Đế Bá

Chương 1427: Như hình với bóng (1)




Lý Thất Dạ ở lại Thanh Liên tông, hắn lưu lại Thanh Liên tông ngoại trừ rèn luyện đạo cơ ra, đồng thời lĩnh hội vô thượng huyền diệu, hắn muốn hoàn thiện Vĩnh sinh chi chu. Trong lòng của hắn có một tư tưởng, nếu Sinh mệnh chi chu, Sáng thế chi chu, Vĩnh sinh chi chu đều hoàn thiện, sẽ có một cơ cấu hoàn toàn mới.
Lý Thất Dạ biết, riêng là ở phương diện sáng tạo sinh mệnh này mà nói, đã có người trên con đường này đi rất xa, vượt xa hắn.
Nhưng mà, ngay ở trên con đường sáng tạo sinh mệnh này, người cường đại cỡ nào, cuối cùng cũng phải bỏ ra cái giá thê thảm đau đớn, đây là chuyện nghịch thiên, khiêu chiến thương thiên.
Chính là bởi vì như thế, cái này khiến Lý Thất Dạ có tư tưởng hoàn toàn mới, muốn khiêu chiến thương thiên, muốn siêu việt hết thảy, chỉ sáng tạo sinh mệnh còn chưa đủ, nếu không, kết quả của mình có thể đoán được.
Cho nên, Lý Thất Dạ đối với Sinh mệnh chi chu, Sáng thế chi chu, Vĩnh sinh chi chu có tư tưởng hoàn toàn mới, bọn chúng không phải tồn tại đơn độc, bọn chúng nhất định phải hỗ trợ lẫn nhau, cấu trúc một loại cách cục chưa từng xuất hiện qua, leo lên độ cao từ xưa tới nay chưa từng có ai đăng lâm qua!
Cho nên đối với Lý Thất Dạ mà nói, đường hắn phải đi còn rất dài, đối với hắn mà nói, không chỉ là trở thành Tiên Đế liền có thể, đối với Lý Thất Dạ mà nói, thậm chí có thể nói trở thành Tiên Đế, cái kia bất quá là bắt đầu mà thôi.
Thời điểm Lý Thất Dạ ở lại Thanh Liên tông, Diệp Sơ Vân cũng không có làm ra vẻ ngượng nghịu cái gì, nàng có vấn đề ở trên tu đạo liền trực tiếp hướng Lý Thất Dạ thỉnh giáo.
Mặc dù Diệp Sơ Vân sinh tại vùng sông nước Nam quốc, nhưng, nàng không có nữ tử bẽn lẽn của Nam quốc vùng sông nước, nàng thẳng thắn thanh tao lịch sự, đồng thời nàng cũng mười phần chân thành, khiêm tốn hướng Lý Thất Dạ thỉnh giáo, cũng không có bởi vì mình là một Đại Hiền mà cao ngạo.
Diệp Sơ Vân so với ngoại nhân rõ ràng hơn, mặc dù nàng là Đại Hiền. Nhưng mà, Lý Thất Dạ so với nàng càng thêm lợi hại. Ngay cả dạng thiên tài như Băng Ngữ Hạ này cũng đối với Lý Thất Dạ vô cùng kính nể, nàng không có cái gì đáng giá kiêu ngạo.
Đối với Diệp Sơ Vân thỉnh giáo, Lý Thất Dạ cũng không khách khí, từng cái chỉ điểm thiếu sót của nàng.
Đạt được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Diệp Sơ Vân như thể hồ quán đỉnh, trước đó, rất nhiều địa phương không thể minh ngộ vào lúc này là rộng mở trong sáng.
- Lý huynh minh ngộ đối với đại đạo, tiểu muội cả một đời cũng không đuổi kịp.
Lý Thất Dạ biết để Diệp Sơ Vân bội phục đầu rạp xuống đất.
Diệp Sơ Vân tán thưởng, Lý Thất Dạ chỉ nở nụ cười mà thôi, ngay cả Tiên Đế hắn cũng có thể dạy dỗ, về phần chỉ điểm dạng này, đây chẳng qua là một bữa ăn sáng.
- Cái này cũng là ngươi có thể nghe hiểu mới được, nếu như ngươi đưa ta một con trâu để cho ta dạy, coi như ta là miệng phun hoa sen, nói đến thiên hoa loạn trụy, cũng không cách nào dạy hiểu.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Diệp Sơ Vân thiên phú rất cao, so với Băng Ngữ Hạ là có khoảng cách nhất định, nhưng mà, nàng có một khỏa lan chất chi tâm. Cái này khiến nàng đền bù thiếu sót của mình.
Lý Thất Dạ nói như vậy, để Diệp Sơ Vân cười một tiếng. Nhẹ nhàng cười một tiếng, để cho nữ tử ôn nhu như nàng càng lộ ra quyến rũ động lòng người.
