Đế Bá

Chương 1065: Đại thọ (1)




Đương nhiên, con người của ta luôn luôn đều là cam tâm tình nguyện giúp người, lấy giúp người làm niềm vui.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Coi như không phải bằng hữu, ta cũng hết sức vui vẻ trợ giúp hắn. Bất quá, có đôi khi mua bán thì mua bán, bằng hữu có cái giá của bằng hữu, người xa lạ có giá của người xa lạ.
- Ngươi chỉ biết ba hoa mà thôi?
Nghe được Lý Thất Dạ nói, hình bóng màu đen nho nhỏ bên trong lụa vàng lạnh giọng nói.
- Ba hoa?
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Thời điểm ta ba hoa, điều này nói rõ tâm tình ta rất tốt, nếu không, ta đem ngươi đánh về trong hũ, không thèm để ý tới ngươi. Ngươi cảm thấy là ta cầu ngươi nhiều một chút, hay là ngươi cầu ta nhiều một chút? Hiện tại ta cùng ngươi ba hoa, con kia bất quá là bởi vì tâm tình ta tốt, cũng đúng lúc có thời gian cùng ngươi tiêu khiển mà thôi.
Hình bóng màu đen nho nhỏ bên trong lụa vàng bắt đầu trầm mặc, qua một hồi lâu về sau, nàng rốt cục mở miệng nói:
- Ngươi muốn trò chuyện thứ gì.
- Lúc này mới có chút ý tứ nha.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, cũng không kinh ngạc, nói ra:
- Tùy tiện tâm sự, ngươi nói cho ta nghe một chút sự tình thời đại kia đi, ta giới thiệu cho ngươi phong thổ hiện tại.
Cuối cùng, hình bóng màu đen nho nhỏ bên trong lụa vàng vẫn là phục nhuyễn, cùng Lý Thất Dạ bắt chuyện, hai người bọn họ bắt chuyện, nghe giống như là đang nói một chút chuyện phiếm mà thôi.
Nếu có người có thể nghe được nội dung bọn hắn nói chuyện, nhất định sẽ chấn kinh. Bởi vì sự tình bọn họ nói chuyện, đều là chuyện cực kỳ kinh thế hãi tục, quản chi bọn hắn nói chuyện chỉ là một chút sự tình nho nhỏ, nhưng đối với rất nhiều người mà nói, là một đời cũng không cách nào tiếp xúc, thậm chí có thể nói, coi như rất nhiều người dùng một đời đuổi theo những chuyện này, cũng không thể với tới.
Thương thiên, tuyên cổ, đệ thập giới . . . hết thảy, những cái này đều chỉ là truyền thuyết mà thôi, thậm chí rất nhiều người cho rằng những chuyện này căn bản lại không tồn tại, căn bản chính là hư vô, nhưng mà, hai người bọn họ lại trò chuyện say sưa ngon lành.
Bất luận thương thiên cũng tốt, đệ thập giới cũng được, trăm ngàn vạn năm đến nay, người có thể tiếp xúc đến loại vật này đó là ít càng thêm ít, chớ nói chi là nói chuyện đề tài này.
Đặc biệt là đệ thập giới, rất nhiều tu sĩ đều cho rằng đệ thập giới là không tồn tại, kia bất quá là nghe nhầm đồn bậy mà thôi.
Nhưng mà, thế nhân lại không biết, cái truyền thuyết hư vô này, trong đó lại dính tới rất nhiều bí mật mà người không biết.
Ngày đại thọ, Thiên Tùng Sơn sôi trào, chỉ thấy trên bầu trời lần lượt triển khai từng bàn tiệc rượu, vô số khách tân ngồi ở trong đó, cảnh tượng như vậy là hùng vĩ bực nào.
Chỉ thấy ở phía trên trên trời, ăn uống linh đình, rất nhiều đại nhân vật đến từ thiên hạ bát phương tọa lạc có thứ tự, thịnh yến như thế, thoạt nhìn tựa như một trận thiên yến.
Ở trong bữa tiệc, có vô số đại nhân vật của các môn phái truyền thừa đều nhao nhao nâng chén, lấy chúc đại thọ của Thiên Tùng Thụ Tổ. Các tồn tại Cự Vô Phách như Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Ngự Thú thành, đều có người trình diện trong trận thọ yến này.
Thời điểm Thiên Tùng Thụ Tổ xuất hiện, hắn ngồi xuống ở chủ tọa, mà đổi thành một thanh niên cũng xuất hiện ở trong bữa tiệc, an vị ở bên cạnh Thiên Tùng Thụ Tổ, người thanh niên này không phải người khác, chính là Lý Thất Dạ.
