Đấu Thần

Chương 470: Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh




- Kiếm Hoàng, ngươi muốn cùng Bắc Đẩu Tông ta đối nghịch sao?
Hải Kim vẻ mặt biến sắc, Kiếm Hoàng cưỡng từ đoạt lý như vậy, Hải Kim thật không có biện pháp gì, cho nên chỉ biết dựa hơi vào Bắc Đẩu Tông, Hải Kim muốn mượn thế lực Bắc Đẩu Tông để áp chế Kiếm Hoàng.
- Người khác sợ Bắc Đẩu Tông, lão tử không sợ. Hải Kim, Bắc Đẩu Tông các ngươi dám ra tay đấu với lão tử, lão tử sẽ phát ra Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh cho bọn họ vây công Bắc Đẩu Tông.
Kiếm Hoàng hung hăng nói.
- Ngươi ngươi, ngươi là kẻ điên!
Hải Kim oán hận nói.
Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh, ở trong giới Dong binh của Đế quốc Thiên Phong, giống như là thánh chỉ vậy. Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh khiến cho Kiếm Hoàng tại giới Dong binh có quyền uy tuyệt đối.
Năm đó Kiếm Hoàng đã có công lao rất lớn đối với giới Dong binh, toàn bộ các tổ chức dong binh lớn của Đế quốc Thiên Phong và mấy quốc gia lân cận liên hợp lại cấp cho Kiếm Hoàng một đạo Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh. Đạo Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh này một khi Kiếm Hoàng đưa ra, những tổ chức dong binh này sẽ vô điều kiện nghe theo điều khiển của Kiếm Hoàng một lần, trợ giúp Kiếm Hoàng hoàn thành một việc.
Nếu như Kiếm Hoàng dùng đạo Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh này để đối phó Bắc Đẩu Tông, như vậy Bắc Đẩu Tông không những đối mặt với dong binh của Đế quốc Thiên Phong còn đối mặt với dong binh của mấy Đại Đế quốc lân cận tổ chức liên hợp công kích.
Đối mặt với công kích như vậy, dù cho là Bắc Đẩu Tông cũng không dám nói mình có thể ngăn cản được tất cả các Dong binh đoàn của các Đại Đế quốc, số lượng cộng lại cũng lên đến hàng vạn người a.
Nghe nói Kiếm Hoàng muốn dùng Thiết Kiếm Dong Binh Lệnh hiệu lệnh giới Dong binh công kích Bắc Đẩu Tông, Phong Hoàng Hải Kim sắc mặt thay đổi.
- Kẻ điên? Ngươi mới là kẻ điên, Hải Kim, ngươi một thân một mình xông vào đây, ngươi xem đây là nơi nào, ngươi muốn tìm chết như thế, không phải là kẻ điên mới làm chuyện này sao?
Kiếm Hoàng mỉa mai nói.
- Tốt, tốt Kiếm Hoàng, Đại Điện hạ, các ngươi đã quyết định gây khó dễ cho Bắc Đẩu Tông, vậy thì hãy chờ lửa giận của Bắc Đẩu Tông đi!
Hải Kim giận dữ nói.
Nặng nề vung đôi ống tay áo hướng sau lưng, Phong Hoàng Hải Kim cả người hóa thành một đạo cuồng phong, trực tiếp lượn lên trên trời, rất nhanh liền biến mất không thấy đâu.
Phong Hoàng Hải Kim, am hiểu chính là đấu khí Phong hệ sở trường tốc độ, nếu hắn quyết định bỏ đi, ở đây không ai có thể ngăn được.
- Tốt lắm, Hải Kim cũng đã đi, mọi người tiếp tục!
Đại Điện hạ nhìn thấy Hải Kim rời đi, tâm tình lại rất tốt nói.
Tiếp theo, âm nhạc trong điện lại vang lên, theo tiếng nhạc, những vũ nữ càng nhảy càng thêm phong tình vạn chủng.
Nhìn xuống phía dưới rất nhiều người bộ dáng mặt đỏ, Đại Điện hạ ha ha phá lên cười.
- Các vị không nên nóng lòng, để cho yến hội chấm dứt, những vũ nữ này đều đưa cho các vị. Những cô gái này đều là từ Vương quốc Ma La phương Tây bỏ ra số tiền lớn mua về, sau đó mới cử danh sư đào tạo. Các vị cũng xin yên tâm hưởng dụng, những cô gái này mặc dù là vũ nữ, nhưng vẫn còn tấm thân xử nữ.
