Đế Bá

Chương 1509: Trấn áp (1)




Lúc này, gặp Lý Thất Dạ nghịch chuyển thế cục, có Nhân tộc tu sĩ không khỏi vì đó hưng phấn nói ra.
Lúc này, đông đảo đệ tử Huyết tộc sắc mặt hết sức khó coi, bọn hắn cũng không khỏi bắt đầu trầm mặc, vừa rồi bọn hắn đều hưng phấn Thừa Thiên Vương giết Lý Thất Dạ, hiện tại sự thật lại hung hăng quất Huyết tộc bọn hắn một bạt tai, dù Thừa Thiên Vương của bọn hắn dùng thủ đoạn đánh lén, cũng không giết được Lý Thất Dạ.
- Đều đi ra đi, bằng không thì, ta từng đao đem thịt trên người hắn róc xuống, ta muốn để người trong thiên hạ nhìn một chút, cái gọi là người cầm lái Huyết Ma tộc kêu rên gào thảm dưới đao thế nào.
Lúc này, Lý Thất Dạ cầm trường đao trong tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt của Thừa Thiên Vương, nhàn nhã vừa cười vừa nói.
Thanh âm của Lý Thất Dạ cũng không to, nhưng mà, rất nhiều người đều nghe được thanh âm của hắn.
Lý Thất Dạ nói không rơi xuống bao lâu, rốt cục có một đám người leo lên sơn phong, mặc dù ở Thần Chiến Sơn đạo hạnh của bọn hắn đều hứng chịu áp chế, nhưng mà, trên người bọn họ phát tán ra khí thế để rất nhiều người run lên một cái.
- Huyết Ma tộc đây là có chuẩn bị mà đến, đây không phải lâm thời khởi ý chém giết.
Nhìn thấy một đám người áo đen này leo lên sơn phong, không ít tu sĩ các tộc trong nội tâm phát lạnh, có người thì thào nói.
Lý Thất Dạ nhìn bọn người áo đen trước mắt một chút, lộ ra tiếu dung, nhàn nhã nói ra:
- Đã tới, đều gỡ xuống mũ cho ta, quang minh biểu diễn. Huyết Ma tộc các ngươi tổng không đến mức là bọn chuột nhắt đi, ngay cả gặp người cũng không dám.
Trong mười mấy hắc y nhân này, có người hừ lạnh một tiếng, nhưng mà, cuối cùng bọn hắn đều chậm rãi lấy xuống mũ, bọn họ đều là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, không sợ người khác gặp chân diện mục của bọn họ.
- Vương gia lão tổ tông, Huyết Ma tộc Á Tổ. . .
Nhìn thấy khuôn mặt từng lão nhân, không ít người ở nơi xa ngắm nhìn hít một hơi lãnh khí, trong nội tâm phát lạnh, đây đều là lão tổ tiếng tăm lừng lẫy của Huyết Ma tộc, bọn hắn lánh đời rất lâu, hôm nay lại lộ mặt!
- Hai tồn tại bất hủ, tám vị cường nhân trong truyền thuyết, hai mươi bảy vị lão tổ. . .
Có người âm thầm đếm lấy một đám lão giả này, thời điểm cẩn thận đếm, dù là Đại Hiền lão tổ, trong nội tâm cũng không khỏi run rẩy.
Bên trong Thần Chiến Sơn, Huyết Ma tộc một hơi toát ra nhiều lão tổ như vậy, chỉ kém Thần Vương không có tới ra, giống như tồn tại bất hủ đều tới, đây là thủ bút khổng lồ hạng gì.
Vào lúc này, dù là đồ đần cũng ý thức được, đây không phải một trận chém giết lâm thời khởi ý, cái này đã sớm là âm mưu kế hoạch tốt, Huyết Ma tộc đã sớm muốn lấy tính mạng của Lý Thất Dạ!
- Xem ra là để cho các ngươi đợi lâu.
Lý Thất Dạ nhìn mười mấy lão tổ tóc trắng xoá trước mắt, không có kinh ngạc chút nào, lộ ra tiếu dung, nhàn nhã nói ra.
Lúc này, mười mấy lão tổ đều gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, ánh mắt tràn đầy lãnh ý, không hề nghi ngờ, những lão tổ trước mắt này đều xuất thân từ Huyết Ma tộc, hơn nữa là lấy Vương gia chiếm đa số.
- Oan gia dễ giải không dễ kết.
Lúc này, lão tổ cầm đầu bên trong mười mấy lão tổ Huyết Ma tộc nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:
- Nếu như Lý đạo hữu thả bọn hắn, Huyết Ma tộc chúng ta coi như sự tình gì đều không có phát sinh.
Lý Thất Dạ nhìn Thừa Thiên Vương cùng Xích Thiên Vũ bị đóng ở trên mặt đất một chút, không khỏi lộ ra tiếu dung.
