể Tiêu Thần, đi thẳng đến tâm linh. Nhận thấy sát khí khác thường này, ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, cũng không có ngăn cản, để nó tùy ý nhảy vào trong không gian nguyên thần. Trong không gian nguyên thần, cây bồ đề Ô Quỷ vẫn bình tĩnh, đôi mắt híp lại nói lên sự thích thú. Ngay khi sát khí nháy mắt xâm nhập, chạc của cây bồ đề khẽ lay động, tản ra nhiều điểm linh quang, Ô Quỷ xoay người dựng lên, đôi mắt uể oải nháy mắt trở nên tỉnh táo, trở nên lóng lánh, trong miệng gầm nhẹ, lộ ra vẻ rất vui mừng.
Ngay sau đó, thân ảnh Ô Quỷ nháy mắt hóa thành ô mang bắn ra, cùng lúc đó miệng phun ra hoàng quang mênh mông đem sát khí kia nháy mắt bao vây, rồi trực tiếp nuốt vào miệng. Sát khí nhập vào trong cơ thể, cũng không hề bài xích nhanh chóng bị Ô Quỷ hấp thu, giống như đang dùng một thứ cực bổ vậy, ô quang bên ngoài cơ thể Ô Quỷ lóe ra, trong khoảng thời gian ngắn đó, khí tức cũng đã tăng lên! Phôn Thệ được đoàn sát khí này, Ô Quỷ càng hưng phấn, gần nhẹ liên tục, thân ảnh tán loạn trong không gian nguyên thần, lại có bộ dáng khẩn cấp.
Trong lòng Tiêu Thần khẽ động kịp phản ứng lại, Ô Quỷ tuy rằng uy lực tăng lên cùng Bồ Đề, nhưng dù sao bản thể nó cũng là quỷ vật, sát khí hung ác của nó không có lợi với tu sĩ, nhưng nó cũng là vật bổ dưỡng, sau khi nó phôn thệ có thể tăng uy lực của bản thân mình. Nghĩ thông suốt điều này, khóe miệng Tiêu Thần biểu lộ ý cười, trong Huyền Sát giới, thông thường tu sĩ muốn luyện hóa Huyền Sát khí để tăng tu vi đều lo lắng sát khí còn thừa sẽ xâm nhập vào thân thể mình gây tổn hại, nhưng điểm đó không làm hắn có chút băn khoăn nào, ngược lại có thể tăng được uy lực của Ô Quỷ, kết quả hiển nhiên là rất tuyệt vời.
Hắn đã không còn cố kỵ thì toàn lực ra tay, phôn thể luyện hóa Huyền Sát Khí, tăng cao tu vi bản thân!
Tiêu Thần ngồi khoanh chân, uy lực của bí pháp Thôn Lôi bùng nổ, vô số Huyền Sát khí ở không gian xung quanh đều dưới tác dụng của lực phôn thệ đều bị mạnh mẽ tan vào cơ thể, sau đó được chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần, về phần sát khí còn thừa đều đưa đến không gian nguyên thần, để quỷ vật hấp thu. Bên ngoài cơ thể Tiêu Thần, vố số Huyền Sát khí ngưng tụ lại như một vật, thành tơ huyết sắc, từ xa nhìn lại giống như một kén máu lớn, chừng trăm trượng. Dị tượng như vậy, nhất thời khiến cho Huyền Sát thú phát hiện, lúc này tất cả đều hướng đến đó vây lại.
Tiêu Thần bày ra cấm chế có uy lực vô cùng mạnh mẽ, một khi Huyền Sát Thú tiến vào sẽ bị cấm chế giết chết, xác chết ở trong đó, sẽ hóa hành huyền châu và nanh vuốt. Nhưng Huyền Sát Thú linh trí không cao, tinh khí cực kỳ tàn bạo, lúc này tuy bị ngăn trở nhưng không thối lui, ngược lại nó hung hãn đập vào cấm chế.
Ầm! Ầm!
Linh quang lóe lên không ngớt trong cấm chế, Tiêu Thần toàn lực tu luyện không bị ảnh hưởng ở bên ngoài, thời điểm cấm chế sắp bị phá hư, mới ra tay gia cố lại, nhưng những Huyền Sát Thú vây công kia vẫn không để ý tới, bên ngoài càng lúc càng tụ tập nhiều Huyền Sát Thú, Huyền Sát Khí phát ra trong cấm chế càng nồng đậm, dần dần hóa thành huyết sắc đỏ thẫm, lộ ra khí tức hung tàn lạnh lẽo vô cùng.
. . . . .
Xuyên Vân đạo nhân là tông chủ Xuyên Vân tông, phụ thuộc vào Huyền Không môn, tu vi đạt đến cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ. Sau khi tiến vào trong Huyền Sát Giới, người này cẩn thận đi trước, cố gắng đi tránh phiền toái. Xuyên Vân đạo nhân mặc dù không biết thân phận của Tiêu Thần, nhưng đối với thái dộ của Tường Vân lão tổ thì cùng nhận ra được một phần. Huống chi trước khi đến Cơ gia, Đại trưởng lão đã từng ra lệnh phân phó tuyệt đối không được làm lộ ra thân phận của Lưu Vân tiền bối, hơn nữa còn nhắc nhở các tu sĩ sau khi tiến vào Huyền Sát Giới thì phải lập tức hội họp với Lưu Vân tiền bối, tất nhiên sẽ được bảo vệ an toàn không cần lo lắng, nếu có cơ duyên không chừng sẽ được lợi lớn. Xuyên Vân đạo nhân tự nhiên đã ghi nhớ lời nói của Đại trưởng lão vào trong lòng, con đường từ nãy đến giờ vẫn có thể tính là thuận lợi.