Vương quốc Ma La phương Tây, đó là một quốc gia có vũ nữ nổi danh, vũ nữ Vương quốc Ma La lúc này rất thịnh hành, có được vũ nữ cao cấp của Vương quốc Ma La làm thị nữ, thì thân phận quý tộc càng thêm hiển hách hơn nhiều.
Nghe thấy Đại Điện hạ nói vậy, mọi người đều có tâm tình hưng phấn.
Sau khi Hải Kim đi, hiện trường lại là bắt đầu náo nhiệt, giơ chén rượu trong tay, Lý Dật đi đến trước mặt Đại Điện hạ cùng Dung phi.
- Tốt! Lý Dật huynh đệ, chúng ta cụng ly!
Nhìn thấy Lý Dật, Đại Điện hạ lớn tiếng nói.
- Tốt! Tiểu đệ chúc Điện hạ dũng mãnh uy vũ, chúc Dung phi vĩnh viễn xinh đẹp động lòng người!
Lý Dật cũng lớn tiếng nói, giơ lên chén rượu trong tay, một ngụm uống cạn.
- Dung phi, Lý Dật có một chuyện muốn nhờ!
Uống xong chén rượu, Lý Dật lập tức mở miệng nói.
- Ah! Lý Dật huynh đệ có chuyện gì đây?
Nghe Lý Dật nói, Dung phi rất là chăm chú hỏi, Dung phi nói chuyện có cảm giác đáy lòng rất mềm yếu, khiến người khác phải phát sinh tâm lý muốn che chở.
Dùng sức lắc lắc đầu, Lý Dật đem loại thanh âm mị hoặc của Dung phi trục xuất khỏi lỗ tai, rồi mới mở miệng nói.
- Vừa rồi ta nhìn thấy có người đưa Chu Nhan Quả, Lý Dật cả gan, nếu như có thể, Dung phi đem Chu Nhan Quả kia nhượng lại cho tiểu đệ. Đương nhiên, tiểu đệ tuyệt đối sẽ không làm cho Dung phi thiệt thòi.
Nghe Lý Dật nói là muốn xin Chu Nhan Quả, Dung phi lộ ra thần sắc không muốn.
- Ô, Lý Dật huynh đệ, nếu ngươi muốn những vật khác, đều dễ nói, chỉ là Chu Nhan Quả, đối với ta rất quan trọng!
- Tiểu đệ nghĩ rằng, Chu Nhan Quả kia, Dung phi hơn phân nửa lấy ra dùng làm định nhan. Dung phi có chỗ không biết, công hiệu của Chu Nhan Quả, không chỉ là định nhan mà thôi. Tại hạ có một vị trưởng bối, cần Chu Nhan Quả để cứu mạng, nếu như Dung phi có thể nhượng lại thứ yêu thích này, sau này Lý Dật tự nhiên có hậu tạ.
Lý Dật nghiêm túc nói.
Nghe nói Chu Nhan Quả quan hệ đến vị trưởng bối của Lý Dật, Dung phi ngẩng đầu lên, đem ánh mắt nhìn về phía Đại Điện hạ. Rõ ràng, Dung phi muốn hỏi ý kiến của Đại Điện hạ.
- Ha ha, nếu là chuyện của trưởng bối của Lý Dật huynh đệ thì cấp cho Lý Dật huynh đệ có ngại gì.
Đại Điện hạ cười ha hả.
- Như vậy đa tạ!
Lý Dật vội vàng nói.
- Bất quá Dung phi xin yên tâm, trong tay của ta có một phương thuốc đan dược định nhan, chờ lúc tiểu đệ có đủ tài liệu, chế tạo ra đan dược định nhan, tự nhiên sẽ đưa cho Dung phi một phần.
- Thật tốt quá, Chu Nhan Quả ngươi lấy đi a!
Nghe Lý Dật nói còn có đan dược định nhan, Dung phi cũng là không keo kiệt, đưa hộp chứa Chu Nhan Quả đưa cho Lý Dật.
- Được! Từ nay về sau chuyện của các ngươi chính là chuyện của Lý Dật ta, Đại Điện hạ sau này có cái gì muốn dùng đến Lý Dật, cứ mở miệng.
Lý Dật cũng không khách khí, nhận lấy Chu Nhan Quả, lập tức trịnh trọng nói.
