Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú

Chương 64:




Trong video, Husky áp mặt vào tường cọ tới cọ lui, nở nụ cười ngốc nghếch.
“Gâu.”
“Vợ, giọng của em hay quá. Chắc chắn cũng là một con chó xinh đẹp.”
”Vợ, chúng ta sắp được gặp mặt rồi. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau phá nhà được không?”
Mọi người trong phòng livestream: “...”
Người ta hẹn hò trước hoa dưới trăng, Husky lại hẹn hò phá nhà?
Bản Sắc Anh Hùng không sợ bị phá nhà, anh ta đã quen rồi, nên chỉ lo lắng: “Chẳng lẽ con trai tôi là đồ trồng cây si, còn chưa gặp mặt đã như này rồi.”
Lương Cẩm Tú không có cách nào an ủi ông bố già này, hỏi Husky: “Nói xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mấy ngày nay Husky náo loạn là vì tương tư mà thành.
Là một con Husky vừa thành niên, nó rất nhiệt tình với tình yêu, không kén chọn, chỉ cần khác phái là được.
Nó theo đuổi hết lần này đến lần khác, mặc dù đều bị từ chối, nhưng nó cũng không nản lòng, vì luôn có một con chó cái nhỏ thuộc về nó.
Tình yêu đến rất đột ngột.
Tối hôm đó, bố đang ngủ, nó phá nhà xong vẫn còn đầy sức lực, nên đã đi ra ngoài ban công định sủa với trăng một lát.
Nhưng lúc nó mới ấp ủ cảm xúc xong định mở miệng, thì một tiếng thở dài vang lên trong màn đêm.
“Phiền quá, phiền quá!”
Sống đến một tuổi rưỡi, lần đầu nó nghe thấy một giọng nói dễ nghe, mềm mại, như một cái bàn chải nhỏ khẽ cào vào tai nó.
Husky lập tức đứng thẳng bò lên cửa sổ.
Ban công đối diện để rất nhiều đồ, nên không nhìn thấy gì.
Husky hơi thất vọng, nhẹ nhàng gâu một tiếng: “Xin chào.”
“Phiền quá, phiền quá!”
Đây là đang tâm sự với nó sao?
Chó cái nhỏ nhìn thấy nó là sẽ bị dọa chạy mất, hoặc là tức giận mắng nó, nên cũng không nói nhiều thêm một câu.
Husky hưng phấn suýt chảy cả nước dãi: “Bạn thấy phiền cái gì vậy? Lúc tôi phiền sẽ phá nhà. Bạn có phá nhà không? Phá nhà rất vui, không có phiền não nào mà phá nhà không giải quyết được, một lần không được thì phá hai lần.”
Nó lẩm bầm lầu bầu nói nửa ngày, đối phương mới đáp lại một câu: “Bạn là ai?”
Giọng nói kia rất cẩn thận, nghe có vẻ rất cảnh giác.
Husky lập tức giới thiệu mình to lớn thế nào thông minh ra sao.
Lần này đối phương trả lời rất nhanh: “Anh đẹp trai!”
Giọng điệu khá kinh ngạc.
Husky không thể tin vào lỗ tai mình nữa, thật ra trong lòng nó cũng không chắc chắn. Bình thường nó cũng giới thiệu mình như thế với những con chó cái khác, nhưng chưa từng thành công, lần duy nhất được đáp lại là một con thái giám nam đi ngang qua, muốn yêu nam nam với nó.
Vậy là “chân mệnh thiên cẩu” của nó xuất hiện rồi?
Husky quyết định tỏ tình: “Bạn có thể làm bạn gái của tôi không?”
Lúc lâu sau “chân mệnh thiên cẩu” mới trả lời một câu: “Rất phiền nha.”
Đêm đó Husky mất ngủ, lăn qua lộn lại nghĩ xem rốt cuộc đây là từ chối hay sự khéo léo của con chó cái này.
Không được, nó phải hỏi tận mặt mới được, tiện thể bày ra sự uy vũ to lớn của mình.
Nhưng nó không biết mở cửa.
