Đế Bá

Chương 1317: Kim Ô chiến y




Vào lúc này, mọi người mới phát hiện Kim Ô Thái tử mặc một bộ hoàng kim vũ y. Hoàng kim vũ y này tựa như là lông vũ hoàng kim bện thành, nhu hòa mà sắc bén, một món hoàng kim vũ y như vậy thoạt nhìn là mười phần mềm mại, nhưng mà, từng mảnh từng mảnh lông chim như bông lại sắc bén như vậy, tựa hồ có thể đâm xuyên tất cả.
- Kim Ô chiến y!
Có người thấy rõ hoàng kim vũ y trên người Kim Ô Thái tử, không khỏi nghẹn ngào quát to một tiếng.
Thời điểm nghe được cái tên "Kim Ô chiến y" này, không ít thế hệ trước biến sắc, có người lầm bầm nói ra:
- Truyền thuyết đây là từ trên người Kim Ô tộc Thủy tổ lột ra lông vũ tế luyện thành chiến y!
Nâng lên Thủy tổ Kim Ô tộc, rất nhiều người đều biến sắc, mặc dù nói, Thủy tổ Kim Ô tộc không phải Tiên Đế, nhưng truyền thuyết nói đã từng là một vị tồn tại có thể hoành kích Tiên Đế!
Kim Ô chiến y, chính là trấn tộc chi bảo của Kim Ô tộc, mặc vào chiến y này, không chỉ là để công phạt cực kỳ sắc bén, có thể đâm xuyên hết thảy, hơn nữa có thể làm cho tốc độ phát huy đến cực hạn.
Kim Ô Thái tử một thân kiêm song môn chi trường, dung hợp tinh hoa của hai đại tuyệt thế chi thuật, hắn đã là Thánh Hoàng đỉnh phong, khi hắn mặc vào Kim Ô chiến y, vậy thì càng thêm không giống với lúc trước, hoàn toàn có thể khiêu chiến Đại Hiền.
Gặp Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y chém giết Thánh Hoàng kia, không ít người cũng vì đó biến sắc, không có Đế binh, cùng Kim Ô Thái tử mặc Kim Ô chiến y là địch, Thánh Hoàng cường đại hơn nữa, đó cũng là tự tìm đường chết, dù là Đại Hiền bình thường, cũng chưa chắc nguyện ý đi trêu chọc hắn.
- Còn có người không phục sao?
Hai mắt sắc bén vô cùng của Kim Ô Thái tử lạnh lùng nhìn đám người chung quanh một chút, tại thời khắc này hắn là không che giấu sát khí cùng ngang ngược của mình chút nào!
Rất nhiều người ở đây trong lòng đối với Kim Ô Thái tử ngang ngược là rất khó chịu, nhưng mà, tại thời khắc này, phần đông tu sĩ cường giả đều lựa chọn nhượng bộ, không muốn đi trêu chọc Kim Ô Thái tử, trừ khi là đế thống tiên môn, nếu không, đại giáo cương quốc bình thường đối địch với Đề Thiên Cốc, cái kia chính là tự tìm đường chết!
- Người nào đang ồn ào.
Ngay lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên, không biết lúc nào, cửa chủ phủ đã đứng một thanh niên.
- Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy thanh niên đứng ở cửa ra vào, trong đám người lập tức vang lên một trận bạo động, vô số ánh mắt đều tụ tập ở trên người Lý Thất Dạ.
Tại thời khắc này, để không ít người lại nhìn thấy hi vọng, mọi người đều biết, Lý Thất Dạ là một đại hung nhân, gặp thần giết thần, hiện tại tất cả mọi người kỳ vọng Lý Thất Dạ cùng Kim Ô Thái tử xung đột.
Đứng ở cửa ra vào, Lý Thất Dạ chỉ là lười biếng nhìn Cửu Đầu Sư Đế cùng Sư yêu quân đoàn một chút, nói ra:
- Làm sao vậy, đem nơi này bao bọc vây quanh, muốn đem chủ phủ này chuyển về trong nhà ngươi sao?
Cửu Đầu Sư Đế lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói ra:
- Chư đế thống tiên môn chung khải Bệ Ngạn hiệp nghị, chung đẩy Nhị đệ ta chủ trì đại cục, cho nên, ở trước khi Nhị đệ ta chưa tới, bất kỳ người nào cũng không được tới gần chủ phủ!
- Cái gì đế thống tiên môn, cút qua một bên cho ta.
Lý Thất Dạ khoát tay một cái, nói ra:
- Bệ Ngạn thành ta quyết định, ta cho ai danh ngạch, người đó liền có danh ngạch, cái gì Bệ Ngạn hiệp nghị, trong mắt ta chả là cái cóc khô gì!
