Vương Trọng thấy rất rõ, thể lực, kinh nghiệm, hồn lực, thậm chí chiến kỹ cơ sở, Colby đều mạnh hơn Emily, nhưng linh tính của Emily lại là điều Colby không có, cơ hội vẫn có, hơn nữa Emily phải đối mặt vấn đề như vậy.
“Dùng dị năng của ngươi đi, còn có Hỏa Vũ Liên Hoa của ngươi.” Colby thản nhiên nói: “Để ta xem xem thực lực thật sự của truyền nhân gia tộc Assassin!”
“Không cần những thứ đó ta cũng có thể thắng ngươi!”
Emily nghiến răng, dao găm vung ra một lần nữa lao lên.
“Vậy thật tiếc nuối.” Toàn bộ thân thể Colby ở nháy mắt này đột nhiên co rút lại, hồn lực toàn thân nháy mắt ngưng tụ: “Còn muốn xem Hỏa Vũ Liên Hoa của Assassin gia tộc một chút, xem ra là không có cơ hội rồi!”
Hắn không muốn dây dưa quá lâu ở nơi này, dùng phương pháp biến thái chà đạp kẻ yếu loại chuyện đó, chỉ có Lục Chiến Thiên loại nhân tài kia sẽ cảm thấy có hứng thú, bắt đầu chỉ là muốn thử chiến kỹ của Assassin, học sinh nắm thứ ba bắt nạt một tân sinh, cũng không phải chuyện đáng giá phô trương.
Bản thân Colby thế mà đột nhiên nhoáng lên một cái, theo sát sau ở quanh người hắn dập dờn ra bốn tàn ảnh!
“Tứ Ngục Ảnh Sát Trận!”
Trên khán đài nháy mắt vang lên một trận kinh hô!
Tuyệt kỹ thành danh của Colby, cũng là nguồn gốc cái tên Ảnh Nhận, bốn tàn ảnh, như bốn phân thân, chỉ trong nháy mắt đã vây giết bốn phương tám hướng Emily!
“Kháo!” Mã Đông khẩn trương ôm cánh tay Barron, đây là kỹ năng chiến đấu ngưng tụ tốc độ, lực lượng, hồn lực, di động một thể, Emily nha đầu này quá không nghe lời, tiên hạ thủ vi cường, có dị năng sao không dùng.
Emily chỉ cảm thấy vô số con dao găm từ bốn phương tám hướng đâm đến.
Quá nhanh!
Tốc độ Colby vốn so với cô nhanh hơn một chút, hiện tại càng là hầu như tăng lên đủ bốn lần!
Tốc độ như vậy, vượt xa cực hạn! Không chỉ một loại bùng nổ đơn giản!
Cô dốc hết toàn lực phòng thủ, dao găm trong tay cũng kéo ra quỹ tích như tàn ảnh, nhưng vẫn không địch lại!
Bốn tàn ảnh quy về một, Emily bạo lui, toàn thân mất đi trọng tâm bay ra ngoài, mắt thấy đã sắp ngã sấp xuống, trượt lùi một cái, quỳ một gối xuống đất, tiếng thở dốc nặng nề đến từ Emily.
Trên đôi tay của cô có thêm mấy vết đao, máu chảy đầm đìa theo đầu ngón tay chảy xuống.
Thương thế như vậy, đổi là nữ sinh khác chỉ sợ muốn khóc rồi, cho dù là một số nam chiến sĩ, trình độ học viện chiến mà thôi, lúc này cũng tất nhiên nhận thua.
Nhưng Emily lại ngay cả mắt cũng chưa chớp một lần, giống như trên người chảy căn bản không phải máu của cô!
Scarlett nhịn không được nhìn về phía Vương Trọng dưới đài, biểu lộ một ánh mắt dò hỏi.
Mã Đông bên dưới cũng đang chuẩn bị nhận thua, lại bị Vương Trọng ngăn. Hắn hướng Scarlett khẽ lắc lắc đầu, chỉ sợ không ai so với Vương Trọng càng thêm rõ ràng tâm tư của Emily hiện tại.
Cái này với cô mà nói không chỉ là một hồi xã đoàn chiến đấu, càng là vì bảo vệ vinh dự thích khách cô lựa chọn!
Cho nên cô thậm chí cũng không tính dùng dị năng, cô là một thích khách, phải dùng phương thức của thích khách.
Ở bên, trên mặt Grace vẫn mang theo nụ cười mỉm, nhìn không ra đang nghĩ gì.
“Tin tưởng cô ấy!” Vương Trọng đè lại Mã Đông: “Cô ấy biết chừng mực.”
Emily như cũ vững vàng đứng ở trên đài, đầu lưỡi liếm liếm vết máu mu bàn tay, trong đôi mắt nhỏ chớp động ngọn lửa chiến đấu điên cuồng.
Liền ngay cả Colby trong mắt lúc này cũng nhiều ra một phần quang mang khác thường.
