Đế Bá

Chương 1361: Tiên Đế chân khí thần phục (1)




Khi quân uy vô địch này đãng quét mà qua, mặc kệ là dạng truyền thừa gì, mặc kệ là dạng môn phái gì, tại thời khắc này đều nơm nớp lo sợ, tất cả mọi người cảm giác được thời điểm một chi quân đoàn này quét ngang mà đến, tông môn truyền thừa của bọn hắn cho dù cường đại hơn nữa cũng sẽ bị đạp diệt trong nháy mắt!
Một thương đâm sát mà đến, như ức vạn quân đoàn đạp diệt lao nhanh, một thương này ôm theo dũng tướng chi uy vạn cổ vô địch, từng trên diệt Chân Thần, dưới đồ Cự Ma, quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, quản chi là quân đoàn Tiên Đế gặp cũng phải nhượng bộ lui binh!
- Mở…
Thiên Bằng Thần Tử cuồng hống một tiếng, Bàn Long Phiên trong tay đánh ra một kích vô địch, muốn ngăn trở đồng thương.
Keng một tiếng kinh thiên địa, coi như là Kim Long đánh giết mà đến, cũng như nhau ngăn không được đồng thương, đồng thương đâm xuyên qua Kim Long, một thương găm trên mặt đất, mặc kệ Thiên Bằng Thần Tử trong nháy mắt trốn được bao xa, nhưng mà, y nguyên chạy không khỏi một phát này, bị đinh giết trên mặt đất.
- Năm đó, Hồng Thiên đinh giết chưa chết ngươi, hôm nay, coi như ngươi có chín cái mệnh cũng khó thoát chết!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Bằng Thần Tử bị đóng ở trên mặt đất.
- Ta, ta, ta không cam lòng…
Thiên Bằng Thần Tử không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng, cuối cùng một hơi rống xong, hai chân đạp một cái, một mạng đi thẳng đến Hoàng Tuyền.
Thiên Bằng Thần Tử chết, bị găm trên mặt đất, nhưng mà, đôi mắt hắn y nguyên trợn thật to, y nguyên chưa từ bỏ ý định, đầu tiên là gặp Hồng Thiên Nữ Đế, thảm bại ở trong tay nàng, nhưng mà, Thần Thú Thiên Vực bọn hắn không cam lòng, cấu kết vạn giáo của Thạch Dược giới muốn diệt Hồng Thiên Nữ Đế, nhưng mà, không nghĩ tới đưa tới đả kích tàn khốc hơn, quân đoàn vô địch quét ngang toàn bộ Thạch Dược giới.
Trăm ngàn vạn năm đi qua, hắn lần nữa xuất thế, dung hợp Thiên Bằng hài cốt. Vốn muốn nhất cử giương oai, tranh đoạt thiên mệnh. Không nghĩ tới, gặp lại quân đoàn vô địch, chết thảm ở dưới tay hắc thủ trong truyền thuyết, này làm sao để hắn có thể chết mà nhắm mắt đây? Đến chết hắn cũng không cam lòng, vận khí của hắn làm sao lại kém như vậy đây!
- Di nghiệt năm đó, nên biến mất khỏi thế gian!
Lý Thất Dạ hai mắt mãnh liệt, ném ra đồng thương trong tay, trong nháy mắt vỡ vụn thời không.
- Không…
Ở chỗ xa xôi, bên trong Thần Cốc vang lên gầm thét không cam lòng, gầm thét chưa rơi xuống, "Oanh" một tiếng, Hổ Bí Thì Tự Đồng Thương từ trên trời giáng xuống, oanh sát hết thảy tồn tại, dưới một thương đem toàn bộ Thần Cốc oanh sát thành một cái lỗ đen đáng sợ, chư vị lão tổ của Thần Thú Thiên Vực trốn ở chỗ này toàn bộ bị đồ diệt!
- Hổ Bí quân đoàn, tuyên cổ bất diệt, trăm ngàn vạn năm đi qua, bọn chúng y nguyên vẫn tồn tại!
Nhìn thấy một màn kinh thế như thế, lão tổ cổ xưa nhất của Tiễn Long thế gia ngã ngồi trên mặt ghế, sắc mặt trắng bệch, trong lúc nhất thời thất thần.
- Lão tổ, Hổ Bí quân đoàn là cái gì?
Có vãn bối lấy lại tinh thần, không khỏi hỏi.
Thật vất vả, vị lão tổ cổ xưa nhất này lấy lại tinh thần, đắng chát cười một tiếng, nói ra:
- Một chi quân đoàn ngay cả Tiên Đế quân đoàn gặp cũng phải tránh lui! Âm Nha tứ quân, Hổ Bí hung nhất!
- Âm Nha tứ quân? Cái gì Âm Nha tứ quân?
Có vãn bối căn bản chưa từng nghe qua cái gì Âm Nha tứ quân, không khỏi tò mò hỏi!
- Đừng đi hỏi.
