Đế Bá

Chương 1270: Phong tình (1)




- Ta cũng có thể chỉ cho ngươi một con đường sáng.
Long Kê Tôn giả lạnh giọng nói ra:
- Cùng Mai công tử của chúng ta hợp tác liên thủ, Mai công tử của chúng ta tuyệt đối có thực lực đánh Diệp Khuynh Thành! Nếu ngươi cùng Mai công tử của chúng ta hợp tác, đây tuyệt đối là cục diện cả hai cùng có lợi.
- Các hạ có hảo ý, ta tâm lĩnh.
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ta đối với mình vẫn có lòng tin, Diệp Khuynh Thành cũng tốt, Thần Cốc cũng được, chỉ cần bọn hắn dám đến, ta là gặp thần giết thần, gặp ma đồ ma.
Đối với Lý Thất Dạ nói, Long Kê Tôn giả hừ lạnh một tiếng, nàng không nói gì nữa, xoay người rời đi.
- Uy, nói cho ngươi biết một tin tức tốt, cha ta gần đây ở Thông Tú Phong đan tu.
Gặp Long Kê Tôn giả quay người rời đi, Long Kinh Tiên nghịch ngợm cười hì hì nói với nàng.
Nghe được Long Kinh Tiên nói như vậy, thân thể Long Kê Tôn giả không khỏi cứng một cái, bộ pháp của nàng rõ ràng là dừng lại một chút, nhưng, rất nhanh liền rời đi.
Sau khi Long Kê Tôn Giả rời đi, Tứ Nhãn Long Kê không khỏi nói:
- Ách, ngươi đây là ý gì, chẳng lẽ ngươi muốn kéo tơ hồng cho cha ngươi hay sao?
- Thôi đi, ngươi nghĩ hay lắm.
Long Kinh Tiên ngạo khí lườm Tứ Nhãn Long Kê một chút, nói ra:
- Đừng tưởng rằng bản cô nương không biết, tỷ ngươi thầm mến cha ta.
- Ách…
Tứ Nhãn Long Kê nhất thời im lặng, hắn gãi gãi đầu, nói ra:
- Có chuyện như thế sao?
Mặc dù hắn cũng không phải rất rõ ràng, bất quá, tỷ hắn cho tới nay đều là độc thân, tựa hồ có dạng manh mối này.
Trên một điểm này, Long Kinh Tiên ngược lại nói không sai, Long Kê Tôn Giả cùng Long Hổ Quân Vương là thiên tài chói mắt nhất đời trước, hai người bọn họ thậm chí bị yêu tộc coi là Thần Hoàng tương lai.
Long Kê Tôn Giả cùng Long Hổ Quân Vương xuất đạo thời gian tương đương, hơn nữa hai người bọn họ giao tình vẫn luôn không tệ. Trong lòng Long Kê Tôn Giả cũng ưa thích Long Hổ Quân Vương, đáng tiếc, Long Hổ Quân Vương đối với nàng không có ý tứ, huống chi, dạng nhân trung long phượng giống như Long Hổ Quân Vương này, vẫn luôn không thiếu người theo đuổi, trong đó có không ít là tuyệt thế giai nhân công chúa thiên kim.
Ở trên sự kiện này, Long Kê Tôn Giả chỉ có thể tương tư đơn phương, cũng chính bởi vì vậy, nàng một mực độc thân đến bây giờ.
Đối với hai người bọn hắn, Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:
- Sự tình một đời trước cần các ngươi quan tâm sao, tự bọn hắn biết giải quyết.
- Ha ha, bản cô nương thích nhìn những mỹ nữ kia đại chiến cướp đoạt cha ta a.
Long Kinh Tiên cười hì hì nói.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, không nói gì thêm, nha đầu kia liền là tâm chơi quá nặng, e sợ cho thiên hạ không loạn.
- Bất quá, đại gia ngươi thật là phải cẩn thận Diệp Khuynh Thành.
Tứ Nhãn Long Kê vội nói ra:
- Thần Cốc lợi hại, đại gia hẳn là có hiểu biết, nếu như đám lão quỷ này thật là hướng về phía đại gia ngươi mà đến, vậy liền nguy hiểm.
Long Kê tộc của Tứ Nhãn Long Kê bọn hắn cùng Thần Cốc ở một loại trình độ nào đó có một loại sâu xa, cho nên Tứ Nhãn Long Kê đối với Thần Cốc, so với ngoại nhân cũng biết một chút.
- Thần Cốc đúng không.
Lý Thất Dạ lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hai mắt híp một cái.
- Thần Cốc là cái gì, lợi hại như vậy sao? Làm sao ta chưa nghe nói qua.
Ở thời điểm này, lão ba ba trốn ở một góc mới nhô đầu ra, cẩn thận từng li từng tí nói.
- Thần Cốc đích thật là rất thần bí.
Tiễn Vô Song cao ngạo nói ra:
- Tại Thạch Dược giới, coi như là đế thống tiên môn cũng đối với bọn hắn có chỗ kiêng kị, có người nói, bên trong Thần Cốc cư trú một đám lão thần tiên bất tử.
