Đế Bá

Chương 1352: Bàn long phiên (2)




Lúc này, Lý Thất Dạ đã thu hồi Bệ Ngạn Tiên Côn. Nhìn thấy bộ dáng hắn y nguyên bình chân như vại, vẫn không có ý tứ truy sát Diệp Khuynh Thành, Long Kinh Tiên không khỏi kêu lên:
- Uy, nhanh lên, Diệp Khuynh Thành trốn rồi kìa.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Không vội, hòa thượng thoát được miếu thoát không được, muốn giết hắn, có gì khó, trước để cho hắn qua mấy ngày lo lắng đề phòng, đem chuyện nơi đây xử lý xong lại nói.
Nói xong, mở ra giỏ trúc, nhẹ nhàng lay động, trong nháy mắt "ba, ba, ba" vô số thi thể rơi xuống ở bên trong cổ chiến trường, cái này toàn bộ là cường giả bị bắt vào bên trong giỏ trúc, Đề Thiên Cốc, Tinh Hải giáo, mười tám đại giáo, khi những người này bị ném rơi xuống, toàn bộ đã bị giết chết, bao gồm cả Kim Ô Thái Dương Vương, Tinh Hải đệ nhất thánh!
Nhìn thấy thi thể trong cổ chiến trường giống như núi, bất luận là ai cũng hít một hơi khí lạnh, đây là đại đồ sát a, dưới một chiêu, liền đem thiên quân vạn mã đồ sát.
"Ông" một tiếng, giỏ trúc lại một lần nữa mở ra, ba người rơi xuống, Thạch Long Thần, Đế Tôn, Bất Phá Đế Hoàng, ba người bọn họ đều bị treo ở nơi đó, không thể động đậy.
Bất quá, so với bọn người Kim Ô Thái Dương Vương, ba người Thạch Long Thần còn sống! Nhưng mà, bị Thiên Diệt Nã Tiên bắt sống, cái kia hoàn toàn là mặc người chém giết, coi như ngươi cường đại hơn nữa, một khi bị bắt sống, liền không thể động đậy, sinh tử bị người nắm ở trong tay.
- Thiên Diệt này quả thật không giống bình thường!
Coi như là Thiên Tùng Thụ Tổ, đối với Tróc Long Lâu Thiên Diệt cũng không khỏi cảm khái một tiếng.
Tróc Long Lâu, đây là bản mệnh chân khí của vị Tiên Đế thứ nhất Dược quốc… Dược Tổ Tiên Đế, Dược Tổ Tiên Đế chính là một vị xuất thân dược sư, hơn nữa cũng là Dược Đế cùng Tiên Đế kiêm một thân, bản mệnh chân khí của hắn không giống bình thường, là một cái giỏ trúc, xưng là Tróc Long Lâu, ngay cả Chân Long Tiên Phượng cũng có thể chứa nổi!
- Biết vì cái gì ta không có đem các ngươi giết chết không?
Lý Thất Dạ nhìn lấy ba người Thạch Long Thần, Đế Tôn, Bất Phá Đế Hoàng bị treo, nở nụ cười nói ra.
- Ta là giết không chết, ngươi vĩnh viễn không phá được Thiên Mệnh Tinh Thể của ta!
Bất Phá Đế Hoàng không cam lòng rống lên một tiếng.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhàn nhã nói ra:
- Thật sao? Ta cần phá Thiên Mệnh Tinh Thể của ngươi sao? Ta liền ở chỗ này chờ là được rồi, thời gian vừa qua, Thiên Mệnh Tinh Thể của ngươi liền sẽ biến mất. Trừ khi ngươi có thể liên tục sử dụng Thiên Mệnh Tinh Thể, nếu không, ngươi còn không phải là thịt cá trên thớt gỗ, mặc ta xâm lược!
Lời này giống như là bánh bao có gai tắc ở trong miệng Bất Phá Đế Hoàng, trong lúc nhất thời, hắn nói không ra lời.
- Muốn giết muốn róc thịt ngươi cứ tự nhiên, có bản lĩnh cho ta một cái thống khoái!
Lúc này, Thạch Long Thần đã không vùng vẫy vô vị, bị Nã Tiên bắt sống, hắn biết hết thảy đều thành định cục.
- Ừm, ngươi thật sự xem như một nhân vật, chí ít còn có dũng khí chết.
Lý Thất Dạ gật đầu nói ra:
- Yên tâm, ta sẽ xử quyết các ngươi, ta sẽ ở trước mặt người trong thiên hạ xử quyết các ngươi, để tất cả mọi người trong Thạch Dược giới biết kết quả đối địch với ta!
Sắc mặt ba người Thạch Long Thần hết sức khó coi, bọn họ đều là cường giả vô địch tung hoành cả đời a, hôm nay cứ như vậy bị một vãn bối bắt sống!
