Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 53: Duy độ thú




“Mặc kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục.” Vương Trọng nói: “Đến một lần nữa, chú ý khống chế thân thể của ngươi, lao đến mục tiêu không có nghĩa là chấm dứt, đây là công kích hai giai đoạn, va chạm, bên trong phát lực, đem lực bắn ngược của mục tiêu ép về toàn bộ, hình thành nhị trọng kình!”
Barron gãi gãi đầu, với hắn mà nói hoàn toàn là không rõ, nhảy lên, vừa rồi lao lên loại cảm giác đó thật sướng, đã nghiền hơn nhiều so với mình mỗi ngày luyện những phòng ngự cơ sở kia.
Barron cảm giác mình lại tìm được thêm chút bí quyết, tin tưởng gấp trăm lần một lần nữa đứng ở trước máy va chạm.
Hít sâu, đề khí, hồn lực bùng nổ, va chạm!
“Oành!”
Một lần này phát lực mãnh liệt hơn, cũng bay xa hơn!
Cái gọi là nhị trọng kình không phải đơn giản như trong tưởng tượng, nháy mắt lần thứ hai phát lực, tiết tấu, thân thể khống chế các chi tiết này, cho dù có thiên phú cũng cần thể nghiệm nhiều lần mới được.
Cái quá trình này không có đường tắt, “Như vậy tốt lắm, kiên trì luyện tập, có thể sẽ hình thành độc môn chiến kỹ của em.”
Chiến, chiến kỹ! Còn là độc môn chiến kỹ?!
Barron nháy mắt cảm giác lưng không đau nữa, cánh tay cũng không đau nữa, hai mắt tràn đầy ý chí chiến đấu!
“Tới tiếp!”
Khi trong phòng huấn luyện tiếng va chạm đinh tai nhức óc, Mã Đông cũng bị Emily véo tai trở lại.
Thằng cha này tính tình thối, Vương Trọng cũng rõ ràng, “Emily, nếu không cứ bỏ qua hắn đi, bảo trì trạng thái chiến đấu của em tương đối quan trọng.”
Đôi biểu huynh muội này hiển nhiên theo thói quen đánh nhau, bắt nạt Mã Đông Đông chính là gốc rễ của khoái hoạt.
“Được rồi, nhưng Vương Trọng ca ca, em cũng là tốt cho hắn, năm trăm cái chống đẩy vẫn phải làm xong!
“Anh đến giám sát.” Vương Trọng khí định thần nhàn: “Anh có biện pháp khống chế hắn.”
Mã Đông lập tức khóc lóc van xin: “Vương Trọng ngươi quá thiếu ý tứ rồi, năm trăm cái chống đẩy đó, có thiên lý hay không, có thể cho chút không gian tư nhân không? Quả thực chính là giết người không thấy máu, ma quỷ giáo đầu Vương! Giày vò như vậy nữa ta sẽ phế mất... Biểu muội? Biểu muội ngươi đừng đi mà biểu muội! Ta thà rằng ngươi tới giám sát ta mà biểu muội... Biểu......”
‘Bốp’!
“Huynh đệ tốt!”
Mã Đông thở phì phò vỗ bàn tay với Vương Trọng, sáng sớm tinh mơ lăn qua lộn lại đến bây giờ, thật không dễ gì mới có thể đặt mông ngồi xuống đất, Mã Đông cảm thấy mình cũng sắp mệt thành chó rồi.
Vương Trọng cũng cười, không ai so với hắn hiểu biết hơn gã này lười bao nhiêu, huấn luyện cái gì thật sự là làm khó gã.
“Anh đây đây là trêu chọc ai vậy? Biểu muội này, ai gặp người đó biết! Vương Trọng ngươi đừng quấy rầy ta, để ca bù lại giấc mộng đẹp trước rồi nói sau!”
Nhưng không đợi hắn nằm xuống, Barron bên cạnh đã là một cú húc kinh thiên động địa, như sét đánh, dọa Mã Đông nhảy dựng.
Nhìn thấy Barron bị đẩy lùi ra ngoài ít nhất bảy tám mét, còn hướng ra ngoài tự do xoay tròn ba trăm sáu mươi lăm độ rơi, toàn thân Mã Đông cũng nổi da gà.
Đây là huấn luyện? Đây là đùa với tính mạng đó!
“Vương Trọng ngươi dạy? Thế này quá ác rồi, ngươi và hắn rốt cuộc thù lớn bao nhiêu chứ?” Mã Đông nhịn không được lải nhải: “Thế này nếu như bị ngươi chơi hỏng mất, tiền thuốc men thì thôi, về sau ai còn dám đến Kỳ Ba xã chúng ta?”
“Ha ha, chờ thắng Thánh-Tài Quyết, ta chỉ sợ ngươi thu người cũng thu không nổi.”
