Đế Bá

Chương 1254: Long hổ quân vương (2)




Long Kinh Tiên kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, sau đó nhẹ nhàng cúi đầu, nói ra:
- Cha, tha thứ nữ nhi bất hiếu, nữ nhi đối với Lý công tử mối tình thắm thiết, mặc kệ cha cùng Ngự Thú thành có đồng ý hay không, nữ nhi đều muốn gả cho Lý công tử, cho nên, nữ nhi dự định cùng Lý công tử bỏ trốn.
Tại thời khắc này, Long Kinh Tiên muốn bao nhiêu ôn nhu liền có bấy nhiêu ôn nhu, nàng tựa như là một nữ tử si tình, là nhã khí như vậy, lại hiền tuệ như vậy, càng là ôn nhu đến có thể đem trái tim người hòa tan.
- Không biết xấu hổ.
Tiễn Vô Song ở một bên lập tức hủy đi cái cớ của Long Kinh Tiên, nàng cao ngạo cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Người ta không nói muốn cưới ngươi, ngươi lại gấp muốn gả, ngươi muốn lấy chồng đến như vậy sao?
Bị Tiễn Vô Song phá, Long Kinh Tiên lập tức phản kích nói ra:
- Thôi đi, mắc mớ gì tới ngươi, ta muốn gả liền gả! Nha, không phải ngươi cũng ưa thích Lý Thất Dạ đi, sợ ta đoạt nam nhân của ngươi? Ha ha, nếu như ngươi ưa thích hắn, vậy liền không thể tốt hơn, ta chính là muốn đem hắn cướp đi, ngươi làm gì được ta.
- Đầu ngươi có vấn đề.
Tiễn Vô Song lãnh ngạo lườm nàng một chút, cười lạnh nói ra:
- Chính ngươi vội vã muốn gả liền gả, đừng kéo ta vào.
- Thật sao, sao ta ngửi thấy một luồng đố kị nồng đậm.
Long Kinh Tiên mười phần khiêu khích nói:
- Bất quá, ngươi muốn theo ta đấu, vậy ngươi khẳng định phải thua, ta chính là muốn gả cho hắn! Chính là muốn để ngươi đặc biệt khó chịu! Ngươi nói có phải không.
Nói xong, nàng là mười phần thân mật kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, cười hì hì nói.
- Được rồi, hai cái các ngươi cũng đừng cãi nhau nữa.
Long Hổ Quân Vương lắc đầu, nói ra:
- Còn có, tiểu Tiên, ngươi cũng đừng đóng kịch cho ta, ngoan ngoãn cùng ta trở về.
Tiễn gia cùng Ngự Thú thành giao tình không tệ, đặc biệt là Long Hổ Quân Vương cùng phụ thân của Tiễn Vô Song, cũng là đương nhiệm Tiễn gia gia chủ quan hệ cá nhân rất tốt, cho nên, hai nhà thường có vãng lai.
Nhưng mà, Tiễn Vô Song và Long Kinh Tiên từ nhỏ liền là không vừa ý, rất có xu thế thủy hỏa bất dung, hai người các nàng cùng một chỗ, liền sẽ cãi nhau.
Lại nói, Long Hổ Quân Vương làm phụ thân, hắn còn không hiểu rõ nữ nhi của mình sao, hắn đương nhiên biết nữ nhi mình là đang đánh cái tính toán gì.
- Cha, lời này của ngươi cũng quá oan uổng ta.
Long Kinh Tiên một bộ chịu ủy khuất, làm bộ đáng thương, nói ra:
- Trước kia cha ngươi không phải nói gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó sao, hiện tại ta muốn gả cho hắn, về sau liền không trở về Ngự Thú thành nữa.
Long Kinh Tiên đây là thay đổi bất thường, mới vừa rồi còn nóng bỏng vô cùng, hiện tại trong nháy mắt liền trở nên dáng vẻ đáng thương.
- Không quan hệ tới ta.
Ở thời điểm này, Lý Thất Dạ giơ hai tay lên, cười tủm tỉm nói:
- Ta chỉ là người qua đường Giáp người qua đường Ất mà thôi, không nên kéo ta vào vũng nước đục này.
- Lý Thất Dạ khốn kiếp, cũng dám hủy đài của bản cô nương.
Bị Lý Thất Dạ phá, Long Kinh Tiên lập tức trợn mắt giận dữ nhìn Lý Thất Dạ một chút, hỏa lạt lạt nói ra:
- Bản cô nương chỗ nào không tốt, luận tài mạo, thiên hạ hôm nay không ai có thể hơn được bản cô nương.
Nói xong, tú mục nóng bỏng kia của nàng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, sau đó lại nhìn Tiễn Vô Song một chút, nói ra:
- Nha, ngươi sẽ không thật cùng Tiễn nha đầu có một chân đi, cắt, Tiễn nha đầu vượt qua ta sao?