Phù văn loan đao của Colby đặt ngang ở trước ngực, loại vũ khí này phi thường thích hợp tăng tốc chém, tiểu nha đầu này thật sự không tệ.
Vậy cho cô ấy một phần thất bại có đủ tôn nghiêm!
Con ngươi Colby chợt co rút lại, thân hình một lần nữa triển khai!
“Tứ Ngục Ảnh Sát Trận!”
“Thế mà có thể ở trong cùng trận đấu được thấy hai lần ‘Tứ Ngục Ảnh Sát Trận’!”
Xung quanh kinh hô, bốn tàn ảnh của Colby nháy mắt đã vây giết lên!
Lần này so với lần trước nhanh hơn, ác hơn!
Nhưng...
Toàn bộ động tác trên sân đều tạm dừng lại, Colby kinh ngạc đứng ở nơi đó, bốn tàn ảnh đã biến mất, tay hắn vẫn duy trì tư thế tiến công. Nhưng, một con dao găm lạnh như băng đã đặt ở trên yết hầu hắn.
“Đừng lặp lại chiêu số tương tự với một thích khách!” Trên mặt Emily mang theo một tia ý cười cùng tủm tỉm kiên định tự tin.
Toàn bộ hội quán đều lặng ngắt như tờ.
Colby ngây người, rồi thế mà lại cười.
Thế mà bị một tân sinh năm nhất giáo huấn...
Một chiêu này của mình có một sơ hở, đó là ở trong nháy mắt trước khi thật sự bùng nổ kia, tứ ảnh phân tán, nhìn như hoa cả mắt, nhưng bản thân lại sẽ ở trạng thái không có phòng ngự trong nháy mắt.
Nhưng, cho dù vừa rồi từng xem mình dùng chiêu này, nhưng thật sự có thể phát hiện sơ hở này, hơn nữa bắt lấy cơ hội trong nháy mắt này cũng không nhiều người đâu.
Cô gái này, thật sự là hạt giống thích khách trời sinh, hiện tại có lẽ còn non chút, nhưng để cô ấy trưởng thành một hai năm nữa, mình đại khái cũng chỉ có thể ngưỡng mộ cô ấy nhỉ!
Colby trực tiếp ra hiệu nhận thua, phi thường thống khoái, Emily cũng không kiêu ngạo, hướng Colby cúi đầu, “Cảm ơn học trưởng chỉ điểm.”
Colby tuy chưa có biểu cảm gì, nhưng ánh mắt hiển nhiên vẫn có một tia thưởng thức, nếu hạ sát thủ, thời điểm chiến kỹ lần đầu tiên Emily đã không chỉ cắt bị thương đâu.
Toàn trường bộc phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, không ngờ Emily thực có kỹ thuật thích khách như vậy, ngay từ đầu đều cho rằng cô chỉ là dựa vào hỏa diễm dị năng mới được đặc biệt tuyển vào.
Thật ra một số nhãn lực tốt chút đều nhìn ra được hắn cũng chưa hạ sát thủ, đây cũng là phong phạm một học trưởng năm thứ ba nên có.
“Phế vật!” Trong mắt Lục Chiến Thiên cũng sắp phun ra lửa rồi, làm đại tướng đứng đầu Thánh-Tài Quyết phái ra, thế mà thua một tiểu nữ sinh năm nhất??
“Cậu làm quái gì vậy, ngay cả tiểu nha đầu cũng đánh không lại, chủ lực tiên phong này cậu còn muốn làm không!”
Colby lạnh lùng nhìn Lục Chiến Thiên một cái, hắn không biết vì sao xã trưởng muốn dùng người như thế, “Tôi làm tiên phong hay không là do xã trưởng quyết định, không phải cậu.”
Nói xong xoay người bỏ đi, vốn lần này xin đánh cũng là vì thử chiến kỹ Assassin, bất cứ chiến kỹ nào thời điểm phóng thích đều sẽ có khe hở, không ngờ ở trong hoàn cảnh này Emily còn có thể bình tĩnh như thế, không thể không thừa nhận, tố chất gia tộc thích khách quả thật không giống người thường, có vài thứ từ nhỏ không nhận thức được hình thành bản năng, sau khi lớn lên sẽ trở thành ưu thế.
Kỳ Ba xã đoàn bên này, Emily lại được hoan nghênh như anh hùng.
Vương Trọng đang giúp cô cẩn thận băng bó vết thương. Không sai, Vương Trọng chính là người vừa làm cha vừa làm mẹ của Kỳ Ba xã.
“Đau quá đau quá,” Trạng thái Emily hiện tại so với trên đài như hai người khác nhau, nước mắt cũng sắp rơi xuống rồi: “Vương Trọng ca ca, đau quá!”
“Không đau không đau, ngoan, phù phù, biểu ca thổi cho ngươi!” Mã Đông ở bên cạnh luống cuống tay chân hỗ trợ.