Lý Thất Dạ nói lập tức để sắc mặt của Cửu Đầu Sư Đế khó coi tới cực điểm, hắn nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, lạnh lẽo âm u nói ra:
- Lý Thất Dạ, ngươi quyết tâm cùng đế thống tiên môn là địch sao?
- Đế thống tiên môn, Lý Thất Dạ ta sợ qua đế thống tiên môn nào! Cút cho ta, nếu không giết sạch các ngươi!
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, không thèm quan tâm nói.
- Thống khoái, chính là bá khí như vậy, hung nhân liền là hung nhân.
Có người nhịn không được vì Lý Thất Dạ hoan hô một tiếng, coi như trước kia có người nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt, ở thời điểm này, theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ không biết là đáng yêu bao nhiêu, chí ít so với bọn người Diệp Khuynh Thành này đáng yêu nhiều lắm.
- Lý Thất Dạ…
Một tiếng gầm lên giận dữ, nổ nát thiên khung, lúc này Kim Ô Thái tử lao đến, khí thế hùng hổ, cả người ôm theo sát khí kinh đào hải lãng.
Nhìn lấy Kim Ô Thái tử sát khí rào rạt lao đến, Lý Thất Dạ chỉ là liếc mắt nhìn hắn, nói ra:
- Nha, đây không phải con gà tây chạy trối chết kia sao? Làm sao vậy, lần trước Vô Song không có đem ngươi giết chết, hiện tại lại chạy đến nhảy nhót!
Lý Thất Dạ nói như vậy đơn giản liền là bóc chỗ đau của Kim Ô Thái tử, đâm vết sẹo của Kim Ô Thái tử! Cho nên, vừa nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, hai mắt của Kim Ô Thái tử đều phun ra lửa.
- Ha ha, dạng này mới là thích nhất.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bóc chỗ đau của Kim Ô Thái tử, có người trong lòng đặc biệt thoải mái, mười phần âm u cười cười.
- Họ Lý, lăn ra đây, bản tọa muốn đánh với ngươi một trận!
Kim Ô Thái tử nghiến răng nghiến lợi, cuồng hống một tiếng, giờ khắc này, hắn hận không thể lột da Lý Thất Dạ, ăn thịt Lý Thất Dạ, uống máu Lý Thất Dạ.
- Có đúng không, xem ra lần này ngươi là lòng tin mười phần, tựa như có thể giết chết ta vậy, không nên quên vết xe đổ.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhàn nhã nói ra:
- Lần trước ngươi may mắn chạy trốn, lần này, chỉ sợ sẽ không có may mắn như thế.
- Hừ, khẩu xuất cuồng ngôn!
Cửu Đầu Sư Đế cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói ra:
- Có nữ nhân vì ngươi làm chỗ dựa, liền thật cho mình vô địch sao? Không có Tiễn Vô Song vì ngươi hộ giá, chỉ sợ ngươi chẳng phải là cái gì!
- Đúng, cái gì đệ nhất hung nhân, đơn giản chỉ là hư danh mà thôi, cùng Kim Ô điện hạ so sánh, cùng Diệp công tử so sánh, không đủ thành đạo.
Trong đám người, có thanh âm sâu kín vang lên.
Ở thời điểm này, y nguyên có người phản bội, thừa cơ hội này đập mông ngựa của bọn người Kim Ô Thái tử, hắn là muốn nhờ vào đó trèo lên bọn người Kim Ô Thái tử, nói không chừng có thể mò được chỗ tốt.
Bọn người Kim Ô Thái tử sở tác sở vi để không ít người trong nội tâm khó chịu, đối với dạng người phản bội này, trong đám người có không ít người nhìn hằm hằm, mà người này lại mặt dạn mày dày hắc hắc cười một tiếng.
- Lý Thất Dạ, có can đảm lăn ra chiến một trận, trốn ở dưới váy nữ nhân có tài ba gì!
Lúc này, Kim Ô Thái tử chỉ vào Lý Thất Dạ rống lên một tiếng, cuồng ngạo nói ra:
- Ngươi không phải là không dám ra ứng chiến chứ, bên người đã không có nữ nhân vì ngươi làm chỗ dựa, có phải làm con rùa đen rút đầu hay không!
Kim Ô Thái tử thua ở trong tay Tiễn Vô Song, để tự tôn của hắn nát đầy đất, lúc này, hắn muốn từ trên thân Lý Thất Dạ tìm về cân bằng, muốn từ trên thân Lý Thất Dạ đòi lại vinh quang của mình, muốn dùng máu tươi của Lý Thất Dạ đến nhiễm sỉ nhục của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.