Đế Bá

Chương 1586: Nam Đế thỉnh giáo




Nam Đế thật vất vả để rượu ngon trong tay xuống, không khỏi hung hăng nắm tóc, thần thái thống khổ.
- Làm sao vậy, tiểu Quách.
Lý Thất Dạ nhìn Nam Đế một chút, khó được lộ ra tiếu dung nói.
Nam Đế buông tay, giang tay ra nói với Lý Thất Dạ:
- Ta là muốn tự sát, Thánh Sư, ngươi, ngươi, ngươi đây là muốn đem ta đẩy vào tuyệt cảnh.
- Đem ngươi đẩy vào tuyệt cảnh?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Nam Đế, không khỏi nở nụ cười, nói ra:
- Cái này đâu có chuyện gì liên quan tới ta.
Nam Đế bất đắc dĩ nói:
- Đời ta có phải xui xẻo tận cùng hay không, mười lăm tuổi gặp Hồng Thiên Nữ Đế, tốt a, ta nhận thua. Ta thác một thời đại, hai mươi tuổi lại xuất thế lần nữa, tốt, lại gặp Băng Vũ Tiên Đế, coi như ta xui xẻo, ta lại thác một đời, ba mươi tuổi xuất thế một lần nữa, lại ra Thiên Lý Tiên Đế, ta lại thác một đời, hiện tại xuất thế, ông trời ơi, Thánh Sư, ngươi tự thân xuất mã.
- Thánh Sư, ngươi đây là chuyên khắc ta sao? Hồng Thiên Nữ Đế chính là ngươi thân truyền, Băng Vũ Tiên Đế là ngươi ban cho nàng kỳ ngộ. Đến Thiên Lý Tiên Đế ngươi lại hộ đạo cho nàng!
Nam Đế cũng không khỏi có chút thống khổ, nói ra:
- Mỗi một thời đại ta xuất thế, đều gặp được Thánh Sư ngươi, ta vẫn là đi mua bún gạo thắt cổ tự sát cho rồi.
Nam Đế cũng thật là đủ xui xẻo, nhân sinh lần thứ nhất xuất đạo, gặp Hồng Thiên Nữ Đế, gặp Hồng Thiên Nữ Đế, mặc kệ là thiên tài kinh diễm cỡ nào, cuối cùng đều là bi kịch, cho nên, hắn thác đại.
Lại một lần nữa xuất thế, nhưng mà, Âm Nha lại ban cho Băng Vũ Tiên Đế lúc tuổi nhỏ cơ duyên. Người khác không biết loại tồn tại như Âm Nha này, nhưng Nam Đế lại biết, bởi vì vị Tiên Đế thứ hai của Kỳ Trúc Sơn bọn họ là được Âm Nha bồi dưỡng!
Âm Nha ban cho Băng Vũ Tiên Đế cơ duyên, ở một mức độ nào đó liền là khâm định Băng Vũ Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, cho nên, Nam Đế lại thác một đời.
Lần thứ ba xuất thế, cái này tốt, Âm Nha tự thân vì Thiên Lý Tiên Đế hộ đạo, Nam Đế hắn so với ai khác đều rõ ràng, Âm Nha tự mình hộ đạo, vậy liền ý nghĩa ai cũng không thể ngăn đường của hắn! Hắn lại thác một đời!
Lần này, là hắn lần thứ tư xuất thế, này càng tốt, Âm Nha tự mình xuất thế, một thế này, cho dù hắn cường đại hơn nữa, cũng không có cơ hội vấn đỉnh Tiên Đế.
Tổng cộng thác bốn đời, đây đối với Nam Đế mà nói, đơn giản liền là một loại tra tấn, đầy đủ để cho người ta phát điên.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Tiểu Quách, cái này không liên quan gì đến ta, cái này cùng tâm ma của ngươi có quan hệ.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ chỉ chỉ trái tim của mình, nói ra:
- Nếu như, ngươi đi không ra bóng ma của Hồng Thiên Nữ Đế, ngươi sao có thể tranh giành thiên mệnh?
- Thánh Sư nói đúng, trong nội tâm của ta có bóng ma.
Nam Đế cười khổ một cái, nói ra:
- Nhưng, bóng ma trong nội tâm của ta, không phải bóng ma năm đó thảm bại trong tay Hồng Thiên Nữ Đế, bóng ma trong nội tâm của ta là Thánh Sư ngươi, ta là đi không ra bóng ma này. Thánh Sư ngươi vừa ra tay, ta chỉ có thể nhượng bộ lui binh!
Lý Thất Dạ nở nụ cười, cười nói ra:
- Nếu như là dạng này, ngươi muốn đi ra bóng ma cũng không khó, giết ta, ngươi liền có thể đi ra bóng ma.
- Thánh Sư, ngươi cũng đừng dọa ta.