Đạt được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Diệp Sơ Vân cũng say mê tu đạo, nàng ở bên người Lý Thất Dạ, làm bạn với hắn, đồng xuất cùng nhập.
Cái này khiến đệ tử Thanh Liên tông đều cho là tông chủ của mình đã tìm tới đạo lữ, coi như là lão tổ của Thanh Liên tông cũng cho rằng Diệp Sơ Vân đã tìm được ý trung nhân.
Vì chuyện này, lão tổ của Thanh Liên tông còn đặc biệt triệu kiến Diệp Sơ Vân, hỏi thăm nói ra:
- Hài tử, ngươi chừng nào thì gả cho người đây?
Nghe được lão tổ nói như vậy, Diệp Sơ Vân cũng không biết nên khóc hay cười, nàng minh bạch lão tổ là đã hiểu lầm, nàng cười nhẹ lắc đầu nói ra:
- Sư tổ, ta không nói muốn lập gia đình a.
- Ta minh bạch ngươi quan tâm vì tông môn, bất quá, ngươi cũng không thể bỏ qua hôn nhân của mình, nếu có người mình thích, có người thích hợp ngươi, liền gả đi thôi.
Vị lão tổ này nói ra:
- Thanh Liên tông chúng ta không thể so với những tông môn khác, Thanh Liên tông chúng ta là cho phép chưởng môn gả đi. Thanh Liên tông chúng ta không có tâm tranh hùng thiên hạ, tiểu an liền có thể, trưởng bối trong tông môn cũng không hy vọng ngươi vì tông môn mà làm lỡ cả đời.
Bị lão tổ nói như vậy, Diệp Sơ Vân cũng không biết nói thế nào tốt, sự tình nàng cùng Lý Thất Dạ đồng xuất cùng nhập sớm ở bên trong tông môn truyền ra, có thể nói không có đệ tử không biết hai người bọn họ đồng xuất cùng nhập, trên thực tế, hai người bọn họ lại là sự tình gì cũng không có phát sinh qua.
- Tên tiểu tử đi cùng với ngươi kia ta cũng đã nhìn, tên tiểu tử này thật sự không tệ, xử thế không sợ hãi, đạo tâm không dao động, tương lai tuyệt đối là một nhân vật không tầm thường. Nếu như ngươi ưa thích, liền gả đi, trưởng bối trong tông đều ủng hộ ngươi.
Lão tổ nói với Diệp Sơ Vân.
Diệp Sơ Vân cười khổ không thôi, nàng nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:
- Sư tổ, đây là sự tình không thể nào, lại nói, coi như ta tình nguyện gả cho, Lý huynh còn không nguyện ý lấy đây này, bên cạnh hắn là mỹ nữ như mây, từng cái đều là thiên tài.
- Nhân hôn cần chính mình đi tranh thủ, chỉ cần ngươi đi tranh thủ liền có cơ hội.
Vị lão tổ này nói một cách đầy ý vị sâu xa.
Diệp Sơ Vân dở khóc dở cười, cuối cùng, nàng hướng lão tổ từ biệt, không nguyện ý bàn lại vấn đề này. Bởi vì tất cả mọi người đã hiểu lầm quan hệ của nàng cùng Lý Thất Dạ, hơn nữa cái hiểu lầm này là càng ngày càng sâu.
Mặc dù nói rất nhiều người trong tông môn đều đã hiểu lầm quan hệ của Diệp Sơ Vân cùng Lý Thất Dạ, bất quá, đối với dạng hiểu lầm này, Diệp Sơ Vân không có làm sáng tỏ qua, Lý Thất Dạ cũng lười đi làm sáng tỏ, kể từ đó, tất cả mọi người cho rằng hai người bọn họ đều đã đạt thành ăn ý, đều cho rằng hai người bọn họ đã song phi song túc.
Lý Thất Dạ ở Thanh Liên tông có thể nói là thời gian trôi qua đặc biệt hài lòng, không có bất kỳ sự tình phiền não gì, bất kỳ việc vặt gì đều sẽ bị Diệp Sơ Vân xử lý tốt, hơn nữa hai người bọn họ luận đạo là đặc biệt thuần túy, không có phiền não, không có thế tục, Lý Thất Dạ cũng ưa thích cuộc sống như vậy.
Đồng dạng là người ôn nhu, Diệp Sơ Vân cùng Tử Yên phu nhân có khác nhau rất lớn, Tử Yên phu nhân nhu tình như nước, nàng giống như là xuân thủy rả rích thẩm thấu trong sinh hoạt của Lý Thất Dạ, mà Diệp Sơ Vân giống như là dòng suối nhỏ róc rách, vì Lý Thất Dạ gột rửa thế tục hồng trần.
Diệp Sơ Vân nương theo ở bên người Lý Thất Dạ, không cho tục sự quấy rầy Lý Thất Dạ lĩnh hội vô thượng đại đạo, bất quá, một ngày này Diệp Sơ Vân vẫn là quấy rầy Lý Thất Dạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.