Đế Bá

Chương 1114: Quyết đấu (2)




Mặc dù nói, thế gian có rất nhiều người rất nhiều truyền thừa đều thèm nhỏ dãi Thiên Mệnh Tinh Thể, nếu thật sự có dạng đánh cược này, ai không muốn đạt được Thiên Mệnh Tinh Thể? Nhưng mà, tất cả mọi người thế gian biết, phá giải Thiên Mệnh Tinh Thể so với trở thành Tiên Đế còn khó hơn, căn bản là không cách nào phá giải!
Không biết có bao nhiêu vị thử qua phá giải Thiên Mệnh Tinh Thể, nhưng mà, đều không có thành công! Những người khác, thì càng không cần nói.
Tiên Đế có lẽ có thể trấn áp Thiên Mệnh Tinh Thể, nhưng mà, không cách nào từ công pháp đi lên phá giải Thiên Mệnh Tinh Thể! Cũng chính bởi vì vậy, Thiên Mệnh Tinh Thể đã từng được người xưng là phòng ngự thế gian không cách nào công phá!
Lúc này, bất luận là Tử Yên phu nhân hay Viên Thải Hà, cũng không khỏi lo lắng nhìn Lý Thất Dạ, các nàng cũng rõ ràng, thế gian không người có thể phá Thiên Mệnh Tinh Thể, nhưng mà, Lý Thất Dạ làm quyết định, các nàng cũng khó mà ngăn cản.
- Tốt, ta chính là ưa thích người dám đánh cược.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Ta nhắc nhở cho ngươi một chút, ngươi có thể làm chuẩn bị cẩn thận, ta muốn phá Thiên Mệnh Tinh Thể của ngươi.
Bội Ngọc công tử cười lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Lý Thất Dạ, mười phần tự tin nói ra:
- Cứ việc phóng ngựa tới, bản tọa liền đứng đấy bất động, mặc kệ cho ngươi công kích, cho ngươi sáu ngày thời gian, nhìn ngươi có thể phá hay không!
Thiên Mệnh Tinh Thể của Bội Ngọc công tử có thể kiên trì sáu ngày sáu đêm, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là có thể thừa nhận bất luận công kích gì của Lý Thất Dạ, bao gồm Tiên Đế chân khí!
- Cần gì sáu ngày, gần nửa ngày liền đủ.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, trong nháy mắt xông tới.
Mà Bội Ngọc công tử cười lạnh một tiếng, hắn cũng không có xuất thủ, thậm chí là đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hắn là dự định tùy ý Lý Thất Dạ công kích, bất luận Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn gì, hắn đều có thể thừa nhận! Đại Hiền dùng Đế binh, Thiên Mệnh Tinh Thể của hắn cũng có thể thừa nhận xuống, huống chi là Lý Thất Dạ!
Hô… một tiếng, nhưng mà, Lý Thất Dạ cũng không có đối với Bội Ngọc công tử động thủ, hắn vây quanh Bội Ngọc công tử di chuyển, hơn nữa là càng chuyển càng nhanh, càng lúc càng nhanh.
Lúc này, Lý Thất Dạ đã thúc giục Phi Tiên thể, ngay từ đầu, Bội Ngọc công tử cùng những người khác còn có thể nhìn thấy hình bóng của Lý Thất Dạ, nhưng khi Phi Tiên thể chân chính phát uy, người ở chỗ này coi như là Thánh Hoàng đỉnh phong, cũng không cách nào nhìn thấy Lý Thất Dạ.
Thời điểm Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ phát huy đến cực hạn, tốc độ của hắn như ánh sáng, có lẽ là đoạt quang trì điện, nhanh đến không cách nào hình dung.
Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ đã tiểu thành, lấy uy lực Phi Tiên thể của hắn hiện tại, thời điểm đem tốc độ phát huy đến cực hạn, coi như là Thánh Hoàng, dù là Thánh Hoàng đỉnh phong, ở phương diện tốc độ cũng kém Lý Thất Dạ rất xa.
- Đây là tốc độ như thế nào?
Nhìn thấy tốc độ như vậy, không ít người cũng không khỏi vì đó động dung.
Có Yêu Hoàng nhìn lấy một màn này, không khỏi suy đoán nói:
- Chẳng lẽ đây là Tiên thể sao? Có lẽ Phi Tiên thể trong truyền thuyết, chỉ có Tiên thể mới có thể có tốc độ tuyệt thế vô luân như thế.
- Cái này không giống như là đặc thù của Phi Tiên thể.
Lúc này, có không ít đại nhân vật kiến thức rộng rãi bị tốc độ của Lý Thất Dạ hấp dẫn, có đại nhân vật đang suy đoán lai lịch tốc độ của Lý Thất Dạ.