- Lão thần tiên bất tử?
Nghe được lời như vậy, lão ba ba hãi nhiên nói ra:
- Đây chẳng phải là vô địch thiên hạ? Thế gian không có mấy người dám xưng lão thần tiên đi.
- Vô địch thiên hạ ngược lại không nói, bất quá, không có truyền thừa môn phái nào nguyện ý cùng bọn lão quỷ này liều mạng mà thôi, bất quá, bọn hắn cũng sẽ không dễ dàng cùng người liều mạng, bọn hắn là một đám quái vật trốn ở bên trong hang ổ, không thấy ánh mặt trời, không thấy thế nhân, cho nên, tu sĩ Thạch Dược giới đối với bọn hắn hiểu rõ cũng không nhiều.
Tứ Nhãn Long Kê nói ra.
- Cái gì lão thần tiên bất tử.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:
- Bọn hắn cũng có thể nói lão thần tiên bất tử, vậy ta liền là thương thiên chi chủ, chúa tể vạn cổ. Đám lão già Thần Cốc kia, chẳng qua là một đám tàn binh bại tướng mà thôi.
- Ha ha, thối Thất Dạ, ta chính là thích ngươi dạng cá tính này, đủ hung hăng càn quấy, đúng khẩu vị của bản cô nương.
Long Kinh Tiên nhõng nhẽo cười nói ra:
- Hai người chúng ta liên thủ, giẫm diệt Thần Cốc, giương oai thiên hạ.
Nói đến đây, nha đầu kia kích động, rất có xu thế đại khai sát giới.
- Đúng khẩu vị của ngươi?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Được a, ta suy tính thu ngươi làm tiểu thiếp một chút.
Nói xong, trên dưới đánh giá Long Kinh Tiên một phen.
Nói thật ra, Long Kinh Tiên đích thật là để cho người ta ưa thích, dung nhan kinh diễm, dáng người tuyệt thế, thiên phú vô luân, hơn nữa cá tính thẳng thắn, có thể không khiến người ta ưa thích cũng khó.
- Tiểu thiếp liền tiểu thiếp.
Long Kinh Tiên vũ mị cười một tiếng, kinh thế tuyệt diễm, để cho người ta tim đập thình thịch, mười phần tự tin kéo cánh tay của Lý Thất Dạ, sau đó mười phần khiêu khích nhìn lấy Tiễn Vô Song, nhõng nhẽo cười nói:
- Tiễn Vô Song, về sau bản cô nương phải đem ngươi thu, làm nha hoàn của ta.
- Nằm mơ ban ngày, là thời điểm nên mộng tỉnh rồi.
Tiễn Vô Song lãnh ngạo nhìn Long Kinh Tiên một chút, khinh thường nói.
- Thôi đi, cái gì nằm mơ ban ngày, bản cô nương nhất định có thể đem thối Thất Dạ cua tới tay, ngươi hãy chờ xem.
Long Kinh Tiên ưỡn bộ ngực sữa cao ngất nở nang kia của nàng một cái, mười phần kiêu ngạo nói ra.
- Được rồi, hai người các ngươi chớ ồn ào, chỉ cần cố gắng tu luyện, đợi thời điểm Bệ Ngạn thú thổ mở ra, chờ các ngươi chính là kinh hỉ vô hạn.
Lý Thất Dạ thấy các nàng lại muốn cãi nhau, bất đắc dĩ lắc đầu nói ra.
- Ha ha, hắc, hắc, đại gia, kinh hỉ vô hạn có phần của ta hay không?
Tứ Nhãn Long Kê sẽ không bỏ qua bất luận cơ hội tốt gì.
- Còn có tiểu nhân.
Lão ba ba vốn là trốn ở một góc cũng bằng tốc độ nhanh nhất bò đi ra, yếu ớt nói.
Lý Thất Dạ nhìn nhìn lão ba ba bằng tốc độ nhanh nhất bò tới, liền một cước đem hắn đạp ra ngoài, nói ra:
- Ngươi còn có ý tứ chạy tới tranh công lao sao? Vừa gặp phải sự tình trốn nhanh nhất là ngươi, cái thứ nhất làm rùa đen rút đầu cũng là ngươi. Hiện tại ngược lại tốt, vừa nói đến chỗ tốt, ngươi so với ai khác còn muốn nhanh.
- Tiểu nhân, tiểu nhân cùng rùa đen vốn là họ hàng gần a.
Bị Lý Thất Dạ nói như vậy, lão ba ba cũng mặt mo đỏ lên, nhưng mà, hắn vẫn là mặt dạn mày dày yếu ớt nói.
Lý Thất Dạ tiếp tục lưu lại chỗ cũ, lại qua hai ngày, Lý Thất Dạ trông về thiên khung phía xa, quan sát hồi lâu, gật đầu nói ra:
- Lần này không thành vấn đề, Bệ Ngạn thú thổ tất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.