Nó đánh Bản Sắc Anh Hùng vài cái, còn kéo cả chăn xuống đất, nhưng vẫn không đánh thức được anh ta.
Vất vả lắm mới chờ được đến hừng đông, vừa ra khỏi cửa, nó lập tức nhào đến cửa đối diện, rồi bị lôi đi một cách vô tình.
Trong lòng có một chú chó, ngày nào cũng như trôi qua cả một năm. Husky đi ra ban công vô số lần, sau đó phát hiện ra chỉ có lúc rạng sáng “chân mệnh thiên cẩu” mới xuất hiện. Nó tỏ tình hết lần này đến lần khác, không từ chối, thái độ rất mờ ám.
Hầu hết thời gian đều chỉ có một câu: “Thật phiền.”
Husky cảm thấy đối phương đang thử thách sự kiên nhẫn của nó, thật ra đã chấp nhận từ lâu rồi, nếu không tại sao ngày nào cũng đến nói chuyện với nó.
Nó cẩn thận gọi một tiếng: “Vợ.”
Tâm trạng ở đối diện trở nên hưng phấn: “Thật phiền, thật phiền, thật phiền!”
Nói liên tiếp ba lần thật phiền.
Nhưng! Không bảo nó không được kêu.
Đây không phải là đồng ý sao?
Bản Sắc Anh Hùng nghe mà trợn mắt há hốc mồm: “Con trai, sao bố cảm thấy không đáng tin vậy. Con chắc chắn đối diện là chó Husky sao?”
Theo anh ta biết thì Husky của ai cũng sẽ lảm nhảm, hơn nữa hai con đã quen nhau mấy ngày rồi, cho dù không nói chuyện sâu thì cũng không thể chỉ có vài câu này.
Husky ngửa cổ, điên cuồng trợn trắng mắt, như một con thiểu năng trí tuệ hùng hổ: “Đồ ngốc, đồ ngốc, đương nhiên con chắc chắn rồi. Mau đi gõ cửa, con muốn gặp vợ mình.”
Thấy nó chắc chắn như vậy, Lương Cẩm Tú nghĩ đến một khả năng: “Có lẽ tính cách lạnh lùng.”
Mỗi con chó khác nhau cũng sẽ có tính cách khác nhau, như cô đã từng gặp con của một vị khách, gương mặt nghiêm túc cả ngày, nói chuyện với nó nửa ngày cũng không đáp lại một câu.
Có phải hay không, đi xem là biết.
“Bố là bố con nên sẽ đi xem xét tình huống trước. Con ngoan ngoãn đợi ở nhà cho bố, không gọi thì không được ra.”
Mặc dù đối diện là hàng xóm, nhưng hai bên không thân. Bản Sắc Anh Hùng không trực tiếp đưa Husky sang, lại nghĩ đến hình như đối phương là một cô gái độc thân, nên mở to cửa nhà mình ra rồi mới đi gõ cửa.
Rất nhanh cửa đã mở ra, là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.
Cô ấy nhận ra Bản Sắc Anh Hùng, khách khí nói: “Xin chào, có việc gì sao?”
“Tôi sống ở đối diện. Chuyện là thế này, gần đây Husky nhà tôi luôn điên cuồng phá nhà.” Bản Sắc Anh Hùng giới thiệu bản thân trước, biết loại chuyện này khó có thể nói rõ được, nên giơ điện thoại lên cho cô gái hàng xóm xem livestream.
Sau đó không cần giải thích nữa.
Cô gái hàng xóm chớp chớp mắt: “Là streamer hiểu tiếng động vật đó?”
Trong thời đại dữ liệu số, ngay cả những người chưa từng xem livestream của Lương Cẩm Tú vẫn có thể nhìn thấy video được cắt rồi biên tập hàng ngày.
Hàng xóm đối diện xác nhận thân phận của Lương Cẩm Tú nên cũng dễ nói chuyện hơn.
Nhưng cô gái hàng xóm chỉ nghe phần đầu đã giơ tay ngắt lời: “Đợi đã! Anh lặp lại lần nữa đi, Husky nhà anh thích cái gì nhà tôi?”