“A?” Mã Đông trực tiếp đưa tay phải đi sờ trán Vương Trọng: “Kháo, ngươi chưa điên chứ? Nha đầu kia đầu óc nóng lên thì thôi, ngay cả đầu óc ngươi đều sốt rồi?”
Vương Trọng cười cười: “Thật ra chúng ta không phải không có cơ hội, ta đoán Reeves sẽ không tự thân ra trận, chúng ta có Emily và Grace hai cái sát thủ, chỉ cần có thể lấy được một trận là thắng lợi.”
“Đại ca, ngươi cũng đánh giá chúng ta quá cao rồi, loại chiến đấu này nào cần tới Reeves chứ, tùy tiện phái vài người là xong. Emily có chút thực lực, nhưng dù sao trẻ tuổi, Grace hình như ngay cả gia tộc cũng không có, tiềm chất cái gì đối với thắng bại không có trợ giúp quá lớn.” Mã Đông đối với đối chiếu trận đấu thật ra vẫn là phi thường rõ ràng, cho nên mới bình tĩnh như vậy, dù sao là thua, cần gì vất vả.
“Nói không chừng có cơ hội thì sao?” Vương Trọng cười cười.
Mã Đông chắp tay sau lưng, ánh mắt sâu xa, “Huynh đệ, ta ủng hộ ngươi trên tinh thần, chỉ cần đừng kỳ vọng quá cao với bản xã trưởng là được!”
Chuẩn bị chiến chỉ có thể là thời gian sau giờ học. Trừ Grace xuất quỷ nhập thần, bạn học Kỳ Ba xã cuối tuần này vẫn cần đi học. Chỉ là so với kích tình khi chuẩn bị chiến mà nói, đi học thật sự là quá buồn tẻ nhàm chán, cái này cũng thái độ bình thường của đại đa số học sinh.
Tiết này là lớp sinh vật, Saul giáo sư đang đều đều giảng giải thường thức về các loại sinh vật biến dị thậm chí duy độ thú (thú thuộc chiều không gian).
So với các sinh vật biến dị ghê tởm Saul lão đầu tử giảng, Mã Đông Đông càng thích các loại thông tin thanh sắc khuyển mã trên điện thoại hơn, đặc biệt các mỹ nữ tươi sáng cá tính kia mới là điều Mã Đông yêu nhất, chuyện xấu cô bé này, tin vịt ngôi sao kia, nhìn như anh hồn chiến sĩ rất vẻ vang, nhưng thật sự nắm giữ quyền lực vẫn là các gia tộc có quyền có tiền kia. Chậc chậc, mình tương lai nếu có thể trở thành gia chủ Assassin gia tộc thì tốt bao nhiêu, không, vẻn vẹn một gia tộc thích khách sao có thể thỏa mãn mình, phải thành tập đoàn tài chính lớn!
Vương Trọng thì say sưa chăm chú. Học viện Thiên Kinh Anh Hồn trình độ chiến đấu có thể không được tốt lắm, nhưng muốn nói tri thức lý luận, bất luận là khoa học kỹ thuật phù văn hay là phương diện khác, Học viện Thiên Kinh Anh Hồn đều có thể vững vàng chen vào top 10 của liên bang.
Ví dụ như hiện tại vị Saul giáo sư này, hắn ở lĩnh vực sinh vật tương đối có thâm niên uy tín cùng tiêu chuẩn, trừ là giáo sư học viện, đồng thời còn là phó tổ trưởng tiểu tổ nghiên cứu duy độ sinh vật của liên bang, đối với duy độ sinh vật và sinh vật dị biến có giải thích phong phú vô cùng cao minh, ở chỗ Saul giáo sư luôn có thể nghe một số thứ khác với trong sách vở, Vương Trọng cảm thấy nghe người thật sự học thức uyên bác như vậy giảng bài thật là loại hưởng thụ.
“Chúng ta đầu tiên đến ôn tập biến dị thú bài trước giảng, kiến Sahara ăn kim loại, ở trong biến dị thú chia ra thuộc cương mục côn trùng chân khớp. Hình thể chỉ bằng con chó nhỏ bình thường, ở trong loại côn trùng biến dị cũng tính là thấp bé. Nhưng nó thân thể cứng rắn, sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh. Phối hợp nó tính kỷ luật như quân đội, số lượng khổng lồ, cùng với phương thức công kích hầu như có thể cắn nuốt tất cả, khiến nó trở thành một trong các giống loài cường đại nhất trên thế giới trước mắt, làm số rất ít giống loài có được tổ chức cùng trí tuệ trong đại quân biến dị thú...”
Saul giáo sư chỉ vào hình ảnh giải phẫu nói, theo hắn thấy toàn bộ biến dị thú và duy độ thú đều là nghệ thuật, một loại si mê đối với nghiên cứu, thậm chí lộ ra một loại thưởng thức đối với cái đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.