Đế Bá

Chương 1359: Hổ bí thì tự đồng thương (1)




- Đây là…
Nhìn thấy ma sí quét ngang, đánh nát sao trời, cái này khiến vô số người nhìn sắc mặt đều đại biến, dù là Thần Hoàng chú ý trận chiến này, cũng sầm mặt lại, tồn tại này tuyệt đối đáng sợ.
"Phanh" một tiếng vang lên, cái bóng này trong nháy mắt từ thiên vũ về tới trên ngọn núi, hắn là thẳng tắp từ trên bầu trời đinh trở về, tư thái trở về cực kỳ bá đạo.
- Ta lại trở về…
Cái bóng này đính ở trên ngọn núi, cuồng tiếu một tiếng, vô tận ma diễm tăng vọt, từng đợt tiếng oanh minh, ở bên trong phiến thiên địa này vọt lên vô số ma diễm pháp tắc, tựa hồ người này đến từ Ma vực!
Ở thời điểm này, rất nhiều người mới thấy rõ bộ mặt của người kia, đây là một thanh niên thoạt nhìn mười phần tuấn khí, niên kỷ của người thanh niên này thoạt nhìn hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người.
Phía sau người thanh niên này sinh ra từng đầu ô cốt, mỗi một đầu ô cốt giống như là Cổ Ô tiên kim trong truyền thuyết đúc thành, mỗi một đầu ô cốt đều là mười phần bén nhọn, hơn nữa, mỗi một đầu ô cốt đều chảy xuôi theo đại đạo pháp tắc thần thánh, mặc dù mỗi một đại đạo pháp tắc mảnh như tơ, nhưng mà tựa hồ, từng đầu từng đầu đại đạo pháp tắc mảnh như tơ này lại bao quát ngàn vạn, thừa nhận ba ngàn tiểu thế giới!
Từng đầu từng đầu ô cốt này sinh ở phía sau của nó, tựa như là một đôi xương cánh, thời điểm xương cánh tản mát ra ma diễm, thoạt nhìn liền là một đôi ma sí!
- Là ai triệu hoán ta!
Thanh niên sau lưng mọc lên xương cánh kia nhìn quanh một chút, duy ngã độc tôn, hắn cử chỉ ở giữa, cũng là trấn áp chư thiên, đây tuyệt đối là một tồn tại đáng sợ.
- Ma Bằng bệ hạ, là vãn bối triệu hoán, vãn bối lấy máu huyết của ngàn vạn con dân, đổi lấy bệ hạ vô địch, khẩn cầu bệ hạ vì vãn bối chém giết cường địch.
Diệp Khuynh Thành lập tức cung kính nói.
Vô số đại nhân vật của Thạch Dược giới chú ý một màn này cũng không khỏi ngừng thở, Diệp Khuynh Thành thủ đoạn hung tàn như thế, triệu hoán ra sinh linh dạng này, đích thật là đủ hung, có được bản chất kiêu hùng.
- Ha ha, a, a, tiểu tử, ngươi làm được rất tốt, triệu hoán bản tọa là được rồi, coi như là Tiên Đế giá lâm, bản tọa cũng có thể vì ngươi hoành kích!
Sinh linh sau lưng mọc lên ma sí kia cuồng tiếu.
Mặc dù sinh linh này lời nói bá khí phách lối, nhưng mà, rất nhiều người đều nín thở, coi như là Thần Hoàng cũng thần thái ngưng trọng, không dám khinh địch.
- Khẩu khí thật không nhỏ, ngươi cấp bậc này, chiến Thần Hoàng còn có thể, hoành kích Tiên Đế, ngươi quá để mắt chính ngươi rồi.
Ngay thời điểm sinh linh này khẩu xuất cuồng ngôn, một thanh âm thản nhiên vang lên.
Sinh linh này vừa nghe thấy lời ấy, giương mắt xem xét, chính là Lý Thất Dạ nói ra lời như vậy, hắn cuồng tiếu một tiếng, cười ha ha nói ra:
- Tiểu bối, Ma Bằng Tiên Vương ta lúc tuổi còn trẻ liền là thích vãn bối cuồng ngạo nhất, đáng tiếc, ngươi hôm nay lại không biết tiến thối, chọc giận Ma Bằng Tiên Vương ta!
- Ma Bằng Tiên Vương?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:
- Cửu Đầu Điểu nho nhỏ cũng dám hướng trên mặt mình thiếp vàng! Ngươi cho rằng hướng trên người mình cắm năm ba cây xương cánh Thiên Bằng liền không có người nhận biết ngươi sao?
Nghe được lời này của Lý Thất Dạ, sinh linh kia cũng không khỏi giật nảy cả mình, nói ra:
- Tiểu bối, ngươi vậy mà nhận ra bản tọa?
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, cười nói ra:
- Cửu Đầu Điểu, ta có thể không nhớ rõ ngươi sao? Nếu như ta nhớ không lầm, truyền thuyết năm đó ngươi bị Hồng Thiên Nữ Đế đinh giết ở trên đại địa, duy nhất khiến ta kinh ngạc chính là, ngươi lại còn sống.
