Đế Bá

Chương 1363: Thần. thiên diệt




Lý Thất Dạ, mặc dù ngươi có thể đánh ra Thiên Diệt, nhưng mà, ngươi so với ta còn kém một chút!
Diệp Khuynh Thành có chút điên cuồng, cuồng tiếu nói ra:
- Thiên Diệt tuy vô địch, nhưng, phía trên Thiên Diệt, còn có một kích càng vô địch, hôm nay, để ngươi mở mang kiến thức tồn tại phía trên Thiên Diệt một chút, hôm nay, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, Thiên Diệt của ngươi, cũng ngăn không được một kích của ta!
- Có đúng không, ta cũng muốn thử xem.
Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, Thiên Thủ Vạn Tí hiển hiện, tại thời khắc này, Lý Thất Dạ chấp chưởng lấy Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, Đà Sơn Chung, Âm Dương Luyện Tiên Kính. . . Từng kiện từng kiện binh khí vô địch hiển hiện.
- Coi như ngươi có càng nhiều Đế binh cũng không thể dùng!
Diệp Khuynh Thành cuồng tiếu một tiếng, thiên mệnh bí thuật phát huy đến cực hạn, phía trên thiên khung tựa như là thiên mệnh hiển hiện, lúc này, Diệp Khuynh Thành đem tất cả huyết khí rót vào bên trong Tiên Đế chân khí, vô thượng pháp tắc của thiên mệnh bí thuật thúc giục Tiên Đế chân khí.
- Đế thần, để cho chúng ta đánh ra một kích đứng đầu thế gian!
Diệp Khuynh Thành điên cuồng hét lớn:
- Thần - Thiên Diệt!
- Thần - Thiên Diệt!
Nghe nói như thế, người biết cái gì gọi là "Thần - Thiên Diệt" đều không tự chủ run một cái, vô cùng hãi nhiên.
Oanh… một tiếng kinh thiên vang lên, tại thời khắc này, Tiên Đế chân khí trong tay Diệp Khuynh Thành hiện lên dị tượng đáng sợ, Thiên Diệt muốn bắt đầu!
Tranh, tranh, tranh. . .
Nhưng mà, thời điểm mắt thấy Thiên Diệt muốn đánh xuống, cái bóng bên trong vô tận đế uy kia vậy mà thoát khỏi thiên mệnh bí thuật của Diệp Khuynh Thành khống chế, trong nháy mắt từ bên trong vô tận đế uy bước ra, một cái đại thủ đè xuống.
- Không…
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành đại biến, hãi nhiên, tại thời khắc này, hắn không để ý tới oanh sát Lý Thất Dạ, muốn thúc giục Thiên Diệt nghiền ép đại thủ này.
Nhưng mà, giữa thạch hỏa điện quang này, cái bóng vĩ ngạn vô song kia giang tay ra, Thiên Diệt ngừng trệ, đại thủ không chút lưu tình nghiền ép ở trên người Diệp Khuynh Thành.
- Không có khả năng…
Diệp Khuynh Thành lệ khiếu một tiếng, thân thể của hắn ở dưới đại thủ vỡ vụn, huyết nhục vẩy ra, cuối cùng "Ba" một tiếng, Diệp Khuynh Thành bị đại thủ này nghiền thành huyết vụ.
"Ông" một tiếng vang lên, sau khi Diệp Khuynh Thành bị nghiền thành huyết vụ, toàn bộ Thiên Diệt tan thành mây khói, chỉ để lại Tiên Đế chân khí chìm nổi ở nơi đó.
Đột nhiên phát sinh sự tình dạng này, để tất cả mọi người thông qua thiên kính thấy một màn như vậy ngây dại, ai cũng không nghĩ tới, cuối cùng đế thần lại xuất thủ diệt Diệp Khuynh Thành!
Lúc này, cái bóng vĩ ngạn vô thượng kia nhìn lấy Lý Thất Dạ, tựa hồ muốn ra tay với Lý Thất Dạ.
- Rất tốt, ta muốn thử uy lực của Thần - Thiên Diệt một lần.
Lý Thất Dạ Thiên Thủ Vạn Tí, từng kiện từng kiện vô địch chi binh bắt đầu tách ra quang mang.
Phanh một tiếng, Lý Thất Dạ còn không có xuất thủ, cái bóng vô thượng ôm theo Tiên Đế chân khí trong nháy mắt vượt qua thiên địa, biến mất ở trong bầu trời, từ đó về sau, không còn có người gặp qua Thạch Phong quốc Tiên Đế chân khí!
Trong lúc nhất thời, thiên địa yên tĩnh, không có người sẽ nghĩ tới, Diệp Khuynh Thành huyết tế toàn bộ Thạch Phong quốc, tỉnh lại đế thần, muốn đánh ra một kích Thần - Thiên Diệt, nhưng mà, không nghĩ tới, cuối cùng hắn ngược lại bị đế thần thức tỉnh tiêu diệt.
- Thần - Thiên Diệt, thật có một kích dạng này sao?
Có người không khỏi lầm bầm hỏi lão tổ trong tông môn.