Sau khi lão tổ cổ xưa nhất này lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Có nhiều thứ, vĩnh viễn không biết là tốt nhất, tồn tại cấm kỵ, không hy vọng có người truy cứu ngọn nguồn! Chỉ cần nhớ kỹ, đừng đối địch với Lý Thất Dạ, gặp liền nhượng bộ lui binh!
Đối với lão tổ nói như vậy, vãn bối của Tiễn Long thế gia trong nội tâm cũng không khỏi run lên.
Soạt một tiếng vang lên, Thiên Bằng Thần Tử bị giết, Bàn Long Phiên rơi vào trên đất đột nhiên xoáy lên, tựa như Chân Long, lập tức nhảy lên thiên không.
- Binh khí tốt!
Thời điểm Bàn Long Phiên vọt lên, Lý Thất Dạ tiện tay một chiêu, Hổ Bí Thì Tự Đồng Thương nơi tay, chặn đường đi của Bàn Long Phiên, Hổ Bí Thì Tự Đồng Thương trực chỉ Bàn Long Phiên.
Thời điểm Hổ Bí Thì Tự Đồng Thương trực chỉ Bàn Long Phiên, tựa như thiên quân vạn mã uy hiếp, tựa hồ ngàn vạn đồng quân giá lâm, trấn phong thiên địa, để Bàn Long Phiên không chỗ có thể trốn.
Nhìn thấy một màn dạng này, vô số người không khỏi nín thở, Bàn Long Phiên, đây chính là Thủy tổ của Thần Thú Thiên Vực lưu lại Tiên Đế chân khí, truyền thuyết Bàn Long Phiên không chỉ là Tiên Đế chân khí đơn giản như vậy, có lai lịch càng thêm không tầm thường.
- Đế binh có linh tính thật tốt.
Coi như là đại nhân vật của đế thống tiên môn, nhìn thấy Bàn Long Phiên lại một lần nữa muốn chạy trốn, cũng không khỏi thì thào nói.
Lý Thất Dạ thương chỉ Bàn Long Phiên, lúc này, Bàn Long Phiên thét dài một tiếng, vang lên tiếng long ngâm, tại thời khắc này, Kim Long Bàn Thiên, một đầu Kim Long to lớn chiếm cứ trên bầu trời.
Đầu Kim Long này dài vạn trượng, toàn thân như hoàng kim tạo thành, tản ra kim quang như là thác nước, khi đôi mắt nó bao quát chúng sinh, cũng làm người ta sinh ra ảo giác, đây không phải một thanh binh khí, mà là một Thần thú, Kim Long trong truyền thuyết!
- Khó lường, ở không có cường giả thôi động còn có thể hiển thế.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, vẫn là thương chỉ Bàn Long Phiên, chậm rãi nói ra:
- Ta cho ngươi hai lựa chọn, một, thần phục, hai, hủy diệt! Thật lâu không có hủy diệt binh khí cấp bậc này, nếu như ngươi muốn nếm thử tư vị Thần Thú Thiên Vực Tiên Đế chân khí bị xé nứt năm đó, ta tùy thời có thể để ngươi nếm thử tư vị này!
- Cái này, cái này, cái này quá bá khí đi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ vậy mà uy hiếp Tiên Đế chân khí, cái này khiến không ít người thấy cũng vì đó hãi nhiên.
Nhưng mà, suy nghĩ một chút ở không lâu trước đây Lý Thất Dạ còn hủy diệt một kiện Tiên Đế Bảo khí, để ba kiện Tiên Đế Bảo khí khác hàng phục, hiện tại Lý Thất Dạ uy hiếp Tiên Đế chân khí, cái kia đã không có gì lạ.
Kim Long chiếm cứ trên bầu trời ánh mắt sáng tối chập chờn, tựa hồ đang do dự!
- Nhanh chóng làm quyết định, ta kiên nhẫn có hạn, không muốn cùng ngươi tiêu hao, đối với ta mà nói, Tiên Đế chân khí không tính là cái gì, hoặc là nhanh chóng đầu hàng, hoặc là ta thương nứt long phiên.
Lý Thất Dạ trầm giọng nói. Thanh âm của hắn giống như là lôi đình gõ lấy buồng tim của thế nhân.
"Hoa" một tiếng, Kim Long biến mất, Bàn Long Phiên hiển hiện, nghe được "Keng" một tiếng, thiên mệnh tỏa giải khai, Bàn Long Phiên đã rơi vào trong tay Lý Thất Dạ.
- Má ơi, cái này quá nghịch thiên đi, ngay cả Tiên Đế chân khí cũng sợ!
Nhìn thấy một màn dạng này, không biết bao nhiêu người trực tiếp không có tính tình, ngay cả Thần Hoàng cũng khó có khả năng uy hiếp Tiên Đế chân khí, nhưng mà, hiện tại Tiên Đế chân khí như Bàn Long Phiên vậy mà trực tiếp đầu hàng, cái này quá tà môn đi.
- Cái này, cái này, cái này quá bất hợp lí, cái này, cái này, cái này sao có thể!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.