Đại Điện hạ tốn hao tâm lực lôi kéo Lý Dật làm gì? Chính là muốn sau này mượn nhờ lực lượng Lý Dật, nghe được Lý Dật nói như vậy, Đại Điện hạ lập tức cười ha hả:
- Lý Dật huynh đệ quả nhiên là người sảng khoái. Ngươi yên tâm, sau này có chuyện gì, tự nhiên sẽ làm phiền Lý Dật huynh đệ!
Lý Dật nói xong làm cho Đại Điện hạ rất là cao hứng, lôi kéo Lý Dật, chẳng những Lý Dật có thể so sánh với thân thủ Kiếm Hoàng, mà sau lưng Lý Dật còn có Đấu Thần Điện! Nếu Hoàng thất Thiên Phong có thể cùng Đấu Thần Điện liên thủ, dù chống lại Bắc Đẩu Tông, Bắc lão quỷ lại có thể đối với Hoàng thất Thiên Phong như thế nào?
- Điện hạ cứ việc phân phó!
Lý Dật sảng khoái trả lời.
o0o
- Hải Trưởng lão, có phát hiện được cái gì không?
Trong một góc của đại điện, Bắc Trác nhàn nhạt hỏi.
- Thưa Tông chủ, lần này ta xông vào đại yến của Đại Điện hạ, Lý Dật đích thực là ở bên trong, xem ra là cùng với Đại Điện hạ trò chuyện thật vui vẻ.
Hải Kim cung kính trả lời.
- Xem ra, Lý Dật quyết tâm đối nghịch với Bắc Đẩu Tông ta!
Bắc Trác cười cười, lúc này mọi người không nhìn ra trong lòng của hắn rốt cuộc nghĩ đến cái gì.
- Tông chủ, ta dám khẳng định, tông môn chí bảo của chúng ta khẳng định tại trên người Lý Dật!
Hải Kim quả quyết nói, Thất Tinh Giới Chỉ chắc chắn ở trên người Lý Dật.
- Ta cũng biết, nhưng mà chúng ta không có chứng cớ xác thực, Lý Dật là người của Đấu Thần Điện, mà tại bên trong Đế Đô, Bắc Đẩu Tông ra tay với hắn cũng không tiện cho lắm. Như vậy, Hải Trưởng lão, ngươi cho người luôn để ý đến Lý Dật, chỉ cần không để vật kia rơi vào tay Đấu Thần Điện, ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó a!
Bắc Trác nhắm mắt lại, thản nhiên nói.
- Vâng, Tông chủ, ta sẽ mau chóng giải quyết tiểu tử kia, đem Thất Tinh Giới Chỉ thu hồi!
Hải Kim nặng nề nói.
- Như thế rất tốt, Hải Trưởng lão nếu có thể truy hồi Thất Tinh Giới Chỉ, chính là công thần của Bắc Đẩu Tông. Đối với công thần, tông môn luôn luôn rất hào phóng. Đến lúc đó, ta mở ra Bắc Đẩu Giới thêm một lần, cho Hải Trưởng lão đi vào tu luyện một thời gian ngắn.
Bắc Trác nói ra.
- Tông chủ chuyện đó thật sao?
Nghe nói có thể cho mình đi vào Bắc Đẩu Giới tu luyện, Hải Kim trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng.
- Ta đã nói dối bao giờ chưa?
Bắc Trác thần sắc biến đổi.
- Bất quá điều kiện tiên quyết là ngươi phải tìm về được Thất Tinh Giới Chỉ, lúc đó ta sẽ mở ra Bắc Đẩu Giới.
- Vâng, Tông chủ, thuộc hạ tự nhiên đem hết toàn lực!
Hải Kim lập tức đáp ứng.
o0o
Tan tiệc, Đại Điện hạ an bài xe ngựa, Lý Dật trong lòng thầm than, Hoàng thất quả nhiên là Hoàng thất, xe ngựa xa hoa hết sức, vàng ròng bao quanh, thủ công điêu khắc hoa văn tinh xảo, còn có dưới dày đặc thảm, những tấm thảm này không biết dùng chất liệu gì tạo thành, mềm mại tới cực điểm, ngồi lên có cảm giác thư sướng.
Tuy rằng Lý Dật không biết ngồi lên trên mây là có cảm giác gì, nhưng mà Lý Dật có thể tưởng tượng được loại cảm giác mỹ diệu khi ngồi trên xe ngựa, cũng giống như đang ngồi trên mây vậy. Lý Dật lúc này tự nhiên không thể tưởng được, Bắc Đẩu Tông đang một hồi âm mưu nhằm vào hắn, lặng lẽ triển khai bẫy rập.