Ba hạng người danh xưng vô địch cứ như vậy bị Lý Thất Dạ dán ở nơi đó, Lý Thất Dạ có tâm thị chúng, cho nên, hắn lẳng lặng mà ngồi trên hư không.
Khi tất cả tu sĩ cường giả trong ngoài Bệ Ngạn thành nhìn thấy ba người Đế Tôn đều dán ở nơi đó, không khỏi cảm giác được ngạt thở, Đế Tôn, Thạch Long Thần, Bất Phá Đế Hoàng, loại tồn tại này bất luận là đặt ở thời điểm nào, đều sẽ để thiên địa run rẩy, nhưng mà hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dán ở nơi đó thị chúng.
Thời gian vội vàng, rốt cục, Thiên Mệnh Tinh Thể của Bất Phá Đế Hoàng biến mất, hắn không có cách nào lại liên tục thi triển Thiên Mệnh Tinh Thể, trên thực tế, ngoại trừ Tinh Ngọc Tiên thể có khả năng liên tục sử dụng Thiên Mệnh Tinh Thể ra, hậu thế không người có thể làm được, trên thực tế, Tinh Ngọc Tiên thể có thể làm được hay không, đây cũng là một điều bí ẩn!
- Tốt, bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ từ hư không đi xuống, nhìn đám người một chút, cười nói ra:
- Ai đến hành hình đây?
Trong lúc nhất thời, người ở chỗ này là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rất nhiều người trầm mặc, loại tồn tại giống như Thiên Tùng Thụ Tổ là không thể nào làm chuyện như vậy, loại chuyện này cũng chỉ có tiểu bối mới có thể tới làm, về phần thế hệ trẻ tuổi, dám mở miệng nói trảm giết bọn người Thạch Long Thần chỉ sợ là lác đác không có mấy, đây là muốn cùng bọn người Tinh Hải giáo, Thạch Phong quốc kết lên huyết cừu.
- Ta…
Long Kinh Tiên là cái thứ nhất nhảy xuống, nha đầu này chuyện gì cũng dám làm, đã rất kích động, ma quyền sát chưởng.
Nhìn thấy Long Kinh Tiên nhảy ra, rất nhiều người đều im lặng, nha đầu này cũng không khỏi quá ngang tàng đi.
- Chuyện như vậy liền không cần ngươi tới làm, một nữ hài tử làm đao phủ quá lãng phí.
Lý Thất Dạ lắc đầu, bác bỏ Long Kinh Tiên xung phong nhận việc.
- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, không trảm liền không trảm, bản cô nương mới không có thèm đây này.
Long Kinh Tiên hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói.
Lúc này ba người Bất Phá Đế Hoàng bị tức đến thổ huyết, bọn họ đều là tồn tại uy hiếp một thời đại, hôm nay lại bị người làm nhục như vậy!
- Ha ha, ta đến!
Rốt cục, có người xuất hiện, gia hỏa này chính là Tứ Nhãn Long Kê, hắn rốt cục chạy đến xem náo nhiệt.
Tứ Nhãn Long Kê xung phong nhận việc, tỷ tỷ của hắn Long Kê Tôn Giả lập tức trừng mắt liếc hắn một cái, ở trước mắt bao người muốn trảm giết bọn người Đế Tôn, đây là tương đương hướng Thạch Phong quốc, Tinh Hải giáo tuyên chiến.
Nhưng lần này Tứ Nhãn Long Kê cũng không biết từ đâu tới đảm lượng, cố ý không nhìn tới tỷ tỷ của hắn Long Kê Tôn Giả.
- Có đảm lượng, ta chính là thưởng thức người có đảm lượng.
Lý Thất Dạ gặp Tứ Nhãn Long Kê nhảy ra ngoài, cười gật đầu nói:
- Tốt, bắt đầu đi!
- Lý Thất Dạ, nếu ngươi giết ta, Thạch Phong quốc ta cùng ngươi thề bất lưỡng lập, thề không bỏ qua.
Sắp chết đến nơi, ở thời điểm này Đế Tôn cũng sợ, hắn không khỏi lệ khiếu một tiếng.
Mặc dù nói, Đế Tôn thọ nguyên đã hết, nhưng mà, chết tử tế không bằng lại sống, chí ít còn sống còn có hi vọng!
- Thạch Phong quốc?
Lý Thất Dạ nhìn Đế Tôn một chút, cười tủm tỉm nói ra:
- Rất xin lỗi, ta đang định đạp diệt Thạch Phong quốc các ngươi đây này, một đám lão đầu Thạch Phong quốc các ngươi bồi dưỡng được thiên tài gì tới? Một khối Minh Kính Thạch thật tốt, lại bị các ngươi lãng phí!
Nói xong, hắn lười nhác lại đi nhìn Đế Tôn, phân phó Tứ Nhãn Long Kê nói:
- Được rồi, bắt đầu đi, hành hình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.