Bản Sắc Anh Hùng ngượng ngùng cười: “Husky nhà cô, hai đứa nó ngày nào cũng nói chuyện qua ban công vào rạng sáng. Nếu tiện thì có thể cho chúng nó gặp mặt được không? Tại tôi không còn cách nào khác, gần đây ngày nào nó cũng làm ầm lên...”
Cô gái hàng xóm lại ngắt lời lần nữa, làm ra tư thế mời: “Hay là anh vào xem trước đi.”
Bản Sắc Anh Hùng không nghĩ nhiều, đi vào nhìn thấy sofa vải nên tự nhiên trao đổi một số kinh nghiệm nuôi chó: “Chó nhà cô không cắn sofa à?”
“Không cắn.” Vẻ mặt cô gái hàng xóm phức tạp, quay đầu về phía phòng ăn gọi: “Tiểu Bảo, tới chỗ mẹ nào.”
Một con vẹt mào vàng lông trắng bước theo hình số tám chạy tới, trong miệng nó ngậm một tấm vải bị rách lỗ chỗ. Nhìn con vẹt có vẻ rất nhỏ lông chim trên người còn chưa rậm rạp lắm, có chỗ còn lộ ra thịt màu hồng phấn.
Bản Sắc Anh Hùng vẫn không nghĩ nhiều, cảm thán: “Cô nuôi cả chim với Husky à?”
Chỉ nuôi Husky rồi mới biết nó tốn tiền và công sức thế nào, rõ ràng đã không thông minh còn tùy hứng, nói không được đánh cũng không được. Anh ta không dám nghĩ thêm một con vẹt mào vàng nữa sẽ thành dạng gì.
Vẹt mào vàng Tiểu Bảo chạy được một nửa mới phát hiện ra có người ngoài, nó dang cánh ra phanh gấp lại, cảnh giác nhìn Bản Sắc Anh Hùng, trong miệng phát ra tiếng sủa của chó nhỏ đe dọa.
“Gâu gâu gâu… gâu, gâu gâu~”
Bản Sắc Anh Hùng: “...”
Mọi người trong phòng livestream: “...”
Bản Sắc Anh Hùng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cảm giác như mình đang mơ, lẩm bẩm: "Nó… nó có thể sủa à?"
Cô gái hàng xóm nghẹn nửa ngày cuối cùng cũng cười ra tiếng, cười ra nước mắt: “Ngại quá, để tôi cười một lát đã. Cười chết tôi rồi.”
Vẹt mào vàng Tiểu Bảo mới được ba tháng, nơi nó sinh ra có nuôi Husky cái. Bà chủ là bạn của cô ấy, cố tình chọn con này, nói là thông minh, không ai dạy mà đã có thể học xong tiếng chó sủa.
Ban ngày cô ấy đi làm, mùa hè sợ nó nóng quá nên để là chỗ râm mát trong phòng khách, còn cố ý mở quạt, đến lúc tối đi ngủ mới đưa ra ngoài ban công.
“Husky nhà anh không nghe ra nó chỉ biết vài câu kia thôi sao?” Cô gái hàng xóm cười đủ rồi: “Tôi còn đang buồn bực, vì gần đây tiếng chó sủa của Tiểu Bảo hình như hơi thay đổi. Hóa ra là học được như này.”
Vẹt mào vàng nghiêng đầu đánh giá hai người, thấy không ai phản ứng, thì nhảy tới nhảy lui như gà con. Nó nhảy nhảy rồi lắc đầu, duỗi cổ dài ra, tiếng kêu dịu dàng trầm thấp: “Gâu, gâu.”
Bản Sắc Anh Hùng: “...”
Giống hệt tiếng kêu của con anh ta.
Cô gái hàng xóm từng nhìn thấy anh ta dắt chó đi dạo, cô ấy cũng rất thích Husky, còn định sau này sẽ sờ vài cái, xin lỗi: “Anh xem, bây giờ nên làm thế nào?”
Bản Sắc Anh Hùng cười khổ lắc đầu: “Còn làm thế nào được nữa, để nó tận mắt nhìn thấy đi. Kẻo nó lại không tin.”