- Ngươi có phải muốn ăn đòn hay không.
Tiễn Vô Song lập tức hừ lạnh một tiếng, lãnh ngạo nói ra:
- Ngươi muốn nổi điên, liền nổi điên, không cần nhấc lên ta!
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, đánh liền đánh.
Long Kinh Tiên cũng hừ một tiếng nói ra:
- Tiễn đạo cảu ngươi cũng không có gì ghê gớm a, có bản lĩnh cùng ta cược một trận, ngươi thua Lý Thất Dạ liền về bản cô nương!
Long Kinh Tiên to gan như vậy, để bọn người lão ba ba ở bên cạnh cũng không khỏi vì đó líu lưỡi, dạng cô nương này cũng quá dọa người đi.
- Được rồi, tiểu Tiên, đừng làm rộn.
Long Hổ Quân Vương đối với nữ nhi của mình nói ra:
- Trò vặt của ngươi ta cũng không phải không biết.
Long Hổ Quân Vương nói đến đây, nhìn lấy Lý Thất Dạ, chắp tay nói ra:
- Tôn giá nhất định là Lý công tử uy danh hiển hách, Lý công tử đại danh, như sấm bên tai.
Đối với Long Hổ Quân Vương, Lý Thất Dạ mỉm cười gật gật đầu, mà Lý Thất Dạ còn chưa mở lời, Long Kinh Tiên lập tức cướp lời nói, nàng cười tủm tỉm nói ra:
- Cha, con gái của ngươi ánh mắt cũng không tệ lắm phải không, hắn tuyệt đối có thể xứng với Ngự Thú thành, tuyệt đối sẽ trở thành con rể hợp cách của Ngự Thú thành.
Đối với nữ nhi của mình, Long Hổ Quân Vương dở khóc dở cười, hắn lắc đầu nói ra:
- Nha đầu chết tiệt kia, ít điên dùm ta! Coi như ngươi xem trọng người ta, người ta cũng không nhất định để ý ngươi.
Long Hổ Quân Vương lời này liền lập tức để Long Kinh Tiên bão nổi, mới vừa rồi nàng còn ôn nhu, lập tức liền trở nên nóng rát, nàng ở trước mặt Lý Thất Dạ chống bờ eo thon bé bỏng, lập tức trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Ngươi dám chướng mắt bản cô nương! Bản cô nương người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, luận tướng mạo có tướng mạo, luận dáng người có dáng người, ngươi nói xem, bản cô nương có điểm nào không tốt. . .
Đối với Long Kinh Tiên bão nổi, Lý Thất Dạ ung dung không vội, nhàn nhã nói ra:
- Ta thích cô nương ôn nhu quan tâm, về phần cô nương mạnh mẽ hung mãnh, đó là không hứng thú.
Tú mục nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ kia của Long Kinh Tiên lập tức ánh mắt hắc hắc, có khí thế đánh đập Lý Thất Dạ một chầu, nhưng mà, tú mục nàng chuyển một cái, cười nhẹ nhàng nói:
- Cổ ngữ nói, gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, nếu phu quân ưa thích ôn nhu quan tâm, về sau ta liền trở nên càng ôn nhu.
Nói xong, kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, một bộ y như là chim non nép vào người.
Đối với Long Kinh Tiên nói, Lý Thất Dạ thiếu chút nữa là một cái lão huyết phun ra, nha đầu kia còn không phải khó chơi bình thường.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Long Hổ Quân Vương, cười nói ra:
- Quân vương, ta xem người vẫn là nhanh mang nữ nhi bảo bối của ngươi về đi, ta không muốn bị nàng tai họa.
Đối với Lý Thất Dạ nói, Long Kinh Tiên lập tức ngẩng đầu lên, một bộ muốn bão nổi, nhưng mà, nàng lại lập tức rủ ánh mắt xuống, một bộ ủy khuất nói ra:
- Phu quân nói như vậy, liền để nô gia đau lòng.
Long Hổ Quân Vương nhìn nhìn Lý Thất Dạ, sau đó lại nhìn nữ nhi của mình một chút, sau đó cười thần bí, nói ra:
- Nữ nhi của ta đã si tình như vậy, ta cái này làm cha còn có thể làm sao? Tiểu Tiên a, vậy ngươi liền lưu lại đi, bất quá, ngươi cũng không thể đào tẩu, Lý công tử đi tới chỗ nào, ngươi phải theo tới chỗ đó.
- Ta cũng không muốn làm bảo mẫu cho Ngự Thú thành các ngươi.
Đối với Long Hổ Quân Vương nói như vậy, Lý Thất Dạ lập tức cự tuyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.