Nhưng ngay lúc cách chỗ Lưu Vân tiền bối không xa, người này khi xâm nhập đã không khéo tấn công hai Huyền Sát thú, nhất thời khiến hai Huyền Sát thú liều chết công kích. Tuy rằng Xuyên Vân đạo nhân thân thủ không kém, nhưng muốn giết hai Huyền Sát Thú này cũng bị thương không nhẹ. Nhưng chưa kịp thu lấy Huyền Châu cùng các vật khác thì đột nhiên bị ba tu sĩ khác tấn công, đó chính là tu sĩ của Sa Hải môn thuộc Trung Châu. Sa Hải môn cách Huyền Không Môn không xa, song phương bởi vì phạm vi thế lực gần nhau thường phát sinh ra xung đột, lần này ba tu sĩ Sa Hải môn tự nhiên là muốn bỏ đá xuống giếng, đem Xuyên Vân đạo nhân lưu lại đây. Dù sao mỗi lần Huyền Sát giới mở ra, đều phải chết một ít tu sĩ, khi ra ngoài tất cả đều tuyên bố là chết do Huyến Sát thú, nhưng thế lực khắp nơi đều âm thầm biết với nhau rằng tu sĩ trong Huyền Sát giới sẽ có ẩu đả tranh đoạt Huyền Châu hoặc một số lại báo thù lẫn nhau, chỉ cần không bị phát hiện chứng cớ, cũng không có việc gì cả.
Xuyên Vân đạo nhân vốn đã bị thương, lúc này tự nhiên sẽ không phải là địch thủ của ba tu sĩ Sa Hải môn kia, nhưng may người này rất quyết đoạn, khi đã phát hiện liền nháy mắt chạy trốn không để ý đến Huyền Châu và các vật trên mặt đất kia, cũng chính là lúc này không bị ba người kia vây lại, tạm thời có thể bảo vệ được tánh mạng. Lúc này điên cuồng chạy trốn, chỉ cần hội họp được với Lưu Vân tiền bối là hắn có thể giữ được tánh mạng. Nhưng thần thông của ba người phía sau cũng không kém, sau một lúc giao thủ, thương thế của hắn càng nặng, tốc độ giảm đi, sắp bị ba người kia đuổi kịp, nhưng hiện tại nơi đây cũng đã khá gần với Mẫu phù rồi.
Xuyên Vân đạo nhân hoàn toàn tuyệt vọng, ba tu sĩ Sa Hải môn phía sau cười lạnh, lúc này đột nhiên tăng tốc, vây lấy lão.
- Hắc hắc, Xuyên Vân đạo hữu làm gì mà khi thấy chúng ta mà phải né tránh kinh vậy, ai ya cứ tùy ý dừng lại để chúng ta đoạt mạng có phải hay không, sao phải để da thịt chịu nhiều thương tổn chứ.
Tu sĩ cầm đầu bên phía Sa Hải môn cũng đạt tới Nguyên Anh trung kỳ, lúc này khóe miệng giữ tợn, sát khí trong lời nói không hề ẩn dấu.
- Muốn giết tại hạ thì ra tay luôn đi, cần gì phải nói nhiều!
Xuyên Vân hiển nhiên biết ba người này tuyệt đối sẽ không tha cho hắn, lúc này trong lòng trở nên cực ỳ tàn nhẫn, khí thế cũng kinh người.
Ba tu sĩ Sa Hải môn sắc mặt khẽ biến, sau đó cười lạnh không thôi, trong lòng rất tin tưởng rằng Xuyên Vân đạo nhân này chắc chắn sẽ phải chết.
- Nếu đạo hữu đã muốn chết sớm, ta tự nhiên nhận lời, để ngày sau không oán hận chúng ta tâm ngoan thủ lạt, muốn trách thì hãy tự trách bản thân đầu nhập làm tu sĩ Huyền Không môn đi!
Tu sĩ cầm đầu bên phía ba tu sĩ kia nói xong, sát khí trong lòng ầm ầm bùng nổ.
- Động thủ! Truyện dịch tại 4vn.eu
Ba người liên hợp ra tay, Xuyên Vân đạo nhân kia vốn đã bị thương nặng sao có thể là đối thủ được, bất quá thoáng rơi vào hạ phong thì thân ảnh đã bị thần thông bắt lấy, nhìn lên đã thấy ô quang hạ xuống, trong lòng thét lên mạng ta xong rồi.
Nhưng đúng lúc này, Huyền Sát Khí đột nhiên truyền ra một trận dao động kịch liệt, sau đó ngưng tụ thành một bằn tay huyết sắc khổng lồ, phát ra uy áp mạnh mẽ, hướng tới ba tu sĩ Sa Hải môn ầm ầm chụp xuống.
Ầm!
Bị bàn tay huyết sắc không lồ chụp lấy, toàn bộ ba tu sĩ không chút lực phản kháng liền bị hình thần câu diệt, nhanh chóng bị giết chết.
Xuyên Vân đạo nhân tránh được tử kiếp, trên mặt lộ ý mừng như điên, hướng bàn tay huyết sắc khổng lồ kia cúi đầu khúm núm.
- Đa tạ tiền bối đã ra tay tương trợ, trong lòng tại hạ vô cùng cảm kích.
Nói xong không thấy ai trả lời, lão có chút chần chờ, sắc mặt cũng đột nhiên biến đổi, một đạo độn quang gào thét mà đến, thu liễm lại lộ ra một tu sĩ hơi mập. Thấy rõ người này, Xuyên Vân đạo nhân lộ vẻ vui mừng:
- Kiền Dương đạo hữu, sao lại là ngươi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.