- Tốt, tốt, tốt, tốt một cái tiểu bối kiến thức uyên bác.
Sinh linh kia cuồng tiếu một tiếng, nói ra:
- Chuyện cũ của ta năm đó lại còn có người nhớ rõ, đáng tiếc, Hồng Thiên lại cho là ta chết rồi, nhưng mà, bản tọa phúc lớn mạng lớn, vẫn còn sống, hơn nữa đạt được Thiên Bằng huyết thống, từ đó vô địch thiên hạ, đáng tiếc Hồng Thiên không còn trong nhân thế, nếu không, bản tọa cùng nàng quyết nhất tử chiến!
Nghe được sinh linh kia giọng điệu bá khí phách lối như thế, không ít người vì đó động dung, Hồng Thiên Nữ Đế, vô địch hạng gì, hiện tại tên kia danh xưng Ma Bằng Tiên Vương cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn khiêu chiến Hồng Thiên Nữ Đế.
- Lão tổ, hắn là ai?
Ở bên trong Tiễn Long thế gia, có đại nhân vật nhìn thấy lão tổ của mình thất thần, không khỏi hỏi.
- Thiên Bằng Thần Tử, bất thế thiên tài của Thần Thú Thiên Vực năm đó. Đã từng có hi vọng trở thành Tiên Đế nhất, đáng tiếc, bị Hồng Thiên Nữ Đế đinh giết!
Lão tổ kia thì thào nói.
- Cửu Đầu Điểu a Cửu Đầu Điểu, trước kia ngươi là không biết tiến thối dạng kia, hiện tại còn không biết tiến thối. Nếu như ta không có đoán sai, ngươi là đạt được một bộ Thiên Bằng hài cốt vẫn còn thần tính, thậm chí có khả năng còn thần huyết. Năm đó Hồng Thiên Nữ Đế không giết chết ngươi. Ngươi là không cam lòng, mạo hiểm đổi lại huyết thống, căn cốt của mình. A, đổi huyết thống, lại trở thành hung cầm, hẳn là di nghiệt của Thần Thú Thiên Vực các ngươi đem ngươi phong ấn a.
Đối với sinh linh trước mắt khẩu xuất cuồng ngôn, Lý Thất Dạ nhàn định cười nói.
- Tiểu bối, ngươi biết thật đúng là nhiều.
Ma Bằng Tiên Vương nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, cũng không khỏi giật mình nhìn lấy Lý Thất Dạ, hắn từ trên xuống dưới đánh giá. Thật giống như là muốn đem Lý Thất Dạ nhìn thấu.
Chính như Lý Thất Dạ nói, sinh linh này là truyền nhân của Thần Thú Thiên Vực năm đó. Một vị bất thế thiên tài, hắn từng là đối thủ mạnh mẽ nhất tranh đoạt thiên mệnh với Hồng Thiên Nữ Đế.
Đáng tiếc, hắn vẫn là thua ở trong tay Hồng Thiên Nữ Đế, cuối cùng còn bị Hồng Thiên Nữ Đế đinh giết . Bất quá, lúc ấy Hồng Thiên Nữ Đế đại sát Thần Thú Thiên Vực, cho là hắn đã chết, không có lưu ý thêm.
Cửu Đầu Điểu Thiên Bằng Thần Tử này ở bên trong chiến tranh tàn khốc sống tiếp, hắn không cam lòng, từ tổ tông khởi nguyên chi địa đạt được một bộ Thiên Bằng hài cốt còn mang theo chút ít thần huyết.
Phải biết, Thiên Bằng là Thần thú tiên cầm, tồn tại sánh vai với Chân Thần, năm đó Thiên Bằng Thần Tử không cam lòng thất bại, dùng thủ đoạn cực đoan đi đổi huyết thống của mình, đổi đi căn cốt của mình, mặc dù hắn dung hợp Thiên Bằng hài cốt, nhưng mà, cũng bị thú tính của Thiên Bằng chi phối, hắn vậy mà phát cuồng nổi điên.
Lão tổ còn sót lại của Thần Thú Thiên Vực nghĩ hết biện pháp đem phong ấn, trăm ngàn vạn năm đi qua, thú tính của Thiên Bằng Thần Tử rốt cục bị đè nén xuống, lần này di lão của Thần Thú Thiên Vực muốn mượn máu tươi ngàn vạn sinh linh của Thạch Phong quốc tỉnh lại Thiên Bằng huyết thống của Thiên Bằng Thần Tử, để hắn lấy tư thái vô địch giá lâm nhân gian!
Thời điểm Thiên Bằng Thần Tử dò xét Lý Thất Dạ một phen, nhiều đại nhân vật của Thạch Dược giới chú ý một màn này trong nội tâm không khỏi thầm run, hung nhân dạng này lại một lần nữa lâm thế, tất cả mọi người không biết là họa hay phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.