Đế Bá

Chương 1355: Hủy Đế binh




Đế uẩn cũng không được!
Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, Đà Sơn Chung nơi tay, trong nháy mắt này, hào quang nở rộ óng ánh, ở thời điểm này, Lý Thất Dạ thi xuất Thôi Xán Nhất Kích, đánh ra Đà Sơn Chung.
Ở dưới Thôi Xán Nhất Kích, Đà Sơn Chung đánh ra một kích vô địch vạn cổ, một kích này so với Thiên Diệt chỉ hơn chứ không kém!
Oanh… một núi bay tới, nguy nga vô song, Cửu Giới thiên vũ run rẩy, ở trên Thần Sơn, cư trú Phật Đà vô thượng, Thần Sơn trấn oanh mà xuống, Phật Đà vô thượng tay kết diệt thế chi ấn, trấn sát mà xuống, hủy diệt ức vạn yêu ma quỷ quái!
Tu Di Thần Sơn, đây chính là nhất kích chung cực của Đà Sơn Chung, đây mới thực là nhất kích chung cực, so với Thiên Địa Ấn của Lý Thất Dạ đánh ra Thiên Diệt còn muốn đáng sợ.
- Má ơi, đây là Thiên Diệt thật sự a!
Tu Di Thần Sơn vừa ra, coi như là cách cổ chiến trường, tất cả mọi người cũng cảm nhận được Thiên Diệt này đáng sợ, vô số người bị dọa đến hồn phi phách tán.
- Quá bất hợp lí, hắn làm sao lại dễ dàng đánh ra Thiên Diệt như vậy.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dễ dàng đánh ra Thiên Diệt, coi như người tự tin như Mai Ngạo Nam cũng không khỏi sắc mặt đại biến!
Ca ca của Mai Ngạo Tuyết Mai Ngạo Nam băng lãnh trầm mặc, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của hắn, nhưng mà, đồng tử của hắn co vào! Hắn là trời sinh kiêu tử, hắn có Ngọc Long Tiên, nhưng mà, hắn muốn đánh ra Thiên Diệt cũng vô cùng khó khăn, nhưng mà, Lý Thất Dạ đánh ra Thiên Diệt tựa như ăn cơm dễ dàng như vậy!
Phanh một tiếng vang lên, một kích Thiên Diệt, quản chi là đế uẩn cũng chịu không được, trong nháy mắt vỡ nát, nghe được thanh âm "Ba" vang lên, Đế binh này vốn ở dưới Nghiệp Chướng đế hỏa đốt cháy đã không kiên trì nổi, ở dưới Thiên Diệt, càng là không thể chịu đựng, trong nháy mắt vỡ vụn.
Ông một tiếng vang lên, ngay lúc này, Thiên Địa Ấn hóa thành hắc quang, hắc quang trong nháy mắt chôn vùi hết thảy, Đế binh vỡ vụn trong nháy mắt bị thôn phệ hủy diệt!
Yên Diệt, đây là nhất kích chung cực của Thôn Tiên Ma Quán, Yên Diệt vừa ra, hết thảy đều tan thành mây khói, hết thảy đều hôi phi yên diệt, từ đó không còn tồn tại!
Rốt cục, hắc quang biến mất, chỉ bay xuống từng sợi từng sợi tro bụi, một kiện Đế binh vỡ vụn hoàn toàn bị phá hủy.
Khi tất cả mắt người trợn trừng mà nhìn xem một kiện Đế binh bị phá hủy, tất cả mọi người nói không ra lời.
Mà ba kiện Đế binh còn lại không còn va chạm Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, bọn chúng đứng ở nơi đó, động cũng không dám động, vừa rồi món Đế binh kia hạ tràng liền là vết xe đổ, Lý Thất Dạ đây là giết gà dọa khỉ!
- Đây là một cơ hội sau cùng của các ngươi, hoặc là tựa như món Đế binh vừa rồi kia, hôi phi yên diệt, hoặc là giải đế tỏa cho ta, mặc kệ ta xử trí!
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Đương nhiên, các ngươi có thể giãy giụa, các ngươi có thể trùng sát đi lên, ta không quan tâm, đừng bảo là các ngươi đánh không ra Đế Đồ, coi như các ngươi có thể đánh ra Đế Đồ, ở dưới Thiên Diệt, y nguyên trốn không thoát vận mệnh hôi phi yên diệt!
Tiên Đế Bảo khí cuối cùng không bằng Tiên Đế chân khí, coi như là Đế Đồ, uy lực của nó cũng kém xa Thiên Diệt!
Răng rắc… răng rắc… răng rắc… vang lên ba thanh âm giải tỏa, ba kiện Tiên Đế Bảo khí rốt cục ở trước mặt Lý Thất Dạ đầu hàng, giải khai đế tỏa, hàng phục Lý Thất Dạ.
Ba kiện Tiên Đế Bảo khí cứ như vậy ngoan ngoãn rơi vào trong tay Lý Thất Dạ.