Lúc này, Thừa Thiên Vương là vừa sợ vừa giận, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình tính toán lại thất bại như thế, hắn vốn cho rằng đánh lén ám sát Lý Thất Dạ là sự tình mười phần chắc chín, không nghĩ tới, Lý Thất Dạ bị Thí Thần Nỗ bắn thủng thân thể, lại như không có chuyện gì, vẫn nhảy nhót tưng bừng.
Chuyện như vậy, theo Thừa Thiên Vương, vậy đơn giản liền là thật bất khả tư nghị, căn bản là chuyện không thể nào, Thí Thần Nỗ là vô thượng chi binh của Vương gia bọn hắn, hắn hiểu được uy lực của Thí Thần Nỗ, nhưng mà, sự thật lại bày ở trước mặt hắn, để cho người ta khó mà tiếp nhận.
Về phần Xích Thiên Vũ, giờ khắc này, hắn lẳng lặng nằm ở nơi đó, cũng không vùng vẫy, rất có bộ dáng nhận mệnh, bởi vì mặc kệ hắn giãy dụa thế nào đều không làm nên chuyện gì, cho nên, hắn dứt khoát từ bỏ.
Đối với dạng này, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, cười nói ra:
- Nói nghe như vậy, tựa như là thiên đại ban ân, tựa hồ, Huyết Ma tộc các ngươi coi như sự tình gì đều không phát sinh, liền là quy cách đại xá cao nhất thế gian.
- Ngươi cũng có thể cho rằng như vậy.
Một lão tổ khác lạnh lùng nói, thần thái của hắn sâm nhiên, cười lạnh nói ra:
- Ngươi hẳn là may mắn Huyết Ma tộc ta đại ân không truy cứu ngươi tàn sát tử đệ Huyết Ma tộc, nếu không, Nam Xích Địa vĩnh viễn không có nơi ngươi sống yên ổn, coi như ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, Huyết Ma tộc ta ức vạn tử đệ cũng sẽ đem ngươi xé thành mảnh nhỏ.
Lúc này, đông đảo tu sĩ trên các ngọn núi cũng không khỏi ngừng thở nhìn một màn trước mắt này, đối mặt nhiều lão tổ của Huyết Ma tộc như vậy, mặc kệ là tu sĩ nào, trong lòng cũng sẽ rụt rè!
- Nam Xích Địa vĩnh viễn không nơi sống yên ổn?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, sau đó nhìn chư vị lão tổ nói ra:
- Các ngươi biết không? Ta có cái mao bệnh, nếu như người khác quỳ xuống đi cầu ta, ta sẽ nhất thời mềm lòng, tha hắn. Nhưng mà, nếu có người uy hiếp ta, cái kia thực sự không cần nghĩ, con người của ta hết lần này tới lần khác liền là ưa thích cùng người khác đối nghịch.
- Đã nói Huyết Ma tộc để cho ta tại Nam Xích Địa vĩnh viễn không nơi sống yên ổn.
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung nồng đậm, nói ra:
- Vậy thì tốt, ta cũng rất muốn nhìn một chút Huyết Ma tộc có bản lãnh gì để cho ta vĩnh viễn không nơi sống yên ổn.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, cổ tay khẽ động, Huyết Ma Đao gác ở trên cổ Thừa Thiên Vương nạo xuống dưới.
- Không…
Trong nháy mắt này, Thừa Thiên Vương biết sẽ xảy ra chuyện gì, hắn sắc lạnh, the thé quát to một tiếng, nhưng mà, hết thảy đều trễ, hắn mới từ trong miệng kêu đi ra, đầu liền bay lên cao cao, máu tươi phun mạnh.
Sau khi đầu Thừa Thiên Vương rơi xuống dất lăn đến rất xa, lúc này, đôi mắt của Thừa Thiên Vương y nguyên trợn trừng lên, hắn là chết cũng không nhắm mắt. Hắn có khát vọng vĩ đại, có dã tâm bừng bừng, nhưng mà, đây hết thảy đều không có thực hiện, cứ như vậy chết thảm.
- Không…
Lão tổ cầm đầu cũng không khỏi quát to một tiếng, muốn quát bảo ngưng lại Lý Thất Dạ, nhưng mà, đây hết thảy đều đã quá muộn. Đây hết thảy phát sinh quá nhanh, Lý Thất Dạ nói giết liền giết, căn bản cũng không quan tâm bọn hắn có nhiều người ở chỗ này như vậy.
Một màn này rung động rất nhiều người, rất nhiều người đều không khỏi hít một hơi lãnh khí, thậm chí là lưng phát lạnh. Ở dưới áp lực của hơn mười vị lão tổ Huyết Ma tộc, Lý Thất Dạ vẫn giết Thừa Thiên Vương, ngay cả mí mắt cũng không nháy mắt một cái, cái này có thể nghĩ hắn là hung ác cỡ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.