Thời điểm Thiên Tùng Thụ Tổ xuất hiện, tràng diện hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn qua Thiên Tùng Thụ Tổ, tiếp theo, cũng không ít người ánh mắt rơi vào trên người Lý Thất Dạ ngồi ở bên người Thiên Tùng Thụ Tổ.
Người ngồi ở trước mặt nhất, chỉ có thể là đế thống tiên môn, như Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Ngự Thú thành… tân khách các loại đế thống tiên môn này mới có tư cách ngồi ở phía trước nhất, nhưng mà, hiện tại một thanh niên như Lý Thất Dạ, vậy mà ngồi ở bên người Thiên Tùng Thụ Tổ, địa vị này, là cao quý bực nào, vị trí này, thậm chí so với những khách quý như Dược quốc, Tiễn Long thế gia còn cao quý hơn rất nhiều.
Coi như là đệ tử của Thiên Tùng Thụ Tổ, vào lúc này cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh tương bồi, nhưng mà, Lý Thất Dạ một bối phận tuổi trẻ như thế, lại có thể ở bên người Thiên Tùng Thụ Tổ ngồi xuống, cái này khiến rất nhiều người giật mình.
Cái này khiến không ít tân khách ở đây trong nội tâm có nghi hoặc rất lớn, bọn hắn đều không rõ ràng, Lý Thất Dạ một tên tiểu bối như thế, vì sao có tư cách ngồi ở chỗ kia, địa vị này rõ ràng còn cao quý hơn so với các loại tân khách như Dược quốc, Tiễn Long thế gia.
Dù lúc này trong nội tâm rất nhiều người có nghi hoặc. Nhưng mà, trong bữa tiệc toàn bộ đều là yên tĩnh, ở trước mặt Thiên Tùng Thụ Tổ, bất luận là kẻ nào, quản chi là đại nhân vật xuất thân từ Dược quốc, Tiễn Long thế gia, cũng không dám làm càn!
Cùng nhau so sánh, tân khách giống như Dược quốc, Tiễn Long thế gia,… trong nội tâm biết đến lại càng nhiều, đặc biệt là Dược quốc cùng Thiên Tùng Thụ Tổ giao hảo.
Trên thực tế, khi tân khách Dược quốc nhìn thấy Thiên Tùng Thụ Tổ xuất hiện ở trong bữa tiệc, hắn cũng không khỏi trở nên động dung. Bởi vì Dược quốc đã từng vì Thiên Tùng Thụ Tổ giải quyết vấn đề. Mặc dù chưa thành công, trong đó liên quan bí mật, tân khách Dược quốc biết một chút.
Hiện tại, Thiên Tùng Thụ Tổ xuất hiện ở đây, cái này khiến tân khách Dược quốc ẩn ẩn đoán được cái gì.
Lúc này, Thiên Tùng Thụ Tổ tằng hắng một cái, nhìn nhìn đám người, chậm rãi nói ra:
- Hôm nay, chính là năm mươi vạn năm đại thọ của lão phu, chư vị không xa vạn dặm mà đến. Lão phu cảm kích, ở đây, lão phu kính chư vị một ly.
Nói xong, chậm rãi giơ lên chén ngọc.
Tất cả tân khách ở đây đều nhao nhao giơ ly rượu lên kính, không người nào dám trễ nãi. Đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, Thiên Tùng Thụ Tổ chính là tồn tại đỉnh phong, bất kỳ người nào đều sợ có một tia bất kính, đưa tới Thiên Tùng Thụ Tổ không vui, đặc biệt là vào hôm nay.
- Hoàng Phủ gia Á Tổ giá lâm, vì Yêu Tổ chúc thọ.
Thiên Tùng Thụ Tổ vừa mới mời rượu xong, bên ngoài truyền đến một tiếng thông báo.
Đạt được Thiên Tùng Thụ Tổ đáp ứng, trong nháy mắt, chỉ gặp một lão giả cất bước mà đến, bên người lão giả này còn mang theo mười lão tẩu.
Lão giả này cất bước mà đến, trên người hắn luôn luôn tản mát ra một cỗ khí tức chấn động. Lão giả trước mắt này thoạt nhìn cũng không thu hút, khô khốc gầy teo, thậm chí để cho người ta cảm nhận được tinh lực sắp khô cạn trên người hắn! Mặc dù là như thế, lão giả này y nguyên làm cho lòng người run lên.
Đặc biệt là khí tức chấn động như có như không trên người hắn, càng làm cho người kính sợ. Trong mơ hồ, trên người hắn phát tán ra khí tức chấn động như có như không, tựa hồ có thể chấn vỡ tinh hà, băng diệt thiên vũ, bất kỳ người nào cảm nhận được khí tức như có như không này, cũng không khỏi vì đó trong nội tâm giật nảy mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.