Nam Đế cười khổ lắc đầu, nói ra:
- Coi như ta có tâm giết Thánh Sư, cũng không tới phiên ta. Muốn giết Thánh Sư, chỉ sợ ta là sắp xếp không tiến mười vị trí đầu, không, hẳn là sắp xếp không tiến năm mươi vị trí đầu. Vạn cổ đến nay, cự đầu muốn giết Thánh Sư dùng mười ngón tay căn bản là đếm không hết.
Nam Đế đã rất cường đại, năm đó hắn đã đi được rất xa, thậm chí có thể nói, hắn cách Tiên Đế rất gần, nhưng mà, hắn vẫn là có tự mình hiểu lấy, muốn giết loại tồn tại như Lý Thất Dạ này, đó căn bản là chuyện không thể nào, bằng không mà nói, thế gian sớm đã không còn Âm Nha, còn đến phiên hắn động thủ.
Nói đến đây, Nam Đế mười phần buồn rầu, lại uống rượu ngon, hắn muốn uống say, nhưng mà, hết lần này tới lần khác là uống không say.
- Thánh Sư, ta là buồn rầu đến bạo đỉnh.
Nam Đế mười phần bất đắc dĩ nói:
- Ta đã thác bốn đời, ta nên tiếp tục thác xuống dưới, hay là đi đến một thế này được rồi.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:
- Cái này xem chính ngươi là nghĩ thế nào, cơ hội ngươi thành Tiên Đế so với bất luận kẻ nào đều lớn hơn, nếu như ngươi thật muốn bỏ lỡ thế này, đằng sau còn có cơ hội lớn hơn. Tránh khỏi ta, đời sau, ngươi nhất định có thể thành Tiên Đế.
- Ai, ta là bỏ lỡ thời đại này đến thời đại khác.
Nam Đế cũng không khỏi có chút buồn rầu nói.
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Thác đại, chuyện này cũng không có gì đáng xấu hổ, Mộc Trác Tiên Đế, Địa Ngu Tiên Đế, Thanh Hà Tiên Đế… đều là thuộc về thác đại, ngươi liên thác năm đời, cũng coi là sáng tạo ra kỳ tích. Ngươi không phải đạo tâm không được, cũng không phải thiên phú không được, chỉ có thể nói, vận khí của ngươi quá kém.
- Ai, ta chính là vì cái này phiền não, tựa như ta là quỷ xui xẻo trời sinh.
Nam Đế cười khổ nói ra:
- Xui xẻo bốn cái thời đại.
- Ai bảo ngươi lúc tuổi còn trẻ thuận lợi như vậy, mười lăm liền vấn đỉnh thiên mệnh, ngươi còn muốn như thế nào đây? Nếu như nói, đem thiên tài vạn cổ đến nay làm một bảng xếp hạng, ngươi tuyệt đối có thể đi vào mười vị trí đầu, đây cũng là một loại khảo nghiệm của lão thiên gia đối với ngươi đi.
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười.
Nam Đế vẻ mặt đau khổ, nói ra:
- Ta là thuận lợi một điểm, nhưng, có cần tra tấn ta như vậy sao?
- Ngươi cảm thấy thế nào? Nếu như nói, tới một cái vạn cổ thiên tài bảng, ngươi có thể đi vào mười vị trí đầu, nhưng mà, ngươi nhìn mười hạng đầu trên bảng danh sách một chút, có mấy cái có thể kết thúc yên lành, có mấy cái có thể thuận buồm xuôi gió?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Thiên hàng chức trách lớn, vậy trước phải khổ kỳ tâm chí.
- Tốt a, lão tặc thiên liền tiếp tục tra tấn ta đi.
Nam Đế mười phần bất đắc dĩ nói ra. Sau đó, hắn lại nghiêm túc nói:
- Thánh Sư, lần này ta tới, thực tình muốn nghe cao kiến của ngươi một chút.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Nam Đế, không khỏi cười ngẩng đầu lên, nói ra:
- Cổ Quách a Cổ Quách, ta biết ngươi một mực tâm cao khí ngạo, trên thực tế, trước đây thật lâu ngươi liền có cơ hội thành Tiên Đế, nhưng mà, ngươi chính là một mực kéo không xuống mặt, trong nội tâm ngạo khí vẫn còn, một mực không nguyện ý đi cầu ta.
- Ta biết.
Nam Đế cười khổ một cái, bất đắc dĩ nói ra:
- Ta biết Thánh Sư là nhớ tình bạn cũ tình, nếu như nói, ta bán chút thể diện của lão tổ tông, Thánh Sư sẽ nguyện vì ta hộ đạo. Tốt a, tựa như Thánh Sư nói như vậy, ta trước kia thật sự là quá thuận, mười lăm tuổi đỉnh vấn thiên mệnh, ta có thể không ngạo sao? Mặc dù Hồng Thiên Nữ Đế so với ta nghịch thiên, nhưng mà, luận thành tựu tuổi trẻ, hỏi tốc độ tu hành, Hồng Thiên Nữ Đế cũng không bằng ta. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.