Đế Bá

Chương 1459: Quần hùng khiêu khích (1)




Tư Viên Viên theo Lý Thất Dạ leo lên Long Đài, nàng phóng nhãn xem xét, chỉ gặp lúc này trên Long Đài tụ tập không ít người, toàn bộ đều là thế hệ trẻ tuổi cường giả của Nam Xích Địa, không ít cao thủ là cấp bậc thiên tài, thế hệ trẻ tuổi tụ tập ở chỗ này lại lấy Huyết Ma tộc làm chủ.
Cường giả tụ tập ở chỗ này ngoại trừ Huyết Ma tộc ra, còn có cao thủ Yêu tộc, Nhân tộc, nhưng này cũng chỉ bất quá là liêu liêu không có mấy mà thôi.
- Nha, tiểu chân chạy của chúng ta rốt cục bò lên.
Ngay khi Lý Thất Dạ đi lên Long Đài, một tiếng chế giễu vang lên, Khoái Kiếm Hầu cười lạnh một tiếng, hắn là âm dương quái khí nói ra:
- Không biết tiểu chân chạy của chúng ta tân tân khổ khổ bò lên, có lĩnh hội huyền diệu chi thuật gì hay không đây.
Khoái Kiếm Hầu hắn chính là muốn cùng Lý Thất Dạ gây khó dễ, hắn chính là muốn ác ý chế giễu Lý Thất Dạ, hắn thậm chí là ước gì Lý Thất Dạ tức giận, nếu như Lý Thất Dạ nổi giận, hắn vừa vặn có cớ xuất thủ giáo huấn Lý Thất Dạ một chút, cho hắn biết, dám cùng sư huynh hắn đoạt nữ nhân, đây tuyệt đối là không có kết cục tốt.
Lý Thất Dạ căn bản cũng không để ý tới hắn, ánh mắt của hắn chỉ nhìn chằm chằm hang lớn thoạt nhìn giống miệng rồng dữ tợn kia. Trăm ngàn vạn năm đi qua, đã trải qua vô số gió táp mưa sa, cái hang lớn này vẫn không có biến hóa chút nào.
- Nha, tiểu chân chạy những khả năng khác thật không có, nhưng công phu nhẫn nhục lại nhất lưu, có loại bản sự này tuyệt đối có thể làm rùa đen vương.
Khoái Kiếm Hầu chế giễu nói.
Lúc này, rất nhiều ánh mắt đều rơi vào trên người Lý Thất Dạ, thế hệ trẻ tuổi cường giả tụ tập ở đây lấy Huyết tộc chiếm đa số, bị Khoái Kiếm Hầu nói, bọn hắn cũng ít nhiều biết sự tình của Lý Thất Dạ cùng Diệp Sơ Vân, đương nhiên, chuyện Lý Thất Dạ là gã sai vặt của Diệp Sơ Vân là không phải ai cũng sẽ tin tưởng.
Bọn hắn đương nhiên nhìn ra được Khoái Kiếm Hầu là cố ý chế giễu Lý Thất Dạ, rõ ràng muốn đối địch với Lý Thất Dạ, thậm chí là kiếm cớ đem Lý Thất Dạ diệt trừ, kể từ đó, Khoái Kiếm Hầu liền có thể vì sư huynh hắn Xích Thiên Vũ diệt trừ tình địch.
Lý Thất Dạ mặc kệ hắn, nhìn chằm chằm hang lớn, từng bước một hướng hang lớn bước đi, hắn mỗi đi một bước đều là mười phần ý vị, mỗi một bước đều có rung động không nói được. Những người khác không có lưu ý bộ pháp của Lý Thất Dạ, chỉ có Tư Viên Viên là toàn bộ tinh thần nhìn kỹ. Nàng cảm thụ được Lý Thất Dạ mỗi một bước rung động. Hy vọng có thể từ bên trong tìm hiểu ra cái gì đó.
- Nơi này là chỗ ta cùng với chư hiền luận đạo. Không phải a miêu a cẩu gì cũng có thể tới.
Lúc này, gặp Lý Thất Dạ hướng địa phương ghế ngồi mà bọn hắn tụ tập đi tới, một thanh niên đứng lên, lạnh lùng nói.
Người thanh niên này tóc dài bay múa, dáng người hắn thon dài, mặc dù hắn không phải nhìn lên là loại tráng kiện kia, nhưng mà, đường cong trên người hắn là cường tráng hữu lực như vậy. Cả người hắn dương quang suất khí, giữa cử chỉ cho người ta một loại cảm giác dương quang phổ chiếu.
Người thanh niên này chính là Thuần Huyết Tông truyền nhân Xích Thiên Vũ, hắn kế thừa huyết thống thuần chính nhất của Thuần Huyết Tông, cho nên, toàn thân hắn ẩn ẩn có một cỗ tử khí.
Lần này, lấy Xích Thiên Vũ làm chủ nhà, mời rất nhiều thế hệ trẻ tuổi tới Long Đài luận đạo, cái này ngoại trừ luận bàn một phen, cùng những thế hệ trẻ tuổi Nam Xích Địa bọn hắn này tương hỗ giao tình ra, đồng thời cũng muốn thảo luận sự tình Long Đài được bảo một chút.