Tại bên người Lý Dật, có một nữ tử thân thể xinh đẹp đang e lệ ngồi ở chỗ kia.
Nhìn thấy nữ tử, Lý Dật đột nhiên minh bạch, cái gì gọi là gương mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ, nữ tử này đúng là lời giải thích tốt nhất.
Nghiêm khắc huấn luyện vũ đạo, đã sớm luyện dáng người tinh xảo tới cực điểm, không quá lớn cũng không quá nhỏ, cái gì cần lồi thì lồi, cái gì cần lõm thì lõm, cái gì gọi là nhẹ nhàng nắm chặt, cái gì gọi là theo gió bày liễu, cô gái này dáng người hoàn toàn có thể đem những danh từ kia diễn giải hoàn mỹ nhất.
Nhưng mà, dáng người như vậy làm cho người ta nhìn đã nghĩ muốn phạm tội, nhưng gương mặt thì rất thuần khiết, trắng nõn, cặp mắt như cặp mắt trẻ con sáng ngời, bên trong không có một tia tạp niệm, ánh mắt như vậy, chính là vì trường kỳ tập luyện vũ đạo, mới có thể bồi dưỡng ra.
- Nữ nhân này rốt cuộc thu hay không thu đây?
Lý Dật đang tự hỏi bản thân vấn đề này.
Nếu là vũ nữ do Đại Điện hạ cấp cho mình, từ góc độ nào mà nói, vũ nữ chính là vật phẩm riêng tư của mình, mình đem nàng thu vào trong phòng, cũng không quá phận a.
Chướng ngại duy nhất chính là, kiếp trước Lý Dật chỗ sống trong xã hội mới, nghiêm khắc chấp hành chế độ một vợ một chồng, tuy rằng có thể có rất nhiều người tình, nhưng mà đem hai mỹ nữ ở bên người, cùng với mỹ nữ sớm chiều tương ái, Lý Dật cảm thấy có điểm không quen.
- Mặc kệ, trước đem về trong nhà đã!
Lý Dật trong lòng thầm nghĩ.
- Lý thiếu gia, đã đến nơi rồi!
Rất nhanh, Lý Dật đang còn suy nghĩ, xe ngựa đã đi tới cửa ra vào phủ Lý Dật.
Đi xuống xe ngựa, Lý Dật tiện tay cầm một kim tệ, đặt trên tay gã xa phu.
- Làm phiền sư phó, sắc trời không còn sớm, sư phó hay trở về sớm một chút đi!
Lý Dật vừa cười vừa nói.
Đem kim tệ bỏ vào trong ngực, xa phu cười nói.
- Đa tạ Lý thiếu gia, thiếu gia thật sự là khách khí!
- Bái kiến chủ nhân!
Lý Dật đi tới cửa trước, hai thủ vệ bảo vệ cửa lập tức cung kính nói, nhẹ gật đầu, Lý Dật đi về phía bên trong.
- Chủ nhân, người rốt cục đã trở về!
Nhìn thấy Lý Dật trở về, Tạ Vũ lập tức chạy vội tới trước mặt Lý Dật.
Nhìn thấy mỹ nữ bên cạnh Lý Dật, yết hầu Tạ Vũ khẽ giật giật mấy cái.
- Tạ Vũ, xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy bộ dáng Tạ Vũ, Lý Dật nhướng mày, Tạ Vũ thần sắc ngữ khí rất là kích động, xem ra lúc mình không ở nhà, không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Chủ nhân, là chuyện tốt, Thanh Trúc Bang một trong Tam bang Ngũ hội hướng chúng thần phục.
Tạ Vũ nói.
- A, là sự tình này sao?
Lý Dật nhàn nhạt hỏi.
Nhìn thấy thần sắc Lý Dật, Tạ Vũ trong lòng cảm khái, nghe nói Thanh Trúc Bang muốn dựa vào chúng ta, Tạ Vũ trong lòng rất là hưng phấn. Nhìn thấy Lý Dật về đến nhà, Tạ Vũ gấp không thể chờ đem tin tức như vậy báo cáo Lý Dật, nào biết, nghe được tin tức Thanh Trúc Bang, Lý Dật phản ứng chính là bình bình đạm đạm như vậy.
<br

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.