Mọi người trong phòng livestream bắt đầu mặc niệm cho Husky.
“Bảo bối đáng thương, vợ yêu mà mình ngày đêm tơ tưởng hóa ra lại là một con vẹt.”
“Đây giống như hẹn hò online vậy. Sau khi nhìn thấy người thật, chưa nói có đẹp hay không, mà giới tính đã không khớp rồi.”
“Hôm nay tôi muốn cười chết ở chỗ streamer, hai con thỏ gặm lẫn nhau, giờ lại đến Husky yêu vẹt.”
“...”
Trong video, nghe thấy tiếng kêu, Husky điên cuồng chạy tới. Trông nó có vẻ rất kích động đến mức khi quay đầu lại nhìn cô gái hàng xóm nó còn xấu hổ, giống như con rể lo lắng lần đầu chào hỏi mẹ vợ.
“Gâu gâu gâu, gâu gâu.”
“Xin chào.”
Bản Sắc Anh Hùng tỏ vẻ khiếp sợ: “Lần đầu tiên tôi thấy nó ngoan như vậy.”
Thỉnh thoảng trong nhà có khách đến, muốn nó biểu diễn bắt tay, nó không bao giờ nể tình, xoay người, cho khách xem mông nó như cố ý tức giận.
Husky ngượng ngùng đứng ở đó, nhưng đôi mắt lại đảo lung tung: “Gâu, vợ, anh đến rồi, em ở đâu?”
Vẹt mào vàng Tiểu Bảo đang tập trung xé vải đột nhiên ngẩng đầu lên, vải trong chân rơi xuống. Nó chắp cánh sau lưng, chạy lạch bạch đến trước mặt Husky gào: “Thật phiền, thật phiền.”
Nó nghe ra âm thanh đó.
Đây là con chó ngốc nói chuyện với nó hàng đêm.
Husky bị dọa nhảy dựng lên, lúc rơi xuống đất đứng không vững, thế là bốn chân dang rộng, tiếp đất bằng mặt.
Tiểu Bảo kích động suýt hỏng rồi, nó nhảy múa đong đưa lúc lắc đầu: “Thật phiền, thật phiền.”
Nó quá nhỏ, mới ba tháng, nên không biết nói.
Chỉ biết dùng cách này để biểu đạt sự hưng phấn.
Ban ngày mẹ đi làm, về đến nhà một lúc là đi ngủ, một con chim như nó rất cô đơn.
Husky vẫn nằm sấp, môi run rẩy dữ dội. Một giọt nước mắt rơi ra từ đôi mắt xanh ngốc nghếch của nó.
“Chân mệnh thiên cẩu” của nó hóa ra lại là một con vẹt.
Bản Sắc Anh Hùng vừa đau lòng vừa muốn cười: “Con trai, kiên cường lên! Đàn ông gặp thất bại là chuyện tốt, nhưng con mới mấy tuổi, năm nay bố sắp 30 rồi, không phải cũng chỉ là chó độc thân giống con thôi sao.”
Cô gái hàng xóm nhân cơ hội vuốt đầu con chó và khuyên: “Tiểu Bảo thật sự rất thích mi, hai đứa có thể trở thành bạn tốt.”
“Đồ ngốc, đồ ngốc, em không thèm làm bạn với một con chim xấu xí.” Husky nước mắt lưng tròng gào, vừa lăn vừa bò chạy về nhà: “Gâu, gâu, con muốn phá cửa.”
Bản Sắc Anh Hùng: “... Tổ tông, phá cái khác được không?”
Husky đã giống như nam chính trong phim tình cảm vừa chia tay, đụng phải cửa chống trộm lập tức hùng hổ khai chiến: “Gâu, gâu, tao muốn phá mày.”
Vẹt mào vàng hưng phấn xòe mào vàng ra, lạch bạch bay nhanh ra cửa, nhảy đến bên cạnh Husky mổ vào cửa: “Gâu, gâu.”
Nó lại học được một câu chó sủa mới.
“Phá, tao phá, phá, phá!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.