Hiện tại, rất ít người có thể nhìn ra đặc thù Phi Tiên thể của Lý Thất Dạ, đặc biệt là thời điểm Lý Thất Dạ làm cho ba loại thể chất kêu gọi lẫn nhau, có thể làm cho ba loại thể chất tề khu, đặc thù của ba loại thể chất đều phát sinh biến hóa không nhỏ.
- Có lẽ là Phi Thăng thể, một trong mười tám Thánh thể.
Cũng có người suy đoán nói.
Phi Thăng thể, chính là Thánh thể dưới Phi Tiên thể, nếu đem Phi Thăng thể tu luyện đến đại thành, tốc độ cũng mau không gì sánh kịp, thế gian ít có đồ vật nhanh hơn nó!
- Từ đặc thù đến xem, cái này không giống Phi Tiên thể, cũng không giống Phi Thăng thể.
Có Đại Yêu Vương thế hệ trước lầm bầm nói ra:
- Có lẽ trên người tiểu bối này mang theo bảo vật gì đó có thể trong nháy mắt tăng tốc độ lên.
Ngay thời điểm một số người đang suy đoán nơi phát ra tốc độ của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng, đã không nhìn thấy bất luận cái bóng gì, chỉ gặp một đạo thần hoàn ở quanh thân Bội Ngọc công tử giãn ra, hơn nữa, cái thần hoàn này là càng lúc càng lớn, theo cái thần hoàn này căng ra, khiến cả người Bội Ngọc công tử đều ở bên trong thần hoàn này bao phủ.
- Thủ đoạn như vậy, cũng muốn phá Thiên Mệnh Tinh Thể, là nằm mơ ban ngày…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ biến mất, hóa thành một đạo thần hoàn ở quanh thân mình giãn ra, Bội Ngọc công tử không khỏi cười lạnh một tiếng, đối với hắn mà nói, Lý Thất Dạ làm như vậy, căn bản không có lực công kích đáng nói, chớ nói chi là phá giải Thiên Mệnh Tinh Thể của hắn.
Nhưng mà, Bội Ngọc công tử vửa dứt lời, liền nghe được một tiếng "Ông" rất nhẹ rất nhỏ vang lên, trong chớp mắt này, tốc độ của Lý Thất Dạ đã đạt tới cực hạn, đạt đến đỉnh phong, trong chớp mắt này, ngay cả thời gian cũng bị siêu việt.
Trong nháy mắt này, thần hoàn vốn là như tinh bích bao phủ Bội Ngọc công tử, lập tức sáng chói, toàn bộ thần hoàn che đậy Bội Ngọc công tử, trong suốt vô cùng.
Chỉ trong nháy mắt, ở giữa thạch hỏa điện quang, Bội Ngọc công tử ở dưới thần hoàn bao phủ xuống, liền tựa như là nhảy ra cái thời không này.
Quá trình này, loại cảm giác này là cực kỳ ngắn ngủi, chỉ là trong một cái chớp mắt, biến hóa này nhanh đến người ở đây đều không thể thấy rõ ràng, trên thực tế, bản thân Bội Ngọc công tử hắn cũng không thấy rõ ràng sự biến hóa này, chỉ là trong nháy mắt, hắn cảm giác được mình tựa như nhảy ra thời gian, trong nháy mắt này, tựa hồ thời gian nghịch chuyển một giây!
Ngay trong nháy mắt Bội Ngọc công tử cảm giác thời gian nghịch chuyển một giây kia, Thiên Mệnh Tinh Thể của hắn ở trong ngắn ngủi một giây kia phát sinh biến hóa, tựa hồ, trong nháy mắt nghịch chuyển một giây kia, Thiên Mệnh Tinh Thể của hắn thoái hóa.
Phanh một tiếng, chỉ trong nháy mắt, tại đây không ai có thể thấy rõ ràng lúc một giây nghịch chuyển kia, tựa như có gốm sứ vỡ vụn, trong một chớp mắt, tựa như thời gian đều ngừng một giây đối với tất cả mọi người, mặc dù không phải thật sự, nhưng mà, rất nhiều người đều có một loại ảo giác này.
Lúc cái ảo giác này kết thúc, rất nhiều người ở đây thất thần mới hồi phục tinh thần lại. Thời điểm bọn hắn lấy lại tinh thần, rất nhiều người đều thấy được Bội Ngọc công tử bị đánh bay, trong phút chốc, hắn lại bị Lý Thất Dạ bắt sống, hoặc là nói, căn bản không nhìn thấy thân ảnh của Lý Thất Dạ, thời điểm mọi người thấy rõ ràng, Lý Thất Dạ đã phong bế Bội Ngọc công tử, nắm cổ của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.