Xích Thiên Vũ hắn có dã tâm không nhỏ, hắn muốn tụ tập thiên tài thế hệ trẻ tuổi của Nam Xích Địa cộng đồng lĩnh hội Hổ Khâu Long Đài, muốn lấy đến thành tựu không thua gì tiền nhân.
Rất nhiều cường giả thế hệ trẻ tuổi vây quanh hang lớn, hiện tại Lý Thất Dạ thẳng hướng hang lớn đi đến. Xâm nhập địa bàn của bọn hắn, Xích Thiên Vũ đương nhiên không vui, huống chi, Lý Thất Dạ là tình địch của hắn!
Xích Thiên Vũ vừa nói ra lời này, Khoái Kiếm Hầu lập tức biết nên làm như thế nào, hắn là chờ câu nói này của sư huynh, chỉ cần sư huynh phát lệnh, hắn liền dám cầm Lý Thất Dạ khai đao.
Khoái Kiếm Hầu lập tức chắn ở trước mặt Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:
- Gã sai vặt có quy kỷ của gã sai vặt, nơi này là địa phương các chủ tử tụ tập, lăn qua một bên hầu hạ đi, nếu dám đi quá giới hạn, liền đánh gãy chân chó của ngươi!
Cảm thụ được đại địa mạch động, Lý Thất Dạ híp hai mắt một cái, sát cơ trong nháy mắt nở rộ, lúc này trong mắt hắn Khoái Kiếm Hầu đã cùng người chết không kém là bao nhiêu.
Trước đó, Khoái Kiếm Hầu một phen chế giễu, hắn căn bản là lười đi để ý tới, trong mắt hắn, Khoái Kiếm Hầu giống như sâu kiến, căn bản không có để ở trong lòng, nhưng mà, lần này Khoái Kiếm Hầu lại ảnh hưởng sự tình hắn làm. Bất kể là ai, người ngăn cản hắn, giết không tha!
- Khoái Kiếm Hầu, ngươi nói người nào?
Lúc này, một thanh âm êm tai mà có hoàng uy vang lên, một nữ tử đạp không mà tới, như Liên xuất thủy, mỹ lệ làm rung động lòng người, thanh nhã xuất trần.
- Diệp tông chủ giá lâm…
Có người thất kinh một tiếng, mọi người ở đây đều nhao nhao đứng lên, vội vàng đi đón lấy, coi như là Khoái Kiếm Hầu cũng không khỏi khẽ giật mình, vội đón lấy.
Người đến chính là Diệp Sơ Vân, nàng đạp không mà tới, có nhã khí nói không hết, có thanh tú nói không hết, nàng liền là xinh đẹp như vậy, như phù dung xuất thủy.
Mặc dù nói đều là thế hệ trẻ tuổi, trên thực tế, Diệp Sơ Vân so với người ở chỗ này cao hơn nửa bối phận, nàng so với Xích Thiên Vũ, Bạch Kiếm còn sớm xuất đạo. Bên trong Huyết tộc Ngũ Thánh, cũng chỉ có Thừa Thiên Vương là không sai biệt lắm cùng Diệp Sơ Vân chung một thời đại xuất đạo.
Diệp Sơ Vân làm người thứ nhất trong thế hệ trẻ tuổi Nam Xích Địa trở thành Đại Hiền, mặc kệ là nàng ở trong lòng thế hệ trẻ tuổi, thậm chí là toàn bộ Nam Xích Địa, đều có vị trí hết sức quan trọng.
Lúc này Diệp Sơ Vân giá lâm, đám người đứng dậy đón chào, ở bên trong đông đảo thế hệ thiên tài trẻ tuổi, trong đó không thiếu là người theo đuổi Diệp Sơ Vân, không thiếu là người ái mộ Diệp Sơ Vân.
Đặc biệt là Xích Thiên Vũ, vừa thấy được Diệp Sơ Vân, hắn là tinh thần vô cùng phấn chấn, thẳng sống lưng, muốn đem một mặt tự tin nhất thoải mái nhất biểu diễn ra.
- Diệp tông chủ có thể đích thân tới tụ hội nho nhỏ của chúng ta, thật sự là vinh hạnh, Thiên Vũ ở trên tu đạo có rất nhiều mê hoặc, còn xin Diệp tông chủ có thể chỉ điểm một chút.
Xích Thiên Vũ vẻ mặt tươi cười, nghênh tiếp Diệp Sơ Vân.
Ngay cả Bạch Kiếm xuất thân từ đế thống tiên môn cũng không dám khinh thường, cũng là tự mình đón lấy, hắn cười nói ra:
- Ngay cả Thiên Vũ huynh cũng phải xin Diệp tông chủ chỉ điểm, vậy chúng ta chỉ có thể làm học sinh ở bên cạnh nghiêng tai mà nghe. Ở nơi này, luận đạo hạnh, Diệp tông chủ là chủ, Diệp tông chủ xác nhận ngồi thủ tịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.