Lão tổ trong tông môn nói ra:
- Truyền thuyết là có, muốn đánh ra một kích này, đầu tiên là cần đạt được thần linh của Tiên Đế chân khí tán đồng, đồng thời, phải cường đại đến có thể tỉnh lại nó, vả lại cần phải có thực lực đánh ra Thiên Diệt, cuối cùng, thiên mệnh bí thuật cùng thần linh kết hợp, đánh ra một kích vô địch! Nghe đồn ngoại trừ Tiên Đế ra, hậu nhân muốn đánh ra Thần - Thiên Diệt đó là khó càng thêm khó!
Nghe được lời như vậy, không ít vãn bối vì đó tưởng tượng, Thiên Diệt đã đủ đáng sợ, Thần - Thiên Diệt đến tột cùng sẽ như thế nào đây?
Toàn bộ Thạch Phong quốc, một mảnh tĩnh mịch, ở chỗ này đã không gặp được sinh cơ, Lý Thất Dạ giá lâm Thạch Phong quốc, nhưng mà, hắn không có đạp diệt Thạch Phong quốc, mà toàn bộ Thạch Phong quốc lại hủy ở trong tay Diệp Khuynh Thành!
- Đi, đem bí khố của Thạch Phong quốc tìm đi ra cho ta.
Lý Thất Dạ quát khẽ một tiếng, mở ra mệnh cung.
Binh Vệ Thụ từ trong mệnh cung bay ra, trong nháy mắt chui vào dưới bùn đất, qua một hồi lâu, một trận tiếng oanh minh vang lên, chỉ gặp Binh Vệ Thụ từ dưới đất ném ra một tòa sơn nhạc to lớn, tòa núi cao này bị chôn vùi ở dưới đất, lúc này bị Binh Vệ Thụ kéo đi ra.
- Thu…
Lý Thất Dạ mở ra mệnh cung, đem toà sơn nhạc to lớn này thu nhập, đây là bí khố của Thạch Phong quốc, bên trong có trân bảo trăm ngàn vạn năm đến nay của Thạch Phong quốc. Về sau hắn sẽ chậm chậm suy nghĩ, mở ra cái bí khố này!
- Bí khố a.
Nhìn thấy vật như vậy, không biết bao nhiêu người nước bọt chảy ròng, bí khố của một đế thống tiên môn, đây tuyệt đối là khó lường.
Đáng tiếc không người nào dám động thủ đoạt cái bí khố này, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn cái bí khố này thành vật trong bàn tay của Lý Thất Dạ.
- Đáng tiếc mảnh sơn hà này!
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua sơn hà, nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó nhìn ra xa xa, âm thanh vang chín tầng trời, nói ra:
- Đề Thiên Cốc, cho các ngươi ba ngày, hoặc là đầu hàng, hoặc là đối địch với ta đến cùng, để cho ta tới đạp nát tổ địa của các ngươi!
Nói xong, quay người liền rời đi.
Lý Thất Dạ nói rất nhiều người đều nghe rõ ràng, cái này khiến rất nhiều người nghe nói như vậy cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau.
- Đồ đao đã lên…
Có đại nhân vật không khỏi cảm khái một tiếng, Lý Thất Dạ vừa diệt Thạch Phong quốc, lại đối với Đề Thiên Cốc giơ lên đồ đao!
Ở thời điểm này, không biết có bao nhiêu đại giáo tông môn trong lòng âm thầm may mắn, may mắn mình không có đối địch với Lý Thất Dạ, có một ít giáo chủ chưởng môn trong nội tâm không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tự nhủ một tiếng may mắn.
Bởi vì, sau khi Bệ Ngạn thú thổ mở ra, Diệp Khuynh Thành từng phái người đến du thuyết qua không ít đại giáo cương quốc, đế thống tiên môn, muốn kết thành liên minh, khởi động lại Bệ Ngạn hiệp nghị, nuốt Bệ Ngạn thú thổ, mà những chưởng môn giáo chủ này cự tuyệt Diệp Khuynh Thành du thuyết.
Hiện tại những giáo chủ chưởng môn này nhớ tới cũng nghĩ mà sợ, lúc ấy bọn hắn có không ít người tâm động, chỉ là từ không phải mười phần tín nhiệm đối với Diệp Khuynh Thành, mới cự tuyệt dạng du thuyết này, chính là bởi vì như thế, bọn hắn không có gia nhập chiến dịch bao vây tiêu diệt Bệ Ngạn thành, lúc này mới khiến bọn hắn may mắn trốn qua một kiếp!
Về tới Bệ Ngạn thú thổ, đám người đều ở đây, Lý Thất Dạ đem Bàn Long Phiên ban cho Thiên Tùng Thụ Tổ, nói ra:
- Thụ Tổ, tương lai con đường của ngươi hiểm trở, hảo hảo lĩnh hội Bàn Long Phiên này, tương lai trong đồ thần chi chiến, ta hi vọng ngươi có thể không gì cản nổi! Cái Bàn Long Phiên này cũng không chỉ là Tiên Đế chân khí đơn giản như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.