Mà thời điểm đế tỏa bị giải, Tinh Hải giáo, Thạch Phong quốc, Đề Thiên Cốc tam đại đế thống tiên môn đều hãi nhiên thất sắc, Đế binh của bọn hắn bị mất!
- Thật là bá đạo…
Nhìn thấy một màn dạng này, coi như là đại giáo lão tổ cũng bị dọa đến hai chân như nhũn ra, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, coi như ngươi là Thần Hoàng, cũng khó mà ép buộc Đế binh.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ làm được, khiến cho Đế binh ngoan ngoãn giải khai đế tỏa, ngoan ngoãn hàng phục Lý Thất Dạ!
- Má ơi, ta tình nguyện thắt cổ tự sát, cũng không cùng dạng hung nhân này là địch!
Không biết bao nhiêu người ở thời điểm này nhìn lấy Lý Thất Dạ, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, đồng tử co vào.
Nếu như vừa rồi Lý Thất Dạ trảm giết bọn người Thạch Long Thần, đó là uy hiếp rất nhiều người, nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ làm cho ba kiện Đế binh hàng phục, đó là dọa phá gan vô số người.
Lúc này, dù là huynh muội Mai Ngạo Tuyết Mai Ngạo Nam vô cùng tự phụ, đồng tử cũng co vào, tựa như là thấy quỷ. Trước đó, Mai Ngạo Nam có tuyệt đối tự tin khiêu chiến Lý Thất Dạ, ở thời điểm này, tự tin của nàng lại dao động!
- Thối Thất Dạ còn là người sao?
Long Kinh Tiên luôn luôn phách lối lúc này cũng hoàn toàn không có tính khí, trước đó, nàng là rất tự phụ, ngay cả Diệp Khuynh Thành cũng khinh thường ngoảnh đầu, nhưng mà, hiện tại nàng cũng như nhau không có tính tình.
Tiễn Vô Song đã trở nên lạnh lùng, đối với dạng yêu nghiệt này, nàng cũng không biết thế gian còn có chuyện gì hắn không làm được?
Lý Thất Dạ thu ba kiện Đế binh, nói với Thiên Tùng Thụ Tổ:
- Thụ Tổ ăn thiệt thòi ở trên binh khí, Đế binh này ngươi tạm thời dùng, chờ có cơ hội, ta tìm cho ngươi một thanh tốt hơn!
Nói xong, ban cho Thiên Tùng Thụ Tổ một kiện Đế binh.
- Đa tạ công tử.
Thiên Tùng Thụ Tổ nhận Đế binh này, đối với Thần Hoàng như hắn mà nói, nhận lấy Đế binh cũng không kinh hỉ.
Dạng thủ bút này là rung động rất nhiều người, một kiện Đế binh nói ban thưởng liền ban thưởng, hơn nữa còn nói tạm thời dùng, tìm tốt hơn cho Thiên Tùng Thụ Tổ, đây là khẩu khí bá đạo hạng gì.
- Nơi này có hai kiện Đế binh, hai người các ngươi muốn chọn một kiện hay không.
Thiên Tùng Thụ Tổ làm tọa hạ chiến tướng của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ là mười phần coi trọng, mà đối với chiến tướng còn trẻ như Tiễn Vô Song, hắn cũng như nhau rất coi trọng!
Tiễn Vô Song nhìn Đế binh một chút, nhưng mà, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, nàng không có chọn lựa, Lý Thất Dạ đã cho nàng binh khí tốt nhất, mặc dù nàng cao ngạo tự phụ, nhưng, trải qua Lý Thất Dạ rèn luyện, nàng cũng biết tiến thối.
- Ta không có vấn đề.
Long Kinh Tiên xem bảo vật gì đều như thế, coi như là Đế binh, nàng cũng tùy ý, nàng nhìn lấy Long Hổ Quân Vương, nói ra:
- Cha, Ngự Thú thành chúng ta muốn thêm một kiện Đế binh không?
Long Hổ Quân Vương vội tiến lên, đối với Lý Thất Dạ bái một cái, nói ra:
- Có thể vì công tử hiệu trung, chính là Ngự Thú thành chúng ta tam sinh hữu hạnh, vô công bất thụ lộc, công tử đã trọng thưởng chúng ta, Đế binh như thế, chúng ta nhận lấy thì ngại, không dám thụ.
Long Hổ Quân Vương biết chắc tiến thối, đối với hắn mà nói, nếu Lý Thất Dạ gật đầu để bọn hắn hiệu trung, chỉ là Đế binh đáng gì?
- Rất tốt, Quân vương có ánh mắt.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, nói ra.
Long Hổ Quân Vương nghe được lời như vậy, trong lòng của hắn không khỏi vui vẻ, mặc dù Lý Thất Dạ không có cho phép, nhưng mà, lời này đối với Ngự Thú thành bọn hắn đã không giống với lúc trước, hắn vội vàng bái một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.